Trans: Hito
Edit: Ass2008
Đôi lời: Tên chương này là [Even Dust Becomes A Mountain If Piled Together] (Đến cả cát bụi cũng hóa thành núi nếu chất đống) nghĩa là 'Tích Tiểu Thành Đại' ấy mà :3
__________________________________
Hôm sau, ngày 29, Jin và Elsa ăn sáng rồi về lại Đảo Hourai.
Trong giây lát, Jin tự hỏi có loại chủ nhân nào chẳng thèm ló mặt ở lâu đài của mình không, nhưng cảm giác ấy mau chóng vơi đi khi anh nghĩ mình muốn về phòng thí nghiệm đến mức nào.
“Giờ thì anh tiếp tục ở chỗ còn đang dang dở đây. Elsa, em có muốn hỏi anh gì không?”
“Có ạ, hôm qua, em đã tìm hiểu được hầu hết cách làm rồi. Em chỉ muốn biết mình nên dùng vật liệu nào thôi”
Vật liệu dùng làm linh vật. Vì ở Đảo Hourai, cái nào cũng có, nên điều đó làm cho việc quyết định trở nên khó khăn hơn.
“Em nên làm theo cách tương tự khi chế Automata ấy”
“Hử?”
Jin nói cô nên tạo một khung xương đơn giản rồi lắp đầy bằng bông ma thuật và bọc trong lụa ma thuật.
“Có loại búp bê được gọi là thú nhồi bông. Tương tự thế đó, chỉ có em mới có thể đặt nó với những tư thế khác nhau với khung xương thôi”
Về phần kích thước, con búp bê sẽ bằng ba phần người thật.
“Nghe thú vị ghê. Có thể tạo dáng quả là ý hay”
Rõ ràng là búp bê chưa đạt đến mức đó ở thế giới này.
Vậy là Jin lấy chút nhôm để cô dùng làm xương, và quyết định quan sát Elsa khi cô bắt tay vào làm.
“Em nên nghĩ đến tỷ lệ đầu và mình”
“Đầu và mình... À, em hiểu rồi”
Kiến thức thu được từ <> không phải là thứ bạn có thể sử dụng hoàn toàn chỉ qua một đêm. Jin biết rất rõ.
Lúc đầu, kiểu như trong đầu bạn có một cuốn sách, và tốn thì giờ để lật từng trang. Tuy nhiên, một khi kiến thức nhất định được sử dụng, lần tới sẽ diễn ra suôn sẻ.
Elsa cũng vậy, vậy nên đa phần thời gian, cô sẽ chỉ nhận ra gì đó sau khi Jin nói ra.
Do anh có kinh nghiệm, Jin có thể dẫn dắt Elsa để cô rút ra kiến thức.
“Em nghĩ 1:4 hay 1:5 là nhất”
Elsa nói, khi tâm trí cô đã ổn định.
“Em muốn có khớp ở cổ, vai, khuỷu tay, cổ tay, eo, đùi, và mắt cá chân”
“Ah. Ừm, sao lại không chứ?”
“Uh... khớp hình cầu ạ? Nên làm vậy”
Jin lại gật đầu. Thực tế, đây sẽ là buổi luyện tập chế Golem và Automata.
“Và một phần ba của 130cm là... 45cm”
Búp bê dùng để trang trí trong phòng thì kích thước đó là tốt rồi.
Jin gật đầu và khuyến khích cô tiếp tục.
“Xương... có thể như vầy. <>”
“Ah, em tiến bộ rồi”
Elsa có thể chế ra dạng chung chung của xương linh vật trong lần thử đầu. Tuy vẫn chưa có khớp, nhưng đầu với tứ chi cho thấy cô đã tiến bộ rất nhiều.
“Thật ư? Cảm ơn anh”
Elsa mỉm cười và tiếp tục bổ sung.
“<>. <>. <>”
Thêm khớp và ngón tay, ngón chân được định hình. Jin lặng lẽ quan sát và gật đầu.
“Giờ em sẽ nhồi bông. … Em muốn làm bằng tay”
Không cần phải dùng ma thuật làm mọi chuyện. Jin tán thành chuyện này.
Vậy là dưới ánh mắt đầy cẩn thận của Jin, Elsa đã có thể làm ra dạng chung chung của con búp bê chỉ trong 30 phút.
Tuy kích thước chỉ có một phần ba, nhưng thế thì vẫn nhanh quá mức. Đó là vì ngay từ đầu, cô đã có ý niệm mạnh mẽ về những gì mình muốn làm.
“Giờ em phải làm mắt với tóc. Cả trang phục nữa”
Đây là vấn đề về khẩu vị, nên Jin chẳng thể nói gì.
“...Ừm, anh cũng có việc phải làm, nên nếu cần gì, em cứ kêu anh”
Jin nói. Rồi anh đem Reiko đi và hướng đến phòng thí nghiệm ở tầng 2.
“Reiko, sao rồi?”
Jin liền hỏi em ấy về 'Thiết Bị Cảm Ứng Xúc Giác'.
“Ừm, như người nói, nó không ảnh hưởng chút nào đến chuyển động của con. Ngoài ra, con có thể cảm thấy 'xúc giác' này, nhưng phản ứng có vẻ mơ hồ hay hơi chậm”
“Ta hiểu...”
Khi chuyển động nhanh thì sự chậm trễ của cảm giác chính là đòn chí tử. Jin nghĩ về nguyên do của vấn đề này.
Có khả năng là, Trình Tự Ma Thuật mà anh lần đầu hợp thành. Vẫn còn nhiều điều Jin có thể làm để tăng hiệu quả.
“Ngoài ra... Hẹn giờ”
Bởi phản ứng của da ma thuật là tức thì, nên sự chậm trễ trong cảm nhận có nghĩa là đọc và nhận ra đã mất quá nhiều thời gian, Jin quyết định.
“Hmm. Bây giờ, có lẽ mình có thể tăng gấp đôi hiệu quả”
Jin lẩm bẩm khi anh lại nhìn vào Trình Tự Ma Thuật. Nếu chuyển động không nhanh hơn con người quá, như Ehr chẳng hạn, thì không thành vấn đề.
Tuy nhiên, với Reiko mà nói, thỉnh thoảng em ấy cần phải di chuyển với vận tốc gấp 100 lần so với con người.
“Phải chi có cách hiệu quả để tăng tốc...”
Jin khoanh tay và nghĩ.
Anh nghĩ, nghĩ rồi lại nghĩ, đến khi...
“Mình sẽ làm từng chút một”
Anh đã quyết định. Nói cách khác, anh sẽ không giải quyết tất cả cùng một lúc. Anh sẽ chơi kiểu 'Tích Tiểu Thành Đại'. Anh sẽ tăng tốc độ của từng phần trong hệ thống, kết quả sau cùng là dẫn đến toàn bộ trở nên nhanh hơn.
“Trước tiên, mình nên chuyển ma thuật thành tốc độ”
Trước đó, Jin chưa từng nghĩ tới, nhưng giờ anh tự hỏi Ma Năng đi qua Tinh Thể Ma Thuật nhanh đến mức nào.
Tốc độ của dòng điện khi đi qua mạch điện, nói cách khác, tốc độ của sóng điện từ, là thực chất là tốc độ ánh sáng... Jin vừa nghĩ vừa cố nhớ lại hồi ức xưa cũ.
Sóng âm là trung gian với tốc độ có thể thay đổi. Ánh sáng cũng thế. Vậy còn ma thuật?
Câu trả lời là, 'tốc độ thay đổi theo vật trung gian'. Đây là vì hồi trước, anh đã quan sát hiện tượng Tinh Thể Ma Thuật làm ma thuật cùng loại chệch hướng chút xíu.
Giống như lăng kính ấy. Ánh sáng di chuyển chậm trong vật chất đậm đặc (nói trắng ra là khúc xạ). Và ma thuật cũng vậy.
“Vậy ý là nó thay đổi dựa trên Tinh Thể Ma Thuật...”
Sau khi nghĩ vậy, Jin nhớ đến khuôn mặt của Saki. Saki sẽ giải quyết vấn đề này ra sao đây?
“...Dù sao, trong mấy ngày này, mình có thể dẫn cô ấy đến Đảo Hourai mà”
Reiko liền phản ứng với lời Jin mới buộc miệng nói.
“Otou-sama, người đang nói về Saki-san à?”
“Uh, ừ. Con nghe thấy à?”
“Dạ. … Có những lúc Saki nghĩ theo kiểu rất giống mấy bà mẹ. Có lẽ cô ấy sẽ giúp ích trong nghiên cứu của người đấy ạ, Otou-sama”
Reiko nói một cách vô cùng bất ngờ.
“T-Ta hiểu rồi. ...Nếu là vậy, cô ấy cũng muốn gặp Elsa mà, vậy thì chắc ta nên sớm dẫn cô ấy đến... Ừm, chúng ta nên đến Đảo Kunlun trước”
“Vâng, thế thì tốt lắm ạ”
Jin tạm gác vấn đề về Saki lại, và quay lại nghĩ về ý tưởng để cải thiện tốc độ xử lý.
“Nói đến Tinh Thể Ma Thuật, Elradright thì sao ta?”
Loại quặng này vẫn còn rất huyền bí. Nó được biết đến như loại bảo thạch tăng ma thuật hay ma năng, nhưng điều đó không đúng hẳn.
Bạn không thể tạo ra thứ gì đó từ hư không.
“Mình dùng ma năng gần đó để tăng ma năng đang đến. Nghĩ vậy tốt hơn”
Bạn biến ma thuật với sức mạnh bằng 1 thành 10 hay 20 bằng cách dùng Mana quanh mình (Mana xuất phát từ cơ thể bạn dễ dùng nhất). Đó là đặc tính của Elradright.
Điều đó không có nghĩa là pháp sư có thể dùng ma thuật vượt quá khả năng của mình, nhưng hiệu ứng có thể tăng cường hóa.
“Ta hiểu rồi!”
Jin đột nhiên nảy ra ý tưởng.
“Nếu dùng Elradright để tăng ma thuật phát ra từ bộ cảm biến, chắc có thể giúp phần cảm nhận rồi?”
Jin quyết định thử ngay.
Anh tháo 'Thiết Bị Cảm Ứng Xúc Giác' ra khỏi cơ thể Reiko và thêm Elradright vào nước đi ngay trước phần cảm nhận.
Vì chỉ muốn thấy hiệu ứng thôi, anh không thay đổi gì khác nữa. Trái lại, anh không thể nói hiệu ứng tăng lên là gì.
“Giờ thì, Reiko. Thấy sao?”
Sau khi tái khởi động, Reiko đã thử cầm những loại công cụ và Tinh Thể Ma Thuật khác nhau.
“Otou-sama, tuyệt lắm. Giờ thì rõ hơn rồi ạ”
Em ấy nói để báo cho Jin biết về hiệu ứng tuyệt vời của nó. Điều này cũng có nghĩa là vấn đề đọc tốn thời gian đã được giải quyết.
“Ta hiểu rồi! Giờ đã tăng gấp 10 lần. Thế thôi à?”
“Vâng ạ. Con nghĩ thêm chút nữa thôi, con sẽ có thể toàn lực di chuyển mà không còn cảm thấy khó chịu nữa. Con nên thử luôn nha?”
Jin hài lòng với câu trả lời của em ấy.
“Không đâu, chúng ta có thể làm thế sau mà. Được rồi, giờ ta đi nghỉ. Và ta sẽ nhìn lại Trình Tự Ma Thuật xem. Rồi...”
Nói chung, anh nghĩ mình sẽ có thể khiến nó tương thích với Reiko ở trạng thái toàn lực.
Jin đầy kỳ vọng như vậy đó.