Bậc Thầy Chế Tạo Ma Thuật

chương 115: đưa đón

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans + Edit: Hito

______________________________________

Bốn ngày sau, từ sáng sớm, họ đã bận rộn trong việc làm mứt wiley.

Thay vì sử dụng bếp ma thuật như mọi khi, đống lửa được đốt bằng Tinh Thể Ma Thuật do Jin kiểm soát ngay trước nhà trưởng làng. Họ tính nấu một nồi mứt siêu to khổng lồ.

Lũ trẻ đem những quả wiley chúng hái được ra và quăng vào nồi. Golem hầu nữ Sara thì vừa khuấy nồi vừa dầm nhuyễn những quả wiley.

Cái nồi làm từ nhôm. Tuy được coi là vật liệu kém chất lượng, nhưng có vẻ không một ai trong làng thấy bận tâm vì nó cả. Jin sử dụng nhôm là vì dù nó có lớn thì vẫn nhẹ hều.

Giữa đêm khuya, Land được lệnh thu thập wiley từ dãy núi gần đó, vậy nên tổng lượng wiley đã gấp ba lần hôm qua. Thế nhưng, chả ai để ý chuyện này.

Trước khi họ để ý, thì đống quả wiley đó đã bị quăng vào và dầm nhuyễn trong nồi rồi.

Nước của quả wiley tiết ra thì càng dễ khuấy hơn. Bọt nổi long bong rồi được vớt ra.

“Mình phải thêm đường vào”

Jin đổ đường vào nồi.

Họ bỏ thêm 50kg đường vào khoảng 50kg wiley. Sau đó, khuấy liên hồi để tránh nó bị cháy khét, chất lỏng dần đặc lại tới mức sệt sệt, và mứt đã sẵn sàng lên dĩa.

Mứt càng chua càng ngon.

Hồi còn là cô nhi, Jin đã từng mua những quả mọng trái mùa giá rẻ để làm mứt. Anh sẽ bỏ thêm cả đống đường và để nước sôi nhằm giữ mứt lâu hư.

Nếu bỏ vào tủ đông, thì họ có thể giữ mứt tới tận mùa xuân năm sau, nhưng thường thì họ sẽ ăn hết trước lúc đó.

“Để xem nào... Ouch!”

Jin dùng ngón tay cầm thìa khuấy để múc ít mứt lên, để rồi làm bỏng lưỡi khi nếm thử.

“Rồi, món này ngọt lắm!”

Bên phía Jin, Saki cũng nếm thử từ thìa, và rồi cô nở nụ cười.

Cái nồi dời ra khỏi đống lửa và để nguội trước khi phân phát cho từng nhà.

“Hmm, Tinh Thể Ma Thuật vẫn còn năng lượng à...”

Jin quyết định làm mứt cam, vì Tinh Thể Ma Thuật vẫn còn tỏa nhiệt.

“Reiko, lấy cho ta 50kg Citran. À, thêm đường nữa”

Jin giao chỉ thị cho Reiko, và nhờ Mine lấy dùm tấm thớt và dao bếp.

“Được rồi, tôi đánh giá cao sự giúp đỡ từ những người đang rảnh”

Hai phút trôi qua, Reiko đã đem vật dụng từ nhà kho của Lâu Đài Nidou về tới, và những người biết dùng dao đã lột vỏ và băm vỏ Citran.

Trong khi đó, Jin làm cái nồi lớn khác.

“Bỏ vỏ đã băm nhỏ vào nồi, đun một lúc rồi chắt nước nóng ra”

Dường như là có nhiều phương pháp để làm mứt cam, nhưng Jin làm theo cách của riêng anh. Có cảm giác tự nhiên hơn khi để phần trắng bên trong vỏ lại.

“Chúng ta có thể ăn khoảng nửa trái đã bóc vỏ nhưng nửa trái còn lại phải vắt lấy nước và đổ vô nồi”

“Vâng!”

Tuy những lời đáp ấy tràn đầy năng lượng, nhưng lũ trẻ vẫn nhồi nhét phần lớn Citran vào miệng. Thấy vậy, Jin ra lệnh cho Reiko, Ehr, và Edgar vắt nước ép.

Citran có nhiều nước, nên dù ăn nửa trái thì vẫn còn đủ để làm mứt cam.

Nước ép và vỏ băm nhỏ đã cô đặc lại. Bọt nổi lên mặt nước được vớt ra và nước ép sôi lên trộn lẫn với đường.

Nếu dùng ít đường quá, thì sẽ không giữ được lâu.

Từ sáng sớm họ đã làm mứt, đến tận giữa trưa họ mới làm xong.

Mọi người trong làng đều tụ hợp lại để nếm thử thành quả.

“Oh! Ngon quá!”

Họ phết mứt và mứt cam lên bánh mì đặc sản để ăn.

Mứt rất chua, nên mỗi lát bánh mì phết chút ít thôi là đủ rồi.

“Onii-chan, món này ngon quá!”

“Cảm ơn nhé, Jin!”

Lũ trẻ biết thứ đường đắt đỏ được cung cấp bởi Jin nên chúng cảm ơn anh trong khi nhồi đầy miệng.

Phần còn lại được chia ra thành 29 phần. Mỗi nhà nhận được 2 chai mứt wiley và 1 chai mứt cam.

Những cái chai được Jin đặc chế từ pha lê. Bình thường, họ không dùng chúng để đựng mứt đâu, nhưng không một ai, kể cả Saki, nói điều gì.

“Ăn xong thì nhớ rửa miệng đó nha. Cô sẽ chỉ cho các con...”

Mine hướng dẫn lũ trẻ.

May thay, Làng Kaina hầu như không có trường hợp sâu răng hay nha chu nào, nhưng điều đó có thể dễ dàng thay đổi cùng với thói quen ăn uống mới. Như vậy, bây giờ dạy lũ trẻ cách vệ sinh răng miệng là đáng.

Jin nhận thấy nước uống được dùng ở Làng Kaina có vẻ chứa một lượng thuốc muối rất nhỏ, đó là lời giải thích tại sao suối nước nóng lại là suối bicarbonate. [note21276]

Vì thuốc muối[note21277]

có thể dùng để nấu ăn, anh đang điều tra xem có thể chiết xuất nó từ nước hay không. Tuy nhiên, anh không muốn vì làm vậy mà gây tổn hại đến nguồn nước tự nhiên.

Thêm nữa, có thể để thuốc muối tự nhiên góp phần kiểm soát sức khỏe răng miệng của dân làng với hàm lượng kiềm nhẹ.

Trên hết, nước ở đây chứa nhiều Hạt Năng Lượng hơn những nguồn nước khác ở lục địa.

Ở thủ đô Alban của Vương quốc Cline, nước chứa khoảng 0.1 ppm[note21278] , nhưng ở Làng Kaina lại vào tầm 10 ppm. Nghĩa là gấp cả trăm lần.

Thế nhưng, vì vẫn chỉ là 10 ppm, tức là 1/100.000, nó chả có tác dụng gì với cơ thể con người.

Tuy nhiên, nó có thể duy trì sức khỏe răng miệng của dân làng.

Jin chưa thực hiện thử nghiệm lâm sàng nào cả, nên anh không thể nói chắc được, nhưng anh nghĩ có khả năng cao đây là lý do tại sao trong làng không có vấn đề gì liên quan đến răng miệng cả.

“Mà, sắp tới giờ đi đón Reinhardt rồi”

Bây giờ ở Làng Kaina là 12:30 chiều. Thì ở Banne, nơi Reinhardt đang ở, sẽ tầm 9:30 sáng.

“Bảo trọng nhé, Jin-nii”

“Heh, tôi mong được gặp Reinhardt và Belche lắm”

“Onii-chan, thượng lộ bình an”

Được Elsa, Saki và Hannah đưa tiễn, Jin và Reiko rời đi để đến Cổng Dịch Chuyển tới Đảo Hourai.

Trên đường đi qua Cổng.

“Việc cung cấp Oxi ở đây thế nào?”

Jin hỏi Butler-50 đang giám sát Cổng Dịch Chuyển.

“Thần đã kiểm tra mật độ Oxi và CO2 với thông gió nó vào những thời điểm cố định bằng cách sử dụng Cổng Dịch Chuyển ạ”

Nghe vậy, Jin thấy nhẹ nhõm, anh tiếp tục tới Đảo Hourai.

“Mừng ngài trở về, thưa Chúa Tể”

“Về nhà thật là vui, Rou ạ. Hôm nay, ta sẽ dẫn bạn mình Reinhardt và vợ anh ta đến Làng Kaina. Mai hay mốt gì ta sẽ dẫn ngươi tới đó luôn. Nghe được chứ?” (Trans: Lâu quá quên mất 'Rou' là ai luôn rồi :|)

“Vâng ạ. Thần đã sẵn sàng để đi rồi”

Reinhardt có thể sẽ đi cùng Schwarz Ritter 'Noir' còn Belche đi cùng Automata 'Neon' của cô ấy.

Noir không có khả năng đi qua Cổng Dịch Chuyển nhỏ bên trong xe của Jin. Vì lý do này, Falcon-10 đã được phái đi để lắp Cổng Dịch Chuyển ở chuồng ngựa nhà Saki, nơi đủ lớn để cả xe và Noir đi qua.

Vì lý do bảo mật, cánh cổng tháo rời ngay sau mỗi lần sử dụng và ráp lại khi họ trở về.

“Cỗ xe đi vào 'Cổng Dịch Chuyển' có được không vậy?”

Cổng Dịch Chuyển đủ lớn để một cỗ xe đi vào mà.

“Dạ. Nếu chúng ta cho họ biết trước, thì chúng ta sẽ tạm thời cho phép thông qua bảo mật”

Reiko sẽ dùng thiết bị liên lạc tích hợp để liên lạc với với Laojun ngay trước lúc dịch chuyển, và họ sẽ liên lạc với ông ta để giám sát xem bảo mật có lỏng lẻo gì không.

Sau khi xác nhận xong hết, Jin kéo những con Golem ngựa mà hôm bữa anh mới chế ra. Chúng sẽ giúp kéo xe của Reinhardt.

Ngựa sống rất khó chăm sắc nên Jin thích Golem ngựa hơn.

“Thật mừng vì đã chế nhiều con”

Jin nói với chính mình trong khi cưỡi trên lưng ngựa.

“... À mà, mình phải hỏi về mấy con ngựa đã cho Lithia với Pasco mượn nữa chứ...”

Chuyện đó phải hoãn lại tới lúc sau vì Jin còn phải đón Reinhardt ở Banne trong địa phận Đế quốc Shouro.

********

“Nè, hôm nay Jin-san tới đón chúng ta nhỉ?”

Belche hỏi Reinhardt trong khi họ đang chuẩn bị cho chuyến đi ở Bá Tước Randall ở Banne.

Đã hơn 9 giờ tí rồi. Ánh nắng yếu ớt do những đám mây phủ kín bầu trời. Tuy nơi họ ở chưa chắc đã có mưa, nhưng dường như thời tiết ở nơi khác thì không giống vậy.

“Oh, không nghi ngờ gì nữa rồi”

Hiện giờ, Mana-Com vẫn còn là bí mật đối với Belche, nên Reinhardt không thể nói nhiều được, nhưng anh đã xoay sở để thu xếp ổn thỏa trong một cuộc trao đổi ngắn với Kou.

“Reinhardt-sama, thượng lộ bình an nhé”

Quản gia Claude gửi những lời đó như dể tạm biệt.

Lúc này, do yêu cầu riêng là chỉ có cặp đôi này đến, nên Reinhardt và Belche đã lên chiếc xe không có ai khác ngoài Schwarz Ritter Noir và Automata Neon.

Người nhà Randall tin rằng không có nguy hiểm gì vì Reinhardt vẫn ở trong lãnh thổ nhà họ.

Tuy không có gì nguy hiểm, nhưng, chỉ có Reinhardt mới biết, thực ra họ không tính ở trong lãnh thổ.

Ngay khi đó, Jin và Reiko xuất hiện.

“Oh, oh?!”

Cha của Reinhardt, Wolfgang, cất giọng hốt hoảng. Đây là lần đầu ông ta thấy Golem dạng ngựa.

Cũng bình thường, có vẻ ông ta không thấy Jin trên xe vì quá ngạc nhiên bởi con Golem. Quản gia Claude đã quen với Golem, nên ông ta vẫn giữ được bình tĩnh.

“Reinhardt, Belche, tôi tới đón mấy người đây”

“Cảm ơn anh đã đến, Jin”

“Jin-san, cảm ơn vì anh đã vất vả”

Reinhardt bắt tay với Jin.

Truyện Chữ Hay