Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thỏ con khi đói thật dễ dàng thu hoạch!
Xem ra anh đã biết cách " bắt " tiểu bạch thỏ ra sao rồi, lại còn được chính cô tự nguyện nữa...thật tốt!
" Ông xã vì sao anh lại biết em vào công ty anh làm thế? "
Kể ra thì mới nhớ, lúc cô và anh ly thân rõ ràng Lục Minh Hạo đưa cô vào bộ phận anh ấy kia mà?
Thường thì cô được biết Mộ Thần không quan tâm về mấy việc tuyển chọn nhân viên này, bởi vì anh ngày ngày bận rộn làm gì có thời gian?
Việc này Lục Minh Hạo và Phong Hàn luôn phụ trách giúp anh mà thôi
" Muốn biết? "
Cô gật đầu
" Đơn giản thôi, vì Lục Minh Hạo ban đầu nói với anh rằng cậu ta đưa em họ của mình vào bộ phận trống trong công ty! "
Thì đúng rồi! Có sơ xuất gì đâu chứ? Cô cũng có làm hồ sơ giả rồi còn gì...vì sao lại để lộ ra?
Tịch Mộ Thần nhếch môi cười, anh đưa ngón tay nâng cầm cô lên
" Tiểu ngốc nghếch...gọi em như thế thật chẳng sai! Tụi anh không người thân thích vậy thì lấy đâu ra việc Lục Minh Hạo có em họ đây? "
"! "
Phải rồi nhỉ! Đúng thật là giấu đầu lòi đuôi mà!!
Cô quên mất trong ba người họ đều không có gia đình kia mà
Mộ Thần, Minh Hạo và Phong Hàn đều là trẻ mồ côi từng được người đàn ông Tịch gia đưa về, ông ấy cũng là một trong những người trong giới hắc đạo
Sau khi Tịch lão gia qua đời thì họ cũng đã lớn, ba người anh ấy từ lâu đã xem nhau là người thân rồi
" Đồ ngốc! "
Tịch Mộ Thần búng nhẹ ngón tay vào trán cô, cô bĩu môi
Tại cô sơ xuất chứ bộ!
" Em sơ ý thôi, không được bảo em ngốc! "
Tịch Mộ Thần bỗng phì cười, nói cô ngốc thật không sai mà
" Đi thôi nào, chúng ta đi mau bánh ngọt cho em! "
Bánh ngọt ư?
Mắt cô bỗng sáng lên, miệng nhỏ nhỏe miệng cười vui vẻ
" Chúng ta nhanh đi, em rất muốn ăn bánh ngọt! "
Sau đó không đợi anh kịp phản ứng cô đã nhiệt tình nắm lấy tay anh kéo đi
" Từ từ đã nào! "
Cô gái nhỏ này, nhắc đến bánh ngọt là vui đến như thế
Anh khẽ thở dài, bỗng dưng điện thoại từ trong túi vang lên
" Chờ anh nghe điện thoại một lát! "
" Vậy em ra ngoài xe trước nhé? "
Tịch Mộ Thần nhàn nhạt gật đầu một cái, sau khi cô đi anh mới nghe điện thoại
" Có chuyện gì thế? "
" Cậu đang ở đâu? ". Lục Minh Hạo ở đâu dây bên đây nghe giọng có chút gấp gáp
" Ở nhà! "
" Nhà? Cậu có nhớ bốn giờ chiều nay có một cuộc hẹn? Là cùng với Ninh tổng bàn việc công "
Phải rồi nhỉ, làm sao anh lại có thể quên? Cuộc hẹn này anh nhớ từ tuần trước Hàn đã giúp anh hẹn cô ấy vào khoảng thứ hai tuần sau này...nhưng đây mới chỉ là chủ nhật thôi kia mà?
" Tôi nhớ cuộc hẹn của chúng tôi là ngày mai! "
" Phải, nhưng ngày hôm qua tôi đã gọi cho cậu bảo rằng cô ấy đã đổi sang ngày hôm nay rồi sao? "
" Đổi rồi ư? "
" Trí nhớ của cậu bị gì thế? Tôi đã nói cô ấy dời ngày rồi, thứ hai cô ấy có việc phải trở về nước! "
"... ". Hình như đúng thật cậu ta có gọi điện thông báo với anh vào ngày hôm qua...vì sao anh lại quên nhỉ?
Có phải lúc cậu ta gọi anh đang " vận động " với cô hay không?
" Thần! "
" Được, tôi biết rồi "
" Địa chỉ gửi sang cho cậu rồi nhé! "
" Ừ! "
Tịch Mộ Thần đáp lại một chữ cũng cúp máy, lúc này anh đã đi đến nhà xe
Tịch Mộ Thần mở cửa xe ngồi vào trong ghế lái, nhìn thấy anh cô có chút bất mãn nói:
" Ông xã sao anh lâu vậy? "
" Không có gì đâu, lát nữa anh có chút việc rồi! Mua bánh xong liền đưa em về nhé? ". Anh nói, cũng bắt đầu thắt dây an toàn vào người
" Việc? Anh bận việc gì cơ "
" Bốn giờ chiều nay anh phải gặp đối tác bàn vài chuyện "
Dây an toàn thắt xong anh chu đáo làm giúp cho cô
" Nhưng hôm nay là chủ nhật kia mà? "
" Thứ hai cô ấy có việc phải bay về nước gấp nên dời ngày sang hôm nay! "
" Cô ấy? Đối tác anh nói là phụ nữ ư? "
" Ừ! "
Tịch Mộ Thần nhàn nhạt trả lời lại, anh bắt đầu khởi động xe và lái chiếc xe ra khỏi cổng Tịch gia
Cô cắn môi...đối tác là phụ nữ ư? Trước giờ cô luôn biết những người anh hợp tác đa số là đàn ông, vì sao bây giờ lại có phụ nữ rồi?
" Trong số những người anh hợp tác...cô ấy là người phụ nữ duy nhất ư? "
" Ừ! "
" Vậy...cô ấy có xinh đẹp hay không? Hai người là lần đầu hợp tác với nhau hay đã lâu rồi? "
" Tịch thị và Ninh thị có mối làm ăn lâu dài! "
" Tức là hai người gặp nhau đây không phải là lần đầu mà đã gặp nhau nhiều lần rồi? "
" Ừ! "
Anh và người phụ nữ kia đã gặp nhau nhiều lần rồi, vậy có phải trước khi chưa cùng cô kết hôn hai người vẫn hợp tác bình thường như vậy?
Anh ấy có để ý cô ấy hay không? Hay là...bọn họ ngày xưa có quan hệ bí mật gì đó không muốn cho ai biết không?
Giả dụ như cô ấy từng là người anh yêu chẳng hạn, hoặc có thể đổi ngược lại?
Hay là bọn họ từng một thời yêu nhau nhưng đã chấp dứt rồi, quan hệ hiện tại chỉ đơn giản là những người đối tác gặp nhau bàn chuyện làm ăn?
Dù cho như thế nào cô cũng muốn biết, cô không muốn chồng cô có quá khứ cùng với người phụ nữ khác giống như cô và Doãn Thiên Phong đâu...như thế thật sự rất phức tạp và nếu có thể chuyện sẽ dẫn đến việc ly hôn!
" Cô ấy có phải rất xinh đẹp hơn em hay không? ". Cô nhỏ giọng hỏi anh
Tịch Mộ Thần không phải không nhận thấy điều khác thường của bà xã khi cô nghe nói đối tác anh gặp sẽ là một người phụ nữ
Từ nãy đến giờ chỉ luôn " tra khảo " anh những thứ này, lẽ nào đang ghen ư?
" Em ghen à? "
" Cũng...có một chút "
" Sao lại một chút? "
" Em...hai người có quan hệ gì trước đó hay không? Giả dụ anh và cô ấy trước kia từng yêu nhau chẳng hạn "
"...Có đấy! "
" Sao cơ? "
Tịch Mộ Thần chỉ vừa nói chơi với cô thôi, xem cô ấy phản ứng mạnh chưa kìa
" Hai người trước kia thật sự yêu nhau sao? "
Tịch Mộ Thần bật cười, sao cô lại dễ dàng bị dụ như thế?
" Ông xã! "
Nhìn thấy anh chỉ cười mà không trả lời càng làm cô cảm thấy lo lắng hơn
Nếu bọn họ thật sự từng yêu nhau trước mà bây giờ lại trở thành đốc tác với nhau...vậy khi gặp nhau họ sẽ như thế nào? Anh sẽ vẫn còn cảm giác với cô ấy chứ?
Nhìn thấy sắc mặt và dáng vẻ thay đổi của cô anh cũng không muốn trêu cô nữa
" Không, vừa nãy anh chỉ đùa! Trước kia khi yêu em, em đã quên mất chuyện anh nói là gì rồi hay sao?...em chính là mối tình đầu duy nhất của anh và cũng sẽ là người phụ nữ cuối cùng của cuộc đời anh "
" Vậy còn cô ấy? "
" Anh và cô ấy ngoài có quan hệ làm ăn lâu dài ra thì chẳng còn gì nữa "
" Chỉ đơn giản như thế thôi sao? "
" Em không tin anh à? "
" Không có...chỉ là em sợ, nếu như anh thật sự cùng với người phụ nữ khác có quá khứ như em và Doãn Thiên Phong thì em sẽ làm sao đây? "
" Đồ ngốc, em suy nghĩ lệch đi đâu thế? "
" Em chỉ lo lắng như thế thôi, người ta thường hay nói mối tình đầu là mối tình khó quên và sâu đậm nhất. Nếu em thật sự không phải là mối tình đầu của anh như thế, một ngày nào đó anh vô tình gặp lại người con gái anh yêu sâu đậm trước kia...thì có phải anh sẽ cùng cô ấy hàn gắn lại mối quan hệ rồi vứt bỏ em hay không? "
Cô ngốc này, anh thật không ngờ cô lại suy nghĩ sâu xa như thế. Đến chuyện này mà cũng có thể suy diễn ra một cách chân thật!
" Ngốc quá, chuyện em nói thật sự sẽ không xảy ra vì anh chưa bao giờ yêu một người phụ nữ nào sâu đậm như yêu em cả "
Có thật là như thế hay không? Cô rất mong những lời anh nói như thế sẽ là sự thật
" Vậy còn em? Em bảo mối tình đầu là mối tình khó quên và sâu đậm nhất, còn đối với Doãn Thiên Phong là như thế nào? "
Đối với Doãn Thiên Phong sao? Thật sự thì trong lúc yêu nhau, cô đã nghĩ rằng bản thân rất muốn gả cho anh ngay lập tức
Nhưng sau khi sự việc ấy xảy ra ngoài ý muốn, cô đã rất đau khổ....cho tới khi ông trời đưa anh đến bên cô
Cả cuộc đời cô dường như chỉ quanh quẩn mỗi người đàn ông này, ngày đêm luôn nghĩ đến anh không ngừng
Lúc ấy cô thật sự mới nhận ra rằng, Doãn Thiên Phong nếu như là người đã làm cô tổn thương sâu sắc
Thì anh chính là người đã giúp cô chữa lành vết thương này
Tuy anh không phải là những người bình thường như những người khác, cuộc sống của anh sẽ rất nguy hiểm vì nó từ lâu đã cuốn vào vòng xoáy nguy hiểm
Nếu như đã chọn yêu anh, chọn bước vào vòng xoáy nguy hiểm như thế cô cũng sẽ không màng đến nó
Chỉ cần có anh ở bên, cô nhất định sẽ cùng anh ấy cùng nhau vượt qua tất thẩy những khó khăn trước mắt
" Hiện tại anh chính là mối tình cuối cùng của em, mối tình này thật sự sẽ không dễ dàng rứt khỏi như mối tình đầu đâu. Cho nên vì vậy, anh đừng mong rời bỏ em! "
Tịch Mộ Thần nhếch khóe môi
Rời bỏ cô ư? Còn lâu đi nhé! Có mơ cũng đừng nghĩ cô sẽ có một ngày rời khỏi anh một lần nào nữa
Qua chuyện của Doãn Thiên Phong và cô trước kia anh đã rút ra một bài học, cho dù có như thế nào cũng được
Anh chắc chắn phải điều tra cho rõ ràng mọi chuyện trước sau đó mới cùng cô ngồi lại nói chuyện, anh sẽ không hành động một cách thiếu suy nghĩ như thế một lần nào nữa
Làm tổn thương cô nhiêu đó đã quá đủ cho cả hai
- ------------------
- Happy Hoseok Day // - //