"Tuy rằng em biết có kịch bản cho chương trình thực tế, nhưng không nghĩ đến sẽ kỹ càng tỉ mỉ như vậy...Đây có khác gì với đóng phim không?" Trì Oánh nhỏ giọng nói thầm.
Lạc Minh Dịch nói: "Trông cậy vào những diễn viên hiện trường biểu diễn sao? Rất nhiều người có kịch bản cũng không hẳn diễn thật tốt a?"
Trì Oánh tỏ vẻ đồng ý: "Hiện tại rất nhiều minh tinh kỹ thuật diễn đều quá kém, lãng phí kịch bản tốt, diễn hết toàn bộ cũng không có biện pháp xem."
Cô nhìn về phía Nguyễn Ngưng.
Nguyễn Ngưng thuộc về loại không có kỹ thuật diễn nhưng tài nguyên rất tốt, cho nên hiện tại rất nổi tiếng.
Hiện tại ngẫm lại một chút, tài nguyên của cô ta đại khái chính là dựa vào ông chủ lớn là Tề Trí Viễn xếp chồng lên cho cô ta đi.
Kỹ thuật diễn của Mạch Khắc kỳ thật cũng rất bình thường, nhưng hắn không dựa vào diễn xuất, đơn thuần dựa cọ các loại chương trình tạp kỹ đến hấp dẫn fans.
Người này có cảm giác chương trình tạp kỹ rất tốt, đạo diễn để hắn đến mang Trì Hàn cũng xem như là chiếu cố Trì Hàn.
Quá trình chương trình tạp kỹ kỳ này rất đơn giản, các khách quý tham gia được phân tổ theo hình thức rút thăm, hai người một tổ, thông qua một loạt trò chơi đến thu thập các đạo cụ.
Đến cuối cùng có hiệp đoạt đạo cụ, tổ đạt được nhiều đạo cụ nhất có thể trở thành người thắng kỳ này.
Đều là kịch bản chương trình tạp kỹ rất thường thấy, kỳ thật cũng không có bao nhiêu ý tưởng mới.
Sở dĩ chương trình tạp kỹ này có thể nổi tiếng, tất cả đều là dựa vào chuyện mời minh tinh lưu lượng, dựa vào fans xoát lên.
Ghi hình chính thức bắt đầu, các minh tinh lần lượt lên sân khấu.
Mỗi người đều có phương thức lên sân khấu độc đáo, hơn nữa thay đổi tạo hình trang phục khác nhau.
Tạo hình của Trì Hàn là kỵ sĩ, cho nên hắn cưỡi ngựa lên sân khấu.
Con ngựa kia đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, vô cùng dịu ngoan, tuy rằng hắn chưa từng cưỡi ngựa, nhưng chỉ cần ngồi lên trên, con ngựa rất nghe lời tiến về phía trước, cũng không có bất kỳ khó khăn gì.
Tạo hình của Mạch Khắc là siêu nhân, phương thức lên sân khấu của hắn là giáng xuống từ trên trời, đoàn phim ngược lại thật sự không để tâm chi phí, lại còn cho treo dây thép.
Nhân vật của Nguyễn Ngưng là cô bé lọ lem, cô ta mặc váy dài màu lam, ngồi xe ngựa bí ngô lên sân khấu.
Chỉ là trang điểm hơi đậm một chút, Trì Oánh cảm thấy cô ta thoạt nhìn rất không giống cô bé lọ lem, ngược lại càng như mẹ kế của cô bé lọ lem hơn.
Những minh tinh khác cũng có phương thức lên sân khấu của mình, sau khi từng người biểu diễn xong, người chủ trì ăn mặc một thân áo đen xuất hiện, sau đó tuyên bố quy tắc.
Mọi người diễn đến nghiêm túc, thời điểm Mạch Khắc rút thăm được Trì Hàn còn hưng phấn mà nhảy dựng lên, rất vui vẻ mà cười to, "Tôi cùng một tổ với Quyền Vương! Các người thắng như thế nào?"
[ Vua quyền thuật.]
Trì Hàn vốn chính là mặt than, nghe thấy Mạch Khắc gọi mình liền chạy qua, cũng không có bất luận biểu diễn dư thừa gì.
[ Là mặt đơ ra giống như bị tê liệt á, không có cảm xúc.]
Đạo diễn vốn dĩ cũng không trông cậy vào hắn diễn, dù sao hắn là mặt than, vẫn luôn không có biểu tình cũng rất bình thường.
Những minh tinh khác cũng biểu hiện cũng rất khoa trương, tất cả mọi người làm bộ bản thân rút thăm cộng sự, có kinh hỉ, có ghét bỏ, điểm này ngược lại đều diễn thật sự giống, cũng không có người lộ tẩy.
Lúc sau chính là phân đoạn ghi hình trò chơi đầu tiên.
Phân đoạn đầu tiên là chạy tiếp sức, một đôi cộng sự vừa chạy tiếp sức vừa hoàn thành nhiệm vụ chỉ định, tổ có tốc độ nhanh nhất được nhiều đạo cụ nhất.
Trì Oánh ở một bên kêu "Tiểu Hàn xông lên! Tiểu Hàn cố lên!"
Trì Hàn quay đầu lại nhìn cô một cái, gật gật đầu, sau đó bắt đầu nhiệm vụ của mình.
Phần này ngược lại không có an bài kịch bản cụ thể, mọi người đạt bằng bản lĩnh là được, đạo diễn chỉ giao cho mọi người tốt nhất là giúp nhau hố đối thủ, xây dựng hiệu quả tiết mục càng tốt hơn.
Mạch Khắc rất biết chơi, thời điểm tiến hành nhiệm vụ căn bản không để tâm mình làm được như thế nào, một lòng chỉ nghĩ hố đối thủ, hoàn toàn làm được "Giết địch , tự tổn hại một vạn."
[ 杀敌八百自损一万 (sát địch bát bách, tự tổn nhất vạn): Có nghĩa là bề ngoài là chiến thắng của bản thân, nhưng thực chất là cả hai bên cùng thua với thương vong, tức là làm tổn thương người khác, thiệt thòi cho bản thân và không đáng có.]
Nhưng Trì Hàn lại là đứa trẻ đơn thuần, hắn nhìn thấy đội mình rớt lại phía sau, thời điểm bản thân tiến hành nhiệm vụ liền cực kỳ nghiêm túc, tốc độ cũng cực kỳ nhanh.
Sau khi làm xong một nhiệm vụ, bắt được gậy tiếp sức liền chạy, nhanh chóng chạy."Tiểu Hàn giỏi nhất!" Trì Oánh giống như đội cổ động viên lớn tiếng hô.Thời điểm bắt đầu ghi hình các diễn viên quần chúng đã xông tới, biểu diễn người qua đường vây xem, cổ vũ cố lên cho minh tinh mình thích.Một diễn viên quần chúng nghe thấy thanh âm Trì Oánh hô, quay đầu lại nói một câu với cô, "Cô gái, không cần liều mạng như vậy, cổ họng của cô cũng kêu đến tổn thương.
Chúng ta một ngày lấy tệ, bộ dáng giả vờ là được.""Khó mà làm được," Trì Oánh nghiêm túc mà nói, "Phải có đạo đức nghề nghiệp, lấy tiền thì phải diễn giống một chút.
Đây là rèn luyện kỹ thuật diễn xuất của chúng ta a! Chẳng lẽ anh muốn làm diễn viên quần chúng cả đời sao?"Diễn viên quần chúng kia như suy tư gì đó gật gật đầu, sau đó bỗng nhiên cả người giống như tiêm máu gà, la lớn: "Tiểu Hàn cố lên! Quyền Vương cố lên! Đánh chết bọn họ! Giết giết giết!"Trì Oánh xấu hổ, lôi kéo diễn viên quần chúng kia, "Diễn lố quá người anh em, không đến mức đó..."Lạc Minh Dịch bỗng nhiên mở miệng nói: "Trì Hàn không thắng được."Trì Oánh nhíu mày, "Anh nói bậy gì đó?"Lạc Minh Dịch chỉ vào Mạch Khắc, "Đồng đội của hắn quá kéo chân sau, hoàn toàn không nghiêm túc thi đấu, dựa vào một mình hắn không được."Trì Oánh đã sớm nhìn ra, trận thi đấu này vốn dĩ không phải so thắng thua, chỉ là nỗ lực làm tiết mục đẹp hơn mà thôi.Nhưng cô thích nhìn bộ dáng nghiêm túc của Trì Hàn, có lẽ là hắn không có cảm giác chương trình tạp kỹ gì, nhưng chỉ dựa vào hắn nghiêm túc là có thể cảm hoá rất nhiều người.
Mặc dù dưới tình huống đồng đội căn bản không nghiêm túc chơi, nhưng hắn lại hoàn toàn không có ý nghĩ muốn từ bỏ.Có lẽ, đây chính là tinh thần thể thao hắn vẫn luôn theo đuổi.Cô không vui, tức giận nói: "Em không thích Mạch Khắc! Fan biến anti!""Được." Lạc Minh Dịch gật đầu, "Quay đầu lại cho người phong sát hắn.""Ách...Vậy ngược lại cũng không cần."Ánh mắt Trì Oánh nhìn chằm chằm vào Trì Hàn, nhìn thấy hắn làm xong nhiệm vụ liền chạy nhanh lao tới.
Khi hắn ngang qua bên người Nguyễn Ngưng, Nguyễn Ngưng bỗng nhiên hét thảm "A" một tiếng, ngã trên đất.Ngay lập tức tất cả mọi người dừng lại, lập tức có nhân viên y tế chạy tiến lên xem xét tình huống của Nguyễn Ngưng."Cậu...Vì sao lại đụng tôi...trong mắt Nguyễn Ngưng có chút lệ quang, chân sau đau đớn, "Chân tôi bị trật...Không thể thi đấu..."Trì Hàn ngốc một chút, sau đó mê man mà nói: "Tôi không có đụng phải cô nha..."Nguyễn Ngưng khóc đến càng thêm đáng thương, "Tôi...tôi lại chưa nói muốn cậu thế nào, cậu vội vã chối cãi như vậy làm gì..."Trì Oánh đẩy đám người đi qua, cô vừa mới nhìn thấy rất rõ ràng, Trì Hàn căn bản không đụng phải Nguyễn Ngưng, cô ta căn bản chính là muốn cố ý ăn vạ."Em trai tôi mới sẽ không đụng người đâu! Cho dù hắn không cẩn thận đụng phải người, cũng sẽ không phủ nhận, cô ít nói bậy lại!" Trì Oánh kéo Trì Hàn ra sau lưng mình, "Đạo diễn có quay lại đi?"Đạo diễn đã đi tới, đang không biết nên làm như thế nào, đã nghe Trì Oánh hỏi như vậy: "Toàn cảnh không có...Máy quay bên kia hẳn là có quay được, lấy ghi hình đến đây nhìn xem sẽ biết."Ghi hình rất nhanh đã có người đưa đến đây, nhưng nhìn thấy nội dung ghi hình, Trì Oánh lập tức muốn mắng người."Anh đây là cái quỷ đồ vật gì? Quay cái gì vậy?" Cô chỉ vào video, "Giải thích một chút sao lại thế này?"Trong video trống rỗng, cái gì cũng không có.Người quay phim giải thích nói: "Có thể là máy móc trục trặc, không ghi hình được..."Trì Oánh tức giận nói: "Anh cố ý đi?"Lạc Minh Ca quan sát một bên trực tiếp kêu lên, "Người quay phim này là cùng một đám với cô đi? Dù sao không có chứng cứ, dựa vào cái gì liền nói sư huynh của tôi đụng người? Tôi còn nói là cô đụng sư huynh của tôi đấy!"Lúc này Tề Trí Viễn đi đến, Nguyễn Ngưng lập tức bổ nhào vào trong ngực ông ta nhỏ giọng nức nở."Người ta bị thương, không thể ghi hình!" Cô ta ôm Tề Trí Viễn, "Chúng ta đi thôi!"Đạo diễn bất đắc dĩ nói: "Vậy...Nguyễn tiểu thư trở về nghỉ ngơi thật tốt.
Tiểu Hàn khẳng định không phải cố ý, tiểu hài tử sốt ruột cầu thắng, không cẩn thận đụng phải cô, cô cũng thông cảm một chút, không cần so đo với hắn..."Tề Trí Viễn rộng lượng nói: "Không sao, chuyện ngoài ý muốn mà thôi...Yên tâm.
Nhưng các người còn muốn ghi hình sao? Ngưng Ngưng nhà tôi đã ký hợp đồng, cảnh quay của cô ấy một cảnh cũng không thể thiếu..."Mặt đạo diễn lộ vẻ khó xử, "Bãi sân cũng đã thuê..."Đặt bao hết khu công viên giải trí quy mô lớn như vậy là một khoản chi phí không nhỏ, sao có thể nói dừng là dừng?Tề Trí Viễn nhíu mày nói: "Như thế nào? Các người là muốn vi phạm hợp đồng sao?"Đạo diễn không dám đắc tội Tề Trí Viễn, bất đắc dĩ chỉ có thể đồng ý: "Vậy...hôm khác ghi hình đi."Ông thốt ra lời này, rất nhiều người đều cực kỳ bất mãn.
Ở đây rất nhiều người đều là minh tinh, thời gian của bọn họ rất quý giá, đã đến lại không thể ghi hình, đây không phải là lãng phí thời gian sao?Một nữ diễn viên có tư lịch tương đối sâu nhịn không được trực tiếp nói, "Hôm nay không ghi hình thì lần sau tôi không đến, tôi còn phim phải quay!"Cô ấy dẫn đầu, nhiều người liền phụ họa."Đúng vậy, đây là trái với hợp đồng.""Tôi cũng có phim phải quay, ngoại trừ hôm nay thì hôm khác cũng không có thời gian.""Màn ảnh của cô ta hậu kỳ lại ghi hình thêm vào là được, có cái gì khó?"Trì Hàn không nói gì, hắn ngược lại không có chuyện gì phải làm, nhưng vừa rồi bị người vu hãm làm hắn rất không vui, nhưng lại không biết chứng minh bản thân trong sạch như thế nào, nên tâm tình cực kỳ không tốt.Trì Oánh đi qua lôi kéo tay hắn, nhẹ giọng an ủi, "Không sao, đừng để ở trong lòng, chị đều thấy được, không phải em đụng cô ta."Trì Hàn nhẹ nhàng gật gật đầu.Trì Oánh cười cười, nhỏ giọng nói: "Tiểu Hàn, em phải biết rằng trên thế giới này luôn có người vô cớ gây rối, đây là chuyện không có cách nào.
Chỉ là lời nói một bên của cô ta mà thôi, chị tin tưởng mọi người đều đứng ở bên em."Tề Trí Viễn bỗng nhiên nói: "Tôi mặc kệ, tóm lại dưới tình huống không có Ngưng Ngưng nhà tôi, nếu các người ghi hình tiết mục, thì tiết mục này cũng đừng nghĩ phát sóng!"Lạc Minh Ca nhịn không được, lớn tiếng nói: "Tề Trí Viên ông lão già thúi này, ông cho rằng mình là ai? Đến, chúng ta hai người đánh một trận!"Cách đó không xa có vài tên nam nhân mặc tây trang đen vội vàng chạy tới che chở Tề Trí Viễn, hiển nhiên là vệ sĩ hắn mang đến.Tề Trí Viễn hừ lạnh một tiếng, "Lạc gia các người thực sự thú vị, để một cô gái đi học quyền thuật, bộ dáng này của cô còn muốn gả ra ngoài sao?"Lạc Minh Ca giận dữ, muốn xông lên đi đánh người, mấy vệ sĩ vội vàng tiến lên ngăn cô ấy lại.Lạc Minh Ca cả giận nói: "Tôi gả chồng hay không liên quan gì đến ông? Ông cái người nhặt ve chai vẫn là quan tâm bản thân một chút đi!"Nghe được mấy chữ "Nhặt ve chai" này, sắc mặt Tề Trí Viễn trở nên rất khó coi, nhưng nơi công cộng hắn không tiếp tục nói gì, hắn không muốn Lạc Minh Ca ngay tại hiện trường giải thích một chút, danh hào "Nhặt ve chai" của hắn là có như thế nào.Ngược lại không phải hắn nhặt ve chai lập nghiệp, loại chuyện dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng này không có gì mất mặt.
Cái gọi là "Nhặt ve chai", chỉ chính là hắn háo sắc thành nghiện, hơn nữa không chọn, chỉ cần là mỹ nữ đưa đến thì sẽ không cự tuyệt.Mỹ nữ chủ động đến tìm hắn nghĩ đến cũng không phải những người đứng đắn gì, không ít đều là cậu ấm trong vòng tuyên bố "đã chơi qua", cho nên hắn liền ở trong vòng được danh hiệu "Nhặt ve chai".Vài bác sĩ đến đỡ Nguyễn Ngưng lên xe, Tề Trí Viễn đã đi theo lên xe rời đi.Biểu tình đạo diễn có chút muốn khóc.Lúc này, Lạc Minh Dịch bỗng nhiên nói một câu, "Tiếp tục ghi hình đi, đến cũng đã đến rồi...Tiết mục có thể phát sóng, tôi bảo đảm."Đạo diễn lập tức mừng rỡ, "Cảm ơn Lạc tổng!"Ông lập tức tuyên bố tiếp tục ghi hình tiết mục.Lạc Minh Dịch bỗng nhiên hướng về phía Mạch Khắc làm động tác "Đến đây", Mạch Khắc rất nhanh đã đi đến, thái độ rất cung kính, "Lạc tổng, có gì phân phó sao?"Lạc Minh Dịch nhàn nhạt nói: "Tôi cảm thấy nếu thi đấu...vẫn là nghiêm túc một chút."Mạch Khắc vội vàng nói: "Lạc tổng nói đúng, tôi còn chưa đủ thành thục a!"Hắn cười cười, liếc nhìn Trì Oánh một cái, "Phu nhân của Lạc tổng thật xinh đẹp, người cũng đặc biệt tốt, quá xứng đôi với Lạc tổng!"Lạc Minh Dịch quay đầu lại nhìn Trì Oánh, khóe miệng nhịn không được hiện lên một tia ý cười, hắn xua tay, "Được rồi, đi ghi hình tiết mục đi."Lúc này Mạch Khắc mới rời đi.Trì Oánh cảm thấy Mạch Khắc còn rất hiểu chuyện, khó trách có thể lẫn vào thật tốt.Diễn viên biểu hiện trong gameshow như thế nào Lạc Minh Dịch khẳng định sẽ không quan tâm, hắn sẽ cố ý gọi Mạch Khắc đến nói chuyện, Trì Oánh đương nhiên rõ ràng nguyên nhân hắn làm như vậy.Hắn là vì Trì Hàn, bởi vì cô quan tâm, cho nên hắn cũng quan tâm.Tiết mục tiếp tục ghi hình, lúc sau biểu hiện của Mạch Khắc nghiêm túc hơn nhiều, đồng tâm hiệp lực hoàn thành mỗi một trạm kiểm soát cùng Trì Hàn, thậm chí thoạt nhìn càng liều mạng hơn Trì Hàn.Người này còn vô cùng có thực lực, nghiêm túc lên vô cùng mạnh mẽ, có chút hạng mục nào đó thậm chí còn có thể giúp Trì Hàn một phen.Tuy rằng mặt không biểu tình như cũ, nhưng Trì Oánh có thể nhìn ra được, Trì Hàn ở trong tiết mục chơi thật sự vui vẻ.Tiết mục ghi hình cả ngày, Trì Oánh xem hiện trường ghi hình đã không có gì chuyện này, buổi chiều liền không qua.Ở nhà nhìn điện thoại một chút, cô bỗng nhiên nhìn thấy một hot search."Quyền Vương đụng người!"Click mở hot search, cô tức giận đến mức suýt ném điện thoại.Không biết người nào truyền một tấm hình lên trên mạng, đúng là ảnh chụp hiện trường khi ghi hình.
Góc độ vô cùng xảo quyệt, thoạt nhìn giống như là Trì Hàn đang đụng Nguyễn Ngưng.Nhưng trên thực tế chỉ là nguyên nhân góc độ quay chụp, nếu đổi góc độ là có thể nhìn ra được giữa hai người có một chút khoảng cách, Trì Hàn căn bản không đụng phải Nguyễn Ngưng.Hơn nữa trước đó có chuyện camera trục trặc, Trì Oánh có thể kết luận, Nguyễn Ngưng đã sớm lên kế hoạch tốt.
Trước đó cô ta cho người xen lẫn trong diễn viên quần chúng chụp ảnh, mới có bức ảnh này.Hiện tại diễn viên quần chúng không được phép chụp ảnh, xuất phát từ đạo đức chức nghiệp bọn họ cũng sẽ không chụp ảnh.
Nhìn từ góc độ ảnh chụp, hiển nhiên góc quay chụp giả đều đã sớm tìm tốt.Trước đó cô ta tìm người ở hiện trường chụp ảnh, sau đó dùng một ít thủ đoạn để người quay phim làm trục trặc camera duy nhất có thể quay được cô ta, như vậy bức ảnh này liền thành chứng cứ hiện trường duy nhất."Cô ta rốt cuộc muốn làm gì?" Trì Oánh gọi điện thoại cho Tôn Thanh tìm kiếm trợ giúp, cô rất tức giận, "Trì Hàn nhà tôi làm gì cô ta, mà cô ta muốn thiết kế hại hắn như vậy!"Trên mạng rất nhiều người đều đang phê bình Trì Hàn, nói hắn không lễ phép, không giáo dưỡng.
Đặc biệt là đương sự Nguyễn Ngưng ngay lúc này đã phát một bài Weibo, càng là đổ thêm dầu vào lửa.Nguyễn Ngưng: "Kỳ thật tôi muốn hắn nói lời xin lỗi, cũng không quá phận đi? Nhưng hắn chẳng những không xin lỗi, còn mắng tôi quá yếu ớt, chậm trễ tiến độ ghi hình, tôi tức giận đến bật khóc..."Cô ta còn đăng ảnh chụp chân mình, trong ảnh chụp chân cô ta sưng đỏ, hiển nhiên bị thương không nhẹ.Các võng hữu đều cho rằng Trì Hàn còn trẻ tuổi, bị nâng lên quá cao sẽ bành trướng như vậy, không hiểu được cách tôn trọng người khác.Rất nhanh đã có người khởi xướng đề tài: Trì Hàn mời xin lỗi!Tôn Thanh bất đắc dĩ nói: "Tôi cũng đã nói muốn cô cẩn thận cô ta, người này thật sự rất keo kiệt, nếu cô đắc tội cô ta, cô ta có thể nhớ cả đời.
Nhưng mà cũng chưa chắc là bởi vì cô, tôi nghĩ là cô ta muốn cọ nhiệt độ đi, gần đây danh tiếng của Tiểu Quyền Vương rất thịnh, xem như là đỉnh cấp lưu lượng, cô ta thiết kế ra vở diễn này hẳn là muốn được chú ý nhiều hơn."Trì Oánh tức giận đến tay cũng run, "Cô ta muốn được chú ý thì dựa vào cái gì mà bôi nhọ Tiểu Hàn nhà chúng ta? Quá thiếu đạo đức a! Tiểu Hàn là đứa trẻ đặc biệt ngoan, sao có thể để hắn chịu ủy khuất như vậy?"Tôn Thanh thở dài, "Không có biện pháp, hiện tại dư luận trên mạng chính là bị loại người này thao túng, mạng lưới internet mới có thể kém như vậy.
Không bằng các người liền chịu thua, nói không cẩn thận, nói lời xin lỗi, tư thái để thấp một chút có lẽ còn có thể cứu vãn."Sau khi cúp điện thoại Trì Oánh vẫn rất tức giận, cô khẳng định sẽ không để Trì Hàn đi xin lỗi, rõ ràng hắn cũng chưa làm gì sai, dựa vào cái gì mà hắn xin lỗi?Thời điểm đang tức giận, điện thoại vang lên, là Lạc Minh Dịch gọi tới."Anh đoán...em đang tức giận." Giọng nói Lạc Minh Dịch ôn hòa, "Đừng tức giận, chuyện này em không cần phải xen vào, anh bảo đảm ngày mai trước khi em tỉnh ngủ là có thể giải quyết xong, được không?"Ngữ khí hắn nói chuyện giống như dỗ dành trẻ nhỏ, Trì Oánh nhịn không được bật cười, "Anh nói nghe hay lắm!"Nhưng nếu Lạc Minh Dịch nói như vậy, khẳng định là có biện pháp của mình, cô tin tưởng hắn.Tâm tình lập tức tốt hơn nhiều..