CHƯƠNG
Nhưng bây giờ, Giả Chính Phong tin rồi, thực sự tin mình sẽ chết trong tay người nước R, vốn dĩ chính là một chuyện không có khả năng, bây giờ không còn gì thắc mắc nữa.
“Ha hai! Ha ha hai”
Đột nhiên, Giả Chính Phong ngẩng đầu lên cười to, sau đó chậm rãi nằm xuống, tắc thở.
Sở Vĩnh Du không có một chút thương tiếc nào về cái chết của Giả Chính Phong, vốn dĩ là người đáng chết, nếu thật sự đa sầu đa cảm vì một người như vậy thì sẽ phụ lòng hơn đồng bào nước R đã chết.
Khi trở lại sân, ông Tân đã đã mang người đến dọn dẹp bãi chiến trường.
“Ông Tần, lập tức phong tỏa tất cả tài khoản của nhà họ Giả, đồng thời canh giữ nghiêm ngặt toàn bộ trang viên.”
Ông Tân ngạc nhiên.
“Vĩnh Du, sao thế? Cậu cho rằng sẽ có người tới đây sao?”
“Không có, chỉ muốn tránh bị người ta hớt tay trên.”
Sở Vĩnh Du nói xong liền xoay người rời đi, Jessica cũng đuổi theo, mỉm cười nói.
“Anh Sở, tôi mời anh uống một ly được không?”
Từ vẻ mặt của .Jessica, anh thấy cô ta có vẻ hơi căng thẳng và lo lắng.
“Được”
Sau khi nhận được câu trả lời của Sở Vĩnh Du, .Jessica nhảy cẵng lên, vui sướng như một cô bé.
Hai người đến một quán bar ở Thiên Hải, không gian quán rất thoải mái.
“Mỗi lần đến Thiên Hải, tôi đều thích uống rượu ở quán bar này, tôi thích bầu không khí này”
Jessica gọi đồ uống, lấy tay chống cằm, một số ký ức chợt hiện lên trong đầu cô †a.
Do dự một hồi, Sở Vĩnh Du hỏi.
“Jessica, cô có biết mình đang làm gì không? Hay là nói, điều tôi muốn hỏi là, cô rốt cuộc đang làm gì?”
Câu hỏi này thật mơ hồ, thật ra Sở Vĩnh Du cũng không biết nên diễn đạt như thế nào, bởi vì cảnh giới của .Jessica tiến bộ quá nhanh, lại còn biết trồng Mặc Hoa, lại còn biết Mặc Hoa có thể khôi phục năng lượng, mà tất cả những điều này đều quá kỳ lạ.
Nhìn Sở Vĩnh Du, Jessica lắc đầu, vẻ mặt mờ mịt.
“Tôi… tôi cũng không biết, tôi cảm thấy có rất nhiều ký ức bị phong ấn trong tâm trí tôi. Có lẽ đợi đến ngày mở khóa tất cả, tôi có thể sẽ biết được câu trả lời. Lúc đó, tôi nhất định sẽ nói với anh Sở đầu tiên.”
Sở Vĩnh Du đang định nói gì đó thì một giọng nói u oán đột nhiên vang lên.
“Má nó! Tôi tưởng cậu phản bội tôi vì có được lợi ích gì, hóa ra là tìm gái bồi rượu sao?”