Ở một Thần Điện khổng lồ trôi nổi giữa hư không. Một tòa Thần Điện so ra còn to lớn hơn rất nhiều so với các tinh cầu xung quanh. Đặc biệt Thần Điện này còn ở gần một tinh vân nhiều màu sắc nên cảnh tượng trông vô cùng huyền ảo.
Bên trong Thần Điện ấy, Raijin đang lo lắng nhìn vào diễn biến của trận chiến trong Hôn Ám Giới. Susanoo thì sắp không cản nổi Hỏa Liên, còn Amaterasu thì không có cách nào chống đỡ được sức công phá cực kỳ mãnh liệt của Pháp Hoàng Atula.
Raijin theo lệnh của Amaterasu kêu gọi cứu viện rất nhanh, bởi Thần Đạo có cách liên lạc với liên minh của Thần Đạo vô cùng nhanh chóng. Chỉ là thời gian để nhóm cứu viện tới được Hôn Ám Giới hơi lâu nên khiến Raijin cực kỳ lo lắng.
Đúng lúc đó, một Thần nhân mặc khải giáp hoàng kim chạy nhanh tới báo: - Raijin đại thần, đại diện cứu viện của tám phương thế lực đã tới.
Raijin không đợi thủ vệ báo cáo xong thì hắn đã đích thân chạy ra ngoài Thần Điện. Bên ngoài có mười sáu thân ảnh đang lơ lửng giữa không gian. Raijin vừa ra tới nơi đã vội cúi chào một cách lịch sự rồi nhanh chóng nói.
- Các vị, Thần Đạo đang gặp nguy hiểm, Nhật Thần Amaterasu đang phải cầm chân Pháp Hoàng Atula, tình hình đang rất nguy cấp, mong các vị nhanh chóng theo ta vào Hôn Ám Giới.
Mười sáu thân ảnh này đồng loạt gật đầu đáp ứng, dù sao thì trước khi tới đây họ cũng đã biết được chuyện gì đang xảy ra ở Hôn Ám Giới. Thần Đạo đã chọc giận Pháp Hoàng Atula, một đại nhân vật từng cầm đầu đại kiếp năm xưa. Mặc dù Pháp Hoàng Atula đã không còn mạnh như quá khứ vì đã bị thất bại, nhưng dù sao cũng không thể xem thường một đại nhân vật như thế được.
Raijin vung tay, giữa hư không hé ra một vết rách đen ngòm. Raijin nhanh chóng bay vào trước, mười sáu thân ảnh tới đây viện trợ cũng đồng loạt bay theo. Trong thoáng chốc, vết rách đen ngòm ấy đã đóng lại.
-☉- Bên trong Hôn Ám Giới.
Raijin xuất hiện cùng với mười sáu người, ai nấy đều là những nhân vật với cảnh giới đều ngang Amaterasu trở lên. Nhưng khi vừa vào trong, cảnh tượng cuộc chiến đã khiến mười bảy người phải kinh hãi.
Vừa mới đây trận chiến còn đang cam go, nhưng khi vào tới nơi thì không thấy Amaterasu đâu cả. Chỉ có Hỏa Liên thì như một người lửa đứng cách xa Pháp Hoàng Atula, còn Pháp Hoàng Atula thì một tay đang cầm đầu của một người, và đầu người ấy chính là Susanoo với cặp mắt đỏ còn đang kinh hãi.
Vừa nhận thấy có mười bảy người xuất hiện, Pháp Hoàng Atula liền vung tay quẳng đầu của Susanoo về hướng đó. Raijin nhanh chóng chộp lấy cái đầu không lồ của Susanoo. Raijin nhận ra Susanoo vẫn còn sống thoi thóp, chỉ là thân thể đã tan tành, đầu thì gần như vỡ nát, nhưng sức sống của người ở cảnh giới như thế này thì bấy nhiêu đó vẫn chưa đủ khiến họ tử vong thật sự.
- Nhật Thần Amaterasu đâu? - Raijin gầm lên hỏi.
Hỏa Liên giải trừ hỏa giáp quanh người, một tay đang nắm lấy một khối ngọc tựa như một mặt trời nhỏ đưa lên cao. Hỏa Liên nhẹ giọng nói:
- Giao Long Hồn của ta ra thì Amaterasu sẽ toàn mạng, nếu không ta sẽ đày Amaterasu vào vòng luân hồi của mật độ thấp… xóa toàn bộ ký ức lẫn linh căn, để bà ta trở lại thành một chân linh bình phàm.
Raijin nghiến răng nghiến lợi không biết phản ứng thế nào thì một người trong số mười sáu người tới viện trợ bỗng lên tiếng:
- Long Hoàng Hỏa Liên, ngươi cấu kết với Pháp Hoàng Atula, gây hại cho chúng sinh, lại áp bức người của Thần Đạo, bây giờ còn đe dọa sinh mệnh của một Nhật Thần. Thần Đạo nằm trong liên minh Ánh Sáng chúng ta, cũng là một bộ phận của Liên Đoàn Thiên Hà, ngươi và Pháp Hoàng Atula đang muốn đối chọi với cả liên đoàn hay sao? Hỏa Liên vốn hay dễ nổi nóng nên nghe vậy liền tức giận quát:
- Hay cho một cái liên đoàn, các ngươi dung túng Thần Đạo lùng bắt Long Hồn của Long tộc chúng ta. Đến một Long Hoàng như ta còn bị Thần Đạo dùng mưu đoạt lấy Long Hồn mà các liên đoàn các ngươi vẫn còn bao che được sao? Còn áp bức chúng sinh, các ngươi hay ta mới là kẻ áp bức… cái đó ta không muốn lôi ra? Bây giờ thì giao Long Hồn của ta ra đây thì mọi chuyện có thể giải quyết ổn thỏa. Nếu không thì chuyện không đơn giản như các ngươi nghĩ đâu… Huyền Cơ đã thức giấc rồi.
Mười bảy người nghe lời của Hỏa Liên bóc mẽ sự thật của liên minh Ánh Sáng nên cả đám nhìn nhau có vẻ khuất tất. Đối với đám người này thì dường như Huyền Cơ không có mối uy hiếp gì lớn, bởi họ chỉ xem Huyền Cơ là một Long Hoàng thích gì làm đó, có gây hại cũng không tới mức nào. Còn Pháp Hoàng Atula lại khác, nhất là Hỏa Liên có vẻ biết nhiều việc của liên minh bọn họ nên uy hiếp lớn nhất hiện tại chính là Pháp Hoàng Atula và Long Hoàng Hỏa Liên.
Cả đám đang trầm ngâm không nói gì thì Pháp Hoàng Atula chợt ầm ầm lên tiếng: - Hỏa Liên, bọn chúng không để ngươi an toàn rời khỏi đây đâu. Nếu ngươi không nói ra mấy câu vừa rồi thì ngươi có thể rời khỏi đây rồi sau này tìm cách đoạt lại Long Hồn sau cũng được. Nhưng sự việc bây giờ đã khác, chúng chỉ muốn giam cầm ngươi mãi mãi mà thôi. Còn đối với ta thì chúng sẽ diệt trừ.
Pháp Hoàng Atula nói tới đây thì nghìn cánh tay ở sau lưng khẽ động, giọng nói vang vọng mang nét châm biếm lại vang lên:
- Đúng không nào? Đám nhóc đã từng bị ta đuổi giết, bây giờ đám nhóc ấy lại đến đây tìm ta để diễn lại cảnh tượng cũ nữa hay sao… Nhất là ngươi - Pháp Hoàng Atula chĩa một tay cầm đao hướng về một người nói - Đế Thích, sư phụ của ngươi có vẻ không đồng tình vụ ngươi lại tìm tới ta một lần nữa đâu nhỉ?
Đế Thích là một người mặc hoàng bào, đội mũ rộng, mặt ngọc lạnh lùng nghiêm trang nhưng khi nghe Pháp Hoàng Atula nói đến đó thì khẽ biến sắc. Đế Thích chỉ hừ khẽ rồi nói:
- Các vị, thực lực của Pháp Hoàng Atula không còn như xưa nữa, chúng ta đồng loạt vây công nhất định có thể chế trụ được bà ta. Còn Long Hoàng Hỏa Liên không có Long Hồn hỗ trợ nên chỉ cần một mình Raijin cầm chân là được rồi. Sau khi trấn áp Pháp Hoàng Atula, Hỏa Liên sẽ giao lại cho Thần Đạo xử lý.
Hỏa Liên nghe được lời này thì mặt giận nổi lửa, tay bóp chặt khối ngọc như mặt trời do Amaterasu lúc trước hóa thành. Khối ngọc mặt dù không vỡ nát nhưng ánh sáng từ nó phát ra cũng yếu dần đi.
Raijin nhìn thấy cảnh tượng đó thì nổi giận, vòng sét sau lưng nổi sấm đùng đùng, cả người gầm vang hóa thành hàng vạn tia sét đánh tới Hỏa Liên.
Mười sáu người còn lại cũng trổ thần thông đạo pháp kinh khiếp đồng loạt vây công Pháp Hoàng Atula. Cầm đầu là Đế Thích, theo sau là mười lăm nhân vật tiếng tăm lẫy lừng của tám phương thế lực trong liên minh Ánh Sáng.
Trận chiến kinh thiên động địa ấy đã phá nát cả Hôn Ám Giới, đánh tan cả Thần Điện của Thần Đạo. Hủy diệt cả một loạt các tinh hệ gần đó, dư chấn của những vụ nổ tinh cầu còn tạo ra một loạt các tinh vân nhiều màu sắc trôi nổi cả một vùng hư không rộng lớn.
Tuy nhiên đến nay vẫn không ai biết tại sao vùng hư không đó lại hình thành những tinh vân như vậy. Cũng không ai biết ở đó từng tồn tại Thần Đạo, hay không một ai biết ở đó đã từng có một trận chiến.Đặc biệt nhất, tất cả những người tham gia trận chiến ở đó dường như không còn tồn tại nữa, không một ai biết họ từng tồn tại, hay từng xuất hiện trên cõi đời này, giống như họ chỉ là một trang giấy trắng không có thông tin nào cả.
Còn nguyên nhân tại sao lại như vậy ư? Đó là vì đoạn cuối của trận chiến ấy đã bị can thiệp bởi một nhân vật.
-☉- Thời điểm cuối của trận chiến mà Đế Thích với mười lăm đại nhân vật vây công Pháp Hoàng Atula, Raijin và Hỏa Liên đối chiến. Trận đại chiến này kéo dài đến nửa ngày cũng chưa có kết quả, nhưng ảnh hưởng của nó thì đã phá hủy hoàn toàn Hôn Ám Giới.
Sau khi Hôn Ám Giới bị phá, Thần Điện cũng bị dư chấn từ cuộc chiến đánh vỡ vụn. Rồi đến cả những tinh cầu, hành tinh hay ngôi sao gần đó cũng bị chấn nát. Cả đám hỗn loạn ấy hòa lại thành một tinh vân bụi nhiều màu sắc. Ấy vậy mà cuộc chiến vẫn chưa ngã ngũ cho đến khi…
Pháp Hoàng Atula càng chiến càng mạnh, càng đánh càng khủng khiếp. Dù bị mười sáu người có thực lực cực cao vây công nhưng nhất thời không khiến Pháp Hoàng Atula rơi vào thế hạ phong, mà Pháp Hoàng Atula cứ như một chiến thần bất khuất không bao giờ dừng lại cho đến khi giết được đối thủ vậy.
Đúng vào lúc cuộc chiến đang căng thẳng cực độ. Bỗng dưng từ hư không gần đó lại hiện ra một cánh cổng màu tím.
Cảnh cổng thình lình xuất hiện kéo theo sự chú ý của toàn bộ người nơi đây bởi khí tức từ cánh cổng ấy phát ra vô cùng kỳ dị. Cả Pháp Hoàng Atula cũng dừng động tác, nghìn mắt liếc xéo về cánh cổng ấy.
Trong đám người ở đây, chỉ có Hỏa Liên là nhận ra được cánh cổng ấy nên vội gầm lên:
- THỜI KHÔNG CHI MÔN… HUYỀN CƠ ĐANG TỚI ĐÂY. TẤT CẢ CÁC NGƯƠI MAU CHÓNG THOÁT KHỎI ĐÂY, ĐỪNG GÂY CHIẾN NỮA.
Trong đám mười sáu người vây công Pháp Hoàng Atula, một người có chòm râu bạc khẽ cười cợt nói:
- Tới đúng lúc lắm, đã tới rồi thì chúng ta cứ bắt cả Huyền Cơ lẫn Pháp Hoàng Atula về liên đoàn chịu tội.
Hỏa Liên giận tím mặt, nàng đang bị Raijin chế trụ, đám kia thì một mực đòi đối mặt với Huyền Cơ. Nhưng ở đây chỉ có Hỏa Liên mới biết sự đáng sợ của Huyền Cơ. Năm đó Hỏa Liên vẫn còn Long Hồn, thực lực sung mãn nhất nhưng khi gặp Huyền Cơ đang trọng thương cũng phải suýt mất mạng mới phong ấn được Huyền Cơ. Bây giờ tình hình thì ngược lại, Huyền Cơ đang ở trạng thái đỉnh cao, Hỏa Liên lại bị mất Long Hồn, đúng là tình thế đảo ngược như nhân quả tuần hoàn vậy.
Hỏa Liên vừa lớn tiếng cảnh báo không bao lâu thì từ trong cánh cổng hư không ấy bỗng vang lên một giọng cười êm ái:
- Ha ha ha ha… Ôi, Hỏa Liên… ngươi lại vì bọn chúng mà kêu gọi chúng thoát khỏi tay ta sao? Thật ngây thơ… Sao không nhìn tình hình hiện tại đi, chẳng phải ngươi đang bị chúng dồn ép hay sao? Thế thì ngươi còn muốn cứu chúng làm gì nữa? Việc cứu chúng hãy để cho ta, ta sẽ cứu rỗi linh hồn tội lỗi của bọn chúng thay cho ngươi.
Lời nói vừa dứt, Huyền Cơ đã từng bước đi ra khỏi thời không chi môn. Huyền Cơ vừa xuất hiện đã kéo theo ánh nhìn của tất cả mọi người ở đây. Tuy nhiên Huyền Cơ lại có vẻ không quan tâm tới mà chỉ cười nhạt nói:
- Chiến đấu tranh đoạt thật thú vị làm sao! Các ngươi thích đánh nhau như vậy lắm à? Được thôi, bản Hoàng ta sẽ thành toàn cho các ngươi vậy.
Huyền Cơ vừa nói xong thì hai tay vung mạnh, hai bàn tay tạo thành một thủ ấn đặc biệt. Ngay lúc đó toàn bộ những người có mặt ở đây gồm mười sáu đại diện viện trợ từ liên minh Ánh Sáng, Raijin, Hỏa Liên và Diên Hoàng (Pháp Hoàng Atula), đầu của Susanoo và khối ngọc của Amaterasu đều không thể cử động được nữa.
Đế Thích kinh ngạc tột độ, ông ta không thể nào cử động hay làm bất cứ điều gì khác ngoài trơ mắt nhìn xung quanh. Đến cả Pháp Hoàng Atula với thiên thủ thiên nhãn cũng bị bất động. Không một ai ở đây có thể phản ứng hay làm gì được, chỉ có ý thức là còn hoạt động với một ý niệm: bọn họ dường như đã bị “đóng băng”
- Thời không đông kết - Huyền Cơ nhếch môi cười nói - Quá bá đạo có phải không? Quá sức tưởng tượng của các ngươi có phải không? Đúng vậy… đây đúng là chuyện các ngươi không thể nào đoán nổi. Các ngươi đang ước gì có thể báo tin này về cho liên đoàn có phải không? Ôi… ta cũng mong vậy lắm, nhưng thật đáng tiếc, các ngươi có thể rời khỏi đây để báo tin được hay không đây. Đặc biệt là… có ai còn nhớ tới các ngươi nữa không?
Huyền Cơ nói tới đây thì nở một nụ cười kì dị, ánh mắt lóe lên một ánh tím, miệng khẽ thốt lên hai từ:
- Tiêu biến -
Huyền Cơ vừa nói xong, toàn bộ hai mươi mốt người bị đông kết nơi đây bỗng hóa thành những mảng bụi mờ, thân thể tan rã trong phút chốc. Chỉ trong chốc lát, toàn bộ hai mươi mốt đại nhân vật của các thế lực cứ thể mà tan biến mất khỏi hư không vũ trụ. Đến cả sự tồn tại của họ đã không còn một ai biết tới trong ký ức của bất kỳ ai nữa, dường như họ chưa từng có mặt trên cõi đời này vậy. Họ… đã bị xóa sổ sự tồn tại.
Huyền Cơ chỉ cười nhạt rồi quay lưng đi vào lại thời không chi môn ở đằng sau. Cảnh cổng hư không ấy sau khi đón nhận Huyền Cơ đi vào bên trong thì nó nhanh chóng khép lại rồi biến mất. Hư không này bỗng chốc tĩnh lặng lạ thường, chỉ còn lại những đám tinh vân đẹp đẽ mà ai đó không hiểu tại sao một nơi từng có nhiều tinh hệ như thế lại đột nhiên biến mất.
Bên trong thời không chi môn, Huyền Cơ có vẻ như không quan tâm đến những điều vừa xảy ra. Huyền Cơ vừa cười nhạt vừa nói nhỏ:
- Bây giờ thì… Đến xem qua đứa con trai kì quái này của ta thôi… ha ha ha!