-... xin lỗi, nhưng tôi không cần ngài thương hại đến mức như vậy .
- Tôi không nói rằng tôi thương hại em được chứ !?
Bạch Hoàng giật vali ra khỏi tay Mặc Hương , kéo anh đi .
- Ơ !?... chủ nhân ... ngài ... làm ơn thả tôi ra !
- Chủ nhân chủ nhân , em nghỉ việc rồi cơ mà , phải gọi là lão công ! Đi, tôi ngay lập tức đưa em tới viện ảnh cưới, chứng minh rằng tôi không hề thương hại em mà là tôi phải lòng em.
- Ngài... thả tay tôi ra... thả..
Y lí nhí trong miệng.
Mặc Hương thực sự không thể ghét bỏ nổi việc Bạch Hoàng nắm tay mình.
Tuy là nói buông nhưng thực chất lại mong người ta đừng có vô tình mà buông ra thật.
Ở đằng sau, cách hai người một đoạn, cặp đôi kia cũng đã nhốn nháo hết cả
- Cha à ! Gặp cha ở đây thì tốt rồi, con xin phép đi chụp ảnh cưới đây ! À , đi đặt thiệp cưới nữa! Vậy nhé cha!
Bạch Hy hưng phấn tột độ lôi Trần Ảnh chạy mệt lử .
- Chạy từ từ không ngã bây giờ !
- Ơ này ! Hai đứa ! Chụp ở đâu cho cha theo với !!!
Bạch Hoàng lại mất sự nghiêm túc bế hẳn Mặc Hương lên trên tay chạy theo .
Cùng lúc đó, trong bếp bốn người nhấc bổng Huỳnh Đông lên trên tay lao ra ngoài .
Các hầu gái đồng nghiệp rất đông đi rước đằng sau :
- Đi vui vẻ ! Chúc người hạnh phúc a !!
- Thả tôi xuống ngay ! Tôi không muốn đi chụp hình !!
Huỳnh Đông vùng vẫy.
- ây ya , không chụp sớm rồi cưới đi thì lỡ sau bụng xình to rồi mặc váy cưới sao đẹp được.
Hồng Tư cười khì khì .
- Bỏ xuống ngay !! Tôi sẽ không cưới bốn người các anh !! Đồ đáng ghét !!
Gào lên .
- À à , nghe rồi , em muốn cưới thật nhanh phải không nè ! Vậy đi thôi !
Bình Tú giả điếc xuyên tạc .
- Cái gì chứ !?? Khi tôi sinh xong lại phải dâng cúc cho bốn người các anh sao !?? Đéo nhé ! Bỏ xuống!!
- Không a, bọn anh bàn hết rồi , ngủ thì chung nhưng làm thì sẽ chia ngày nhé, tuần có bảy ngày thì cứ ngày người, để hẳn chủ nhật cho em nghỉ ngơi.
Cát Trình nghiêm túc.
- Vậy sao tôi sống!?
- Yên tâm, có sữa đặc của tôi lo!!
Hạo Minh set...
END.
Hết rồi tạm biệt mọi người