Nhóm người ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta không biết làm sao, bọn họ vừa mộng bức vừa không biết giải thích thế nào. Không lẽ nói bọn họ đánh không lại lũ tang thi kia liền gấp gáp kiếm chỗ núp, vì thấy cửa hàng này khá tốt nên sẵn tiện phá cửa xông vào? Vậy, vậy thì cũng quá là qua loa cho xong chuyện rồi a!Nhóm người rối rắm một hồi cũng không biết giải thích làm sao, lúc này vị cứu tinh của họ liền xuất hiện, một nam nhân có lẽ là đội trưởng bước lên, sắc mặt hắn nghiêm nghị và lạnh lùng, giọng nói lạnh nhạt nhưng trong đó toát lên sự kính cẩn và hối lỗi, tôn trọng những người mạnh là bản năng của nhân loại, huống chi trong thế đạo hiện giờ thì càng là kẻ mạnh vi tôn, hay dùng từ chính xác hơn để nói là cá lớn nuốt cá bé.
"Thật xin lỗi, chúng tôi không cố ý xông vào đây. Nếu đã mạo phạm thì mong cậu bỏ qua cho."
Lãnh Hoài Thiên lia mắt tỏa ra không kiên nhẫn đánh giá mấy người này, ba nam hai nữ, đều rất là xinh đẹp, ba nam nhân một người thì khuôn mặt soái khí nhưng trông khá trẻ con, một người có điệu cười hồ ly gian xảo, một nam nhân là đội trưởng thì dung mạo lạnh lùng sát phạt, nghiêm nghị cương trực, hai nữ thì một người là băng sơn mỹ nhân, một người thì quyến rũ câu hồn, nhìn vào chỉ có thể tấm tắc khen đúng là một đội tập hợp toàn trai tài gái sắc, chỉ là quần áo của họ rách rưới dính đầy máu tang và những miếng vụn não của tang thi, toát ra mùi hôi thối khó ngửi làm người ta chỉ muốn ngất đi. Trong tình thế chiến đấu mà vẫn có thể trấn định không thay đổi sắc mặt khi thấy sự ghê tởm của tang thi, những người khác thì trốn chui trốn lủi trong nhà nhưng nhóm người này lại dũng cảm xông ra ngoài chiến đấu tìm cứu viện đã rất không tồi.
Hơn nữa, cậu có thể thấy được cấp bậc của họ rất cao, nam hồ ly thì là song hệ kim hỏa cấp trung cấp, nam nhân trông trẻ con là song hệ thổ và cường hóa cấp sơ cấp, đội trưởng cũng là người mạnh nhất tam hệ dị năng hỏa lôi ám cấp sơ cấp, băng sơn mỹ nhân là song hệ băng thủy cấp trung cấp, nữ quyến rũ là song hệ mộc và chữa trị cấp sơ cấp, tổng kết lại thì đây là một nhóm toàn quái vật.
Lãnh Hoài Thiên bỗng cám thấy khá hứng thú, dù sao trong mấy ngày này cũng không có gì để làm, hay là lấy bọn họ làm bao cát để rèn luyện sức khỏe làm thú vui đi. Lãnh Hoài Thiên nghĩ gì liền làm thế, cậu cười như không cười, khuôn mặt lóe lên sự gian xảo nói.
"Nè, thiên phú của năm người các ngươi cũng được đó, hay là chũng ta làm một giao dịch đi?"
"Giao dịch?" Đội trưởng hơi nhíu mày.
"Phải a, nội dung là các người làm bao cát cho tôi đánh, bù lại tôi sẽ giúp các người luyện tập gia tăng sức mạnh. Thế nào?" Lãnh Hoài Thiên dựa ra sao nói, trong mắt nhiễm một mạt ý cười khiến cho khuôn mặt vốn yêu nghiệt của cậu càng trở nên hại nước hại dân giống như muốn đoạt luôn hồn phách của người khác.
Đội trưởng nhóm người kia hơi suy tư, thần sắc nửa tin nửa ngờ chậm chạp không ra quyết định. Lãnh Hoài Thiên thấy vậy liền cười nói.
"Thân là một người lãnh đạo các đội viên, anh phải có đầy đủ các yếu tố là sức mạnh, sự quyết đoán, dự liệu và sự chọn lựa. Anh phải lựa chọn nhưng thứ có lợi với những người dưới quyền của mình và phải quyết đoán trong mọi tình huống."
"Giờ thì, anh nghĩ sao về giao dịch này, đồng ý hay không đồng ý đây, hửm?" Âm cuối hơi ngân lên làm cho giọng nói mát lạnh quyến rũ của cậu trở nên ma mị hơn, như yêu hồ quyến rũ mê hoặc nhân tâm, làm người xao xuyến nguyện hiến dâng hết thảy cho cậu.