CHƯƠNG
“Phá Thiên!”
Sử dụng chiêu thức Phá Thiên, không biết có phải vì liên quan tới hang động hay không mà không có xảy ra dị tượng gì.
Bụp!
Một người một thú lần nữa va chạm, Sở Vĩnh Du lại bay ngược lại, lúc này, anh thậm chí từ trong hai mắt của con tinh tinh nhìn thấy loại biểu cảm giễu cợt, cực kỳ giống con người.
“Phiền phức rồi, chiêu thức của tôi không thi triển được ở đây.”
Sắc mặt của Sở Vĩnh Du rất khó coi, vừa rồi thi triển Phá Thiên, không có bất kỳ tác dụng gì, nhưng vẫn mượn lực lượng của bản thân liều đánh một quyền.
“Anh Sở, sợ rằng nơi này không thi triển được chiêu thức gì đâu, nếu không con tinh tinh này cũng sẽ không nhìn chúng ta bằng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc.”
Nghe thấy lời của Jessica, Sở Vĩnh Du không tin tà ma, lặng lẽ thi triển Long Vực, ai ngờ, giống như Phá Thiên, cũng không sử dụng được.
Đến lúc này, trong lòng anh xuất hiện một tầng sương mù, nếu là loại tình huống này, vậy thì thật sự phiền phức to rồi, dù sao lực lượng và tốc độ của con tinh tinh này quá khủng bố, cho dù hai người bọn họ cùng lên, cũng tuyệt đối không phải là đối thủ.
“Anh Sở, tôi biến thành dáng vẻ của anh, chúng ta cùng tiến công, có lẽ có thể khiến con tinh tinh này phân tâm, tôi không tin trí tuệ của nó lại cao đến vậy.”
Đề nghị này, Sở Vĩnh Du do dự một lát, nhưng cuối cùng vẫn chấp nhận.
“Được, bây giờ cách gì cũng phải thử xem.”
Ngay sau đó, cơ thể của Jessica xảy ra thay đổi, ngay lập tức biến thành dáng vẻ của Sở Vĩnh Du, ngay cả quần áo trên người cũng hiện ra.
Một màn đột ngột xảy ra như này, con tinh tinh đó rõ ràng sững người, sau đó làm ra hành vi khiến Sở Vĩnh Du và Jessica đều sững người tại chỗ.
Chỉ thấy con tinh tinh đột nhiên ngồi trên đất, đôi tay cực lớn vỗ không ngừng, gương mặt đó, rõ ràng là đang cười.
Sở Vĩnh Du và Jessica liếc nhìn nhau, đều nhìn thấy sự kỳ lạ trong mắt nhau.
“Tình huống gì vậy anh Sở?”
Lắc đầu, Sở Vĩnh Du bất lực nói.
“Cô hỏi tôi, tôi đi hỏi ai? Có điều… cô biến lại thử xem.”
Coi như nghe theo ý kiến của Sở Vĩnh Du, Jessica lần nữa biến thành một người khác, con tinh tinh đó càng cười ác hơn, tốc độ vỗ tay càng nhanh hơn.
Sở Vĩnh Du nghĩ đến cái gì đó, nói với Jessica.
“Chúng ta vừa đi về phía trước, cô vừa biến thân.”
Hai người lập tức hành động, đi không nhanh không chậm, theo sự biến thân của Jessica, con tinh tinh đã cười đến mức nằm bò ra đất, hai tay hai chân không ngừng vỗ, thỉnh thoảng ngẩng đầu liếc nhìn Jessica thì lập tức lại không như vậy tiếp.
Cứ như vậy, hai người an toàn đi qua bên cạnh con tinh tinh, đối phương cũng không có bất kỳ phản ứng ngăn cản gì.
Cùng lúc này, chuyện càng kỳ lạ đã xảy ra, cười một trận như vậy, con tinh tinh vậy mà ngủ mất, tiếng ngáy đinh tai nhức óc.