Sau một đêm "ăn ké" Tết Tây , nó rã rời , ngủ li bì từ h sáng đến tận h trưa. Cứ ngỡ hôm nay là ngày nghỉ lễ , nên cứ "thả phanh mà ngủ . Ai dè mới đầu năm đầu tháng đã có oan hồn vật vờ tới "ám" , khiến nó bị dì lôi dậy.
Vừa làm xong vệ sinh cá nhân , gật gà gật gù đi ra phòng khách , nó đã một phen giật mình với tiếng nói lanh lảng pha chút ngọng nghịu của Nhật Anh.
-Chị Haiii !
-Ở đâu chui ra vậy ?
-Là dì chở em qua . - thằng nhóc phụng phịu trả lời.
-Chị không có hỏi nhóc. Trả lời ! Mau !
Chỉ tay về hướng thằng Bi đang ngồi chễm chệ , trên tay ôm con Domokun mà tối qua dì vừa tặng nó. Nhìn bộ dạng lúc này của thằng Bi lúc này cứ như đứa trẻ bụ bẫm đang ôm lấy món đồ chơi của mình. Gạt phắt cái suy nghỉ ấy đi ,con bé nhanh chóng bước tới , giật lại con Domo về tay mình!
-Quên rồi sao ? - thằng Bi khẽ nhún vai.
Nó nhăn mặt , nó có nói hay hứa hẹn gì với tên này sao ? Sau hơn một phút não bộ hoạt động , nó cười giã lã khi nhớ ra hôm nay phải trả nợ cho hắn. Rất nhanh sau đó , nó lại cất cái giọng đanh đá của mình.
-Đc thôi , nhưng có hai vấn đề . Thứ nhất : không thể bỏ Nhật Anh ở lại , dì đang chuẩn bị đi gặp đối tác đột xuất . Thứ hai : cái nón bảo hiểm hôm qua "tặng" anh cảnh sát rồi !
Thằng Bi gật gù một hồi , rồi đứng dậy bỏ đi. Cứ nghĩ là hắn đã bỏ cuộc ra về nên con bé cứ thản nhiên ngồi coi tivi cùng Nhật Anh.
Chưa đầy phút sau , tiếng chuông cửa lại vang lên , nó rời mắt khỏi màn hình , chạy ra mở cửa.
-Đi đc chưa ?
Khuôn mặt thằng Bi đầy nham hiểm thốt ra ba chữ như đánh gục toàn bộ ý chí của con bé . Trên tay hắn là cái mũ bảo hiểm mai rùa màu xanh rêu.
-Ba thương con vì con giống mẹ
mẹ thương con vì con giống ba .
Cả nhà ta cùng thương yêu nhau .
Xa là nhớ ,gần nhau là cười.
Ba đi xa thì con với mẹ
mẹ đi xa thì con với ba .
Cả nhà ta cùng thương yêu nhau.
Xa là nhớ ,gần nhau là cườiNgồi trên con xe của thằng Bi , Nhật Anh ngồi phía trước cứ ngêu ngao hát vô cùng phấn khởi. Nhật Anh cứ vô tư vừa hát vừa lắc lắc cái đầu theo nhịp bài hát , còn nó chỉ biết cúi gằm mặt xuống . Tự hỏi tại sao tên khốn này lại mua cái mũ bảo hiểm giống y chang nhau như thế !!!
Hắm một cái , nó một cái , Nhật Anh một cái...khiến người ta nhìn vào cứ xì xầm bàn tán :" Đôi vợ chồng trẻ chở con đi chơi ! ".
-Hai cháu còn trẻ mà có đứa con trai kháu khỉnh ghê!
Khi xe dừng lại ở ngã tư đèn đỏ , người phụ nữ đang mang thai ngồi trên xd đc chồng chở khẽ lên tiếng hỏi hai đứa chúng nó. Lập tức câu nói ấy thu hút sự chú ý của mọi người. Hàn loạt những người đang ngồi trên xe giương mắt nhìn nó, trầm trồ có , tặc lưỡi tiếc nuối cũng có !!!
Nó mếu máo , không biết phải nói gì . Gì chứ ? Nó chỉ mới tuổi , Nhật Anh đả gần tuổi !!! Gì mà con với chả cái !? Hơn nữa , thằng điên , biến thái này không phải chồng nó ! Người phụ nữ này chắc chắn bị " chứng mẫn cảm trong quá trình mang thai " !!!
Đang định lên tiếng phản bác lại thì chỉ hai từ gọn lỏn của thằng Bi thốt ra khiến nó chỉ muốn đập đầu tự tử.
-Cám ơn !
Nó nhìn chằm chằm thằng Bi , miệng nhất thời không nói đc gì , nhưng suy nghỉ thì cứ ồ ạt kéo tới. Sao hắn ta không phản bác lại , sao lại nói cám ơn ?! Tên khốn này đã có người yêu rồi nha , nó thật sự không muốn bị tạt axit đâu !!! ( nghỉ cái gì thế >
Khi xe dừng lại ở một căn nhà nó mới dám ngẩng mặt lên . Lướt mắt nhìn xung quanh căn nhà với lối kiến trúc khá hiện đại , màu chủ đạo là trắng đen . Nó thầm nghĩ đây là nhà hắn . Nhưng ... Tại sao lại đứa nó đến đây ???
Đang suy nghĩ thì lại bị cắt ngang bởi một âm thanh mà vừa nhìn thấy nó đã mếu máo .
- Gâu gâu !!!
Chú chó bẹc-giê to lớn từ trong nhà chạy ra , cứ hướnh đến thẳng chỗ của nó . Nó nhanh chóng lấy Nhật Anh ra chắn trước mặt mình miệng lập tức hét to .
- Nhóc kêu nó tránh ra . Nhanh !!!
- Tránh ra ... Tránh ra .. Xùy xùy !!! - Nhật Anh lập tức làm theo lời nó . Nhưng chú chó to gần bằng Nhật Anh vẫn cứ gầm gừ khiến Su tái mặt . Đc một lúc Nhật Anh liền ngẩng đầu lên nhìn nó , phụng phịu .
- Con chó này nó không hiểu "tiếng người" ! Em không biết nói " tiếng chó " !!!
Su mếu máo nhìn con chó đen thùi cứ gầm gừ , hăm he tiến về phía mình . Nó lại càng đẩy Nhật Anh ra phía trước , Nhật Anh vẫn cứ vô tư chả biết gì , còn nó thì không ngừng kiếm đường chuồn . Nó thật sự không muốn bị cho táp đâu nha .....
Thằng Bi vẫn cứ đứng đấy , chờ đợi cái Su lên tiếng cầu cứu mình . Hắn không biết là cái Su lại sợ chó .
Mắt nó đảo quanh , hướng ra cái cổng vẫn còn mở , chuẩn bị vắt giò lên cổ chảy thì chú chó bẹc-giê liền nhảy chổm về phía nó .
- Ááá !!!