Trans: Hito
Edit: Ass2008
______________________________________
Jin đã dịch chuyển đến cỗ xe giấu trong khu rừng bên ngoài Vanne, ở Đế quốc Shouro.
“Steward, ta hy vọng không có gì thay đổi cả?”
“Vâng ạ, thưa Chủ Nhân”
Steward và cỗ xe đang ở ngay chỗ lần trước Jin bỏ chúng lại.
“Giờ thì đi thôi”
Reiko và Steward cùng nhau loại bỏ lớp ngụy trang khỏi cỗ xe, vậy nội trong một phút cỗ xe đã có thể rời đi. Hôm nay, họ sẽ quay về con đường hai ngày trước họ đã đi qua.
Khi họ đến nhà của Saki, chính Saki đã chờ sẵn tại đó.
“Mừng anh quay lại, Jin. Anh đến đúng giờ lắm”
Saki nói trong khi nhìn qua đồng hồ mặt trời nằm trong vườn. Đã là đầu hè, nên là trời vẫn còn sáng dẫu cho ông mặt trời đã bắt đầu lặn dần.
“Tôi mới về thôi”
“Thật à, tuyệt biết mấy khi có thể thấy rõ. Tôi biết ơn anh lắm đó, Jin”
Saki nói trong khi chỉnh mắt kính.
“Ah, thật mừng khi cô thấy chúng hữu dụng”
Jin nói trong khi lấy mọi thứ ra khỏi xe.
Reiko tách khỏi anh. Em ấy đang cầm búp bê linh vật mà Elsa đã giao phó cho mình.
Vì việc gói gém quá kỹ, nó chiếm rất nhiều không gian.
“Oh, đó là quà của anh à, Jin?”
Saki hỏi trong khi hứng thú nhìn thứ Reiko đang cầm. Jin lắc đầu.
“À không, thứ này được El... một người bạn của tôi làm rồi nhờ gửi cho họ”
“El? El là ai thế? Jin, ý anh là...”
“Uh, ừ”
Jin đang nghĩ về việc mời Saki đến Làng Kaina.
Chỉ mới có vài ngày kể từ khi họ quen nhau, thế nhưng Jin thấy cô thẳng thắn và còn rất đáng yêu nữa.
Bên cạnh đó, cô chẳng có hứng thú gì với chính trị và muốn tạo khoảng cách giữa mình với cái nơi mà cô thuộc về, nhà Hầu Tước Theoderic. Nên địa vị của cô tương tự với Elsa.
Cô đam mê nghiên cứu tới nỗi Jin nghĩ sẽ tốt biết mấy nếu đem cô đến Đảo Hourai.
Jin đã đưa ra quyết định này trong lòng.
“Hehe, tốt lắm, Jin. Tôi đã nghe hết mọi chuyện về con bé rồi. … lão già kỳ quặc đó, chết tiết”
Dù cho Hầu Tước là ông của Saki, cô vẫn gọi ông ta là 'lão già'.
Jin vào nhà Saki và thấy nó đã được dọn dẹp sạch sẽ.
“Cảm ơn anh. Toàn là do Ehr làm không đó”
Ehr là con Automata có chức năng tương tự với Golem Hầu Nữ năm màu. Nên chẳng có gì đáng ngạc nhiên khi trong khoảng thời gian ngắn nó làm được đến mức này.
“Hay đấy. Thật mừng vì tôi đã chế nó”
Và rồi Ehr vào phòng.
“Mừng ngài quay lại, Jin-sama. Saki-sama, thức ăn đã được chuẩn bị rồi ạ”
“Thật tuyệt khi bữa ăn của cô được chuẩn bị ba lần một ngày. Reinhardt chuẩn bị nguyên vật liệu cho bọn tôi, nên bọn tôi sẽ không phải nhịn đói trong một khoảng thời gian nữa”
“Uh, tôi nghĩ chuyện đó sẽ không xảy ra nếu cô lên kế hoạch đàng hoàng đâu...”
Jin nói với vẻ bực bội trong khi họ đi đến phòng ăn.
“Mà, Ehr sẽ làm mọi việc từ giờ trở đi”
Saki dõng dạc nói. Jin thở dài như thể đã bỏ cuộc.
“Oh, Saki. Về món quà này ấy, bọn tôi có thể để ở đây đến ngày mai không?”
“Hmm? Tôi hiểu rồi. Vậy thì cứ để nó trong phòng khách được chuẩn bị để anh dùng vào đêm nay đi”
Vậy là Jin và Reiko đã để nó trong phòng đó. Nơi đó cũng được dọn dẹp.
Bữa tối rất giống với những gì Jin ăn trên Đảo Hourai.
Cháo lúa mạch, súp rau thịt, cá sông nướng với muối, và sa lát trái cây.
Saki vừa cười vừa ăn tối rồi hỏi Jin.
“Haha. Thức ăn Ehr nấu ngon lắm luôn đó. Jin, có phải chuyện này là do anh dạy Ehr không?”
“Ừ, nó đó. Thì loại kiến thức này có thể tích trữ mà”
“Hmm. Tôi đã quan sát anh chế tạo Ehr. Có phải do... ừm, tôi nghĩ anh gọi nó là 'Lõi Điều Khiển', là chìa khóa không?”
Có vẻ Saki hiểu được khái niệm Automata sau khi chứng kiến có một lần.
Sau bữa tối, Jin và Saki tiếp tục nói về khái niệm Automata đến khi họ đi ngủ.
“Otou-sama. Ngày mai mấy giờ người dậy ạ?”
Reiko hỏi trước khi họ đi ngủ.
“Ahh. Gọi ta dậy lúc 6 giờ nha”
Jin nói với Reiko khi anh ngã lưng xuống giường.
Anh nhắm mắt lại và nghĩ về những gì Saki đã nói.
“Ý tôi không phải là... như một đứa trẻ nhỏ, được chứ? Ừm, anh có thể chế một con Automata nhỏ đến nỗi vừa vặn với lòng bàn tay không?”
Jin hối hận vì đã ngẫm nghĩ quá nhiều về những từ đó.
(Nó quả thực chỉ là một con búp bê di chuyển thôi. Nghe thú vị phết)
Anh nghĩ thế trong khi ngủ thiếp đi.
****
Sáng hôm sau, Jin bước ra ngoài sau khi được Reiko đánh thức.
Đúng như kế hoạch, giường và mền gối được bọc lại rồi chất lên xe.
Nếu đột ngột gửi đến dinh thự nhà Reinhardt thì sẽ gây xôn xao mất, nên đành phải chở đi kiểu này thôi.
Jin còn chưa nói lời nào. Tất cả đều do Laojun làm.
“Otou-sama. Falcon-3 đã làm hết vào khuya hôm qua ạ”
Reiko báo cáo.
“Hmm, ta hiểu rồi. Vậy là chúng ta đã chuẩn bị xong rồi”
Jin ngước lên trời. Hôm nay trời xanh mây trắng.
Họ tính bắt đầu hướng đến dinh thự của Reinhardt lúc 9 giờ sáng. Saki được Ehr đánh thức lúc 7 giờ rưỡi và ngồi dậy trong khi dụi dụi đôi mắt buồn ngủ.
Tóc cô rối bù. Nó khác xa với mái tóc được Belche chải chuốc lại.
“Chào buổi sáng, Jin”
“Chào buổi sáng”
Saki rửa mặt với nước được Ehr mang đến. Thế này có vẻ đã khiến cô tỉnh ngủ, nhưng mái tóc vẫn thật là khủng khiếp.
“Saki. Nay là hôn lễ của Reinhardt đó. Tôi hy vọng cô sẽ ăn mặc phù hợp?”
Jin chẳng thể nào tránh khỏi việc nói câu này.
“Ừ, tôi biết rồi”
Jin ăn bữa sáng do Ehr chuẩn bị và rồi đi thay đồ.
Anh định xuất hiện như một vị Magi Craftman Danh Dự của Vương quốc Egelia.
Quần anh mặc làm từ tơ Nhện Đất nhuộm đen. Vì là vật liệu mỏng, nên trong những ngày đầu hè này sẽ mát mẻ lắm.
Lúc anh chuẩn bị xong xuôi thì đã 8 giờ rưỡi. Anh đến xem Saki sao rồi, và thấy cô vẫn còn đang bận với cửa phòng mở ra.
Dĩ nhiên, chuyện này không có nghĩa là cô còn đang mặc đồ lót đâu, nhưng Jin lại do dự khi bước vào. Vậy nên, anh nhờ Reiko vào trong để xem cô sao rồi.
“Oh, Reiko. Sao vậy?”
“Otou-sama gửi tôi đến. Ông ấy tự hỏi liệu cô có cần giúp gì trong việc chuẩn bị không”
“Oh, hay lắm. Ừ, em nghĩ chị nên mặc bộ nào?”
Saki nói trong khi mở tủ áo ra và chỉ về phía tất cả những bộ váy. Chẳng lạ gì khi Ehr không thể cho lời khuyên.
“Ừm. Tóc cô có màu nâu đỏ, nên tôi tin màu hoa oải hương thoải mái sẽ hợp với cô lắm”
Câu này là kết quả của việc Jin cố gắng trang bị một chút nữ tính cho Reiko. Nhưng Jin lại không phải người cố gắng nhất. Mà chính Quinta là người đã thu thập thông tin.
“'Hoa oải hương'?”
Vì từ này đến từ Jin, nên Saki không hiểu được. Vậy thành công cốc rồi.
“Uhh, là màu tím sáng ấy mà”
“Hmmm. … Như này à...”
Trong tủ đồ có bộ như vầy, nhưng Saki lại do dự khi lấy ra.
“Có vấn đề gì sao?”
“... Không. Nhưng mà chuyện về bộ váy này. Ừm, nó là quà từ ông của chị”
Saki chẳng hề có ý kiến tốt nào về ông của mình, Hầu Tước Theoderic.
“Nhưng có phải lỗi của bộ váy này đâu. Cô cảm thấy thế nào mới là vấn đề mà, phải không?”
“...Chị hiểu rồi. Chị cảm thấy thế nào à. Cảm ơn em, Reiko. Vậy chị nên vận bộ này nhỉ”