Tiểu Hắc tức giận.
Tiểu Hắc không hiện lên.
Tiểu Bạch rất đau lòng, hậu quả không quan trọng.
Chờ lại chờ thực sự đợi không được, vì thế chủ động xuất quân.
“A lô.”
Tiếng nói của Tiểu Hắc a! “A lô…Tiểu Hắc phải không?”
Tiểu Hắc yên lặng một hồi, khi Tiểu Bạch đang lo lắng gã sẽ cúp máy, rốt cuộc nói một câu: “Tiểu Bạch? Làm sao?”
“ máy tính không thể sử dụng nữa, Tiểu Hắc bạn cũng chẳng tìm mình, không phản hồi nữa…” Trước mắt chính là khóc lóc kể lể, Tiểu Hắc bất đắc dĩ: “Ngươi đừng hoảng, không phải là máy tính xảy ra vấn đề sao? Có ta đây.”
Tuy là vẫn còn chút tức giận đi, chẳng qua nghe thấy tên này khóc lóc kể lể thì mềm lòng rồi, lời an ủi tự nhiên phát ra.
“ khởi động không tác dụng, ấn như thế nào cũng không dùng được…”
“Ngươi… Cắm nguồn điện chưa?” Không thể trách Tiểu Hắc hỏi như vậy, trên thực tế nơi mua máy tính nào, sau khi bộ phận sửa chữa nhận được điện thoại, bình thường cũng là trước tiên hỏi vấn đề này. Đủ thấy trên thế giới này ‘điện bạch’ cũng không chỉ riêng mình Tiểu Bạch.
“Mình cũng không phải ngu đần.” Tiểu Bạch kêu lên, “Đương nhiên là cắm rồi!”
“Ngươi lộn xộn cái gì rồi chăng? Thứ bên trong tập tin ‘Tiểu Bạch không được phép’ ta thiết lập kia ngươi có phải loại bỏ hay sửa chữa rồi không?” Nhưng mà lẽ ra cũng không sao a, máy tính Tiểu Bạch trên căn bản không có mối nguy nào, lại vấn đề lớn cũng không thể không mở lên được a.
“Mình có xóa đi một số thứ, nhưng đó là bởi vì tải bt không có chỗ, xóa đi đều là đồ ở nơi khác…” Tiểu Bạch nước mắt lưng tròng, “Mình tuyệt đối không có làm cái gì kỳ lạ, không có không nghe lời.”
“Ừ, biết rồi, vậy ngươi khởi động thử xem, là như thế mở lên không đúng phương pháp?” Tiểu Hắc hỏi.
“Hoàn toàn… Hoàn toàn không có phản ứng…” Tiểu Bạch nói, “Tiểu Hắc mình làm sao bây giờ a, bạn giúp mình chút đi a…”
Tiểu Hắc suy nghĩ trong chốc lát, cuối cùng cắn răng một cái: “Lầu phòng ngủ các ngươi quản lí nghiêm không?”
Tiểu Bạch vô tội đáp: “Ký túc xá nam sinh, làm sao có thể quản lí nghiêm?”
“Tốt lắm, ngươi đợi ta, ta bây giờ đi sang.”
Một tên nam sinh rất đáng yêu nhỏ… Ách, kỳ thực cũng không nhỏ lắm ── đi ra mở cửa, đứng ở cửa là một gã đàn ông hơn hai mươi tuổi thoạt nhìn rất nghiêm trang và chững chạc.
Nam sinh sửng sốt, sau đó vui vẻ bổ nhào tới: “Tiểu Hắc ~”
Tuy là chưa từng gặp qua, nhưng mà đã nhìn thấy trên màn hình vô số lần, vẫn là thoáng cái là có thể nhận ra rồi. Tiểu Hắc nhìn gần càng đẹp trai a, hơn nữa khí phách thế này, cách màn hình không nhìn thấy được bao nhiêu tường lửa, bao nhiêu cao thủ máy tính đã bại dưới tay gã rồi…
Nhưng mà hacker oai phong hiện tại cũng không nhiều ít quá phong thái nghiêm túc, chính là nhìn thấy Tiểu Bạch, cẩn thận nhìn cậu ta một chút.
Nói cho cùng trước kia đều là hình ảnh, dòng số liệu, bây giờ thực sự mặt đối mặt, ngược lại có chút cảm giác trái ngược. Như là không thể xác nhận đối phương chân thật hay không vậy, hai người nhìn nhau ở cửa vào, mãi đến khi người qua lại trên hàng lang đụng phải Tiểu Hắc.
“A, vào đi.” Tiểu Bạch đã tỉnh hồn lại, mời Tiểu Hắc vào nhà. Phòng thường xuyên không có ai, người vùng này đã về nhà, người vùng khác đến thư viện, đó cũng là một trong những nguyên nhân Tiểu Bạch có thể mỗi ngày dùng máy tính hào phóng nói chuyện.
Tiểu Hắc tiến vào, ánh mắt dừng lại trên máy tính của Tiểu Bạch. Tuy là chưa từng nhìn thấy vẻ bên ngoài của nó, nhưng mà thứ gì bên trong, gã có thể quen thuộc hơn so với Tiểu Bạch chủ sở hữu. Hơn nữa, cảnh đối diện máy tính này gã lại quen thuộc hơn hết.
Tiểu Bạch thấy gã quan sát, vẻ mặt có chút đỏ lên. Mặc dù sau khi Tiểu Hắc nói muốn qua đây, cậu lập tức thu dọn một chút rồi, nhưng mà phòng ngủ của nam sinh nhất là nơi ở của nam sinh loại ‘tiểu bạch’ đầu đất như vậy, hi vọng trong thời gian ngắn như vậy thu dọn thật không thực tế. Bởi vì trên bàn rất lộn xộn, còn trên mặt đất với trên giường nữa, chỉ có thể đảm bảo “phần lớn” có thể nhìn được thôi.
Đương nhiên Tiểu Hắc có thể đoán trước được tình huống này, cũng không khiến cậu thêm khó xử, trực tiếp dò xét phía dưới khởi động máy.
Ừ, quả thực không có phản ứng.
Dò xét phía dưới, bàn tay đến phía sau hộp máy, sau đó…
“Ngươi đần thật! Là phía sau bị lỏng rồi!”
“A?” Tiểu Bạch cứng họng.
… Chỉ lo nhắc nhở cậu xem nguồn điện, như thế nào đã quên khiến cậu kiểm tra đầu bên kia của nguồn điện.
Ngớ ngẩn quả nhiên là có khả năng lây truyền.
Kết quả đương nhiên là báo động sai, sử dụng bình thường, Tiểu Hắc mở máy tính của Tiểu Bạch, lại giúp cậu dọn dẹp đồ vật bên trong máy tính một chút, sau đó dò xét thử sửa đổi mấy ngày nay.
“Ôi chao? Ngươi lưu trữ cái gì đây?” Tiểu Bạch không đọc sách nhiều, thỉnh thoảng xem thử vài thứ huyền huyễn YY đến nơi đến chốn. Mà những thứ này… rõ ràng còn có Tiểu văn hóa của Lý Ngân Hà[]…
Xoay người, Tiểu Bạch vò đầu, đau thương như vậy mà nói: “Tiểu Hắc, mình thật không có ý gì khác, mình chỉ muốn biết thêm một chút thôi…”
Thực ra cậu từ đầu đến cuối không biết Tiểu Hắc vì sao lại để tâm, càng không biết gã vì sao lại tức giận, chỉ là dựa vào trực giác để giải thích.
Tiểu Hắc nhìn vào mắt cậu thật sâu, trong lòng hiểu được, thực ra đơn giản thuần khiết như Tiểu Bạch, là thật sự không có ánh mắt kỳ thị và phân biệt đối xử của đại chúng. Đối với Tiểu Bạch xem ra, không có gì là đáng sợ. Có thể cùng hacker quấy nhiễu chuyện trò vui vẻ, trong máy tính chứa vô số vi-rút, là bởi vì Tiểu Bạch căn bản sẽ không đề phòng mọi nơi, sẽ không nghĩ tất cả đều mang nguy hiểm.
“Không cảm thấy bọn họ ghê tởm sao?” Gã hỏi.
“Nam nữ càng… A…” Nhớ tới cái AV kia, quả thực bị thương tổn a, “Vì sao lại ghê tởm?”
“Hai người đàn ông, không phải sao?” Tiểu Hắc hỏi.
“Khác với một nam một nữ sao? Ách… Chắc là vị trí không giống…” Tiểu Bạch vẫy tay, “Đừng khiến mình nhớ lại, mình còn muốn ăn cơm…”
“Hì hì, Tiểu Hắc, mình mời bạn ăn cơm nha.” Bỗng nhiên để ý thời gian hiện tại, Tiểu Bạch kéo Tiểu Hắc chạy ra ngoài, “Chúng mình tới thử nhà ăn rất ngon mới mở, để báo đáp bạn tới thăm sửa máy, mình mời bạn ăn một bữa thiệt lớn ~”
… Bữa thiệt lớn ở nhà ăn của trường học… Tên tiểu bạch này có biết chi phí mời gã là bao nhiêu không? Tiểu Hắc không biết nên khóc hay nên cười.
Thôi thì quên đi, cậu ta muốn mời mà.
Hậu quả…
Cuối tháng —— “Tiểu Hắc, mình cháy túi rồi >_