Bà Xã Xinh Đẹp Và Con Trai Thiên Tài

chương 29: bộ trưởng bộ an ninh, là giả đấy

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

E hèm, bắt đầu từ chương này thì anh nam phụ đầu tiên đã lên sàn rồi đấy mọi người và thêm một em suýt nữa là tiểu tam, cũng may nhờ anh Nguyệt Độc Nhất nhà ta công phu cao cường

Ở trong xe, Trình Trình đang nhìn chằm chằm vào tấm danh thiếp mạ vàng được lấy ra từ trong túi của Nguyệt Độc Nhất, bộ dạng giống như là muốn đốt thủng một cái lỗ trên đó, cô đã nhìn nó chằm chằm suốt ba phút đồng hồ, và cô cũng đã xác định rằng danh hiệu này nhất định là thật, nhưng mà chuyện này lại làm cho cô không thể tưởng tượng nổi, thà để cho cô làm người ngoài hành tinh thì còn dễ hiểu hơn một chút.

Cho nên cô mới rụt rè mà hỏi anh: “Là giả phải không?”

Nguyệt Độc Nhất cảm thấy cô thật nhàm chán, liền ôm Trình Vũ đang ngủ trên người anh xoay lại, thấp giọng nói: “Chuyện này có thể tùy tiện đem ra đùa được sao?”

Nhìn dáng vẻ của Nguyệt Độc Nhất đối với cái danh hiệu này không hề tỏ ra phiền toái, Trình Trình rốt cuộc đã chịu đối mặt với cái hiện thực tàn khốc này rồi, thực tế đúng là, TM, cô liền xoay người nhìn lại vị lão đại xã hội đen siêu cấp nguy hiểm này là Bộ trưởng Bộ an ninh quốc gia. Tha thứ cho cô không hề lịch sự mà nói tục đi, bởi vì cô thực sự không tiếp nhận nổi.

Thật ra thì cái danh hiệu này của Nguyệt Độc Nhất hoàn toàn là trên danh nghĩa thôi, bởi vì chính phủ kiêng kỵ thế lực của anh, nhưng lại không có biện pháp để tiêu diệt, cho nên đã đưa ra một biện pháp, đó là trao tặng cho anh danh hiệu Bộ trưởng này, chỉ cần anh không gây chuyện quấy rối, chúng tôi sẽ hoàn toàn cung phụng cho anh, cũng không trông mong anh sẽ vì quốc gia mà cống hiến cái gì. Nhưng Nặc cũng đã cung cấp cho quốc gia số lượng vũ khí hiện đại hơn so với các nước khác vài phần cũng không phải là giả, điều này cũng đã làm cho danh hiệu của anh chân thực đi vài phần rồi.

Mặc dù chuyện đi chơi công viên Hải Dương đã không thành nhưng anh cảm thấy chuyện này so với đi chơi công viên còn kích thích hơn, chỉ là cậu nhóc khá mệt mỏi, đã sớm đã nằm bò lên người của Nguyệt Độc Nhất mà ngủ, nhìn thấy Trình Vũ mang theo nụ cười mà bò lên vai của Nguyệt Độc Nhất ngủ yên, Trình Trình liền suy nghĩ rằng nếu không gặp phải chuyện như vậy, nếu không có anh ở bên cạnh, có lẽ cô cũng thật sự không biết phải làm thế nào, lại nhìn đến khuôn mặt hoàn mỹ như điêu khắc của anh, hình như cô cũng không chán ghét.

Đi Las Vegas nước Mỹ trên máy bay tư nhân, cả năm người nhàm chán đang chơi bài, Chu Nhan, Thủy Bách Thiên và Huyền Dịch đã sớm từ bỏ vì bài xấu, chỉ còn lại Trình Trình đang rối rắm và Thanh Á, Thanh Á đang cười rạng rỡ còn Trình Trình thì đang vò đầu bức tai.

Thanh Á mang theo nụ cười giảo hoạt, ném ra tất cả tiền của mình, sau đó nhìn sang Trình Trình đang khó xử: “Trình Trình tiểu thư.”

“Anh đừng vui mừng sớm thế!” Cô vẫn còn đang suy nghĩ nha, mặc dù cô không phải thiếu tiền, nhưng nói thua thì cũng hơi miễn cưỡng.

“Tới đi.” Nguyệt Độc Nhất vốn là đang nhắm mắt nghỉ ngơi liền mở mắt ra rồi liếc nhìn mặt bàn sau đó nhàn nhạt nói ra chữ này. Nghe được Thiếu chủ nói chuyện, Thủy Bách Thiên hệt như con hồ ly nở nụ cười càng sâu hơn, Chu Nhan nhàm chán giũa móng tay còn Huyền Dịch thì bĩu môi.

Nghe được lời nói của Nguyệt Độc Nhất, Trình Trình liền quyết tâm, tay mới vừa động, Thanh Á liền cười hì hì nói: “Trình Trình tiểu thư, tôi và cô đều giống nhau, cô phải hiểu cho rõ ràng chứ.”

Nghe được lời nói của Thanh Á tràn ngập sự tự tin, tay của Trình Trình vừa mới thò ra đã vội rút về.

Nguyệt Độc Nhất cũng không xem bọn họ nữa, trên màn hình máy tính là tin tức mới nhất, ngón tay của anh không ngừng gõ: “Anh ta đang nói láo.”

Căn cứ vào lời nói của Nguyệt Độc Nhất, Trình Trình liền cắn răng, đường cùng rồi, sợ cái gì nữa chứ, cô còn có thẻ vàng mà anh cho cô nữa đó. Vẻ mặt của Thanh Á đau khổ liền đưa bài của mình ra: “Thiếu chủ à, không cần phải khinh thường người khác như vậy chứ.”

Lần đầu tiên đánh bạc thắng được tiền, Trình Trình liền rất vui vẻ, liền nhìn ra bên ngoài một chút, chẳng bao lâu sau máy bay đã hạ cánh: “Mọi người muốn đi đâu vậy?”

Truyện được chuyển ngữ và đăng chính thức tại

“Las Vegas, anh sẽ cho người đưa em về trước.”

Las Vegas? Sòng bạc?: “Em cũng muốn đi nữa, dẫn em đi với.”

Đối mặt với Trình Trình đang làm nũng, Nguyệt Độc Nhất liền nhíu mày, Thanh Á cười hắc hắc: “Trình Trình tiểu thư chơi bạc bị nghiện rồi sao?”

“Tôi không có, chỉ là đi va chạm xã hội thôi.”

“Em đi đi.” Dù sao cũng không có gì nguy hiểm.

Vào ban đêm khi Las Vegas lên đèn, ở ngoài cửa chính có một đài phun nước rất lớn, Trình Trình nhìn thấy thì sợ hãi kêu lên, Thanh Á liền trêu chọc: “Trình Trình tiểu thư, xin cô đừng chảy nước miếng nữa, thật giống như người ở nhà quê mới lên, lát nữa đi vào thì hãy khiêm tốn một chút, nơi đây không ít người biết Thiếu chủ, đến lúc đó người ta sẽ biết được người phụ nữ của Thiếu chủ là một kẻ quê mùa thì không hay cho lắm.”

Nghe được từ người phụ nữ của Thiếu chủ khiến cho mặt của Trình Trình đỏ lên, không nhịn được mà kháng nghị: “Nhà quê thì đã sao, tôi là người nhà quê đấy, chính Thiếu chủ nhà anh đã cưới một người nhà quê như tôi.” Cô cũng không quên tờ giấy đỏ nền trắng chữ đen kia đâu đấy, đến giờ vẫn còn buồn bực đây này.

Sau đó Trình Trình dứt khoát phát huy tinh thần lợn chết không sợ nước sôi, tính toán triệt để trở thành một người nhà quê chính hiệu, thấy cái gì đẹp cũng sờ một cái nhìn một chút, Thanh Á liền sờ mũi một cái, dù sao đi nữa thì Thiếu chủ nhà bọn họ cũng không để ý, bọn họ có cái gì mà ngại chứ.

Mắt thấy Nguyệt Độc Nhất đang bước vào phòng VIP bên trong, Trình Trình liền buồn bực, cô muốn đi ra đại sảnh xem một chút: “Tôi xuống dưới chơi, các người xong việc thì gọi tôi.”

Sau khi Nguyệt Độc Nhất suy nghĩ xong, muốn để cho Chu Nhan đi theo cô, sống chung cùng anh lâu như vậy, Trình Trình có thể nói chuyện mà không nhìn mặt: “Không cần phái người đi theo em đâu, như vậy em sẽ không thoải mái, hơn nữa em lớn như vậy rồi, cũng không đi lạc đâu.”

[Chỉ có tại ]

Nguyệt Độc Nhất liền gật đầu, Trình Trình mới vui vẻ đi vào, vừa bước vào trong cô đã bị khung cảnh trước mắt làm cho chấn động, trong hành lang có rất nhiều người, khắp nơi đều là mùi nước hoa hạng sang, dùng từ lãng phí thì không thể hình dung được. Giống như người lần đầu tiên vào sòng bạc, đầu óc của Trình Trình liền nóng lên, Trình Trình cảm thấy thì ra bài bạc cũng có thể được hưởng thụ như vậy.

Nhìn các loại thiết bị đánh bạc chưa từng thấy qua, cô liền đè nén hưng phấn, rồi đi tới nơi đổi tiền, đang suy nghĩ xem nên đổi bao nhiêu cho tốt. Nghĩ thật lâu, Trình Trình liền lấy ra thẻ vàng của Nguyệt Độc Nhất, nhỏ giọng nói: “ vạn.”

Bởi vì lượng khách mỗi ngày là vô cùng lớn, trong đó không thiếu những cô gái ngoại quốc trẻ tuổi, nhưng mặt Trình Trình trẻ con mà “hào khí” lại lớn như vậy làm cho người nhân viên phục vụ phải ghé mắt xem một chút, thật ra thì Trình Trình muốn nói là nhân dân tệ, chỉ là vạn nên không để trong lòng, nhưng không ngờ lại đổi thành dollar trắng xanh. Cầm tiền còn nóng nên Trình Trình liền đi dạo một chút, cô liền nhìn ngắm muôn hình vạn trạng loại cá độ, sau cùng cô dừng lại tại một bàn cá độ, đây là phương thức trực tiếp nhất cũng là loại đơn giản nhất.

Trước bàn tròn có rất nhiều người vây quanh, nên không có ai chú ý nhiều đến Trình Trình, cho nên khi Trình Trình đem tiền đặt ở cửa lớn, mọi người đều xoay lại nhìn cô một cái, Trình Trình đối diện với nhiều con mắt như vậy, chỉ gật đầu mỉm cười. Người chia bài cũng nhìn cô, sau đó mở ra cái chén lắc——lớn.

Trình Trình liền vui vẻ mỉm cười, thắng được vạn dollar hình như cô cũng không vui mừng quá lớn, chỉ là trong lòng có một chút kích động nho nhỏ, nhưng cô không có ôm tiền thắng được về, mà lại tiếp tục đặt lên cửa lớn.

Người chia bài lại một lần nữa mở chén ra——lớn.

Hai trăm vạn, mọi người đều nhìn sang hướng của Trình Trình. Trình cũng không có ý kiến gì, thắng được tiền tất nhiên là cô vui vẻ, thua cũng không sao, có vạn tiền vốn đến lúc đó trả lại là được.

Trình trình cũng không ôm tiền về mà lại đặt ở cửa nhỏ. Lần này rất nhiều người thấy cô may mắn như vậy, liền đặt theo cô, người chia bài mở ra——nhỏ

Bên cạnh có rất nhiều người ngoại quốc giơ ngón cái lên với cô, Trình Trình liền gật đầu ra hiệu, cô cũng cảm thấy vận của mình cũng không phải là tốt bình thường, tại ván kế tiếp chỉ còn mình cô đặt tiền, cái này không thể trách cô được, nhưng nếu có người vui vẻ, thì cũng có người không vui, mắt thấy có người tới ngày càng nhiều, nên tại bàn này đã khiến cho sòng bạc chú ý tới.

“Tina tiểu thư, nơi đó có khách lại thắng tiền, lần này đã lên tới hơn ngàn vạn rồi.”

Người được gọi là Tina là một cô gái mặc một bộ quần áo màu đen, quần dài nhưng tà xẻ cao vẫn lộ ra hai chân thon dài, đuôi mắt kẻ dài hệt như hồ ly hướng về bàn của Trình Trình: “Có chơi bẩn sao?”

“Không nhìn thấy.”

“Hả?”

Tina liền chậm rãi đi về phía của Trình Trình, đang lúc Trình Trình muốn đi khỏi, thì Tina liền nháy mắt, đã có người kéo cô vào góc chết.

“Các người muốn làm gì?” Trình Trình muốn kêu lên nhưng không thể mở miệng nói nổi.

Truyện Chữ Hay