CHƯƠNG
Người giả mạo anh có lẽ cũng là ông trời chú định, lại là một võ giả cửu phẩm, như vậy Chiêm Tinh Hà cũng là cách đấu sư cấp chín, thực lực ngang nhau, đúng là có thể được gọi là một loại ma luyện.
“Người nào dám động đến thì người đó chết.”
Đây là một câu bảo vệ của Sở Vĩnh Du dành cho Chiêm Tinh Hà, tay phải của người thanh niên kia liền ra hiệu cho những người khác không nên hành động, cũng không phải là sợ Sở Vĩnh Du, mà là anh ta đã nhìn ra thực lực của Chiêm Tinh Hà, nếu như trước khi giết chết Sở Vĩnh Du còn có món khai vị, thế thì cuộc chiến đơn giản như thế này cũng coi như có chút thú vị.
“Cậu lên đi, chơi chết hắn ta cho tôi.”
Tên giả mạo Sở Vĩnh Du nhe răng cười khà, bóp bóp nắm tay, trong nháy mắt bước chân liền phát động.
“Yên tâm đi, cậu chủ, cho tôi một phút.”
Hai người tiếp xúc với nhau, rất nhanh liền đánh thành một đoàn.
Giao thủ chỉ mới có năm chiêu, ngực của Chiêm Tinh Hà liền bị người đó đánh trúng một quyền, trực tiếp lùi về phía sau, đồng thời còn phun ra một ngụm máu tươi.
“Thằng nhóc kia, hóa ra là mày học được thuật cận chiến tổng hợp toàn dân từ truyền nhân của rồng, cái loại đồ vật rác rưởi đó làm sao có thể so sánh với công pháp mà võ giả chúng tao đã học, chịu chết đi.”
Sở Vĩnh Du giả cười lạnh, lại phóng người lên phía trước lần nữa, Chiêm Tinh Hà lau vết máu bên khóa miệng, dục vọng chiến đấu trong đôi mắt lại càng thêm mãnh liệt hơn.
“Tồn tại chính là hợp lý, không có công pháp rác rưởi, chỉ có người rác rưởi.”
Một khắc sau, bước chân của Chiêm Tinh Hà khẽ động, thuật cách đấu cấp chín sử dụng nhân tự liên hoàn thích.
Rầm rầm rầm.
Đối thủ có thể ngăn cản rất điêu luyện, căn bản không cần dùng chiêu thức gì.
“Chỉ có chút bản lĩnh này?”
Sự quyết liệt bùng lên trong mắt Chiêm Tinh Hà.
“Chưa đâu.”
Một bước cuối cùng của nhân tự liên hoàn thích kết thúc, cả người đột nhiên lại xoay tròn trên không trung.
“Vòng quay Saman.”
Kỹ năng cấp cứu cách đấu Saman lại được dùng với lọai phương thức như thế này, có thể nói nó dính liền không có một kẻ hở với nhân tự liên hoàn thích thuật cách đấu cấp chín.
Một màn này, Sở Vĩnh Du nhìn thấy mà liên tục gật đầu, đây không phải là do anh dạy, mà là Chiêm Tinh Hà tự mình lĩnh ngộ.
Nhìn như là đơn giản, nhưng mà muốn làm liên tiếp không hề để lại một khe hở như thế này là vô cùng khó khăn, không biết là Chiêm Tinh Hà đã rèn luyện bao nhiêu lần rồi.
Quả nhiên, Kỹ năng cứu cấp cách đấu vừa mới xuất hiện, Sở Vĩnh Du giả liền thay đổi sắc mặt.
“Hấp chưởng.”
Hai tay không ngừng đánh ra, va vào hai chân của Chiêm Tinh Hà.
Vòng quay Saman mang theo kình khí cuồng phong bị hấp chưởng của Sở Vĩnh Du giả phát ra bám vào một phạm vi nhất định, đã giảm mạnh lực sát thương.
Một khắc cuối cùng, Chiêm Tinh Hà chợt hét lên một tiếng, cả người rơi xuống đất đột nhiên lại lộn tròn ba trăm sáu mươi độ.