Trans + Edit: Hito
Đôi lời: Có khả năng là mình sẽ drop vì đã học năm 2, đồ án thì làm lại, rồi học về còn đi làm thêm, nghe thầy cô bạn bè nói lên đại học thì rảnh nên ôm thêm bộ Kujonin, rồi bận quá nên drop được 6 tháng rồi, nói chung là không có dư thời gian, mình sẽ cố được đến đâu thì đến
_________________________________________
Hai thành viên của đội Cảnh Sát Ngầm, “Marron” và “Plum”, đã đi theo Elsa với vai trò là vệ sĩ của cô. Chúng là Golem dạng phụ nữ trưởng thành.
Mặc dù có trang bị Súng Gây Tê Liệt và những món vũ khí khác, nhưng chúng vẫn không thể sử dụng những cái đó để giúp Elsa trốn thoát. Bởi vì trong tình huống này, người cha ruột của cô chỉ là đang đưa con gái của mình về nhà, nên việc đó không vi phạm bất cứ bộ luật nào.
Elsa bị kéo đến nhà nghỉ của Georg.
“Vào trong đó!”
“... Ah!”
Georg đẩy Elsa vào một căn phòng nhỏ, đóng cánh cửa đằng sau ông lại, và khóa trái từ bên ngoài. Edgar không được phép vào phòng chung với cô, nên nó đứng ở ngoài.
“Hãy suy ngẩm cho đến sáng mai đi”
Georg rời đi. Một tên lính đứng canh ở trước phòng. Edgar cũng đứng chờ ở đó.
“...”
Trong phòng có một chiếc giường tồi tàn và một chiếc ghế.
“... Cha ơi”
Ở đó một mình, Elsa buồn bã lẩm bẩm.
“... Tình hình hiện tại là thế ạ”
“Marron”, một trong những thành viên của đội Cảnh Sát Ngầm bám theo Elsa, đang truyền báo cáo thông qua Laojun. Jin vừa mới về phòng và đang nghe báo cáo ấy thông qua Reiko.
Jin nghĩ rằng mang theo Manacam thì đã tốt hơn rồi. Nhưng sau đó thì nó lại quá rườm rà cho hội chợ.
“Marron, ngươi nói là mình đang ở chung phòng với Elsa, còn Plum thì ở ngoài, phải không? Có ai nhận thấy sự hiện diện của ngươi không?”
Jin thấy lo lắng bởi vì nơi đó là một nhà nghỉ nhỏ.
“Người không cần lo lắng về chuyện đó đâu. Chỉ có một vài người ở nhà nghỉ này thôi ạ”
“... Còn giờ thì, kêu Marron trấn an Elsa một chút đi”
Jin ra lệnh trong khi nghĩ rằng có lẽ Elsa sẽ cảm thấy khó chịu khi bị nhốt một mình trong phòng.
“... Và về chuyện ngày mai thì... chuyện đã trật khỏi dự kiến luôn rồi”
Một phần là vì không ngờ cha của Elsa lại đi xa đến vậy.
“... Phải chăng ông ta đang bị thao túng tâm trí...?”
Vì lo lắng về khả năng thao túng tâm trí đầy nguy hiểm ấy, Jin đã ra lệnh cho Plum, thành viên đội Cảnh Sát Ngầm bám theo Elsa đang đứng ngoài phòng, bí mật điều tra thêm những người có hành vi khác thường.
“(...Elsa-sama)”
“Là ai?”
Đang ở một mình trong phòng thì lại nghe thấy giọng nói, Elsa đã ngạc nhiên.
“(Xin hãy giữ im lặng ạ. Tôi là Marron, thành viên đội Cảnh Sát Ngầm bảo vệ ngài theo lệnh của Jin-sama)”
Elsa nhớ rằng Jin đã từng đề cập qua, nhưng đã quên béng đi mất vì chúng cứ mãi tàng hình.
“(Jin-sama muốn nói với ngài rằng là đừng lo lắng. Và hãy ráng chịu đựng đến ngày mai)”
“...Jin-nii nói thế ư?... Hiểu rồi”
Elsa chợt nhận ra là thật đáng khích lệ biết bao khi có người quan tâm chăm sóc cho mình.
“(Dù có chuyện gì xảy ra, thì tôi sẽ luôn ở đây. Có một thành viên đội Cảnh Sát Ngầm khác, tên Plum, đang đứng ngoài cửa. Automata của ngài, Edgar, cũng ở ngoài ạ)”
“... Cảm ơn ngươi”
Khi nghĩ rằng có người ở đó vì mình, cô lại thấy vô cùng cảm động đến mức rơi nước mắt.
Cũng vì vậy mà mỗi ý nghĩ đều được nhớ đến và màn đêm cứ thế trôi đi.
“Tôi xin lỗi, Mine. Lịch trình đã trật lất rồi”
Jin xin lỗi Mine ngay khi về đến phòng khách sạn.
“Không đâu, Jin-sama. Theo tôi biết thì đó không phải là lỗi của ngài. Chỉ là do trùng hợp đáng tiếc mà thôi”
Mine lại lo lắng, trái ngược với dự đoán của Jin.
“... Người đó... cha của Elsa đã luôn là như thế. Ông ta có khát vọng thành công mạnh mẽ và sẽ không từ thủ đoạn. Ngay cả khi thủ đoạn đó có là sử dụng con gái mình như một công cụ”
“Nếu Hầu tước nói cho ông ta biết rằng hôn sự đã bị hủy vào ngày mai, thì Tử tước chắc chắn sẽ bỏ cuộc”
“Không đâu, ông ta sẽ cố đề nghị với quý tộc cao cấp khác. Xét cho cùng thì ông ta cũng là loại người đó mà”
“...”
Mine biết rõ về Tử tước Georg Randall hơn so với Jin. Nếu Mine đã nói vậy, thì hẳn là đúng rồi.
“Dù sao thì, về trận Gonkurrenz ngày mai thì...”
Jin đang xem xét đội hình của mình sau khi Mine trở về phòng.
“Otou-sama, để con làm cho”
Reiko, người đã im lặng đến tận lúc này, đã xung phong.
“Reiko?”
“Gã đàn ông đó đã khinh thường và chế nhạo Otou-sama. Để con chứng minh ông ta đã sai trước mắt công chúng”
“Ta đồng ý. Nhưng con không cần phải...”
Reiko cắt ngang câu Jin đang nói và quả quyết nói,
“Không đâu, để con làm đi ạ. Con thật lòng thấy vui vì Otou-sama đối xử với con như một cô gái. Nhưng mục đích tồn tại của con là để giúp đỡ cho Otou-sama. Nếu con không làm được như thế, thì con thật sự chính là con búp bê trang trí”
Jin cân nhắc lời của Reiko. Với anh mà nói, em ấy không chỉ giống một người con gái, mà còn là con Automata xịn nhất thế giới. Thật trớ trêu, điều đó phải được chứng minh bằng cách để em ấy tham gia thi đấu.
“Được rồi, Reiko. Ta sẽ giao cho con. Thế thì, ta sẽ tiến hành bảo trì để con ở trạng thái tốt nhất vào ngày mai”
“Dạ, cảm ơn người ạ”
Jin đặt Reiko lên bàn và tắt nguồn ma lực của em ấy. Anh kêu 10 con Mini Smith và để chúng kiểm tra kỹ từng phần của Reiko.
“Khoảng trống giữa chân phải và khớp gối là 0. Nó đã giảm 0.1 milimet”
“Bán kính tay trái, phát hiện biến dạng 0.1 milimet. Đang sửa chữa”
Lũ Mini Smith đang tiến hành kiểm tra độ chính xác mà Jin khó lòng hoàn thành được. Nhờ tay nghề của chúng, Jin đã có thể bảo trì những bộ phận của Reiko một cách hoàn hảo cho đến tận lúc này.
“Cảm ơn các ngươi, Mini Smith”
Dự kiến thì công suất của em ấy sẽ được cải thiện 3% sau khi được bảo trì và điều chỉnh. Em ấy đã sẵn sàng cho ngày mai.
Con người thì cần đi ngủ, nhưng Golem thì không. Sau khi mọi người đã chìm vào giấc ngủ, Plum lén hành động để thực hiện mệnh lệnh từ Jin. Nó đến gần phòng của Tử tước Georg Randall.
“Ai đó?”
Một giọng nói vang lên từ trong bóng tối. Plum đã bị nhận thấy dù cho nó sử dụng ma thuật tàng hình.
“Ta biết ngươi ở đó. Ta không biết ngươi làm thế bằng cách nào, nhưng ngươi đang sử dụng ma thuật để che dấu bản thân đi, phải không?”
Plum, người vẫn luôn tàng hình, có thể tự do di chuyển trong bóng tối nhờ tầm nhìn hồng ngoại của mình.
Trái với tầm nhìn hồng ngoại, nó phải hy sinh sắc màu, và xử lý các chi tiết có độ phân giải thấp hơn.
Người đã nhận thấy Plum là một gã đàn ông trung niên. Đó là Marcus Grinwald.
“Mục tiêu của ngươi là gì? Ta ư?”
Marcus hỏi có phải “hắn” là mục tiêu không. Nói cách khác, hắn là người có tầm quan trọng, hoặc là hắn quá đề cao bản thân.
Cái sự thật là hắn có thể phát hiện ra Plum đang sử dụng tàng hình, chỉ thế thôi đã đủ chứng minh là hắn có khả năng rồi.
Plum cho rằng tiến hành điều tra là chuyện không thể nữa, nên nó rời đi.
“... Hmm? Trốn đi ư?... Cũng được, ta không định đuổi theo”
Plum báo cáo sự việc lại cho Laojun.
“Có vẻ như gã đàn ông này có khả năng đáng kể đấy”
Đến cả Laojun cũng chỉ biết đến thế, bởi vì có quá ít thông tin sẵn có. Hay đúng hơn, vấn đề là sự tồn tại của Plum bị phát hiện dù cho nó đang sử dụng tàng hình.
“Có phải do khứu giác không?”
Loài dơi sử dụng sóng âm để nắm bắt thông tin về môi trường xung quanh. Rất có khả năng là gã đàn ông này sử dụng khả năng hay ma thuật tương tự. <> là ma thuật để kiểm tra bên trong vật chất. Có khả năng là cũng có tồn tại ma thuật mang tên <>, Laojun đưa ra kết luận trong dự kiến.
“Việc đưa ra giả định xa hơn nữa là vô nghĩa... vì do thiếu thông tin”
Laojun ra lệnh cho Plum thu thập thêm thông tin, nhưng phải cẩn thận và không làm quá mức.
Sau đó, bình minh ló dạng đánh dấu sáng sớm ngày 22 tháng Sáu.
“Jin-dono! Tôi nghe nói hôm nay cậu sẽ tham gia Gonkurrenz
nhỉ?!”
Bộ trưởng Bộ Công nghệ Ma thuật Degauss truy hỏi khi ông ta xông vào phòng của Jin. Jin đang ăn sáng.
“À, ừ”
Jin giải thích ngắn gọn những gì đã xảy ra sau cuộc nói chuyện với Nữ hoàng Điện hạ và Bộ trưởng Bộ Công nghệ Ma thuật Degauss vào hôm qua.
“Hmm, Tử tước Georg Randall lại làm chuyện như vậy ư...”
Bộ trưởng Bộ Công nghệ Ma thuật Degauss nói với vẻ mặt ủ rũ. Hiện giờ, Georg là Tư lệnh của Phái bộ Hải ngoại, kiêm luôn chức quân sư cho Quân đội Đế quốc.
Cũng chẳng có gì lấy làm lạ khi có người ở vị trí quan trọng như vậy lại thách thức người khác ở Gonkurrenz
dễ dàng đến vậy.
Trên hết, bên được thách thức là khách mời danh dự của quốc gia này và đang trong quá trình phục vụ cho chính phủ.
“Degauss, ông có thể coi chuyện đó l?”
à một điểm thu hút. Phải không, Jin?”
Reinhardt, người cũng ghé qua phòng Jin, đã nói vậy. Họ nói đủ thứ chuyện cho đến khi Degauss xông vào.
“Hmm, cũng đúng... đó là điểm thu hút. Chúng ta có nên đưa ra kế hoạch đặc biệt cho Hội chợ Công nghệ không...?”
Bộ trưởng Bộ Công nghệ Ma thuật nhìn xuống và khoanh tay trầm tư suy nghĩ. Ông ngẩng đầu lên như thể đã có quyết định.
“Được rồi, hãy làm như thế đi. Jin-dono, cậu có phiền nếu quốc gia tiếp quản hoạt động của cuộc thi này không?”
“Không sao, tôi không phiền đâu”
“Cảm ơn cậu. Vậy tôi cũng nên thông báo cho Tử tước nhỉ. ... Gonkurrenz sẽ bắt đầu vào 9 giờ sáng, theo quyết định của Christoph vào hôm qua”