Trans: Hito
Edit: Ass2008
BOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOM
___________________________________________
Vào buổi chiều muộn ngày 11 tháng Năm, Jin và những người khác đã đến được Fonde trước lúc mặt trời lặn.
Sau khi đi xa đến thế, Jin cảm thấy khí hậu có phần đổi khác.
Dù độ khô cằn vẫn còn đó, nếu phải giải thích thì khác biệt sẽ là một bên là khô nóng, còn một bên là khô cực nóng.
“Đúng như tôi nghĩ, mái hiên và mái nhà vẫn nhỏ, chắc là quanh đây cũng ít mưa lắm”
Lời lẩm bẩm như thế phát ra từ miệng Jin.
“Jin, anh mới nói gì à?”
“Không, không có gì đâu”
Jin, Reinhardt và Matheus đang cùng hướng đến quán trọ ở Fonde.
“Sau đêm nay thì hai ngày nữa là chúng ta sẽ đến Roizart. Cũng lâu lắm rồi...”
Reinhardt chân thành nói thế trong bữa ăn, khi đang cầm ly rượu.
“Chừng nào cậu mới rời nước nữa vậy, Reinhardt?”
Matheus vừa hỏi vừa nghĩ.
“Umm, tớ đi vào mùa xuân năm ngoái, nên chắc là hơn năm nữa”
“Cậu tính làm gì sau khi về đó? Tiếp tục làm nhà ngoại giao à?”
Nói rồi, Matheus bắt đầu giải thích cho Jin
“Theo truyền thống nơi bọn tôi, khi nhà ngoại giao quay về, họ được quyền chọn làm nghề khác trong 3 năm”
“Tôi hiểu rồi”
Jin đồng ý với điều đó. Hẳn là do có nhiều bất tiện do ở ngoại quốc quá lâu.
“Anh sẽ kết hôn khi về à, Reinhardt?”
“Ừ, chuyện đó sẽ tự nhiên mà xảy ra thôi. Dù gì thì tôi chưa gặp Belche cả năm rồi”
Ngay sau đó, Matheus ngắt ngang với nụ cười toe toét.
“Belche đã thành người khá đẹp rồi đó. Nửa năm nay tớ chưa gặp con bé nên có lẽ nó còn xinh hơn nữa cơ”
Nhìn từ bên ngoài, Matheus dễ dàng bị say. Anh cũng đã bắt đầu tự xưng là 'Ore' rồi.
“Ừm, tớ mong được gặp cô ấy quá”
Reinhardt nói một lời bình thường để phủi câu kia đi. Tửu lượng Reinhardt tốt hơn Matheus nhiều.
Đêm hôm đó, nghĩ rằng mình sẽ để Reinhardt được yên, Jin về phòng mình sớm.
Rồi anh cùng Reiko bí mật ra ngoài lúc đêm khuya để đến xe và dùng Cổng Dịch Chuyển bay đến Đảo Hourai.
********
(Mừng người về nhà, thưa Chúa Tể. Mừng cô về nhà, Reiko-san)
Tiếng chào của Laojun vang đến.
Đêm nay Jin không định về Làng Kaina. Trước tiên, vì cách biệt thời gian, nên nơi đó đã là 11 giờ tối.
“Ta tính mai lại đến Làng Kaina. Với lại ta sẽ lấy banh theo yêu cầu của Roland-san, nên hãy chuẩn bị chúng đi”
(Tuân lệnh. Bóng ném, bóng chày và bóng né, mỗi thứ 100 trái, đúng không ạ?)
“Đúng rồi. Chúng ta còn vật liệu, phải không?”
(Vâng, gutter-percha kiểu như nhựa thô của cây trà, đúng chứ? Chúng ta có quá đủ rồi)
“Được rồi, thế thì cũng cần phải bắt đầu thiết lập hủ để thu nhựa cây trà ngay, vì ta cũng muốn dạy Elsa cách làm mà”
(Tuân lệnh)
Sau khi ra mệnh lệnh chung chung, Jin quyết định nghe báo cáo.
(Chính tay tên Bá Tước Watler đã không để bất kỳ hạt muối nào đến được Làng Kaina ạ)
Jin phẫn nộ.
“Lại là lão ta.. Vậy thì có bằng chứng nào không?”
(Không ạ, chẳng có gì ngoài bằng chứng gián tiếp hết. Hắn khá là thông minh trong những phương thức gây chuyện – hắn để thuộc hạ dưới trướng mình thuê người ở thành phố nào đó để gây chuyện nên khó thu được gì từ hắn lắm ạ)
“Hmm. Thế nhưng, khoảnh khắc ta có được bằng chứng thì ta sẽ quăng thẳng vào quốc gia đó – chứ không thể cứ để hắn tấn công được”
Khi Jin đang lẩm bẩm thế, Laojun không chần chừ mà đề xuất luôn.
(Hãy giao cho thần. Thần sẽ chăm lo cho chuyện này cho)
Phần này ở Laojun hiếm khi thấy lắm. Có lẽ ông cũng tức giận với mấy trò phá hoại Làng Kaina của tên Bá Tước.
“Được thôi, ta giao cho ngươi đó. Ta sắp đến thủ đô Đế quốc Shouro rồi, nên chắc là ta không thể về trong khoảng 2-3 ngày đâu, ta giao nơi này lại cho ngươi vậy”
(Vâng, chúc người vui vẻ, thưa Chúa Tể)
Vậy là Jin lại đến Fonde.
********
Hôm sau, như thường lệ, họ khởi hành lúc 8 giờ.
Suốt buổi sáng, Jin lại ẩn trong xe và dịch chuyển đến Làng Kaina.
“Ah, Jin-san, thứ này quả thực là giúp ích rất nhiều đó!”
Roland đang cao hứng, nhận banh cao su của Jin, còn Reiko và Butler A đi cùng.
Nơi đây mới qua 10 giờ vậy nên Roland nghĩ Jin đã làm banh suốt.
Roland sẽ ở lại Làng Kaina thêm một hôm. Lý do ẩn sau, dĩ nhiên, là đàm phán kinh doanh.
Mục đích của ông là mấy cây bút được dùng trong những buổi học. Bút làm từ kim loại, nhẹ và còn không mòn nữa.
Không phải ông đã quan sát buổi học đâu, mà ông chỉ thấy khi trưởng làng, Gheebeck, dùng nó và đã bị thu hút.
Vậy nên ông chưa thấy bảng trắng hay bút dùng cho giáo viên nữa. Ngay cả thế, thứ bút kim loại ấy là cả một cuộc cách mạng.
Lý do đằng sau là bởi thế giới này vẫn còn xài bút lông.
“Cây bút kim loại này tuyệt ghê luôn! Xin hãy bán cho bọn tôi, thương đoàn Raglan đi!”
“Ừ, được thôi. Nhưng đây là thứ được kết hợp lại. Liệu cây này với ngòi khác sẽ tốt hơn chứ?”
Nghĩ đơn giản thì chắc đó là kiểu đơn giản hợp với công chúng hơn, Roland nghĩ thế.
“Đúng thật vậy. Thế thì cho tôi 100 cây có ngòi đổi được và 50 cây kết hợp”
“G-Giám đốc điều hành ơi! Thế không phải quá nhiều sao?”
Bothe đang đứng cạnh họ lắng nghe đã hoảng loạn. Bất kể cậu ta nghĩ thế nào thì vậy là quá vội vàng khi đặt nhiều đến thế.
“Nn? Nhiều lắm à? Chúng ta có ngân sách từ doanh thu mà. Chúng ta đủ trả đó, cậu không biết ư?”
Ý Bothe muốn nói là có lẽ Jin sẽ không làm kịp nếu ông đặt hàng nhiều quá.
Còn ý mà Roland nghĩ đến là họ không đủ tiền để trả. Thật kỳ lạ, đi cùng mà suy nghĩ lại không đồng bộ.
“Không sao đâu, tôi sẽ làm kịp thôi”
Nói thế, anh nhìn vào Elsa.
“Rốt cuộc thì cô nàng Elsa này cũng có thể làm mà”
Elsa nhiệt tình đến cạnh bên Jin.
“Mm. Em sẽ giúp cho”
Cả Elsa đã từng làm bút với nhôm 64. Nhưng lần này, chúng được làm từ đồng phốt-pho vì không thể kiếm được nhôm tại Làng Kaina.
“Trước tiên, anh sẽ cho em thấy cách tạo ra đồng phốt-pho”
9% chì, 0.15% phốt-pho và phần còn lại là đồng. Nó có độ đàn hồi cao với độ xoáy mạnh.
“<>”
Phốt-pho có trong sắt dưới dạng tạp chất. Vậy nên anh phải bảo toàn chúng khi luyện sắt.
Và chẳng mấy chốc, 10kg đồng phốt-pho đã ra mắt. Giờ bắt đầu làm ngòi bút.
Anh quyết định để Elsa làm 50 cây kết hợp.
“<>”
Trên tay Elsa, đồng phốt-pho thay hình đổi dạng thàn cây bút.
“Hay lắm, chúng được làm tốt lắm. Cứ thế đi”
“Mm”
Xác nhận rằng Elsa đã thành thạo kỹ thuật này, Jin cũng bắt đầu làm ngòi bút.
Ngòi thì nhỏ nên bạn sẽ nghĩ số lượng đồng phốt-pho cần thiết cũng sẽ ít thế nhưng.
“?!”
Elsa đang liếc xéo để nhìn vào quá trình ấy ấy đã rất kinh ngạc. Có lẽ Elsa không biết đấy thôi chứ cứ như mô hình nhựa, Jin đã tạo 10 cái ngòi bút với thân hệt như thân bò lan.
“Tuyệt thật... Jin-nii à...”
Cô nghĩ mình đã tiến bộ đôi chút thế mà sau khi nhìn thoáng qua kỹ năng của Jin, cô cảm thấy con đường phía trước vẫn còn khá dài.
Nhưng, không thấy thế mà buồn rầu, phải cố hết sức, đó là tính cách của Elsa.
“Nếu chỉ có 2 thôi thì có lẽ mình có thể...”
Elsa tập trung ý nghĩ, mana và hình dung ra nó.
“<>....”
Và cô đã thành công mỹ mãn.
“Em làm được rồi!”
Nghe giọng vui vẻ của Elsa, Jin nhìn sang. Và thấy cô đã làm được cây bút.
“Ohh?! Hay lắm đó!”
Elsa đỏ mặt.
“Cứ chăm chỉ thế nhé”
“Mm”
Cuối cùng, họ đã làm tay cầm của cây bút với gỗ cứng.
Sau cùng, đơn hàng đã hoàn thành trong vòng 1 tiếng.