Trans: Hito
Edit: Ass2008
_________________________________________
Deneb-30 nhìn chằm chằm vào Đại Đầm Lầy Shama sau khi Raldus đã biến mất nhưng rồi nhận ra cô phải chuyển thanh đoản kiếm cho Laojun càng sớm càng tốt vậy nên liền quay sang hướng khác và bắt đầu chạy.
Cô hướng đến Làng Kaina. Bởi vì trên hết, tại đó có sẵn một Cổng Dịch Chuyển, giờ Jin cũng đang ở đó.
Hiện tại tầm 9 giờ sáng.
Khoảng cách đến Làng Kaina theo đường thẳng là khoảng 80km. Dù tốc độ của cô sẽ giảm đi đôi chút do những chỗ dậm chân tệ hại nơi vùng đầm lầy nhưng cô vẫn sẽ có thể đến được đó trong 2 tiếng.
Tuy nhiên, chuyển động đột ngột giảm xuống.
“?!”
Cô chú ý thấy mắt cá chân trái hơi bị tổn hại.
“Có lẽ là sau khi trúng hiệu ứng chiêu 'Distruzione'... Dù cho hắn đủ sức chạy đi”
Hình như phạm vi tác dụng lớn hơn cô nghĩ.
“...Mình không thể thoải mái chạy với cái này rồi...”
Chẳng còn lựa chọn nào nữa, Deneb-30 quyết định liên lạc với Laojun.
“Do ma thuật của tên Raldus kia ngấm vào mắt cá chân trái tôi, phần đó bị thương rồi ạ”
(Rõ. Ta sẽ gửi người từ Làng Kaina đến)
Laojun tiếp quản.
Vì ông biết vị trí của Deneb-30 bằng Ra-da Ma Thuật, ông có thể gửi Land Y và Z từ Làng Kaina đến đó và họ đã đến nội trong 2 giờ.
Xếp cho Land Y lấy thanh đoản kiếm và chạy hết tốc lực về Làng Kaina, rồi sử dụng Cổng Dịch Chuyển để đưa thanh kiếm cho Laojun. Còn Land Z mang Deneb-30 về Làng Kaina.
Dẫu Deneb-30 đã nói hết tất cả những thông tin cần thiết cho Laojun, người có thể biết chuyện gì có thể xảy đến. Land Z và Deneb-30 cũng nhanh chóng về lại Làng Kaina.
Mặt khác, Laojun để ý câu 'như thường lệ, con người quả thật là yếu đuối'.
Và như vậy, ông đã liên lạc với Deneb-29 còn ở Rakham.
“Tôi vừa tính liên lạc với ngài”
Có sự kiện đáng ngạc nhiên.
(Ngươi nói Bá Tước Walter mất vì bệnh sao?)
“Vâng. Sau khi thấy mệt mỏi, hắn bị sốt rồi cảm thấy khắp người đau đớn tột cùng, và sau khi chịu đựng chuyện đó thì...”
Laojun có nhiều kế hoạch khác nhau để chọc điên tên Bá Tước nhưng giờ ông biết rẳng tất cả đều đã thành công cốc.
(Gieo nhân nào, gặt quả nấy. Tự làm tự chịu)
Với câu đó, Laojun đổi mới suy nghĩ.
Thể chất yếu ớt của Lithia rồi giờ là cái chết của Bá Tước Walter. Ông nghĩ tên Raldus có lẽ liên quan đến cả hai chuyện đó.
(Mình phải báo cho Chúa Tể biết)
Và tại đó, Laojun liên lạc với Reiko.
********
Sau khi tận hưởng việc tắm buổi sáng trong suối nước nóng, Jin về lại lâu đài Nidou và cùng Lithia với Pasco dùng bữa.
Elsa cũng tham gia xuyên suốt các sự kiện.
Phép tắc ăn uống của Elsa đúng chuẩn sách giáo khoa. Thấy thế, Pasco và Lithia kinh ngạc.
“E-Elsa-dono nhỉ? Phép tắc ăn uống của cô rất là tao nhã...”
Mặt Pasco có phần hơi đỏ. Trái lại, Lithia thành thật ca ngợi.
“Uwaa, Elsa-dono nữ tính quá đi. Chị sẽ hoàn toàn tin ngay cả khi em nói mình là con gái của quý tộc đó”
Có tin hay không thì quá hiển nhiên vì Elsa là cựu con gái của quý tộc – Jin và Elsa nghĩ nhưng không nói ra.
“...Cha em là người nghiêm khắc nên...”
Elsa chỉ lẩm bẩm. Cảm thấy gì đó trong giọng điệu của cô, hai người họ quyết định không theo đuổi chủ đề nữa.
Sau bữa sáng, họ thăm Làng Kaina. Jin đang cưỡi con ngựa Koma thân yêu của mình còn Elsa cưỡi trên Snow.
Và họ để Lithia với Pasco cưỡi Ain và Tsubai.
“Wa-wa-wa, Thế... này à?!”
“Uwaaahh! Đ-Đây là cách anh cưỡi sao?!”
Dù lúc đầu họ gặp rắc rối trong việc cưỡi, nhưng sau khoảng 30 phút, họ đã có thể di chuyển mà không gặp vấn đề gì.
Vậy nên, bốn người đi quanh Làng Kaina. Họ khởi hành từ lâu đài Nidou. Nói cách khác, bên cạnh sông Herme.
Ban đầu, họ dọc theo bờ sông Herme. Những vùng sâu và vùng nông nằm liền kề và có thể thấy rõ tại đó, làm cho cảnh vật khá là nên thơ.
“Chúng ta có thể thu thập Ma Thạch ở hơi xa tính từ đây – đằng kia ấy. Đó là nguồn thu nhập lớn cho làng như nguồn Mana của bếp nấu ăn”
“Ah, thì ra anh có thể thu thập chúng ở đây à”
Vì ở nhà Lithia cũng có hai cái bếp từ thương đoàn Raglan, cô đã quen với Ma Thạch. Trong khi đó, có vẻ như Pasco chẳng biết về chúng.
Họ về Làng Kaina sau khi xem sông Herme. Con dốc thoai thoải vươn lên từ cây cầu đến hàng rào gỗ và xa hơn chính là Làng Kaina.
Trong Làng, vì có vài khu đất còn hoang tàn, có vùng để chơi nhưng hầu như toàn là nhà ở hay đồn điền hoặc kho chứa nguyên vật liệu.
“Chúng tôi trồng vườn rau chung chung kia là cho bản thân”
Đa phần rau cải họ trồng đều là rau xanh. Đó là vì thời gian từ khi gieo trồng đến khi thu hoạch thực sự quá ít.
Rồi 4 người họ đến trước nhà Martha.
“Đây là ngôi nhà mà lúc đầu tôi ở. Cô biết mà, phải không, Lithia-dono?”
“Ừ”
“Tôi đã mở rộng công xưởng trước đó tại đây và cũng tái cấu trúc lại ngôi nhà. Mà, cô có thể nói đây cũng là nhà tôi. Elsa cũng sống ở đây”
Nhà trưởng làng hơi xa về phía trước.
“Chắc cô đã biết, đây là nhà Gheebeck, thẩm phán và người quản lý ngôi làng”
Tại đó, Jin xuống đường và hướng về phía đông.
“Xa hơn nơi này... kho lúa mì, phải không?”
Lithia nhớ lại lần cuối cô đến với tư cách sĩ quan thu thuế.
“Ừ. Nhưng còn có cái nữa”
Jin nói trong khi chỉ về phía nhà băng.
“Đó là?”
“Nó gọi là nhà băng. Nói đơn giản, cô chứa tuyết bên trong vào mùa đông để bảo quản rau củ”
Trong khi anh giải thích, họ đứng trước nhà băng và xuống tại đó.
Jin khẽ mở cửa nhà băng.
“Nếu mở nhiều quá thì bên trong sẽ ấm lên”
Nói thế, họ vào trong. Jin lấy Quang Cầu ra để thấp sáng.
“Thực sự có tuyết trữ trong đây hử...? Hơi lạnh tí nhưng tuyệt thật!”
Trước mặt họ là một lượng lớn tuyết và trong khoảng trống giữa lớp tuyết là những thùng chứa rau với thịt.
“Anh biết nhiều ghê ha, Jin-dono. Và anh dùng tri thức ấy để cải thiện đời sống người dân. Tôi tôn trọng điều đó lắm”
Lithia khen Jin nhưng Pasco chỉ nản lòng nhìn anh. Và đúng lúc đó.
“Otou-sama, tình huống khẩn cấp đã xảy ra ạ”
Reiko thấp giọng nói với Jin.
“Cái gì? Chi tiết là gì?”
“Dạ... nó liên quan đến bệnh dịch ạ”
Vì Lithia và Pasco ở gần, Reiko cố giải thích mơ hồ nhất có thể. Và thế là đủ để Jin hiểu rồi.
“Ta hiểu. Lithia-dono, Pasco-dono, thật xin lỗi nhưng tôi phải về ngay thôi”
Khi Jin nói, Pasco lộ vẻ như thể cậu chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng Lithia thì chỉ gật đầu.
“Ừa, nếu Jin-dono đã nói vậy, thì có lẽ là khẩn cấp lắm. Hãy về đi, đừng bận tâm đến chúng tôi”
“Cảm ơn. Vậy thì hãy đến nhà Martha đi, cái nơi khi nãy tôi cho mọi người thấy ấy. Elsa, anh giao họ lại cho em nha”
Ngay khi nói thế, Jin rời nhà băng và lên Koma rồi hướng đến ngôi nhà càng nhanh càng tốt. Reiko đi trước Jin.
Lithia và Pasco vẫn chưa quen với ngựa Golem lắm đang dần được hộ tống bởi Elsa.
********
“...Bá Tước Walter đã mất vì bệnh ư?!”
Trong khi chạy, Jin nghe báo cáo từ Reiko.
(Đây chỉ là phỏng đoán thôi nhưng cái tên Raldus này, gã đàn ông bí ẩn ở chỗ Bá Tước có lẽ là quỷ. Thế nhưng, lúc này, đó không phải là chuyện quan trọng)
Qủy. Kẻ thù truyền kiếp của nhân loại – kẻ thù mà họ chiến đấu vì sự sống còn trên chiến tuyến trong cuộc Đại Chiến Ma Thuật. Nhưng Laojun nói chuyện đó không quan trọng. Jin hối ông trong khi tiếp tục phi nước đại.
(Vấn đề là món quà chia tay của hắn)
“Quà chia tay?”
(Nó có lẽ là bệnh truyền nhiễm ạ)
“Gì cơ?!”
(Tương tự như căn bệnh mà Lithia-dono mắc phải. Hình như việc điều trị cho Bá Tước đã hơi quá trễ rồi)
Jin cảm thấy khó chịu. Kịch bản tồi tệ nhất có thể xảy đến đã bắt đầu trở thành hiện thực.