Một chút về cặp trai gái.
Đã năm trôi qua, kể từ lúc đám cưới của cặp đôi diễn ra. Con của ông chủ Đường đã hai tuổi , tiểu nữ này tên Đường Mạch Khắc. Con của Bạch Hy và Trần Ảnh mới vài tháng - Tiểu tử tên là Đường Đông Khương. Tuy nhiên kể từ chuyện đám cưới trở đi, tiểu Doan ở nước ngoài không hề biết. Vì baba Trần Ảnh của cô lo việc học con mình sẽ bị cản trở, nên ngày trọng đại của mình cũng không nói cô nghe.
Lâu lâu con gái cũng nhớ thân sinh, một hôm vừa hết tiết trên lớp đã than với bạn cùng nhà , Dosu Sato thế này :
- A... thật chán, tôi rất nhớ baba. Mong năm kết thúc sớm đi.
- Cậu nhớ người thân ? Muốn gặp không?
- Hỏi thừa, tất nhiên có.
- Ừ. Biết rồi.
Đúng ngày hôm sau gia đình nhỏ họ Đường được đưa tới tận trước nhà của gia tộc lâu đời giàu có Sato. Trần Ảnh ôm đứa bé trong lòng , đứng cạnh Bạch Hy , thực sự vui sướng tới phát thét.
Doan đang chán nản nằm trên giường cố ngủ cho hết ngày .
- Này ! Dậy đi , tôi có bất ngờ cho cậu đấy !
Dosu lao vào phòng hất chăn của cô.
- Mau lên, dậy đi , nhanh đi đừng uể oải nữa .
Hết ngôn để gọi , Dosu dãn gân cốt một nhát xách hai nách cô ra ngoài.
-... thôi mà , chờ vài phút là gặp con rồi sao lại khóc !?
Bạch Hy gấp khăn tay thấm lệ cho y.
- Ai bảo khóc !? Vui gần chết khóc cái gì ! Đây chỉ là mồ hôi chảy từ mắt thôi ! Trời nóng mà ! ..
Nước từ mắt vẫn tràn ra.
- ( =_= )... ok , mồ hôi chảy từ mắt....
- Ba ba !? Bạch Hy !?
Tiểu Doan vẫn còn đang bị Dosu xốc nách.
- ( bật dậy ) Bảo bối ! ... anh bế con đi !.... ( chạy , dang tay ) tiểu Doan !!
Y lao tới như thiêu thân ôm siết lấy con gái, khóc ầm lên :
- Oa !! Tiểu dưa hấu thúi ! Con không gọi điện cho baba, không gửi thư cho baba ! Baba nhớ con lắm !
- Ba ba...
Tiểu Doan từ từ đưa tay lên, theo thói quen ngày xưa vỗ nhẹ lưng y.
- Con xin lỗi..,máy của con bị đập vỡ nên...
- Không sao! (kéo tay cô) Dưa Hấu à ! Con xem, đây là em trai con đấy ! Ta gọi nó là Dưa Lưới đó!
-... thật ạ !?
Cô rạng rỡ.
To be continued...