Lớp vải voan đỏ diễm lệ lướt qua trên da của Nhiêu Bạch, tạo thành một vẻ tương phản rất mạnh, xinh đẹp đến khó tin.
Ngụy Hải Đông tựa như bị đầu độc, ngậm vào đôi môi của cậu.
“Ưhm –” Nhiêu Bạch trước sau như một vẫn thích hôn môi, dùng hết sức của mình lè lưỡi ra, dây dưa trong miệng với anh, cả tai Ngụy Hải Đông chỉ còn tràn đầy tiếng đầu lưỡi chạm vào nhau và tiếng nước mập mờ.
Nhiêu Bạch vươn tay cởi áo của cậu đi, sau đó bắt đầu vuốt ve thân thể cường tráng của anh.
Ngụy Hải Đông buông lỏng ra đầu lưỡi của cậu, Nhiêu Bạch lại lập tức ôm lấy cổ của anh bò tới gần, khóe mắt phiếm hồng âm thanh nhỏ nhẹ mềm nhũn năn nỉ anh, “Anh hôn nhẹ em đi, có được hay không, hôn nhẹ em.
”
Vừa nói còn vừa hôn lên khóe miệng của anh, vươn đầu lưỡi đỏ tươi liếm môi của anh.
Bị khiêu khích như thế, Ngụy Hải Đông cũng không thể cự tuyệt mà vừa thô bạo ôm đầu Nhiêu Bạch lại vừa hôn, Nhiêu Bạch thỏa mãn phát ra một tiếng rên rỉ, “Ưm… Ưhm — ”
Đang hôn Nhiêu Bạch, ngón tay của Ngụy Hải Đông lại mò mẫm dưới váy của Nhiêu Bạch, tay chạm vào được một vũng nước dâm.
Ngụy Hải Đông cười gằn một tiếng, đưa tay ra bôi lên trên mặt của Nhiêu Bạch, “Dâm quá đi, nước chảy nhiều quá.
”
Nhiêu Bạch đỏ mặt, xấu hổ mà đặt đầu ở trên bả vai của anh, “Thấy anh, em lại nhịn không được.
”
“Mới có chút đã nhịn không được, mấy ngày nay anh còn chưa có chịch em, có nhớ anh không” nói rồi ngón tay hướng lấy bướm của Nhiêu Bạch mà duỗi vào.
“Ừm… A – nhớ, mỗi ngày đều nhớ ”
“Nhớ cái gì vậy? ” Ngụy Hải Đông bắt đầu đào khoét vào nhụy hoa toàn là nước, cái đầu cuối xuống vừa mút vào làn da trắng nõn của Nhiêu Bạch vừa thấp giọng hỏi.
“A, muốn anh.
” Nhiêu Bạch bị mút vào như thế mà co quắp một cái, nhỏ giọng trả lời.
“Muốn anh làm cái gì? ”
Nhiêu Bạch đỏ mặt, không chịu nói, chỉ đem thắt lưng hạ thấp xuống làm cho ngón tay của Ngụy Hải Đông chọc vào càng sâu, Ngụy Hải Đông lại rút ngón tay ra, yên tĩnh nhìn cậu.
Sau đó cậu đã nhìn thấy Nhiêu Bạch vươn tay muốn kéo quần lót của mình xuống, Ngụy Hải Đông lại đè xuống cái tay của cậu, Nhiêu Bạch chưa được thỏa mãn cơn nng nên cái bướm vẫn co rút ngay không ngừng, hai mắt đẫm lệ mông lung ngẩng đầu, “Cho em đi”
“Cho em cái gì? Không nói sao anh cho em được.
”
Nhiêu Bạch bị ăn hiếp tới khóc, rốt cục nhịn hết nổi rồim ôm chặt bả vai Ngụy Hải Đông, la lớn: “Em muốn con cc của anh, muốn anh chịch em! ”
Ngụy Hải Đông lúc này mới hài lòng kéo khóa kéo xuống, tốc váy của Nhiêu Bạch lên, đâm một phát lút cán.
“Á á, con cc lớn vào rồi, đâm vào bướm em đã quá.
” Nhiêu Bạch sướng tới mức ngã về phía sau, lớn tiếng rên rỉ.
Không giống với hiện thực, trong giấc mộng Nhiêu Bạch vô cùng biết kêu dâm, kêu đến mức Ngụy Hải Đông nhiệt huyết sôi trào.
Anh nắm lấy eo nhỏ của Nhiêu Bạch, hung hăng đút vào, “Đĩ dâm này, còn mặc váy để quyến rũ anh.
”
“Ưhm ah, Nhiêu Bạch là con đĩ dâm, Nhiêu Bạch quyến rũ ca ca, ca ca chịch em mạnh vô.
”
Đem Nhiêu Bạch đặt tại sát cạnh giường, Ngụy Hải Đông kéo hai cẳng chân của cậu khiến chúng tách ra thật xa, để có thể ngắm rõ cảnh con cc đỏ tía của anh đang ra vào giữa hai bên mép sò, sinh ra không ít bọt màu trắng.
“Sâu quá, ca ca đâm tới tử cung của đĩ dâm rồi, á á, sướng quá đi.
”
Ngụy Hải Đông thấp giọng thở hổn hển, lại đem lật cậu lên, để cậu quỳ rạp trên mặt đất như con chó cáo, chính mình tại phía sau hung hăng vào, dây thắt lưng còn chưa hoàn toàn rút hết ra, đập vào cái mông của Nhiêu Bạch đến đỏ chót.
“Ư ư, á á.
Sướng quá, em là con chó dâm của ca ca, a a — “.