"Tạm được." Ôn Du Du thoải mái nói.
Ôn Minh Nhã không nghĩ cô có thể bình tĩnh được như thế, giống như Ôn Du Du bây giờ với Ôn Du Du trước kia luôn tức giận khi nhắc tới thành tích là hai người hoàn toàn khác nhau.
Có lẽ cô chỉ đang ra vẻ mà thôi.
Ôn Minh Nhã cũng không tính cứ như vậy bỏ qua cho cô:
"Chị họ, em có một bạn học thời sơ trung giờ cũng đang học ở cao trung Minh Hoa lớp mười một, cậu ấy nói với em lúc trước chị một mực theo đuổi một nam sinh cùng khoá, cái này thật sự sẽ không ảnh hưởng tới tình hình học tập của chị chứ?"
"Du Du? Minh Nhã nói là sự thật?" Ôn Phong chưa nghe nói qua việc này, kinh ngạc nhìn về phía Ôn Du Du.
Ôn lão gia tử cũng nhìn về phía cô.
Ôn gia mặc dù vốn liếng phong phú, nhưng không hề giống mấy hào môn có chút tiền liền quản giáo lỏng lẻo, ngược lại đối với hậu bối yêu cầu rất nghiêm ngặt.
Yêu đương sớm ở cấp ba tuyệt đối sẽ không cho phép.
"Dĩ nhiên không phải thật, chuyện này chính tôi còn không biết, em họ nghe ai nói mò thế?" Ôn Du Du trợn tròn mắt, vô tội nói.
"Là nói mò thật sao? Bạn học kia còn nói chị mua cho nam sinh kia rất nhiều quà, theo đuổi vô cùng hoành tráng, huyên náo đến cả lớp đều biết." Ôn Minh Nhã cười nhẹ nhàng, trong mắt lại đầy ác ý.
Chỉ cần khiến người trong nhà tin là Ôn Du Du yêu sớm, ông nội khẳng định sẽ bắt đầu chán ghét cô, Ôn Du Du cũng đừng hòng có quyền thừa kế.
"Du Du?"
Ôn Phong không thể tin được con gái nhu thuận của mình sẽ yêu sớm, lúc này mới có mười bảy tuổi, là thời điểm để học tập, yêu sớm không thể được.
Ôn lão gia tử ánh mắt dò xét nhìn Ôn Du Du cùng Ôn Minh Nhã, tựa như đang phán đoán hai người bọn họ ai đang nói láo.
"Em họ, em nói chuyện phải có chứng cứ, chẳng lẽ tôi ở trường thì không thể làm bạn bè cùng nam sinh, tặng nhau quà sinh nhật cũng không được à?" Ôn Du Du nói.
"Minh Nhã, con có chứng cứ không?" Ôn lão gia tử hiếm có mà mở miệng.
Trên mặt Ôn Minh Nhã hiện lên chút bối rối nhưng bị cô ta hết sức giấu đi.
Cô ta cố tự trấn định nói:
"Chị họ thành tích giảm sút không phải là chứng cứ tốt nhất sao? Học sinh nhiệm vụ quan trọng nhất là học tập, chị họ không nên suốt ngày chúi đầu vào mấy cái việc loạn thất bát tao này."
Dù sao Ôn Du Du thi chắc chắn rất kém, cô ta liền ấn định Ôn Du Du thành tích kém là bởi vì yêu sớm, cũng không có gì không hợp lý.
Lúc trước cô ta chỉ giẫm lên thành tích Ôn Du Du, mặc dù luôn có thể làm Ôn Du Du tức giận nhưng kỳ thật không có cách nào làm tổn hại đến cô.
Hiện tại Ôn Minh Nhã học giỏi, muốn ông nội yêu quý thì phải cô gắng để ông triệt để chán ghét Ôn Du Du.
"Yêu sớm cũng không sao, chắc Du Du tuổi còn nhỏ nên bị người lừa gạt nên mới náo loạn đến vậy thôi."
Diệp Thanh Thu đẳng cấp cao hơn, câu này nghe thì như là đang vì Ôn Du Du suy nghĩ, kì thực là đang ám chỉ cô hành vi không ngay thẳng.
Nói một tiểu cô nương trong sạch như vậy lại cùng người khác làm loạn, bà ta sao có thể ác độc như vậy?
"Du Du, con giải thích đi." Ôn lão gia tử thanh âm trầm xuống.
Ôn gia trăm năm thế gia, coi trọng nhất chính là thanh danh.
"Ông nội, thành tích học tập giảm sút thì nhất định là yêu sớm sao? Còn có, nếu như thi tháng đạt top cũng là thành tích giảm sút thì con không còn lời nào để nói." Ôn Du Du không nhanh không chậm nói.
Cô vừa dứt lời, Ôn Minh Nhã liền vội vàng cười nhạo nói:
"Chị họ, chị đang nói mơ cái gì thế? Chị có thể thi top thi tháng? Không phải là đếm ngược đấy chứ?"
Lục Tuyết thi top còn có thể, Ôn Du Du nói cô thi tháng đứng thứ nhất, đây không phải là người si nói mộng sao? Ôn Minh Nhã vội vã chế giễu Ôn Du Du, trên mặt cô ta ý vị trào phúng quá rõ ràng.
Diệp Thanh Thu chú ý sắc mặt Ôn lão gia tử thay đổi, lập tức thầm nghĩ không ổn.
"Minh Nhã, con nói chuyện với chị con như vậy à?" Ôn lão gia tử nghiêm nghị quát hỏi.
Ôn Minh Nhã tâm lý hơi hồi hộp một chút, lúc này mới phát hiện vừa rồi phản ứng của mình có chút quá khích.
Cô ta vội vàng thu sự khinh thường cùng mỉa mai trên mặt mình, giả vờ như vô hại nói:
"Không phải, ông nội, con chỉ là không muốn chị họ nói dối thôi.
Thành tích không tốt không phải chuyện mất mặt gì, nhưng nói dối thật sự không tốt."
"Ai nói Du Du nói dối? Minh Nhã, cháu cứ muốn Du Du không tốt ư?"
Lần này còn không đợi Ôn Du Du nói chuyện, Ôn Phong liền không nhịn được đứng ra nói.
Ông không phải người ngu, Ôn Minh Nhã rõ ràng muốn nói xấu Du Du, nói Du Du yêu sớm nhưng lại không có chứng cứ, chỉ biết ở nơi này hung hăng càn quấy.
Ôn Hồng âm dương quái khí mở miệng:
"Đại ca, chuyện của bọn nhỏ thì để chúng tự mình giải quyết, chúng ta người lớn xen vào làm cái gì?"
"Đúng vậy a, hơn nữa đại ca anh nói Du Du không có nói láo, dù sao cũng phải lấy ra chứng cứ đi."
Diệp Thanh Thu ngoài cười nhưng trong không cười.
Ôn Phong mấy năm trước đã ra ngoài mở công ty, giờ còn trở về tranh quyền thừa kế làm gì? May con gái Ôn Phong ngu ngốc, không thể so sánh với Minh Nhã nhà bà ta, toàn bộ tập đoàn Ôn thị sớm muộn sẽ thuộc về Minh Nhã của bà ta thôi.
Ôn Phong đã sớm chuẩn bị, ông ấn mở hình ảnh trên điện thoại, đưa cho Ôn lão gia tử,
"Cha, Du Du lần này đúng là thi tháng đứng thứ nhất, đây là phiếu điểm của nhà trường."
Ôn lão gia tử nhận điện thoại, liếc mắt thấy tên xếp ở vị trí thứ nhất là tên cháu gái mình.
Lại nhìn thấy bên cạnh là một dải max điểm cùng với tổng điểm khiến người ta sợ hãi, khuôn mặt ông từ trước đến nay luôn nghiêm túc, giờ lại nở nụ cười vui mừng hiếm có.
"Không tệ, Du Du trong khoảng thời gian này đã tốn không ít công sức rồi." Ôn lão gia tử nói.
Bắt gặp ánh mắt không tin của Ôn lão phu nhân, Ôn lão gia tử đưa di động đưa cho bà.
Ôn lão phu nhân xem hết, trong lòng nửa kinh sợ nửa nghi ngờ, nhưng trên mặt vẫn giả vờ như thật sự mừng thay cho cô,
"Điểm số không tệ, Du Du có tiến bộ."
Ôn Minh Nhã ngồi bên người đương nhiên nhìn thấy phiếu điểm kia.
Tám trăm tám mươi sáu điểm...!Không có khả năng, Ôn Du Du tuyệt đối không có khả năng thi điểm cao như vậy! Cô ta lúc này không nhịn được sắc bén nói:
"Chị họ, chị dù có thành tích không tốt thì cũng không nên gian lận."
Đúng, Ôn Du Du chắc chắn gian lận, nếu không làm sao có thể từ người luôn đội sổ lên đến hạng nhất? Có ai có thể tiến bộ nhanh như vậy? Hơn nữa tám trăm tám mươi sáu điểm, làm sao có thể có người có thể thi điểm cao đến như vậy, đây cũng quá không chân thực.
"Ôn Minh Nhã." Ôn lão gia tử lúc nói ba chữ này rõ ràng rất chậm nhưng mang theo ý cảnh cáo.
"Ông nội, chị họ lần trước kiểm tra còn là trong lớp đếm ngược, lần này liền trực tiếp thi đến top , ông không cảm thấy tiến bộ như thế này không phải thực lực chân chính của chị ấy sao?" Ôn Minh Nhã kích động nói.
Một bên Diệp Thanh Thu đang điên cuồng nháy mắt với cô ta, thế nhưng Ôn Minh Nhã đang bị kích thích, trong đầu toàn ý nghĩ là vạch trần Ôn Du Du, hoàn toàn không chú ý tới ám hiệu của Diệp Thanh Thu.
Ôn Hồng đầu óc không quá thông minh, ông ta cùng Ôn Minh Nhã nghĩ giống nhau, Ôn Du Du điểm cao như vậy khẳng định là gian lận, cho nên ông ta không lên tiếng đánh gãy lời com gái của mình.
"Con nói chị họ con gian lận, có chứng cứ không?" Ôn lão gia tử tiếng nói không lớn, tốc độ nói chậm chạp, nhưng lại lộ ra uy nghiêm không ai có thể coi nhẹ.
Ôn Minh Nhã vừa nghe thanh âm ông nội liền vô thức có chút sợ hãi, muốn lùi bước.
Có thể cô ta thực sự không cam tâm lần gia yến này bị Ôn Du Du đoạt mất danh tiếng.
"Ông nội, chị họ điểm cao như vậy, nhìn thế nào cũng thấy có vấn đề, cái này còn phải nói sao?" Ôn Minh Nhã kiên trì nói.
Ôn lão gia tử ánh mắt nặng nề, nhìn về phía Ôn Minh Nhã có chút thất vọng.
Ông luôn biết cháu gái này thích tranh giành háo thắng, trong gia đình họ tranh cường háo thắng không phải chuyện xấu, nhưng nếu đến mức như thế kia thì không hề đáng yêu chút nào.
"Cha, Minh Nhã thái độ mặc dù không tốt lắm, nhưng con bé nói cũng có đạo lý."
Ôn Hồng đến bây giờ vẫn chưa nhìn ra Ôn lão gia tử đã tức giận, cho nên ông ta còn giúp con gái nói chuyện.
Diệp Thanh Thu gấp đến độ không chịu được, hết lần này tới lần khác lại không dám tuỳ tiện chen vào, chỉ có thể ở một bên mắng hai cha con này không biết nhìn mặt mà nói chuyện.
"Ôn Hồng, ta lúc nào dạy con nói mà không có bằng chứng, tùy ý vu oan người khác?"
Ôn lão gia tử thanh âm có mấy phần tức giận.
Ôn Hồng cùng Ôn Minh Nhã lập tức bị dọa ngay tại chỗ..