CHƯƠNG
Một phát súng tiêu diệt một tàu sân bay là khái niệm gì chứ? Bất kể ai dám nói ra như vậy, chắc đều bị chửi là đồ ngốc.
Tàu sân bay chỉ đậu ở đó cho nổ tung, phải xem cho nổ bao lâu thì mới nổ chìm xuống, danh xưng “bá chủ trên biển”, thật sự không phải gọi cho có đâu.
Nhưng bây giờ Ông Tần lại nói, suy đoán ra thì, Súng bạo liệt của tàu phi hành ngoài hành tinh, nếu như được sản xuất theo vật liệu ban đầu thì sức công phá khủng khiếp đến mức có thể trực tiếp phá hủy một tàu sân bay.
Nhìn dáng vẻ của Sở Vĩnh Du, Ông Tân cười gượng nói.
“Đúng vậy, sau khi chúng tôi phân tích ra, cũng vô cùng kinh ngạc, tôi có cảm giác rằng, hành tinh mà tàu phi hành này bay ra, e là đều cao hơn Huyền Hoàng Tinh về mặt khoa học kỹ thuật và trình độ văn minh.
Gật gật đầu, Sở Vĩnh Du bình tĩnh lại.
“Có khả năng này.”
Đến đây, Ông Tần nghĩ ra được gì đó, cười nói.
“Đúng rồi, lần này tiêu diệt nhà họ Giả, †ôi còn dẫn theo một người trợ giúp đến đây.
Cánh cửa lớn đằng kia đột nhiên mở ra, một bóng người xinh đẹp bước vào, mặc một bộ quần áo bó màu đen, tóc búi lên, cho dù là khuôn mặt hay dáng người, đều là cực phẩm trong số cực phẩm.
Nhìn thấy người phụ nữ này, Sở Vĩnh Du cũng có chút kinh ngạc.
“Jessica…”
Bước lại gần, .Jessica đưa tay phải ra, cung kính nói.
“Anh Sở, đã lâu không gặp.”
Dường như biết Sở Vĩnh Du luôn có khúc mắc với .Jessica, nên Ông Tân mỉm cười.
“Được rồi Vĩnh Du, đàn ông con trai đừng nhỏ mọn như vậy, hơn một năm nay, Jessica lập được vô số công lao, cũng thể hiện ra được sự trung thành với quốc gia, cậu hiểu ý tôi chứ?”
Sở Vĩnh Du bật cười lắc đầu, đưa tay phải ra.
“Tôi sớm đã không quan tâm đến chuyện này nữa, nhưng mà ít nhất tôi cũng phải thử xem, cô ta có tư cách tham gia lân hành động này hay không.”
Vừa nói, Sở Vĩnh Du bắt đầu dùng sức lên bàn tay đang năm chặt, .Jessica vẫn nở nụ cười trên mặt.
“Tôi luôn mong chờ có thể thi đấu với anh Sở”
Trong đôi mắt bùng nổ ra vẻ tự tin trước giờ chưa từng có, một năm qua, .Jessica biết rõ thực lực hiện tại của mình đáng sợ như thế nào, Hộ Quốc Long Thần đã không còn là đối thủ của cô ta nữa, đương nhiên, cũng cực kỳ hi vọng có thể vượt qua Sở Vĩnh Du, người đàn ông luôn nằm trong suy nghĩ của cô ta.
Chỉ trong vòng năm giây ngắn ngủi, hai †ay tách ra, trong lòng .Jessica nổi lên từng đợt sóng, cả người chết lặng đứng ở nơi đó.
“Lợi hại thật, Jessica, tốc độ tiến bộ của cô, thực sự là lần đầu tiên tôi thấy.”
Điều Sở Vĩnh Du nói là thật, nếu phân chia theo võ giả nước R, .Jessica đã đạt đến sức mạnh của tầng thứ nhất Đan Điền Cảnh rồi, chỉ gần hai năm mà thôi, từ một người bình thường của một thị trấn nhỏ nước Mỹ trở thành người như bây giờ, có thể nói không thể tưởng tượng nổi.
“Cảm ơn anh Sở khen ngợi, nhưng tôi vẫn chưa phải là đối thủ của anh”