Trans: Hito
Edit: Bận việc nên để mai đăng bản Edit
______________________________________________
Giờ tới Lithia và Pasco.
Golem ngựa mà họ muốn từ Jin chẳng biết miêu tả sao nữa,và họ tới Làng Toka trong chưa đầy nửa ngày.
Có ba người trong làng cảm thấy yếu ớt, nên họ đã dùng ma cụ để trị cho những người đó.
“Chúng ta vẫn có thể đi xa hơn nữa”
“Ừ”
Lithia và Pasco đi đến Rakuno, rồi dừng tại Doppa, sau đó tới được Sharuru vào buổi chiều. Chuyện này đồng nghĩa với việc họ đã phượt 150km trong một ngày.
Suốt khoảng thời gian đó, họ đã điều trị cho bốn người ở Rakuno và sáu người ở Doppa. Tuy nhiên, chẳng một ai có bất kỳ triệu chứng nghiêm trọng nào hơn mệt mỏi.
Và giờ họ đang ở Sharuru. Tại đây, họ dùng thuốc để trị bệnh nhân bị sốt lúc đầu. Pasco thấy hoài nghi, nhưng Lithia đặt niềm tin vào Jin và sử dụng mà chẳng hề do dự.
Kết quả là bệnh nhân nhanh chóng hồi phục, và Pasco vừa ngạc nhiên vừa nhận ra khả năng của Jin.
Họ đi quanh thị trấn đến tận đêm khuya, chữa trị cho người dân và cho người bệnh thuốc.
“Chúng ta đã điều trị cho 62 người và dùng thuốc lên 15 người tại nơi đây. Có vẻ số lượng đã tăng lên khi chúng ta đến gần Rakham”
“Quả thật. Ít ra thì không nghi ngờ gì nữa, có vẻ căn bệnh đang lan truyền. Lithia-dono, tôi nghĩ cô nên thêm điều này vào báo cáo gửi đến Vương quốc đi”
“Tôi sẽ làm thế. ...Chúng ta sẽ rời đi vào sáng sớm ngày mai, nên giờ đi nghỉ chút nào”
Hiện đã là 11 giờ đêm, và xét thấy họ đã phải dậy vào 4 giờ sáng, hôm nay thật là một ngày mệt mỏi.
“À, phải rồi. Nước ép Pelshika mà Jin cho chúng ta ấy. Uống xong rồi hãy ngủ”
“Tôi lên giường trước đây. Mệt quá rồi”
Lithia ra phía trước quán trọ và lấy nước ép từ con Golem ngựa rồi nhấp một ngụm. Cô cảm thấy như thể thân thể mình bây giờ đã nhẹ hơn. Cô nốc hết phần còn lại, và cứ như thể tất cả những mệt mỏi mà cô tích trữ đến giờ đã biến mất.
“Jin, cảm ơn anh...”
Lithia cảm ơn Jin, người chắc chắn hiện đang ở Làng Kaina, cảm thấy rất thư thái và leo lên giường.
5 giờ sáng hôm sau, họ lên đường.
Pasco có vẻ như vẫn còn mệt, nên Lithia đề nghị anh thử uống nước ép Pelshika.
Pasco hoài nghi uống thử và ngạc nhiên khi không chỉ cơn buồn ngủ mà cả cơn mệt mỏi trong cơ thể cũng tan biến.
“...Thật sao, Jin là ai vậy...”
Và anh cuối cùng cũng bắt đầu thấy chấp nhận Jin hơn.
****
Vào hôm qua, tại Vương quốc Cline.
“Có tin nhắn khẩn cấp được bồ câu gửi đi từ chỗ Fahlheit, cái người được cử đến Làng Kaina với tư cách là đại sứ?”
Thủ Tướng Powell đọc lướt qua bức thư được bồ câu gửi từ chỗ Fahlheit, và mặt ông tối sầm.
“...Sốt Cạn Kiệt Mana? Và nó đang bắt đầu lây lan sao?”
Nếu đây là thật, thì đó là thảm họa rồi. Thủ Tướng vò đầu bứt tóc.
Vương quốc Cline đang thiếu nhân lực kinh niên. Ông có thể đếm số người có thể trị căn bệnh này trên đầu ngón tay.
Với điều này, tất cả những gì ông có thể làm là để họ đóng quân ở thủ đô. Địa điểm nhỏ hơn thì sẽ không thể được.
“...Ta phải làm gì đây...”
Trong thư, Lithia đã viết rằng Jin hợp tác với cô và cho cô thuốc. Cô và Pasco đang trên đường quay về thủ đô và điều trị cho người dân dọc đường.
“Tuy nhiên, dù có chạy nhanh cách mấy thì họ cũng sẽ phải mất 6 ngày...”
Chẳng thể làm gì được với những người đã mắc bệnh.
“...Trăm người, có thể ngàn người sẽ chết...”
Thủ Tướng Powell nói và vùi đầu vào làm việc.
****
“Được rồi, Presos đã xong. Tiếp đến là Gaara”
Theo Capella-2, Quinta phụ trách Rakham, có báo cáo nói rằng bệnh nhân bị nghi là mắc bệnh suy giảm Mana đã hoàn toàn hồi phục sau khi được chiếu xạ.
Suy đoán của Jin là nếu Medicare có thể loại bỏ nó, thì Genesung sẽ có tác dụng, hơn cả thế, thật chính xác.
Jin, Elsa, và Reiko ngồi trên Pegasus-1 và phượt qua những thị trấn, bắt đầu từ Rakham, và tiếp đến là Dagurozu, Thaw, và Zuku rồi điều trị cho người dân tại đó.
Theo báo cáo từ Quinta được phái đến thủ đô, Gaara lân cận nó vẫn chưa bị ảnh hưởng, nhưng biện pháp sẽ được thực hiện tại đó và trong các khu vực xung quanh để phòng ngừa.
Ngoài ra, cũng có những câu chuyện nói rằng người mắc bệnh khác với bệnh suy giảm Mana vẫn được Bộ Điều Trị chữa khỏi. Điều này cuối cùng sẽ diệt tận gốc sự việc sau, nhưng giờ thì chẳng ai biết cả.
“...Chắc giờ ổn rồi. Chỉ cần liên lạc với họ và nói rằng điều trị phòng ngừa đã hoàn thành. Hãy dùng cái tên 'Deus Ex Machina' ấy”
“Anh không muốn dùng tên Jin sao?”
“Ừ. Anh không muốn dính nhiều hơn những gì mình đã làm”
“...Điều đó giống anh ghê”
****
Lithia và Pasco đang ở Rakham.
Trên đường, họ dừng chân tại một khu định cư nhỏ, nơi thậm chí còn chẳng có bóng dáng trên bản đồ. Và tại đó đã có năm người mắc bệnh. Nhưng sau khi dùng uống thì họ đã hồi phục hoàn toàn.
Tuy nhiên, vì Rakham được coi là khởi nguồn của căn bệnh, họ dự đoán sẽ thấy nhiều người mắc bệnh... và họ nặng lòng đặt chân vào Rakham. Nhưng họ lại ngạc nhiên theo cách thú vị.
“Ông nói hôm qua mọi người đột nhiên thấy khỏe sao?”
“Ừ, đúng vậy”
Lithia đang ở trong dinh thự Bá Tước Walter. Cô đang nói chuyện với vị quản gia đã đón tiếp cô vào lần trước cô viếng thăm.
“Vậy thì, xin hãy nói cho tôi những gì ông biết về căn bệnh ấy”
Lithia nói với giọng điệu có hơi gay gắt. Và vị quản gia sẵn lòng thú nhận.
“...Là do khách của Bá Tước. Tôi không biết gì hơn thế nữa”
Vị quản gia giải thích rằng ông đã bị bệnh đến tận hôm qua, nhưng sẵn sàng giúp họ hỏi han.
Rốt cuộc, Bá Tước Walter, người đã ra lệnh, chẳng còn trên đời này nữa. Vậy nên không còn ai để ông trung thành.
“Vị khách này làm theo mệnh lệnh của Bá Tước. Và hắn đã sử dụng phương pháp nào đó để lan truyền dịch bệnh vào lũ bồ câu của tôi?”
“Ừ. ...Bá Tước, tôi cho rằng cô có thể nói ngài ấy gieo nhân nào, gặt quả này. Ngài ấy đã bị trừng phạt”
“Ông, liệu ông có sẵn lòng làm chứng tại tòa án hoàng gia không?”
“...Vâng”
Và như thế, tội ác của Bá Tước Walter đã được vạch trần.
Đồng thời, sự thật rằng hắn đã cố tính để cho lũ phạm nhân của mỏ Inado trốn thoát, và việc hắn mua hết muối một cách bất hợp pháp để cố ngăn việc nó được phân phối, tất cả đều được đưa ra cho công chúng.
Nhưng có vẻ cũng có nhiều tội khác nữa, và Lithia với Pasco thấy tức tối khi nghe chúng.
“Vậ-Vậy thì, Pasco, bây giờ anh sẽ phải trông chừng họ. Được chứ?”
Đây là bởi vì không có binh sĩ hay hiệp sĩ đến từ Vương quốc Cline ở Rakham. Vậy nên Lithia không còn lựa chọn nào khác ngoài việc để Pasco giám sát người của Bá Tước Walter.
Giờ đây Bá Tước Walter đã chết, có rất ít nguy cơ chúng sẽ cố trốn thoát, nhưng mà, họ không thể mạo hiểm để chúng bước ra ngoài.
Pasco để lại thuốc trên Golem ngựa. Chuyện này được thực hiện để phòng trường hợp căn bệnh lại bắt đầu lây lan.
Tuy nhiên, Lithia có cảm giác sẽ không còn ai mắc bệnh sau vụ này nữa. Cô không biết tại sao, nhưng cô dám chắc là Jin đã chữa cho họ.
Trước khi tách khỏi Pasco và rời Rakham, Lithia cúi đầu với cậu.
“Pasco, tôi rất xin lỗi”
“Lithia-dono?!”
“...Lỗi của tôi vì đã lờ đi lời khuyên của anh khi anh ngăn tôi. Nếu lúc đó chúng ta không dừng lại, thì họ sẽ không thể truyền bệnh vào lũ bồ câu... Tôi...”
Pasco nhìn vào Lithia và nói thẳng.
“Đó là chuyện mà cô lo sao? Nhưng họ vẫn sẽ thực hiện kế hoạch dù ta có ở lại đó hay không. Cô không cần phải lo về chuyện đó đâu! Nếu có gì, thì bởi vì cô mà chúng ta đã có thể nhanh chóng quay về trong khi xử lý vấn đề!”
Giọng cậu trở nên nồng ấm hơn.
“Bê-Bên cạnh đó, tôi, à không, tôi đã hiểu nhầm Jin-dono. Dù cho thực tế là cô tin tưởng anh ta rất nhiều”
Pasco gãi đầu với vẻ hối lỗi. Lithia nhìn Pasco một lúc, rồi cười khúc khích.
“...Cảm ơn anh, Pasco-dono. Điều đó làm tôi cảm thấy đỡ hơn chút rồi”
Và với điều đó, Lithia rời đi để đến thủ đô.
****
“Một bức thư từ Deus Ex Machina?”
Tại thủ đô Alban.
Sáng ngày 19.
Thủ Tướng Powell đã thức cả đêm mà chẳng thể giải quyết vấn đề về căn bệnh suy giảm Mana, thì đó là lúc bức thư gửi đến cho ông.
“Cái, cái....cái-cái-cái gì?!”
Chẳng có gì phải ngạc nhiên khi ông cất cao giọng như thế.
Ông đã nghĩ về chuyện đó suốt cả đêm, và giờ ông đọc được rằng phương pháp điều trị và phòng ngừa đã hoàn thành.
“Sao có thể được... gã Deus Ex Machina này là ai cơ chứ...”
Ông thật lòng cảm thấy vui vì chuyện đã được giải quyết. Tuy nhiên, đồng thời, Thủ Tướng cảm thấy gì đó như nỗi sợ, gã bí ẩn này có quá nhiều sức mạnh.
Vào ngày 20, hôm sau, Lithia đến thủ đô.
Cô đã làm một bản báo cáo chi tiết về Làng Kaina, về sự hiếu khách của Jin, về hành vị độc ác của Bá Tước Watler và mối liên hệ với căn bệnh cho Thủ Tướng.
Theo báo cáo, chẳng biết sao, Jin có quan hệ với Deus Ex Machina. Đối với Thủ Tướng, người biết năng lực của Jin thế nào thì chuyện này chẳng có gì phải ngạc nhiên. Nếu có, thì chỉ khiến nó có ý nghĩa tuyệt hảo thôi.
“...Jin hử... tốt nhất là lúc này đừng nên chọc giận cậu ta. Ta sẽ phải cân nhắc những việc nên làm trong tương lai...”
Nhưng chuyện cần xử lý hiện tại là Bá Tước Walter. Bá Tước chết mất tiêu rồi, nhưng những hành vi của hắn thật tàn ác và vô nghĩa.
Pasco hiện đang quan sát quản gia và những người thuộc cấp sẽ làm chứng trong phiên tòa. Vậy nên ông gửi sư đoàn hiệp sĩ thứ tư đến ngay.
“Cô đã vất vả rồi, Lithia Fahlheit. Hôm nay đủ rồi. Cô có thể về nhà và nghỉ ngơi”
“Vâng, cảm ơn ngài. Tôi sẽ rời đi ngay”
Khi Lithia rời lâu đài, đã là buổi chiều rồi.
Cô nhìn lên bầu trời đã nhuốm sắc hồng và nhớ lại cuộc hành trình đầy biến cố của mình.
“Jin... cảm ơn anh”
Cô nói mà chẳng hề nghĩ ngợi.
Lithia nghĩ về Jin, người đang ở nơi phương xa dưới cùng một bầu trời.