Bạn Cùng Phòng Ngày Nào Cũng Tình Tính Tang Với “Tôi” Trong Điện Thoại Cậu Ấy

chương 7

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

[Người trong cuộc: Lộ Uyên]

Tui đã hiểu rõ toàn bộ.

Tui tải cái app kia xuống xài thử một chút, là cái loại có thể tùy chỉnh nhân vật gì gì đó, sau đó mỗi lần mình ghi nhật ký chi tiêu nó sẽ nhắn tin trả lời mình, kiểu vậy đó.

Thẩm Kỳ Phồn hẳn là đã tùy chỉnh thành tui, còn đặt nhân vật của tui thành người yêu của cậu ta.

Sau đó mới xuất hiện mấy câu gớm ói kia.

Tất cả đã rõ ràng.

Nhưng bây giờ tui còn một điểm không hiểu.

Tui phải đi nói chuyện với lão Lư một chút đây.

[Người liên quan: Lư Bố]

… Phí lời.

Thầm mến ông đó chứ còn gì nữa?

Tui thật sự phục rồi, ông nhìn cái bộ dạng này của ông đi, còn giả bộ lại đây hỏi tui cảm thấy chuyện này là sao, vậy ông chỉ cần nói chuyện cái điện thoại kia với tui là xong, ông kể cái gì mà anh ta mang cơm cho ông từ nhà ăn rồi làm sao thay ông lên lớp để làm gì đây?

Chứ không phải là bản thân ông cảm thấy người ta nhất định là thầm mến ông, sau đó bản thân thật không tiện thừa nhận, cần phải để tui thay ông nói ra, ông lại còn “Ồ hóa ra là như vậy” cái kiểu bỗng nhiên tỉnh ngộ kia, ôi không.

Thôi dẹp đi, đừng giả bộ không biết, ông có thể ép khóe miệng xuống một chút rồi phủ nhận lại lần nữa được không?

Tui tính sai rồi, tui căn bản không phải Tôn Ngộ Không của đại học C, mà là bến gay của đại học C.

() Chỉ những người có nhiều bạn là gay

Thế nhưng nói thật nha, cái người bạn cùng phòng này của ông, loại phương thức thầm mến này của anh ta, cũng có chút quá… ờm.

Ông suy nghĩ một chút mỗi ngày anh ta ở cùng một phòng với ông, còn lấy app làm bộ nhắn tin với ông qua điện thoại…

Chao ôi…

Chờ một lát, ông mới vừa nói bạn cùng phòng của ông là ai?

… Chính là Thẩm Kỳ Phồn câu lạc bộ tuyên truyền kia? Cái người khoa tiếng Nga kia?

Thẩm Kỳ Phồn liên hoan các khoa năm ngoái còn ăn cơm cùng chúng tui kia?

… Lại là anh ta! Tại sao ông chưa từng nói với tui anh ta là bạn cùng phòng của ông!

Anh ta vậy mà thầm mến ông ui trời ạ… Ông xác định không phải chính ông ảo tưởng chứ hả?

Má ơi còn lấy điện thoại làm bộ nhắn tin với ông đây cũng thật đáng yêu quá đi… Ai da ông suy nghĩ cái coi một chàng trai đáng thương, thầm mến ông lại không dám nói cho ông, chỉ có thể tự mình lén lút lấy điện thoại làm bộ nhắn tin với ông, ai da… Cái gì tui mới vừa nói cái gì?

Vậy có thể giống nhau sao? Hồi nãy tui lại không biết bạn cùng phòng của ông là ai, Thẩm Kỳ Phồn anh ta đẹp trai lắm nha.

Nhảm nhí, nếu không ông cho rằng năm ngoái cùng đi ăn bữa cơm tại sao tui còn có thể nhớ đến bây giờ?

Hơn nữa tui đã nói với ông, lúc đó ăn cơm không biết có phải cảm giác của tui sai hay không, anh ta giống như cứ mãi nhìn chằm chằm tui, lúc tui quay đầu còn chạm mắt anh ta mấy lần.

Khi đó tui thiếu chút nữa đã đi tìm anh ta xin số điện thoại rồi… Sau đó nhớ ra nhỏ bạn cùng phòng khoa tiếng Nhật của tui thầm mến anh ta mà, nên thôi. Ây dà, đúng rồi, đợi chút nữa tui muốn kể chuyện này cho nó biết, phỏng chừng tối nay nó lại mua thêm chai Nhị Oa Đầu về.

Cũng may lúc đó không có xin, nếu không bay giờ hai chị em chúng tui chắc lúng túng lắm.

… Không phải chị em sao? Chúng tui không phải nên trở thành chị em từ đây sao?

Ầy, bây giờ tâm trạng tui rất phức tạp, con heo bên tui từ nhỏ đến lớn, giờ sắp vây quanh bắp cải thảo rồi…

[Người trong cuộc: Lộ Uyên]

Mấy bạn à sau này tui phải làm sao đây?

Hơn nữa vì sao Thẩm Kỳ Phồn lại thích tui? Mấy bạn nói coi Lâm Thông Thông đã sớm nhìn thấy cậu ta dùng cái app kia, nhưng lúc đó hai chúng tui cũng không thân, ngay cả nói chuyện cũng không nói được mấy câu, chẳng lẽ là bởi vì hồi khai giảng chọn đăng ký gói wifi, cậu ta thấy tui chọn cái gói trung cấp, loại hành vi cân bằng giữa tiết kiệm chi phí và chất lượng sản phẩm này làm cho cậu ta vô cùng tán thưởng?

Từ từ chờ chút… Tui hiểu rồi! Cho nên lúc trước cậu ta không hiểu sao giận dỗi với tui là bởi vì ghen với lão Lư!

Ôi thật sự là… Tui thay lão Lư đi học có một tiết, cũng dỗ cậu ta rồi, ôi chao còn tiếp tục nhắn tin với app nữa chứ thật là…

… Ai vui đâu? Tui có vui gì đâu?

… Tui đây là cười cậu ta trẻ con quá.

Hơn nữa tại sao cậu ta phải thầm mến chứ? Cậu ta trực tiếp nói với tui là xong rồi không phải sao?

Vậy giờ cái chuyện này tui biết rồi nên cũng không thể giả vờ không biết nữa đâu hả?

Nhưng mà nhìn lén điện thoại cậu ta quả thật là tui và Lâm Thông Thông không đúng…

[Người liên quan: Lư Bố]

Đây không phải là một chuyện dễ dàng quá hả?

Cực kỳ đơn giản, ông nhớ lại mấy bộ phim tình cảm đó giờ ông coi đi, bất kể là kịch hay là phim điện ảnh hay là tiểu thuyết, phương pháp cũ nhất rập khuôn nhất nhưng cũng hữu hiệu nhất, một khi tác giả không nghĩ ra được cách khác sẽ lấy ra dùng, có thể thúc đẩy nội dung câu chuyện phát triển là gì?

… Ông đỏ mặt cái gì?

… Ai nói với ông say rượu mất trí hả ông bị điên à!

Tui nói là Truth or Dare đó trời ạ!

[Người liên quan: Vương Nhạc]

Há há há há há há há há há Lâm Thông Thông há há há há há há há há há…

[Người liên quan: Lâm Thông Thông]

… Bây giờ tui không muốn nói chuyện.

Lộ Uyên và Thẩm Kỳ Phồn hai người tụi nó quả thực không phải là người mà!

Tui đã vì tình yêu của tụi nó mà bỏ ra quá nhiều… Tui thừa nhận rồi cái tuổi này của tui không chịu đau khổ nổi đâu.

Mấy bạn đi hỏi Lộ Uyên đi, mấy bạn coi coi nó có còn mặt mũi kể cho mấy bạn nghe không.

[Người trong cuộc: Lộ Uyên]

Há há há há há há há há tui nói cho mấy bạn nghe, há há há há há há Lâm Thông Thông làm tui cười chết…

Là như vầy, không phải tui nghe lão Lư kiến nghị sao, sau đó mới đi tìm Lâm Thông Thông nhờ nó giúp một chuyện, tìm lý do rủ hai tụi tui chơi Truth or Dare.

Tui nói với nó về chuyện tui phát hiện cái app trong điện thoại Thẩm Kỳ Phồn, để nó tự hiểu ngầm một chút, còn những chuyện lão Lư nói tui sẽ không nói với nó dù sao cũng còn chưa xác định mà há há há há… Tui cứ cười đó, cứ cười đó, mấy bạn đâu làm gì được tui.

Rồi tui nói là phải nghĩ cách dụ Thẩm Kỳ Phồn nói ra, tui cảm thấy Lâm Thông Thông đáng lẽ đã có thể hiểu rõ ràng ý của tui.

Nhưng mà bởi vì Thẩm Kỳ Phồn không cho tui rủ cậu ta ra ngoài, cho nên Lâm Thông Thông cũng chỉ có thể buổi tối cầm bài tới tìm hai chúng tui, nói đánh bài một thiếu hai, cưỡng ép tụi tui phải chơi, Thẩm Kỳ Phồn hết lòng cự tuyệt nửa ngày, cuối cùng cũng không biết tại sao, vừa nghe người thua phải chơi Truth of Dare mới đồng ý.

Ây dà mấy bạn nói coi có phải là cậu ta muốn thừa cơ… khụ, dù sao thì mấy bạn tự hiểu rồi mà ha.

[Người trong cuộc: Lộ Uyên]

Kết quả hai đứa tụi tui ai cũng không nghĩ tới, Lâm Thông Thông nó vậy mà thua cả ba ván.

[Người liên quan: Lâm Thông Thông]

Mấy bạn nghĩ đi, đã nói muốn dụ Tiểu Thẩm nói ra, vậy trọng điểm hẳn là đặt trên người nó đúng không, cho nên trừng phạt dành cho tui thì cũng chỉ cần qua loa cho xong là được, tui nghĩ vậy cũng đâu có vấn đề đâu hả?

Cho nên tui mới chọn Truth, kết quả Lộ Uyên nó dám… nó dám… Nó không phải người mà!

[Người trong cuộc: Lộ Uyên]

Vì Lâm Thông Thông thua, tui nghĩ hỏi đại một câu cho qua là được, cho nên tui hỏi nó mấy tuổi thì hết tè dầm.

Cái vấn đề này đủ qua loa rồi đúng không?

Tui làm sao mà ngờ được nó vậy mà…

Truyện Chữ Hay