Chúng tôi về tới nhà khi đồng hồ chỉ giờ .
Mặt dì đằng đằng sát khí.. hic hic.. tôi cúi mặt lủi vào nhà.
"Dì đừng la vợ con nhé!! tại con dắt cô ấy đi ăn kem!^-^"
Hắn nói cách thành khẩn để bao che cho tôi, dù tôi cũng chẳng thấy cảm kích lắm.
Dì tôi ko tỏ vẻ gì cụ thể, chỉ bảo hắn về rồi đóng cửa lại..
tôi cố dỏng tai nghe động tĩnh trong phòng...
"GIANG! RA ĐÂY!"
Arghh... xong rồi...!
"Con gái gì mà đi tới giờ này hả? Dì làm sao ăn nói với ba con nếu ổng biết chuyện?? ĐÃ LÀM GÌ HẢ??"
"Ko có gì đâu... con xin lỗi..."
"Đừng nghĩ rằng dì thích thằng Kiệt thì có thể dung túng cho đứa bây, nghe ko?"
"Dạ... con biết rồi. Ko có lần sau đâu."
Lời nhận lỗi và cam kết của tôi làm dì có vẻ dịu lại,
thế là dì khoác tay bảo tôi về phòng và tắt đèn.
.......
Tôi đã định kể cho dì nghe về nụ hôn đầu tiên rất..thích thú của mình.
Nhưng xem ra, tôi ko còn cơ hội để làm điều đó, nếu ko muốn bị dì cho vài roi.
Tôi đành ôm cảm giác ngọt ngào đó vào lòng, mình trên giường và mỉm cười..
bỗng...điện thoại tôi reo.
"Alo?"
"Em đã về nhà?"
"Ai? Anh Huấn?"
"Uh."
"ya.. về rồi..an toàn"
"Ok."
DJ cúp máy cũng đột ngột như C.K, dù ko phải cúp ngay khi tôi đang còn nói.
Cuộc gọi của anh ta làm tôi quên hẳn đi niềm hạnh phúc của nụ hôn đầu tiên...
mà bần thần hết vài phút.. tôi ngồi dậy bật đèn bàn,
và lục trong túi ra cái CDs của Solo DJ đã mua.
Và mở máy nghe bằng Headphone.
Những bài hát của anh ta, là những bài favourite của tôi, như Wishing you were here, Boulevard...
Có những bài tôi ko biết tên, có những bài tôi chưa nghe bao giờ...
nhưng chúng đều sâu lắng và tha thiết...
Tôi nghe tim mình thắt lại.
Tôi bật nắp chiếc điện thoại, nhanh chóng lưu số của DJ vừa gọi..
và đặt tên trong danh bạ: "Solo"
Vâng, Solo DJ.
::Quán kem::
Chủ Nhật là ngày hẹn của tôi và C.K.
Sau.. tháng quen nhau, tuần nào hắn cũng đưa tôi đi...coi đá banh trong quán café.
>__<
Hôm nay tôi nhất quyết đòi ăn kem. -___-
"tối nay có Liverpool đá với AC Milan!!"
"Kệ tụi nó! -__-"
">< chán you quá!!"
"Chán thì đi coi đi, tôi ăn kem ở đây! Cho ly kem cocktail!"
Hắn lại vò cái đầu tổ quạ của mình cách tức tối,
nhưng rồi cũng kêu ly kem Vani café. -___-
Tôi ngồi ăn ly kem của mình và nghe nhạc...trong khi hắn liên tục bấm điện thoại...
chúng tôi gần như chẳng nói câu nào với nhau. <__<
"Hey..you đi chơi với tôi hay đi nhắn tin hả??"
"Tôi hỏi kết quả hiệp !"
"Ack... you cá độ hay sao ấy!"
Tôi bỏ cái muỗng xuống và chồm sang giật cái điện thoại của hắn,
hắn bất ngờ và ngước nhìn tôi trân trân.
"Làm gì vậy? Trả đây!"
"Ko trả. Ăn kem của you đi, tan hết gòi!"
"Grr.. you..!! thiệt phiền toái!"
"Phiền thì chia tay, thế là xong!"
Khi nghe tới chữ "chia tay", hắn bỗng xìu xuống như bị xối nước.
tôi mới phát hiện ra là hắn đặc biệt sợ tôi chia tay -___-
Hắn dầm cái muỗng của mình xuống ly kem..
Thấy vẻ tội nghiệp của hắn, tôi chìa cái điện thoại ra..
"Trả nè. Mà đừng có mê đá banh hơn tôi chứ! Ko thích đâu!"
"Hiểu gòi ^-^"
Hắn lại cười toe đón cái điện thoại và..tiếp tục bấm!!
Thật bực mình! >< đồ...con nít!
...Eh..??
"Hey..."
"Gì?"
"Sao you ko cho tôi gặp ba you? Gia đình you? Anh em?"
"Ko có."
"Nhưng you có ba mà! Ba tôi đã gặp you, dì tôi cũng biết you...mà you lại ko giới thiệu tôi với gia đình!!!!!"
"Ko cần thiết."
"Ko được. You phải đưa tôi đi gặp ba you!"
Tôi bướng đến độ ko thể tin được. TT___TT
Chưa bao giờ tôi lại... "phiền phức" đến thế, "dai nhách" đến thế!
tôi cũng ko hiểu tại sao..
"Sao phải thế? Tôi yêu you, thế là đủ.Tôi cũng đâu có hỏi you gì về gia đình!"
"Tôi sẽ nói nếu you hỏi. Tình yêu là ko được che giấu nhau, ok? Tuần sau nhé??"
Hắn vẫn thoái thác nhưng sau hồi căng thẳng vì tôi làm nghiêm trọng hóa vấn đề,
đe doạ sẽ chia tay (hehe!) thì hắn cũng đồng ý.
"Tôi sẽ đưa you về nhà cho ba tôi gặp. Nhưng.. tôi ko muốn you nhìn thấy sự ngỗ nghịch của tôi với bà mẹ ghẻ! vì vậy, chỉ gặp lát rồi về, ok?"
"Uh...nhưng, you có mẹ kế à? Bà ấy có dữ ko? có như "mẹ Cám" trong truyện Tấm Cám ko? Tôi cũng ghét mấy bà mẹ kế lắm!!><"
"Bà ấy là yêu tinh!!"
"Thế à?? Đáng ghét nhỉ..."
C.K nắm chặt bàn tay lại với đôi mắt bốc lửa,
tôi mới hiểu hắn căm thù người đàn bà đó như thế nào...nếu là tôi, chắc cũng thế.
Hẳn là người đó phải đối xử với hắn tệ lắm.
Tội nghiệp, C.K của tôi.