[Từ đây trở xuống là bình luận của bạn X về “Yêu từ cái nhìn đầu tiên là loại trải nghiệm thế nào”]
Chủ post giấu tên: Kỳ thực có chút lạc đề, nghiêm chỉnh mà nói cũng không tính là yêu từ cái nhìn đầu tiên, lúc trước tui cũng đã gặp cậu ấy mấy lần, nhưng mà đều là đứng ở khoảng cách khá xa, cũng chưa từng nói chuyện, ấn tượng không sâu.
Kết quả sau khai giảng năm thứ hai đại học chia lại phòng ký túc xá, hai người chúng tui được phân vào cùng một phòng.
Tui khá là sợ ở chung, cái khác thì không sao, chủ yếu là bình thường người khác tắm hay không tắm cũng không liên quan nhiều tới mình, thế nhưng những lúc sinh hoạt tập thể thì sẽ có liên quan. Hồi năm nhất tui ở chung với ba người, ai cũng rất tốt, chỉ là thật sự… không quá sạch sẽ.
Có một hộp mì ăn liền và thức ăn ngoài ăn xong chất đống trên bàn không vứt, mùa hè nên giòi lúc nhúc, con trai chảy nhiều mồ hôi, khi đi thì văng tứ tung, còn có mỗi ngày chơi bóng rổ vậy mà không giặt vớ cũng không rửa chân, mỗi lần cởi một chiếc giày là trong phòng lan tỏa một mùi làm người ta nghẹt thở… Hầy, tui có nói mấy lần rồi nhưng không có tác dụng gì, sau đó thực sự không còn biện pháp, có thể về nhà thì về nhà, không ở ký túc xá nhiều nữa.
Cho nên khi biết sau khai giảng năm hai đại học đã phân lại phòng, tui khá là đau đầu, dự định nếu thực sự không chịu nổi thì sẽ coi như là chỗ ngủ mỗi tối thôi.
Hơn nữa kỳ nghỉ hè của tui cũng không quá vui vẻ, cái kiểu gọi là họa vô đơn chí đó, đầu tiên là thi bằng lái xe mà bị rớt, hơn nữa rớt một cách vô cùng oan uổng, nếu là tui cán mức hay gì thì thôi, nhưng lúc tui đang tập lái xe, huấn luyện viên nói khi thi đến hạng mục tăng tốc sẽ có chuông báo nhắc nhở, lúc thi tui cứ một mực chờ nó báo, kết quả nó căn bản không báo, tui mới rớt, sau đó mới biết là cuộc thi sửa lại, không báo, huấn luyện viên quên nói cho tui biết. Còn có mấy ngày trước khai giảng có kết quả thi Anh văn CET-, cũng rớt. Cái này kỳ thực là lỗi của tôi, bởi vì tui qua CET- một cách vô cùng thuận lợi nên lười biếng, thế nhưng điểm thật sự là quá… hầy, thiếu có một câu trắc nghiệm nữa à.
Nói tóm lại, là vì những nguyên nhân này, ngày khai giảng tui đến vô cùng muộn, bốn giờ là hết hạn nộp thông tin, ba giờ rưỡi tui mới qua, nộp xong còn rề rà ở bên ngoài cả buổi, đến khi thực sự không còn cách nào mới về ký túc xá.
Tui theo số tòa số phòng tìm tới cửa, trước khi mở cửa còn xây dựng tâm lý một hồi, kết quả vừa mở cửa không nhìn thấy ai, phát hiện sàn nhà và ban công đều đã được dọn dẹp một lượt, ngay cả bàn sách của tui và thang giường cũng được lau dọn luôn, tui rất là bối rối.
Sau đó cậu ấy cầm khăn lau vừa giặt xong đi ra khỏi phòng rửa mặt, quay đầu qua chào tui, nói “Ồ, bạn tới rồi à”, cười cười với tui, lộ ra cái răng khểnh.
Vô cùng vô cùng đẹp trai.
Nói ra có lẽ có chút tầm thường ha, thế nhưng lúc đó tôi cảm thấy, tui gặp xui xẻo lâu như vậy, có lẽ là để đổi lại được gặp người này.
—— thời gian: Một năm trước.
[Người trong cuộc: Lộ Uyên]
Ngày khai giảng năm hai đại học? Ngày đó thì làm sao?
… A a a, tui nhớ ra rồi, mấy bạn không nhắc tới tui cũng quên mất, ngày đó siêu cấp xui xẻo!
Vốn là ngày đó cái thằng nhóc Thẩm Kỳ Phồn đến vô cùng muộn, ký túc xá là một mình tui quét dọn, hơn nữa đạo viên của chúng tui vô cùng vô căn cứ, hồi đầu bả không nói gì, tui cho là giường ngủ trong phòng tùy tiện chia, cũng đã dọn dẹp xong, bàn cũng lau khô ráo, thang giường cũng lau khô ráo, kết quả bả đột nhiên rút ra bảng phân chia giường ngủ, nói nhất định phải làm theo bảng này, nếu không sau này lúc kiểm tra vệ sinh, thấy giường ai không sạch sẽ trừ điểm theo tên trên bảng, không quan tâm ai ngủ giường nào.
Tui nhìn thử, cái giường ngủ tui vừa thu dọn xong kia là của Thẩm Kỳ Phồn, a trời ạ, tức chết tui rồi, thế nhưng hết cách rồi, nếu sau này kiểm tra ký túc xá mà thấy vớ chưa giặt hay chăn chưa xếp trên giường toàn bộ trừ vô điểm của tui thì oan uổng chết. Lần này tui cũng đã phí công thu dọn rồi, chỉ có thể đi dọn tiếp giường của tui thôi, cuối cùng toàn bộ ký túc xá tất cả đều là tui thu dọn, tức chết tui rồi, aaaaa.
[Từ đây trở xuống là bình luận của bạn X về “Một bước sa chân hận thành muôn thuở là loại trải nghiệm thế nào”]
Chủ post giấu tên: Hầy… Trước đây không lâu có liên hoan các khoa đó, mấy khoa tụi tui cùng đi, năm nhất năm hai năm ba đều có, vốn ngày đó tui không quá muốn đi, thế nhưng nghe bọn họ nói bạn cùng phòng của tui cũng đi, bởi vì hai chúng tui đã ở chung mấy tháng rồi mà còn chưa đi ăn với nhau lần nào, tui mới quyết định đi.
Lúc ăn được một nửa thì điện thoại cậu ấy hết pin, hỏi chúng tui ai có sạc dự phòng không, có một đàn em năm nhất cho cậu ấy mượn, kỳ thực chỉ là một chuyện rất rất nhỏ, lúc đó tui không quá chú ý, thế nhưng từ khi đó hai người bọn họ cứ luôn ghé vào một chỗ thì thầm to nhỏ, sau này còn thường xuyên cùng đi ra ngoài ăn cơm gì gì đó, không lâu sau hai người bọn họ yêu nhau…
Hầy… Tại sao lúc đó tui lại không mang theo sạc dự phòng chứ.
—— thời gian: Bảy tháng trước.
[Người liên quan: Lư Bố]
A, xong đời lần này, đến lão Lộ cũng có người yêu, lần này lúc ăn cơm nếu mẹ tui lại nhắc tui, tui cũng không thể nào bắt ổng làm bia đỡ đạn nữa, phải làm sao bây giờ đây, sầu người.
Chủ ý chơi Truth or Dare là tui ra, đúng là tự lấy đá đập chân mình mà.
[Người trong cuộc: Thẩm Kỳ Phồn]
Lâm Thông Thông không nói với mấy bạn tui… viết cái gì bên trong sao?
… Tốt nhất là nó không nói.
[Người liên quan: Đới Mỹ Huệ]
Tôi nhìn ra rồi, anh chàng đẹp trai lớp khác này đoán chừng là lên lớp thay cậu bé họ Lộ kia, mỗi lần đứa nhỏ họ Lộ không đến là cậu ta đến.
Loại tinh thần cống hiến này không quá phổ biến, hoặc là chuyên nhận tiền đi học thay, hoặc hai đứa nó là người yêu.
Tui cảm thấy cái sau có khả năng hơn.
A, những người bạn nhỏ ngu xuẩn, còn tưởng rằng tui không nhìn ra sao.
[Người liên quan: Từ Vũ Minh]
Oa oa oa oa tui thật thích đàn anh Tỉnh mà!
Ảnh thực sự cực kỳ đáng yêu, sau khi có người yêu cả người trở nên vô cùng cảnh giác, ví dụ như phó chủ tịch Tống rất thích ảnh đó, công khai ám chỉ rất nhiều lần rồi, mấy người tụi tui đều cảm thấy cô ấy thích ảnh theo kiểu kia. Nhưng mà tụi tui cũng không quá thích cô ấy, người này nói như thế nào ta… cảm giác uy nghiêm quá, lúc nào cũng nói chuyện bằng giọng điệu rất đáng sợ.
Bây giờ mỗi lần đàn anh Tỉnh nói chuyện với cô ấy, há mồm chính là người yêu anh ra sao như thế nào, trái một câu người yêu anh phải một câu người yêu anh, mặt cô ấy đều đen rồi mà ảnh còn làm bộ như không nhìn thấy, toàn bộ quá trình cứ người yêu anh balabalabala, cực kỳ mắc cười hahahahahaha.
[Người liên quan: Đỗ Tử Thần]
… Tại sao ngay cả tui cũng phải nói?
Liên quan gì tới tui?
Được thôi, tui chỉ hy vọng sau khi lão Thẩm yêu đương có thể làm con người, đừng có ngày ngày hại đời người khác.
[Người trong cuộc: Lộ Uyên]
Lâm Thông Thông nói phần diễn của nó nhiều rồi, xuất hiện nữa sợ mấy bạn thấy nó phiền, nên để tui tự mình nói.
… À thì, còn có thể thế nào nữa, làm người yêu chứ sao.
Làm gì mà không cho người ta cười, tui cứ cười đó.
Đây thì có cái gì để hỏi, không phải là yêu đương sao, chẳng lẽ mấy bạn chưa từng yêu đương hở?
… Thật sự chưa từng luôn?
A thật xin lỗi thật xin lỗi, tui không phải cố ý.
Mà, còn có thể làm gì đâu, thì những chuyện kia đó… Mấy bạn là người trưởng thành, tự hiểu một chút đi, sao còn bắt người ta nói cho mấy bạn nữa.
“Vậy tui tắt đèn ha.”
“Ừm.”
[Một cái trứng màu]
Cuối kỳ, trên trang confession của viện ngoại ngữ lại có một lời tỏ tình gửi Lộ Uyên, còn là đến từ khoa tiếng Nga.
Nội dung như sau:
Although bạn cũng không quen biết tui, tui cũng chỉ gặp qua bạn khi bạn trùm bao gối, nhưng tui thật sự vô cùng vô cùng vô cùng vô cùng cảm ơn bạn! Mạng của tui đều là bạn cho!
LOVE U FOREVER!
——- TOÀN VĂN HOÀN ——