CHƯƠNG
Xoạt xoạt!
Lại mấy bóng người xuất hiện, Sở Vĩnh Du vô cùng bất ngờ.
“Sư phụ!”
Một bóng người trong đó chính là sư phụ Vô Phong Tử mà anh ngày nhớ đêm mong.
Vô Phong Tử chạy vụt tới, nhìn Sở Vĩnh Du đầy cảm khái, sau khi khẽ gật đầu thì ánh mắt dừng trên người Tam Phong, bụp một tiếng quỳ xuống đất.
“Sư phụ, đồ nhi… bất hiếu.”
“Bớt nói nhảm, đứng lên, ngươi có thể †hu nhận được đồ tôn tài giỏi như vậy cho lão phu, bất cứ lỗi lầm gì đều tha thứ được hết”
Một ông lão ở bên đó, lúc này cuối cùng cũng cẩn thận mở miệng.
“Tam Phong tiền bối, hiểu lầm, đều là hiểu lầm, ngài nhìn Vô Phong Tử ở chỗ ta có chịu khổ gì đâu.”
Người này đương nhiên chính là Trường Hà, ông ta đã vô cùng sợ hãi, Tam Phong biến mất năm, mọi người đều nói đã chết, không ngờ hôm nay lại sống sờ sờ xuất hiện rồi.
“Hừ! Thấy ngươi giao người nhanh như vậy, lão phu lười nói nhiều với ngươi, chúng †a đi”
Tuy nhiên Sở Vĩnh Du, lúc này lại cách không đánh ra một chưởng, trong đám người, lập tức có một cơ thể nổ tung.
“Người đó và tôi có thù, tôi đã thề, nhất định phải giết cô ta.”
Người chết đó chính là Mị tôn, bên cạnh còn có cao thủ Sở Vĩnh Du trước đây đã gặp ở thành phố lớn, nhưng lúc này ngay cả rắm cũng không dám đánh.
“Giết thì giết, đi thôi.”
Vào lúc này, Sở Vĩnh Du đột nhiên quỳ xuống trước Tam Phong.
“Tổ sư gia, đồ tôn có một yêu cầu quá đáng, có thể phát động người của cả nội vực Cửu Long Vực đến nước R, nơi đó sắp chịu sự xâm lược của tinh vực bên ngoài, đối phương cao thủ nhiều như vân, nước R vô cùng nguy nan.”
Thở dài, trong mắt Tam Phong xuất hiện một tia hồi ức.
“Thứ nên đến vẫn đến rồi, lời tiên tri trước đây, thật sự thành sự thật rồi, đi thôi, mấy người về nước R trước, ta sẽ phát động cao thủ của nội vực Cửu Long Vực qua đó, môi hở răng lạnh, nước R nếu như bị diệt, Cửu Long Vực nội vực chúng ta cũng không thể tồn tại”
“Đa tạ tổ sư gia”
Khi Sở Vĩnh Du lần nữa đặt chân ở Cửu Long Vực, anh cũng không ngờ, chuyến đi này vậy mà thuận lợi và ngắn ngủi như vậy.
Từ Cửu Long Vực quay về quê hương nước R, Sở Vĩnh Du vô cùng tin rằng, có sự gia nhập của nội vực Cửu Long Vực, cuộc chiến đấu năm sau thì sẽ có một chút phần thắng.
Sau khi nhìn thấy Khổng Lưu, nhẫn Vũ Lam đột nhiên xuất hiện động tĩnh lạ, Mặc Lục nhảy ra, hình thái cũng đã thay đổi, khiến người ta có một loại xúc động khi vừa nhìn thấy thì sẽ quỳ gối mà bái lạy.
Khổng Lưu vội quỳ xuống, kích động nói.
“Chúc mừng thiếu chủ, thú Thôn Thiên vậy mà đã đạt tới trạng thái trưởng thành, người có thể đến Huyền Hoàng Tinh đàm chiến đấu năm sau thì sẽ có một chút phần thắng.
Sau khi nhìn thấy Khổng Lưu, nhẫn Vũ Lam đột nhiên xuất hiện động tĩnh lạ, Mặc Lục nhảy ra, hình thái cũng đã thay đổi, khiến người ta có một loại xúc động khi vừa nhìn thấy thì sẽ quỳ gối mà bái lạy.
Khổng Lưu vội quỳ xuống, kích động nói.
“Chúc mừng thiếu chủ, thú Thôn Thiên vậy mà đã đạt tới trạng thái trưởng thành, người có thể đến Huyền Hoàng Tinh đàm phán với liên minh, bọn họ sẽ không tiếp tục xâm lược vào nước R, thậm chí là trái đất nữa, mà sẽ chọn ủng hộ người đi tham gia cuộc thi đấu tranh Cửu Nhẫn”
Ổ? Khóe miệng của Sở Vĩnh Du hơi nhếch lên, như vậy dường như cái gì cũng được giải quyết rồi.
Có điều, cái bắt đầu lại là vũ trụ mênh mông…
END