Hôm nay là . thì phải, chúc mọi người lễ tình nhân vui vẻ, độc thân muôn năm :)), suýt quên happy new year tết Nguyên Đán! =))
Cuộc sống riêng tư của Cúc Tịnh Y những ngày qua không có gì khác ngoài những công việc lặt vặt của một nữ thê nội trợ đích thực. Sống như vậy vài ngày thì không có sao nhưng thời gian dài thì quả thực chán ngắt, mặc dù mỗi tối gặp Triệu Gia Mẫn thi sẽ không còn buồn chán nhưng cứ như vậy mãi cũng không phải là cách.
Cúc Tịnh Y quyết định trở lại với hình tượng vốn có của mình chính là một lão sư trẻ trung xinh đẹp (là nàng tự cho là như vậy). Đã hạ quyết tâm, sáng sớm mới có hơn giờ sáng, Cúc Tịnh Y sửa sang lại trang phục, tô chút phấn nhạt, thay một chiếc váy không ngắn cũng chẳng dài cộng với tất chân gợi cảm, thêm một chiếc sơ-mi trắng tinh khiết, ngoài cùng là một chiếc vét màu cam nhạt phối cùng máu váy. "Hô" Cúc Tịnh Y thở ra một hơi dài, trông cũng có chút phong tình, hy vọng mọi việc sẽ suôn sẻ. Cúc Tịnh Y tự động viên bản thân. Một thân trang phục xinh đẹp, la lá la tung tăng ra khỏi cửa, để lại trên bàn ăn là bữa sáng mà tổng tài của chúng ta đã uổng công chuẩn bị, trên bàn còn kèm một tờ giấy nhỏ viết vài chữ vặn vẹo:"Nhớ dậy sớm nha, honey yêu dấu"
"..."
Cúc Tịnh Y cứ vậy thẳng đường lái xe tới nơi nàng định tới phỏng vấn xin việc mà quên mất cả việc bụng mình còn đang trống rỗng.
Triệu Gia Mẫn một mình nằm trong phòng làm việc, nàng uể oải chẳng chút sinh khí nằm nhoài trên bàn máy, tay vẽ vòng tròn trên chuột lactop, miệng lẩm bẩm: "Cúc Tịnh Y, chị phải nhớ ăn sáng đó nha". Sáng nay thức dậy như thường ngày, mở chăn thoát khỏi ma trảo của Cúc Tịnh Y rồi vào bếp làm bữa sáng cho Cúc Tịnh Y như mọi ngày. Đến giờ sáng, nàng phải đi làm mà vẫn chưa thấy Tiểu Cúc có dấu hiệu rời giường, nàng quyết định để lại lời nhắn trên giấy rồi một mình bắt giao thông công cộng tới công ty làm việc. Nàng nghe Tiểu Cúc nói sáng nay cần ra ngoài nên để xe lại cho lão sư thân yêu của mình chưng dụng. Tới công ty, những nhân viên bát quái không khỏi kì lạ, hôm nay tổng tài thế mà lại đi bộ làm việc???
Nhân viên Giáp: "Nghe nói tổng tài xinh đẹp của chúng ta đã có vị hôn phu, không chừng xe của nàng đã bị người kia cầm lái"
Nhân viên Tuất: "Có lí nào như vậy, người như vậy mà cũng xứng với tổng tài sao, mình không tin, bồ nghe ai nói vậy"
Nhân viện Giáp: "Bữa trước mình nghe lén thư ký và trợ lý của tổng tài nói chuyện với nhau, bọn họ nói có tình cờ bắt gặp tổng tài đi công viên với một người lạ, vừa đeo kính lại trùm kín mũ áo khoác lên không có thấy rõ mặt"
Nhân viên Tuất:" Vậy mà bồ cho đó là nhân tình của tổng tài, có cả nghĩ quá không đó"
"Đương nhiên không đơn giản như vậy, còn chuyện sau đó mới đáng kinh ngạc"
"Là chuyện gì mà đáng kinh ngạc ?"
"Người kia thế nhưng, thế nhưng lại hôn tổng tài"
"Hả ?? Là thật ?"
"Đương nhiên, chính tai mình nghe rõ mồn một mà, đâu có sai chỗ nào.."
Cuộc đối thoại giữa đám nhân viên bát quái kia chẳng bao giờ là kết thúc cả, ngay cả khi Triệu Gia Mẫn đã ra khỏi phòng vụt qua đám nhân viện còn đang ngơ ngác.
"Triệu ... Triệu ... tổng tài.."
"Mọi người làm việc đi, tôi ra ngoài có chút chuyện" Triệu Gia Mẫn nhanh chóng tới thang máy để lại một câu như vậy.
"Thật là soái mà, ngầu quá đi aaa!!!" đám bách hợp trong công ty lại được một phen cảm thán"
"..."
Về cái vụ "hôn" kia đích xác là có thực nhưng thậm chí còn kinh ngạc hơn nữa, lần đó Triệu Gia Mẫn bị Cúc Tịnh Y hôn mà còn lại là giữa ban ngày tại nơi đông người nữa a. Lần đó mua kem cho Cúc Tịnh Y ăn thật đúng là sai lầm của Triệu Gia Mẫn; Cúc Tịnh Y không những ăn kem còn muốn ăn luôn cả Triệu Gia Mẫn. Hương vị kem dâu hòa quyện với vị ngọt của Triệu Gia Mẫn là thứ mà có lẽ đã mê hoặc Cúc Tịnh Y khiến người này quên cả bản thân. Lần đó cũng khiến Triệu Gia Mẫn suýt bị vị tỷ tỷ lão sư kia làm cho ngộp thở.
"..."
" Wei, ... Chị có dậy chưa đó ?" Triệu Gia Mẫn vừa chờ taxi vừa mở Huawei kết nối tới số máy của Cúc Tịnh Y.
Cúc Tịnh Y vừa rởi khỏi phòng hiệu trưởng, hoàn hảo là nàng đã được nhận vào vị trí Ngữ Văn lão sư cao trung năm nhất, hơn nữa còn phải lên lớp ngay ngày mai. Mọi chuyện đúng là phi thường hoàn hảo. "Nữ nhân này còn trẻ như vậy đã làm hiệu trưởng, còn xinh đẹp như vậy nữa..." Cúc Tịnh Y vừa thoát khỏi thang máy rời cao ốc, vừa đi vừa lầm nhẩm một mình.
Cúc Tịnh Y tới gara mở cửa chiếc Aston Martin bóng loáng màu bạc mà Triệu Gia Mẫn mới mua thế chỗ cho chiếc xe đã bán của mình. "Xe đẹp mà người cũng đẹp" Cúc Tịnh Y tặc lưỡi tự khen mình, vừa chuẩn bị nổ máy thì điện thoại rung lên, nhìn lên màn hình là Gấu yêu của nàng.
" Wei, ... Chị có dậy chưa đó ?" Giọng Gấu pha chút lo lắng làm Cúc Tịnh Y càng thêm vui vẻ, đứa nhỏ này thật là càng ngày càng biết quan tâm người khác nha.
"Chị đang ở ngoài sắp lên xe về nhà, giờ này em gọi cho chị, lại lười biếng bỏ bê công việc có đúng không?" Giọng Cúc Tịnh Y mang chút trêu đùa.
"Hừm!, Người ta bỏ công ty về nhà vì nhớ chị, lo lắng chị có ăn bữa sáng tình yêu hay chưa, vậy mà chị xem, chị xem.."
"..."
Cúc Tịnh Y nghẹn họng, quả thực nàng lại đánh giá thấp năng lực yêu đương của Triệu Gia Mẫn, trải qua một quãng thời gian đã lớn lên không ít.
"Chị sai rồi, sai rồi, bảo bối bây giờ em đang ở đâu để chị qua đón, chúng ta cùng về nhà ăn bữa sáng tình yêu em làm được không :),"
"Bảo bối"
"Cục cưng"
"Gấu yêu dấu"
"..."
"Chị...Chị chưa có ăn bữa sáng em làm có phải không? Chị lại không có ăn sáng?" Hồi lâu Triệu Gia Mẫn rốt cuộc đáp lời.
"Chị sai rồi mà bảo bối, em tha thứ cho chị đi, khi về em muốn như thế nào sẽ như thế đó, nha~" Cúc Tịnh Y giọng ngọt như khoai ngào đường.
"Muốn gì cũng được phải không ?"
"Muốn gi cũng được"
"Là chị nói đó nha"
"Ưm, vậy chị qua đón em đây"
Tiếng tút tút cúp máy, Triệu Gia Mẫn trợn đôi mắt to người đơ tại chỗ, nàng nghĩ: "Rõ ràng là chị ấy đâu có hỏi mình đang ở đâu ?????? phải không? phải không?"
"Cúc Tịnh Y, chị đi chết đi!!!!!!!!!!!!!!!!!" Xa xa đâu đó trên đường lớn vọng lại tiếng người nào đang hậm hực muốn khóc.
"..."
�@