Bậc Thầy Chế Tạo Ma Thuật

chương 67: lâu đài nidou

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Hito

Edit: Ass2008

Đôi lời: Từ giờ Pasco để là 'Cậu' thay vì 'Anh' nhé :V để dễ phân biệt thôi, có gì sửa lại mấy chương trước luôn. Mà quên nói nữa, mấy chương gần đây chữ 'And so(vậy nên)' xuất hiện hoài mà không biết nên thay bằng từ nào nữa :V

___________________________________________________

Jin dẹp hành lý, đặt vài cây bút, lọ mực, và giấy da cho những ghi chú trong văn phòng của anh, và giúp Butler B và C xếp một số cuốn sách vào kệ trống.

Những cuốn sách được cho là nhạt như nước ốc, chúng là tài liệu giới thiệu về Ma Thuật Chế Tạo đơn giản với hình ảnh thực vật bên trong. Đương nhiên, tất cả đều do Laojun biên soạn.

Ngoài ra, anh cũng sẽ đặt áo khoác nửa thân và huân chương của Magi Craftman Danh Dự từ Vương quốc Egelia vào đây.

Huân chương Thành Viên Danh Dự từ Công Hội Magi Engineer của Đế quốc Shouro dĩ nhiên là ở trong xe.

Vì sàn văn phòng được lát bằng gỗ, Jin đã có một đôi dép cá nhân. Bỏ qua cái thực tế chúng làm từ da quái vật thì chúng là đôi dép khá bình thường.

“Ngon, sạch đẹp liền”

Jin thấy mọi thứ đã đâu vào đó, và quyết định rằng anh nên làm rõ ai là người chịu trách nhiệm quản lý.

Đầu tiên, anh ra lệnh Butler B và C sẽ chịu hết mọi thứ ba tầng trên, năm Golem hầu nữ màu phụ trách dưới lòng đất.

Anh được bảo rằng có hơi quá khi để Barou và Belle tội nghiệp dọn dẹp và lau chùi ba tầng trên và tầng hầm.

Anh sẽ chỉ nhờ Belle dọn sạch văn phòng nằm trên tầng ba khi họ phải tiếp khách, nhưng lại được quyết định rằng Butler sẽ xử lý nó.

Mine thì bán thời gian, và Barou với Belle chịu trách nhiệm hướng dẫn, vậy nên họ sẽ được thảnh thơi đôi chút, điều này sẽ cho phép họ ra vào tầng ba khi cần thiết.

Khi chuyện này đã xong, Jin dẫn Reiko đi cùng và hướng đến nhà trưởng làng.

“Ah, Onii-chan. Mừng anh trở về”

Hannah vừa mới bước ra sau khi ăn trưa xong thì thấy Jin.

“Anh về rồi nè, Hannah”

“Um, chị gái từ thủ đô đã đến đây ạ”

“Ừ, đúng đó. Đó là lý do tại sao giờ anh đến nhà trưởng làng đó”

Jin nói, vậy nên Hannah nồng nhiệt tiễn anh.

Nhà trưởng làng nằm gần trung tâm ngôi làng.

Hiện đã khoảng 1 giờ chiều, mọi người chắc là đã ăn trưa xong. Belle tình cờ ở trong vườn thì thấy Jin.

“Oh, Jin-sama. Mừng ngài trở lại!”

Nghe vậy, mặt Barou ló ra từ cửa sổ nhà trưởng làng và lại nhanh chóng biến mất.

Rồi cửa mở, và Lithia bước ra.

“Jin!”

Lithia tức tốc chạy đến anh và chộp lấy tay Jin.

“Đã lâu lắm rồi! Tôi lo lắm đó! Nhưng thật tốt khi thấy anh vẫn ổn! Chuyện gì đã xảy ra khi anh đi vắng vậy?!”

Cô hỏi liên hồi, vậy nên Jin không biết trả lời sao nữa. Anh rơi vào im lặng.

Thấy anh như thế, Lithia hóa đỏ. Cô bỏ tay Jin ra và nhảy lùi lại.

“X-Xin lỗi vì chuyện đó, Jin-sama. ...Tôi là tân quý tộc của Vương quốc Cline, Lithia Fahlheit. Tôi được gửi đến đây với tư cách là đại sứ tại Làng Kaina. Hân hạnh được gặp ngài”

Cô nói vậy và cúi đầu thật sâu. Jin thậm chí còn thấy khó chịu hơn.

“Li-Lithia, hãy ngừng lại đi. Cứ nói như cô hồi trước đi, chúng ta hãy cùng trò chuyện như cũ đi”

Vì Jin nói vậy, Lithia ngẩng đầu và đứng dậy.

“...Ngài chắc chứ?”

“Đó là những gì tôi nói mà”

Jin thở phào, và Lithia cuối cùng đã thư giãn và mỉm cười.

“Oh, trời ạ. Tôi mừng vì anh chẳng thay đổi gì”

“Tôi sẽ không thay đổi đâu. Tôi vẫn là tôi”

Jin trả lời. Rồi anh nhận thấy có một chàng trai trẻ trông xa lạ đứng gần cửa nhà trưởng làng. Cậu đang nhìn chằm chằm vào Jin.

“Umm, Lithia. Ai thế kia?”

Lithia xoay lại để nhìn.

“Oh, cậu ta là Pasco Rush. Thuộc sư đoàn hiệp sĩ thứ tư. Cậu ta đi cùng tôi với tư cách là cận vệ”

Cô giới thiệu cậu ta.

Jin và Lithia bước đến cửa nơi cậu ta đang đứng. Pasco hiện đã không còn nhìn chằm chằm anh nữa, vậy nên Jin quyết định quên chuyện đó đi.

“Tôi là Jin Nidou. Magi Craftman Danh Dự của Vương quốc Egelia. Tôi đang thuê làng Kaina này đây”

Anh nói với Pasco. Pasco cũng tự giới thiệu như cách mà Lithia đã làm.

“Nếu hai người đã ăn uống xong rồi, tôi muốn hai người đến lâu đài của tôi. ...Ah, nhưng trước tiên, tôi muốn nói đôi lời với trưởng làng”

Jin nói, rồi mở cửa và bước vào để nói chuyện với Gheebeck.

“...Thì ra đó là Jin Nidou à”

Pasco lẩm bẩm với giọng điệu có phần bực bội.

“Ừ. Hehe, tôi thấy mừng vì anh ấy chẳng thay đổi gì”

Lithia vui vẻ trả lời.

“Sao anh ta lại bỏ mặc đại sứ và đi nói chuyện chứ?”

“Được mà. Dù có chuyện gì, thì tôi vẫn muốn tiếp tục làm bạn với Jin”

Lithia nói và Pasco nhíu mày.

“Đó là hướng đi mà cô sẽ làm với tư cách là đại sứ à?”

“Umm, tôi không biết nữa. Chẳng nghi ngờ gì đâu, đó là cách suy nghĩ của tôi. Nhưng nếu cậu hỏi về việc trở thành đại sứ thì...”

Pasco hơi ngạc nhiên khi thấy cô dễ thương thế nào khi nghiêng đầu suy nghĩ, nhưng cậu nhanh chóng kiểm soát bản thân.

“Trong, trong mọi trường hợp, tôi tin là cô nên phản đối bất kỳ hành động nào xem nhẹ Vương quốc chúng ta”

“Nhưng tôi không nghĩ đó là ý định của Jin đâu? Tôi chỉ nghĩ anh ấy muốn vài việc hơi khác thường thôi”

Lithia trước đây thuộc tầng lớp thường dân, vậy nên cô chẳng đặc biệt quan tâm đến hành động của Jin. Và cô biết mình đã đúng.

Tuy nhiên, Pasco không bị thuyết phục. Cậu tiếp tục càu nhàu.

Trong nhà, Jin nói chuyện với trưởng làng, và quyết định rằng đêm nay họ sẽ tổ chức tiệc với cả làng tụ hợp lại.

Những chuyện như vầy có thể nhanh chóng ra quyết định vì đây là ngôi làng nhỏ.

“Vậy thì có tổng cộng bao nhiêu người?”

“Có 29 nhà. Trừ cháu ra, thì chắc là 102 người. Giờ thì ở đây có cả Mine, Elsa, Barou và Belle đó”

“Cháu hiểu mà”

100 chiếc đệm đã được chuẩn bị cho đại sảnh trong lâu đài anh. Hình như sẽ không đủ, vậy nên Jin nhận ra mình phải nhanh chóng chuẩn bị thêm.

“Vậy thì. Hãy nói với những người khác hộ cháu nhé”

“Ừ, bác sẽ làm vậy. Có được không nếu chúng ta tụ hợp lại lúc 5 giờ?”

“Được ạ”

Jin trả lời, và đồng thời anh nghĩ cuối cùng mình nên dựng một cái tháp đồng hồ.

“Barou và Belle, hãy về lại lâu đài khi hai đứa xong việc ở đây”

“Rõ”

Sau cuộc trò chuyện này, Jin rời nhà trưởng làng. Đương nhiên, Lithia và Pasco đang đợi anh.

“Oh, Jin. Anh nói chuyện xong rồi à?”

Lithia hỏi Jin.

“Ah. Lithia. Vậy là cô ở đây đợi tôi sao? Xin lỗi vì tôi đã không nhận ra”

Jin nhận ra anh đã để họ đứng đợi, và anh xin lỗi. Rồi anh mời họ đến lâu đài.

“Nơi này chỉ mới hoàn thành thôi. Lithia, cô sẽ là vị khách đầu tiên được mời đến đây đấy”

Lithia nghe vậy rồi hỏi Jin chuyện đang ở trong đầu cô.

“Um, uh, Jin. Anh xây tòa lâu đài này chính xác là khi nào?”

“Tất nhiên là sau khi thuê mảnh đất này rồi”

“...Huh?”

Lithia đứng hình một khắc. Tuy nhiên, cô nhanh chóng nhớ rằng người mình đang nói chuyện là Jin, vậy nên cô định thần lại.

“Là, là vậy sao. Thì ra anh không chỉ tuyệt vời ở khoảng Ma Thuật Chế Tạo mà còn ở mảng xây dựng nữa à”

“Ừ, ừm, nó được làm bởi lũ Golem do tôi chế tạo”

Nghe vậy, Lithia có phần hài lòng với câu trả lời. Lũ Golem có sức mạnh vượt qua con người, vậy nên có lẽ chúng sẽ có thể xây mọi thứ ở tốc độ nhanh gấp mấy lần.

Thế nhưng, Pasco không cảm thấy vậy.

“...Không thể nào... Sao lại có thể xây xong công trình ở quy mô thế này nội trong vài ngày chứ...lố bịch quá mức rồi...”

Cậu khó chịu lẩm bẩm. Cậu đã có kinh nghiệm tu sửa tường thành của thành phố pháo đài Tetrada, vậy nên cậu có nhiều kiến thức về xây dựng và vật liệu hơn Lithia.

Thế nhưng tòa lâu đài đang lờ mờ trước mắt ba người.

“Reiko, hãy nói với quản gia và hầu nữ ra đón chúng ta đi”

Jin ra lệnh cho Reiko. Reiko gật đầu.

“Jin, ý anh là sao khi nói quản gia và hầu nữ?”

Lithia tò mò hỏi. Jin bật cười và chỉ bảo rằng cô sẽ sớm biết thôi.

Và đúng như anh nói, có bảy con Golem xếp thành hàng đối diện lối vào lâu đài.

Jin tiến lên vài bước rồi xoay lại.

“Đại sứ Lithia, Pasco. Chào mừng đến với Làng Kaina, và lâu đài Nidou”

Anh chào họ với vài lời đơn giản.

Và khi anh đã xong, bảy con Golem đều đồng loạt cúi đầu.

Vì chúng không mặc trang phục, Butler B và C có màu bạc mờ mờ, 5 con Golem hầu nữ lần lượt là là đỏ, tím, lục, vàng, và lam.

Thấy kiểu dáng đáng kinh ngạc trước mắt mình, Lithia và Pasco cạn lời.

Truyện Chữ Hay