Thời gian trôi qua rất nhanh.
Gần đây, các phương tiện truyền thông lớn ở thành phố Giang đều đưa tin về việc nhà họ Bùi và nhà họ Cố sắp liên hôn, các chương trình tin tức trên truyền hình đã bắt đầu dự đoán khi nào Cố Hàn Chu và Bùi Túc Nguyệt sẽ đính hôn. Đồng thời, trên mạng cũng tràn ngập tin tức về việc đính hôn của hai nhà Bùi Cố. Các trang mạng xã hội đều đưa tin, cộng đồng mạng đã bắt đầu chúc mừng trước cho đôi bạn trẻ nhà họ Cố và nhà họ Bùi.
Tô Dĩ Trần lướt qua tin tức trên Weibo, nhìn những dòng chúc mừng Bùi và Cố tân hôn hạnh phúc, mỉm cười nhìn Bùi Túc Nguyệt bên cạnh: “Mọi người đều rất quan tâm đến tin tức đính hôn của em và Cố Hàn Chu.”
“Ừm…” Bùi Túc Nguyệt ôm lấy eo nhỏ của Tô Tô, đặt cằm lên vai anh, ánh mắt hơi sợ hãi nhìn vào khuôn mặt Tô Tô, nhẹ giọng giải thích: “Em sẽ không đính hôn với Cố Hàn Chu, tất cả chỉ là để lừa anh ta thôi. Tô Tô…”
“Ừm, anh tin em.” Tô Dĩ Trần đặt máy tính bảng xuống, xoa đầu Bùi Túc Nguyệt, nụ cười rạng rỡ khiến người khác không thể rời mắt: “Túc Túc ngoan nhất.”
Bùi Túc Nguyệt ngoan ngoãn để anh vuốt ve, ôm Tô Dĩ Trần vào lòng hôn hết lần này đến lần khác, cậu cảm thấy Tô Tô thực sự là món ăn ngọt ngào nhất trên thế giới. Cậu có thể có Tô Tô, chắc chắn là phúc phần từ kiếp trước.
Tô Dĩ Trần bị Bùi Túc Nguyệt hôn đến mềm nhũn cả người, từ trong cổ họng phát ra tiếng rên nhẹ, không kiềm chế được mà nắm lấy cà vạt của Bùi Túc Nguyệt, những ngón tay thon dài trắng trẻo nắm chặt cà vạt và cổ áo cậu, làm chúng trở nên nhăn nhúm.
Lúc này, trong biệt thự nhà họ Cố ngoài Bùi Túc Nguyệt và Tô Dĩ Trần, không còn người nào khác.Cố Khinh Chu đã hẹn với bạn bè chơi bóng rổ, Cố Hàn Chu thì bận rộn với công việc của công ty.
Biệt thự rộng lớn của nhà họ Cố nhanh chóng trở thành nơi lý tưởng nhất cho Bùi Túc Nguyệt và Tô Dĩ Trần vụng trộm.
“Tô Tô... anh đã từng nghĩ đến việc ‘làm’ trên giường của Cố Hàn Chu chưa?” Bùi Túc Nguyệt vuốt tóc Tô Dĩ Trần, cười hỏi.
Đôi mắt tuyệt đẹp của cậu cong cong như trăng lưỡi liềm, trong mắt đầy sự đùa cợt ác ý.
Cùng Tô Tô trải qua mây mưa trên giường của Cố Hàn Chu, nghe thôi cũng khiến Bùi Túc Nguyệt cảm thấy vô cùng hưng phấn.
Tô Dĩ Trần ôm lấy cổ Bùi Túc Nguyệt, gật đầu đồng ý, anh cười: “Em xấu tính thật, nhưng mà anh rất thích.”
Bùi Túc Nguyệt lập tức bế Tô Dĩ Trần lên phòng ngủ chính trên lầu… phòng của Cố Hàn Chu.
Tô Dĩ Trần bị ném lên chiếc giường lớn, đôi chân thon dài bắt chéo, khiến người ta không khỏi bị hút hồn.
Căn phòng này vài ngày trước vừa chứng kiến cảnh Cố Hàn Chu cố gắng cưỡng ép Tô Dĩ Trần, giờ lại chào đón hai kẻ ngoại lai. Bầu không khí ái muội ngày càng tăng cao.
…
Khi Cố Hàn Chu trở về nhà họ Cố, mọi thứ vẫn bình thường, không hề phát hiện ra chuyện gì đã xảy ra trong phòng.
Tô Dĩ Trần vẫn nấu ăn trong bếp như thường lệ, Cố Hàn Chu mỉm cười hài lòng.
Tô Dĩ Trần dù có quê mùa, vô dụng đến đâu, ít nhất trong cuộc sống, Tô Dĩ Trần chưa từng khiến hắn phiền lòng. Ngược lại, còn rất thuận tiện, nếu Tô Dĩ Trần thật sự muốn làm bảo mẫu cho nhà họ Cố, Cố Hàn Chu cũng sẽ vui vẻ đưa mức lương cao để giữ Tô Dĩ Trần ở lại.
Bas
Vài ngày sau, tiệc sinh nhật của nhị thiếu gia nhà họ Lục, Lục Minh Thần, được tổ chức đúng như kế hoạch.
Danh sách khách mời là những nhân vật lớn trong giới thượng lưu của thành phố Giang. Bữa tiệc sinh nhật lần này, thậm chí còn hoành tráng gấp mười lần lễ trưởng thành mười tám tuổi của Cố Khinh Chu.
Trong giới thượng lưu và chính trị ở thành phố Giang, ai mà không biết đến địa vị và quyền lực của nhà họ Lục? Huống chi, đương kim phu nhân của nhà họ Lục lại là đại tiểu thư danh gia vọng tộc nhà họ Hoắc của Phong Thành, phong thái và sự tàn nhẫn của bà ấy khi xưa có thể nói là truyền kỳ một thời. Cho đến bây giờ, các hậu bối vẫn giữ nguyên sự tôn thờ và kính trọng cao nhất đối với đại tiểu thư nhà họ Hoắc, phu nhân của nhà họ Lục.
Cuộc hôn nhân giữa nhà họ Lục và nhà họ Hoắc khiến Phong Thành và thành phố Giang trở thành hai thành phố không thể tách rời, lợi ích kinh tế qua lại lẫn nhau, hai nhà không thể chia cắt, địa vị trong giới thương mại và chính trị không ngừng tăng cao, một bước trở thành dòng họ đứng đầu.
Ba của Lục Minh Thần chính là “Lục Diêm Vương” Lục Bá Đình của nhà họ Lục, nổi danh trong giới thương mại và chính trị với thủ đoạn tàn nhẫn độc ác. Mẹ là đại tiểu thư nhà họ Hoắc của Phong Thành, anh trai là người nắm quyền của nhà họ Lục. Là nhị thiếu gia của nhà họ Lục, tất cả sự nuông chiều đều dành hết cho cậu ta.
Bữa tiệc sinh nhật của cậu ta, người trong giới có chút danh tiếng đều muốn chen chúc đến tham gia.