Trans + Edit: Hito
Đôi lời: Tháng sau gặp lại
_____________________________________________
“Ahh! Mức độ chi tiết đến thế này thì đúng là tuyệt vời!”
Những người đã nhận tấm huy chương đều tỏ vẻ ngạc nhiên trước trình độ chế tạo chính xác của chúng.
Tấm huy chương có đường kính 2cm, ngang với kích thước của xu 1 Yên.
Phần rìa có khắc những hoa văn tinh tế. Mức độ chi tiết này là thứ mà bàn tay con người khó mà đạt được.
Những người không biết nhiều về Chế Tạo Ma Thuật bị ấn tượng bởi khả năng chế tạo của lũ Mini Golem.
Những người có một ít kiến thức về Chế Tạo Ma Thuật đã rất ngạc nhiên bởi cái trình độ để chế tạo con Golem nhỏ đến vậy.
Và những người nắm rõ về Chế Tạo Ma Thuật bị kinh sợ trước công dụng thực tế của chúng.
Sau khi Reiko trở về sân khấu với lũ Mini-Smith, Jin tuyên bố một điều khác,
“Phần thuyết trình ngày hôm nay của tôi thế là kết thúc, nhưng ngày mai, tôi sẽ cho mọi người xem một thứ tại Quảng Trường Chính, thứ sẽ thách thức thường thức của bạn. Cảm ơn mọi người đã dành thời gian cho tôi”
Jin cúi đầu trước khán giả và bước xuống sân khấu.
Khán giả có ấn tượng muôn màu muôn vẻ về phần thuyết trình của Jin.
“Cậu thanh niên này là ai thế?”
“Ai biết đâu. Họ nói cậu ta là Magi Craftman Danh Dự đến từ Vương quốc Celuroa. Anh không biết cậu ta đã làm gì với vụ náo động tại Bữa Tiệc Golem sao?”
“Nhưng anh có thấy mấy con Golem bé tí kia không? Để có thể chế tạo được những thứ đó cũng đồng nghĩa là sở hữu công nghệ chế tạo hàng đầu thế giới đấy!”
“Đúng đó. Nhìn mức độ chi tiết của cái huy chương này đi! Nghĩ mà xem chúng sẽ đáng giá đến mức nào nếu được chế tạo bằng vàng thay vì bằng đồng thau”
Mọi người đều ngạc nhiên và huyên náo sau khi thấy công nghệ như thế lần đầu tiên.
“Hoho, cậu không ngừng gây ấn tượng nhỉ, Jin. Mời cậu đến quốc gia chúng ta đúng thật là đáng mà. Và ta thực sự mong thấy thứ cậu bày trong gian hàng vào ngày mai đấy”
“Vâng, thần chỉ quan sát bởi Bệ Hạ đã quá say mê lắng nghe phần thuyết trình của cậu ta, nhưng nó quả thật rất ấn tượng”
Những người chỉ nghe nói một chút về Jin chỉ bị ngạc nhiên.
“Ai mà nghĩ cậu ta lại giấu những con Mini Golem đó chứ? Cậu Jin đó... Thoạt nhìn thì không giống lắm, nhưng khả năng của cậu ta là vô tận! Ta dám chắc cũng có người hiểu rõ điều này”
“Bất kể hôm nay Jin mang thứ gì ra, thì thần biết rằng nó sẽ vượt qua mong đợi của chúng ta”
Và những người biết rõ về Jin cũng không kiềm nổi sự ngạc nhiên.
Ngay khi Jin xuống sân khấu, đã có người chạy đến chỗ anh.
“Jin!”
Đó là một cậu bé tóc vàng mắt xanh, thấp hơn Jin một chút. Đằng sau cậu là một con Golem màu đồng và một người phụ nữ mặc đồ như hầu nữ. Và đứng ngay bên cạnh cậu là một người phụ nữ Jin lập tức nhận ra.
“Điện Hạ! Và...”
Cậu bé là Ernest, đệ tam hoàng tử của Vương quốc Egelia. Golem đương nhiên là Lotte, còn người phụ nữ kia là Layla Sorius thuộc đội Hầu Nữ Bí Mật Hoàng Gia được chỉ định đến chỗ hoàng tử.
“Lâu rồi không gặp, Jin”
Cuối cùng, người phụ nữ Jin dễ dàng nhận ra là Lieschen, Công chúa của Vương quốc Cline.
“Lâu rồi không gặp. Mọi người sao rồi?”
Jin cảm thấy công chúa sẽ không tự mình hỏi câu đó đâu, nên anh hỏi trước.
“...Ta ổn lắm. Chỉ là có hơi mệt thôi, nhưng ta đang bị kéo đi”
“Ah, Jin, chỉ là Lies bị ép phải đi nhanh để mang cô ấy trở về Đế quốc Shouro thôi”
‘Mình hiểu rồi’ - Jin nghĩ. Vương quốc Egelia hẳn là rất xa so với nơi họ hiện đang ở, nhưng đến đây từ Vương quốc Cline, thậm chí là còn xa hơn, hẳn là khá mệt. Đối với cả cô ấy lẫn người hầu của cô ấy.
“Thật mừng khi thấy cậu vẫn khỏe đấy, Jin...”
Ngay cả Jesscia Norton, Đội Trưởng Vệ Binh Hoàng Gia của Công chúa Lieschen, cũng trông không tràn đầy sức sống như mọi khi.
Thấy thế, Jin nghĩ về việc gửi đồ tiếp tế cho họ sau, nhưng rồi nhận ra rằng gửi đồ cho một người quan trọng như vậy từ quốc gia khác sẽ khá là rắc rối.
“Ta phải có một cuộc gặp mặt chính thức với Lies, nhưng ta cũng muốn đến xem hội chợ này. Rồi Lies bảo ta rằng cô ấy cũng muốn xem, nên chúng ta nghĩ đến việc cùng nhau đến đây”
Vương quốc Celuroa nằm giữa Egelia và Cline. Nên họ được sắp xếp gặp nhau ở Tellurus, một thành phố nằm gần thủ dô của Celuroa, Essaia, và đi đến Đế quốc Shouro để tham dự Hội Chợ Công Nghệ.
Có lẽ họ đã hơi ích kỷ khi lấy quyền tự do như vậy và đến đây, cả hai đều gần như là người kế thừa ngai vị của quốc gia của họ.
“Nhưng ngài có ổn không, thưa Điện Hạ?”
“Ừ, chúng ta đến đây bằng cỗ xe mà ngươi đã làm đấy, Jin, nên nó vẫn còn là chuyến đi vui vẻ”
“Ah...”
Một cỗ xe ngựa kéo có trang bị Hệ Thống Treo Golem tạo ra cảm giác thoải mái hơn khi ngồi xe. Không có nó thì người ta sẽ cảm thấy gánh nặng trong khi đi nhanh rồi tâm trạng sẽ khác hoàn toàn.
“Cô ấy rất kiên quyết khi chúng ta sử dụng cỗ xe đó để đến đây”
“T...Tất nhiên rồi! Một người đàn ông và một người phụ nữ gặp nhau và dành trọn một ngày ngồi chung xe để thoải mái nhất có thể cũng là lẽ thường tình mà...”
Lieschen lấy tay che đi khuôn mặt ửng đỏ khi nói thế. Cô nhớ cái hồi ngồi chung xe với Jin và nghĩ về việc nói gì đó có hiệu quả... nhưng rồi lại nghĩ không làm vậy thì tốt hơn.
Một nàng công chúa có quyền suy nghĩ như một nàng công chúa... Hẳn là cô ấy xấu hổ cũng là chuyện dĩ nhiên.
“Nhưng ta rất vui khi được gặp lại ngươi! Kỹ năng của ngươi vẫn tốt hơn bao giờ hết. Nhưng tại sao ngươi lại lấy cái tên Magi Craftman Danh Dự của chúng ta sau khi được ủy nhiệm đến Đế quốc Shouro vậy?”
“Ahh...”
Jin không biết nói gì. Thực ra anh vẫn còn độc lập. Hồi ở Vương quốc Egelia, Jin đã thấy rằng mình sẽ được ủy nhiệm đến Đế quốc Shouro, nên anh nghĩ đến việc không đưa bất kỳ lời gạ gẫm vô nghĩa nào.
Nhưng rồi sẽ ra sao nếu họ nhận ra rằng anh vẫn chưa có liên hệ gì? [note25702]
“Điện Hạ, Jin vẫn còn là vị khách danh dự của chúng tôi. Sau khi tham quan quốc gia chúng tôi, nếu anh ta thấy hài lòng, thì anh ta sẽ được ủy nhiệm đến phục vụ chính quyền chúng tôi”
Lời nói của Reinhardt đến chẳng khác gì phao cứu sinh.
“Ah, Reinhardt. Ra là thế à”
“Ai vậy, Ernest-sama?”
Công chúa Lieschen hỏi Hoàng tử Ernest trong khi kéo nhẹ tay áo của cậu.
“Ah, phải rồi, anh xin lỗi. Đây là Reinhardt, một Magi Craftman đến từ Đế quốc Shouro”
“Tên thần là Reinhardt Randall, thưa Điện Hạ. Hân hạnh được gặp ngài”
Reinhardt cúi đầu ân cần trước công chúa.
“Là vậy sao? Ta là Lieschen Fusis Cline, đệ tam công chúa của Vương quốc Cline. Rất vui được làm quen với ngươi”
Hoàng tử Ernest và Công chúa Lieschen, đều là người quan trọng có địa vị cao, không thể đứng một chỗ quá lâu, nên họ quyết định đi xem cuộc triển lãm khác.
“Nếu được, ta muốn một vài con Mini Golem đó của ngươi...”
Cùng với những lời đó, họ đi đến gian hàng khác.
Jin cũng trở về gian hàng của mình, và ở đó nhìn sân khấu, Reinhardt cũng ở cùng anh.
“Tôi không biết anh chế ra mấy con Golem bé xíu này đó, Jin ạ”
“Haha, để lần sau tôi dạy anh cách làm chúng nhé”
“Ah, thế thì tuyệt!”
Một vài người đến gian hàng của Jin trong khi họ đang trò chuyện.
Họ là Bộ Trưởng Bộ Công Nghệ Ma Thuật, Degauss Furt Von Manishlas, và Magi Engineer hàng đầu Đế quốc Shouro - nói cách khác, Magi Engineer Maestro - Gebalt Ackerman, cùng với Nữ Hoàng của Shouro, Gelhart Hilde Von Rubis Shouro.
“Thật đúng là tráng lệ, Jin ạ. Và cậu nói ngày mai còn cho chúng ta thấy nhiều hơn ư? Ta mong chờ lắm đó”
Bởi đây là địa điểm tổ chức sự kiện, ngôn từ được nữ hoàng chọn lọc khiến bà ấy trông như đang đứng giữa ranh giới giữa bản thân trước mặt công chúng như mọi khi và bản thân lúc ở riêng. Bà ấy đã lựa chọn từ ngữ kỹ càng.
“Cảm ơn người rất nhiều. Hy vọng ngày mai người sẽ đến thăm”
“Hmm, hmm, đúng là rất thú vị. Ta tự hỏi liệu cậu sẽ cho chúng ta thấy gì trong gian hàng. Nhân tiện, trên mặt cậu đang đeo cái gì vậy?”
Jin hiện đang đeo kính bảo hộ làm từ muscovite. Reinhardt, người đứng cạnh anh, cũng đeo cái kính y hệt.
“Phải rồi, chúng được gọi là ‘kính bảo hộ’, chúng thần sử dụng chúng để bảo vệ đôi mắt khỏi khói bụi và ngăn đôi mắt bị thương trong lúc chúng thần làm việc”
Jin lấy ra ba mẫu. Nữ hoàng chọn một mẫu.
“Trông chúng khá nhẹ. Vậy là chúng như vậy à...? Oh, ta hiểu rồi, chúng không che khuất tầm nhìn của ngươi hay gì như thế cả. Ngươi nghĩ sao, Gebalt?”
Magi Engineer Maestro, Gebalt Ackerman, lấy mẫu kính bảo hộ khác và chia sẻ ấn tượng của ông ta sau khi đeo chúng.
“Để xem, trông chúng có vẻ khá dễ sử dụng. Khi làm việc với ma thuật thì chúng cũng không cần thiết cho lắm, nhưng thần có thể thấy sự hữu ích của chúng khi làm việc thủ công ạ”
“Ah, nhưng vẫn có thể sử dụng chúng để ngăn bụi lọt vào mắt mà”
Bộ Trưởng Bộ Công Nghệ Ma Thuật, Degauss, chia sẻ ý kiến sau khi cũng thử đeo kính bảo hộ.
“Ta hiểu rồi. Chúng cũng có ích cho quân lính nữa. Jin, cậu có thể cho phép chúng ta sản xuất ‘kính bảo hộ’ này không?”
Anh không nghĩ chúng lại được sử dụng như thế, nhưng Jin không định từ chối.
“Vâng, dĩ nhiên rồi. Chúng sẽ hữu ích trong những tình huống cần phải bảo vệ đôi mắt”
“Cảm ơn cậu rất nhiều vì đã nhanh chóng chấp thuận. ... Và kia là gì thế?”
Degauss thay mặt ba người họ bày tỏ lòng biết ơn. Đồng thời, có vẻ ông đã để ý đến Edgar, người đang đứng cạnh họ.
“Ah, ừm, đây là ... đây là Automata do đồ đệ của tôi chế tạo. Tên nó là Edgar”
“Hân hạnh được gặp mọi người. Tên thần là Edgar”
Edgar nhã nhặn cúi đầu với họ. Nó đã thực hiện theo cách có hơi giống với Đế quốc Shouro, nên nữ hoàng và những người khác đã khá ngạc nhiên.
“Hử? Kiểu cúi đầu đó... có lẽ nào đồ đệ của cậu là người ở quốc gia chúng ta?”
“...Chính xác là thế”
“Thưa Bệ Hạ, chúng ta không có nhiều thời gian, nên phải lo làm việc trước ạ”
Vẫn chưa tới lúc để họ hỏi về chuyện đó, nên bây giờ Jin thúc giục họ đi làm việc.
“Ah, phải rồi... và thứ kia là gì nhỉ?”
Nữ hoàng chuyển sự chú ý lên cái hộp nhỏ trên bàn. Chúng có màu bạc và bề mặt đẹp đẽ, nên thoạt nhìn thì chúng trông như hộp trang sức.
“Hãy cầm lấy một cái đi ạ”
Theo lời khuyên của Edgar, Bộ Trưởng Bộ Công Nghệ Ma Thuật, Degauss, lấy một cái hộp nhỏ và mở nó ra.
“Tên của loài hoa mọc vào mùa xuân là gì?
Mặc dù không một ai nói cho tôi biết
Tôi thích những bông hoa trên cánh đồng nở rộ nhẹ nhàng...”
Trong hộp phát ra một giọng hát hay. Đó là bài hát Reiko đã từng hát cho họ nghe, nhưng giọng lại là của Elsa.
Sau khi đóng nắp, bài hát dừng lại.
“...Thứ gì đây?”
Degauss không thể che giấu sự tò mò khi hỏi Edgar.
“Vâng. Đây là ‘hộp nhạc’. Khi mở nắp ra, thì nó bắt đầu chơi một bài nhạc đã chuẩn bị từ trước”
“Ta hiểu rồi... Bởi âm nhạc được chơi ngay khi mở nắp ra, nên cũng có thể bảo vệ thứ bên trong khỏi bị trộm mất”
Có vẻ nữ hoàng đã hiểu ra ẩn ý đằng sau việc Elsa tạo ra hộp nhạc.
“Chính xác là thế. Nó không chỉ là để nghe nhạc, mà còn ngăn trộm cướp nữa”
“Có thể thay đổi bài nhạc trong hộp không?”
Magi Engineer Maestro, Gebalt, có vẻ thấy hứng thú với cách chế tạo hộp nhạc.
“Được chứ, thông qua quá trình có tên ‘ghi âm’. Đây là cách làm nó đấy...”
Edgar bắt đầu giải thích cách sử dụng hộp. Cả nữ hoàng và Degauss đều bị ấn tượng bởi sự tự nhiên trong các chuyển động và hành động của Edgar.
Magi Engineer Maestro, Gebalt, cũng nghiêm túc lắng nghe lời giải thích của Edgar. Mặc dù Edgar là một Automata, nhưng điều đó không có nghĩa là người ta nên coi thường nó hay đối đãi với nó như một người có địa vị thấp hơn họ.
“...Bây giờ đã ghi âm xong, từ giờ, mỗi khi mở nắp ra, thì mọi người có thể lắng nghe bài hát đã được ghi lại”
“Ấn tượng thật! Quá trình ‘ghi âm’ này, thật tuyệt vời! Nó có thể sử dụng cho nhiều thứ lắm đó!”
Sau khi lắng nghe Edgar trình bày, Gebalt quay sang nữ hoàng và giải thích về tính hữu dụng của hộp nhạc.
“Thưa Bệ Hạ, người có thể ghi âm những gì mình phải nói trong cuộc họp, rồi người không cần phải tự thân nói lại nữa. Nó còn hữu dụng hơn cả viết thư”
Rồi Gebalt nói tiếp rằng nó sẽ hữu dụng hơn thư từ bởi chúng có thể sử dụng để truyền tải thông điệp ngay cả đến những người không biết đọc.
“Ta hiểu rồi. Chà, Jin, hình như cậu đã đào tạo đồ đệ rất tốt nhỉ”
“Cảm ơn người rất nhiều”
Jin cảm ơn nữ hoàng,, người bắt đầu nói chuyện với giọng điệu trầm ổn đến mức trông như đang thì thầm.
“Ah, ừ, sáng hôm nay chúng ta có nhận được ma cụ từ một tổ chức có tên ‘Hoài Niệm’ để kỷ niệm lễ khai mạc của chúng ta. Họ nói rằng đó là thứ người có thể sử dụng để nói chuyện với những quốc gia khác”
“Oohhh.... Là vậy sao? Nghe tuyệt lắm”
Đó là một phần trong kế hoạch của Jin. Anh đã gửi Mana Phone đến Đế quốc Shouro, y như anh đã từng gửi một vài cái đến cho những quốc gia khác.
“Và cũng có một lá thư nữa ạ, nó nói là:”Tôi đang dẫn theo hai người đến từ Đế quốc Shouro dưới sự chăm sóc của mình, hai người này có dính dáng đến một số chuyện phức tạp với Thống Nhất Quân””
“Ah, ừ”
Và rồi trọng tâm của kế hoạch. Sẽ thật bất lịch sự nếu tiếp tục đứng nói chuyện với nữ hoàng, nên anh chuẩn bị ghế cho bà ấy.
“Cảm ơn cậu. Vậy, Jin, hãy nói cho ta nghe... cậu có biết người có tên ‘Deus Ex Machina’ không?”
“Có ạ, mặc dù hắn chỉ là người quen của thần thôi”
Sau khi gật đầu, nữ hoàng chuyển sang câu hỏi chính.
“’Hoài Niệm’ đã giao hai người này cho Deus Ex Machina. Sau đó, Deus Ex Machina hộ tống họ đến cho cậu, Jin... Tôi nói đúng chứ?”
“Vâng”
“Và những người này, Elsa Randall và Mine, hiện đang ở cùng cậu?”
“Vâng”
“Họ đang ở đâu?”
“Họ đang ở trong phòng khách sạn của thần”
“Reinhardt, cậu có thể dẫn họ đến đây chứ?”
“Rất sẵn lòng, thưa Điện Hạ”
Reinhardt rời khỏi hội trường, để lại Jin và nữ hoàng cùng đoàn người của bà ấy lại đó.
“...Theo như lá thư viết, người hầu nữ có tên Mine là mẹ ruột của Elsa Randall. Ikasanart... nhỉ? Ở nơi đó, Thống Nhất Quân đã bắt cóc hai người họ để cố bắt giữ Reinhardt. Rồi Hoài Niệm đã bước lên bảo vệ họ và chăm lo cho họ”
“Vâng, đó là những gì thần được nghe ạ”
Nữ hoàng nhìn Jin với vẻ rất tò mò khi anh trả lời câu hỏi.
“Và bởi vì Elsa đã có một chút hứng thú với Chế Tạo Ma Thuật, nên Deus Ex Machina đã dạy cho cô ấy một chút. Và thế là khả năng của cô ấy đi xa đến tận bước này à!”
Nữ hoàng nhìn Edgar và hộp nhạc trong khi nói thế.
“Rồi cậu nhận cô ấy làm đồ đệ và mang cô ấy đến tận Koju, có phải không?”
“Vâng, chính xác ạ”
Dường như nữ hoàng đang nắm bắt tình hình khá nhanh, đúng như Jin và Laojun đã dự đoán.
“Bức thư cũng có nói cha của Elsa, George Randall, đã ép cô ấy vào một cuộc hôn nhân không mong muốn. Là vậy sao?”
“Ah, vâng, tôi nghe là vậy”
Jin trả lời thêm một vài câu hỏi của nữ hoàng. Đến tận đây, thì mọi chuyện đều diễn ra theo dự đoán của Laojun.
Sau đó không lâu, Reinhardt dẫn Elsa và Mine trở về.
“Thưa Bệ Hạ, thần đã mang họ đến cho người rồi ạ”