Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Moong
.
[Bên dưới là nội dung toàn bộ quá trình Lâm Thông Thông ở giữa hai người Thẩm Kỳ Phồn cùng Lộ Uyên thương lượng và nỗ lực hòa giải]
Lâm Thông Thông: Hai người rốt cuộc tại sao giận dỗi?
Lộ Uyên: Cậu hỏi hắn.
Lâm Thông Thông: Tiểu Thẩm, cậu nói một chút tại sao?
Thẩm Kỳ Phồn: …
Lâm Thông Thông: Tiểu Thẩm tâm tình không tốt, Lộ Uyên nhường hắn chút xíu, chẳng phải chuyện gì cũng đều không có sao?
Lộ Uyên: Tôi nhường a, cậu hỏi một chút hắn nói với tôi cái gì! Hắn nói là tiếng người à!
Lâm Thông Thông: Tiểu Thẩm, cậu cùng Lộ Uyên nói cái gì?
Thẩm Kỳ Phồn: …
Lâm Thông Thông: Tiểu Thẩm, cậu mấy ngày nay tại sao không trở về ký túc xá?
Thẩm Kỳ Phồn: …
Lâm Thông Thông: Tiểu Thẩm, cậu rốt cuộc tại sao lại thế này?
Thẩm Kỳ Phồn: …
…
Hòa giải thất bại, tình huống rơi vào cục diện bế tắc.
.
[Sinh viên liên quan sự tình: Đồng Rúp]
Má ơi, lão Lộ điên rồi, tôi nói với anh ấy tôi đã hoàn thành công việc, cuối tuần có thể mời anh ấy đi ăn nhà hàng thịt nướng lúc trước anh ấy ồn ào đã lâu muốn đi, bây giờ tự nhiên lão Lộ nói với tôi anh ấy không có tâm tình. Anh ấy không có tâm tình!
Anh ấy là có chuyện gì xảy ra a, tôi bên trong điện thoại hỏi, anh ấy cũng không nói, liền nói với tôi tương đối phức tạp chờ gặp mặt lại tỉ mỉ nói với tôi, còn không hiểu ra sao nói cái gì đều là bởi vì tôi? Ha? Tôi có làm gì sao?
.
[Đương sự: Lộ Uyên]
Ân, tôi mới vừa tan học, đi nhà ăn ăn một bữa cơm buổi chiều về nhà.
Tôi nói với mọi người, trường học của chúng tôi nhà ăn lầu ba có món xào cay ăn cực kỳ ngon, hơn nữa còn tiện nghi, siêu cấp cảm động…
Ma la xiang guo (麻辣香锅): món xào với thịt và rau, có vị cay, mặn.
Má ơi sao lại nhiều người như vậy.
Này xếp hàng đến khi nào a ông trời ơi…
Tính toán một chút, tôi bên cạnh gọi phần bún ăn… Giờ cơm thực sự là quá dọa người.
… A, lúc trước tôi không để ý giờ cơm đã tới, bình thường không nhiều người như vậy.
Vào lúc trước thứ hai đều là Thẩm… Khụ, Thẩm Kỳ Phồn thời điểm buổi trưa tan học đến nhà ăn mua cơm tiện thể mua luôn cho tôi một phần đem về.
Ai quên đi quên đi không đề cập tới y.
… Bất quá khi đó chủ yếu là y trở về cũng rất nhanh mà, tôi liền không nghĩ tới buổi trưa có nhiều người như vậy. Chúng tôi giữa trưa h’ tan học, tôi đến ký túc xá không sai biệt lắm h’, y cũng là so với tôi muộn vài phút sẽ trở lại …
Đợi đã đợi đã, chờ một chút a, tôi liếc mắt nhìn thời khóa biểu Lâm Thông Thông gửi cho tôi, y sẽ không phải là…
Tôi mẹ nó, tôi cmn thật sự, bọn họ thứ hai buổi trưa là h’ tan học… Tôi còn tưởng rằng bọn họ cũng là hơn mười hai giờ…
Cho nên y mỗi lần thứ hai là mua cơm đến bỏ phí một giờ… Không phải cái mẹ nó… cũng quá… A…
… Đợi chút tôi trước tiên nhận cú điện thoại.
Lâm Thông Thông?
.
[Bên dưới là lịch sử trò chuyện giữa Lâm Thông Thông cùng Lộ Uyên]
Lâm Thông Thông: Uy, hai người hòa hảo rồi sao?
Lộ Uyên: Hai chúng tôi? Không có a.
Lâm Thông Thông: Vậy cậu mới vừa rồi không có nói chuyện với tiểu Thẩm?
Lộ Uyên: Nói cái gì mà nói? Tôi đều đã hai tuần lễ chưa từng nói chuyện với hắn.
Lâm Thông Thông: Vậy thì không phải là cậu a?
Lộ Uyên: Cái gì không phải tôi? Cái quái gì a?
Lâm Thông Thông: Tôi lại nhìn thấy! Mới vừa nãy, hắn đang cùng tán gẫu với cậu, chính là ảnh đại diện của cậu! Liền mới vừa!
Lộ Uyên: … A?
.
[Đương sự: Lộ Uyên]
Không được, tôi không trở về nhà, tôi đợi chút nữa cơm nước xong trở về ký túc xá, tôi ngày hôm nay nhất định phải hiểu rõ là chuyện gì xảy ra, này đều cái gì cùng cái gì a.