Edit: Dưa Hấu
_____________________________
Trì Oánh với Lạc Minh Dịch cùng nhau lao ra khỏi phòng, vội vã mà chạy đến thang máy, thời điểm đến cửa thang máy nhìn thấy thang máy vừa đúng lúc mới đi xuống.
Phải đợi thang máy thì phải một thời gian nữa, nhưng thời gian đã không còn kịp nữa rồi, Trì Oánh vội vàng lấy điện thoại ra, trước gọi điện thoại cho Trì Hàn muốn xác nhận tình huống của Lộ Gia Lam.
"Dì Lộ đi đâu vậy?" Giọng nói của cô hơi vội vàng.
"Dì Lộ a......!Bà ấy mới vừa ăn chút gì đó rồi đi nghỉ ngơi rồi, cái chị tên là Mary đã mở cho bà ấy một phòng." Trì Hàn nghe giọng nói của cô có chút không thích hợp, liền nói nhanh gọn với cô.
"Các cô......!đang ở với nhau sao?" tay Trì Oánh bắt đầu run rẩy.
"Đúng rồi, làm sao vậy?" Trì Hàn đứng dậy, "Có phải xảy ra chuyện gì hay không? Muốn em hỗ trợ không?"
Trì Oánh lắc đầu, "Tạm thời không cần, em có biết là cái phòng nào không?"
Trì Hàn nói: "Lúc các cô ấy đi ra ngoài em không hỏi phòng hào, có vấn đề gì sao? Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?"
Trì Oánh trong lòng nôn nóng, cô rất nhanh liền nghĩ tới chuyện lúc trước.
Tần Tư Ngữ cố ý không nói cho Lộ Gia Lam tên thật của chính mình, chỉ nói ra tên tiếng Anh của mình, bởi vì Lộ Gia Lam đã biết tên của cô ta.
Án giết cha năm đó, hung thủ chính là Tần Tư Ngữ! Bởi vì Lộ Gia Lam phá án này, cho nên có lẽ cô ấy đã ghi hận Gia Lam ở trong lòng, lần này quay về nước chính là tới để làm hại Lộ Gia Lam sao?
Lộ Gia Lam tới gặp con trai mình cho nên đi tới nước M, mà Tần Tư Ngữ cũng ngay lúc này trở lại nước M, chuyện này khẳng định không thể là trùng hợp.
Cô ấy chính là đi theo Lộ Gia Lam mà tới!
Ngườ phụ nữ Tần Tư Ngữ này cô vẫn luôn nhìn không thấu, cô ta thông minh, xinh đẹp, suy nghĩ chu toàn, nếu cô ta muốn làm chuyện xấu, vậy thì nhất định đã làm chuẩn bị vẹn toàn.
Cho dù cô hiện tại phát hiện ra vấn đề, chỉ sợ cũng đã......!
Vạn nhất Lộ Gia Lam xảy ra chuyện gì, Trì Oánh khẳng định sẽ tự trách cả đời.
Nếu không phải bởi vì cô, Tần Tư Ngữ căn bản không có cơ hội cùng Lộ Gia Lam có lời nói qua lại, càng không có cơ hội mang bà ấy đi.
Lạc Minh Dịch gọi điện thoại cho tiếp tân, để cho tiếp tân tra số phòng của Tần Tư Ngữ, nhưng mà tiếp tân tra xét nửa ngày cũng không điều tra ra.
"Cô ta sẽ không dùng thân phận của chính mình đi thuê phòng, chỗ tiếp tân không có ghi chép đâu." Trì Oánh đã nghĩ tới điểm này.
Lạc Minh Dịch lại gọi điện thoại cho Lộ Gia Lam, điện thoại bên kia vẫn luôn không có người bắt máy.
Anh ta nắm chặt nắm tay, trên mu bàn tay nổi đầy gân xanh.
Trì Oánh ngược lại không quá nóng nảy, Lộ Gia Lam mất tích trong khoảng thời gian này, nếu Tần Tư Ngữ muốn hại bà ấy, thời gian như vậy đã đủ rồi.
Cho nên nếu hiện tại cô có thể lập tức tìm thấy Lộ Gia Lam, cũng đã sớm không còn kịp rồi.
Hiện tại chỉ có thể trông cậy vào Tần Tư Ngữ hòa hợp với Gia Lam và không có sát ý, ít nhất có thể giữ được mạng của bà.
Tuy biết rằng không có khả năng này, cô vẫn thử gọi điện thoại cho Tần Tư Ngữ, điện thoại vang lên vài tiếng sau, Tần Tư Ngữ cư nhiên bắt điện thoại.
"Cô đem dì Lộ đưa tới phòng nào vậy?" Trì Oánh lập tức hỏi, cô không có muốn che dấu ý tứ gì đó, lúc này gọi điện thoại lại đây, Tần Tư Ngữ đương nhiên biết mục đích của cô.
"." Tần Tư Ngữ nhàn nhạt mà nói.
Trì Oánh ngây người một chút, cô ngược lại thật ra không nghĩ tới Tần Tư Ngữ sẽ trực tiếp đem số phòng nói cho cô biết.
Nhưng......!Đây đúng là số phòng chân chính sao? Có thể là vì kéo dài thời gian hay không?
Cô suy nghĩ trong chốc lát, lắc lắc đầu, Tần Tư Ngữ nếu muốn hại Lộ Gia Lam, hơn nữa là dưới tình huống đã sớm lập tốt kế hoạch, lúc này cái gì cũng đã kết thúc, không cần lại dùng số phòng sai để kéo dài thời gian.
"Đi ." Cô nói với Lạc Minh Dịch.
Cửa thang máy mở ra, hai người cùng nhau vào thang máy.
Trì Oánh chưa từng có cảm giác thời gian đi thang máy lại lâu như vậy, mười mấy giây đồng hồ mà dường như là qua cả một thế kỷ.
Thang máy dừng lại ở lầu bảy, hai người lập tức chạy ra khỏi buồng thang máy, tìm được phòng cách cửa thang máy không xa.
Cửa phòng khép hờ, cũng không có khóa lại, Trì Oánh liền đến đẩy ra.
Đây là một phòng kép, phòng khách rất lớn, Lộ Gia Lam nghiêng người nằm ở trên sô pha, đầu tóc thật dài rũ xuống che khuất một bên mặt của bà.
Micro kiểu cũ để ở một bên bàn, phát ra một làn điệu âm nhạc nhẹ nhàng.
Bên cạnh sô pha, Tần Tư Ngữ trong tay đang bưng một ly rượu vang đỏ, màu sắc của rượu vang đỏ giống như máu đỏ tươi.
"Mẹ!" Lạc Minh Dịch một bước xa vọt đi lên.
Lộ Gia Lam không có ngẩng đầu, thân thể của bà giật mình, thanh âm có chút không vui, "Các người tới làm gì?"
Nghe được thanh âm của bà, Trì Oánh cùng với Lạc Minh Dịch đều nhẹ nhàng thở ra.
Bà ấy còn sống, hơn nữa nhìn sơ qua không có bị thương, nhìn chung chuyện mà bọn họ lo lắng nhất vẫn chưa có phát sinh.
Tần Tư Ngữ đang chậm rãi uống một ngụm rượu vang đỏ, nhẹ nhàng cười một chút, "Như thế nào, các người cho rằng tôi sẽ làm cái gì?"
"Tôi......" Trì Oánh nhất thời nghẹn lời.
Cô cũng không thể ăn ngay nói thật, nói cô cho rằng Tần Tư Ngữ sẽ giết người chứ?
Tần Tư Ngữ ngược lại là rất trắng trợn mà thay cô đem cô suy nghĩ trong lòng cô nói ra, "Các người sẽ không cho rằng tôi làm hại tới MK chứ? Giỡn chơi cái gì vậy, tôi chính là fans số một của bà ấy mà!"
Cô ấy giương mắt nhìn về phía Lạc Minh Dịch, "Lúc ấy cậu còn quá nhỏ, MK vì không cho muốn cho cậu lưu lại bóng ma tâm lý từ thời thơ ấu nên không có nói cho cậu biết chân tướng, cho nên cậu chắc hẳn là không biết hung thủ trong vụ án giết cha năm đó chính là tôi.
Năm đó tôi còn quá non nớt, mới có thể bị MK chỉ liếc mắt một cái đã nhìn thấu.
Việc này hẳn là A Oánh phát hiện đúng không? Tôi đã biết cô ấy khẳng định sẽ phát hiện ra, dù sao thì......!manh mối đã đầy đủ như vậy rồi mà."
Lộ Gia Lam ngồi dậy, nhìn thấy mâm bánh quy nhỏ ở trên bàn, cầm một cái lên ăn, vừa ăn vừa nói, "Ai cho phép cô bắt chước phương thức gây án của tôi? Còn muốn Minh Lạc giúp cô tiêu hủy hung khí......"
Lạc Minh Dịch nghe được điều này thi rất khó hiểu, "Có ý gì?"
Lộ Gia Lam hơi hơi mỉm cười, đem ánh mắt hướng về phía Trì Oánh, "Tôi vẫn luôn cảm thấy năng lực trinh thám của cô mạnh hơn với Minh Lạc, cho nên, cô hẳn là đã đoán được mà đúng không?"
Trì Oánh khẽ cắn môi dưới, gật gật đầu.
"Không sai, tôi đoán được, bởi vì lúc ấy......!tôi vừa đúng lúc cũng ở đó."
Điều này ngược lại lại làm cho Lộ Gia Lam có chút ngoài ý muốn, "Cô cũng ở đó?"
Trì Oánh gật đầu, "Lúc ấy Lộ a di còn an ủi con, giữa hai chúng ta có chút duyên phận, nói con nhất định sẽ tìm được em trai.
Dì còn nhớ rõ không?"
Lộ Gia Lam ngẩn ra một chút, ngay sau đó nói: "Nguyên lai là cô bé nhỏ đó, xem ra như cô mong muốn, cô đã tìm được em trai mình."
Trì Oánh nói: "Là bởi vì cái thẻ kẹp sách kia, nếu không phải cái thẻ kẹp sách đó......!Con cũng tìm không thấy nó."
Nếu không phải bởi vì thẻ kẹp sách rơi xuống đất, Nhị Mao lại nhặt lên đưa cho cô, cô cũng sẽ không cùng với Nhị Mao nói những lời đó.
Nếu không phải Nhị Mao đem cô lời nói thuật lại cho Trì Hàn, có lẽ cho đến khi cô chết, Trì Hàn cũng sẽ không chủ động tới tìm cô.
Đương nhiên, trọng điểm của hiện tại không phải cái này.
"Tôi đã nghe Lạc tổng nói qua, khi còn nhỏ một chị gái nhà hàng xóm đã đưa cho anh ấy một hộp dâu tây ướp trong đá viên.
Vốn dĩ cảm thấy rất bình thường, nhưng sau tôi lại nghĩ đến, nói chung, ướp lạnh thì cũng không dùng cách cho vào trong viên đá, cho nên ngay lập tức thấy có chút kỳ quái."
Kỳ thật chuyện này là búp bê Tiểu Lạc nói cho cô, bất quá cô không nghĩ nói ra sự tồn tại của búp bê Lạc, liền trực tiếp đẩy hết lên trên người Lạc Minh Dịch.
"Vừa mới rồi Lộ a di nói Tần Tư Ngữ bắt chước dì giết người......!Tôi lại đột nhiên nghĩ tới, cô ấy bắt chước chính là tác phẩm 《hung khí biến mất》của dì, dùng băng làm dao giết người, sau đó đem băng đi làm thành kem, bỏ vào trong viên đá rồi cùng ăn luôn với kem, đó chính là thủ pháp của hung thủ ở trong sách dùng để gây án."
"Vì để cho thủ pháp của chính mình thoạt nhìn như bình thường, cô còn cố ý mặc sườn xám, bởi vì như vậy mới có thể tự nhiên mà mang trâm cài.
Cô ấy chính là dùng trâm cài đi tiêu hủy con dao băng dùng để giết người, tuy rằng lúc sau điều tra trên trâm cài sẽ phát hiện có vết máu, nhưng mà bởi vì cùng với hung khí không phù hợp, cảnh sát cũng vô pháp coi đây là chứng cứ định tội cho cô ấy."
"Tần Tư Ngữ vốn là muốn tự mình ăn luôn sa băng để tiêu hủy chứng cứ, nhưng có thể là bởi vì cảm thấy ghê tởm, lại vừa đúng lúc thấy được Lạc tổng khi còn nhỏ, liền đem sa băng cho anh ấy."
"Chỉ là cô ấy như thế nào cũng không nghĩ tới, đứa trẻ này chẳng những không có ăn phần sa băng kia, lại còn mang về nhà, điểm chết người chính là, mẹ của anh ta lại chính là tác giả MK, bà ấy chỉ liếc mắt một cái đã nhìn thấu thủ pháp gây án của cô, cũng đem chứng cứ cung cấp cho cảnh sát."
Tần Tư Ngữ cười, "Nói không sai, đúng là như vậy.
Bất quá tôi còn có một con át chủ bài, tôi cố ý động thủ vào lúc trước một ngày sinh nhật mười bốn tuổi của mình, bởi vì chưa bước qua mười bốn tuổi, cho dù có bị bắt cũng sẽ không bị hình phạt gì.
Vì để giết chết tên cặn bã kia, tôi đã xem qua không ít sách pháp luật đâu!"
Nhắc tới cha mình, sắc mặt cô ấy trở nên có chút thâm trầm, "Hắn là ba sau của tôi, tên cặn bã này, chẳng những mỗi ngày đòi tiền của mẹ tôi, còn thường xuyên đánh bà ấy, thậm chí......!thậm chí hắn còn đối với tôi có ý muốn không biết xấu hổ.
Cho nên tôi mới hẹn hắn đi quán bar, chuốc say hắn, rồi giết hắn! Vốn dĩ cho rằng cảnh sát tìm không thấy hung khí thì có thể chạy thoát tội, bất quá vận khí đúng là không tốt, vừa đúng lúc tôi bị thần tượng của mình vạch trần."
Cô ấy mỉm cười, "Cô cho rằng tôi sẽ hận bà ấy? Không thể nào, tôi rất bội phục bá, kính trọng bà, bà ấy vĩnh viễn là thần tượng của tôi.
Tôi rất vất vả mới tìm cái được cơ hội cùng bà ấy gặp mặt riêng, hai người các người......!Thật là tới không đúng lúc."
Cô ấy nhìn chằm chằm Trì Oánh, chậm rãi nói: "Cô có thể hiểu được chứ?"
Trì Oánh lắc đầu, "Hoàn toàn không thể."
Có thể hiểu được mới là lạ!
Lộ Gia Lam lại mỉm cười nói, "Tôi có thể hiểu được."
Bà lại lấy lên một khối bánh quy, "Bất quá tôi còn muốn nói là, ngàn vạn không cần bắt chước thủ pháp gây án.
Tình cảnh trong sách là được thiết kế ra, mà hiện thực càng thêm phức tạp, từ thời điểm cô quyết định bắt đầu bắt chước gây án, cũng đã nhất định là phải thất bại."
Bà chậm rãi nhai bánh quy, hạ thấp thanh âm, "Tên đàn ông kia......!xác thật nên giết."
Tần Tư Ngữ mắt sáng rực lên, "Đúng không? Bất quá tôi muốn biết......!Ngài vừa rồi khi đi theo tôi, đã biết tôi là ai đúng không?"
Lộ Gia Lam cười nói: "Tất nhiên là đã biết, hơn nữa tôi cũng biết mục đích của cô, bằng không như thế nào sẽ yên tâm cùng cô tới đây chứ? Cô phải biết rằng, con gái tôi là cao thủ quyền anh, hơn nữa......!cùng nhau tới còn có một tiểu quyền vương.
Nếu mà tôi không muốn, ai cũng không thương tổn được tôi."
Tần Tư Ngữ trong ánh mắt bắt đầu toát ra trái tim nho nhỏ, "Không hổ là thần tượng của tôi!"
Trì Oánh lôi kéo Lạc Minh Dịch, "Được rồi, chúng ta cũng đừng quấy rầy nữa."
Buổi họp mặt fan của người ta, sự tồn tại của bọn họ có vẻ rất dư thừa.
Lạc Minh Dịch xác định Lộ Gia Lam đã được an toàn, cũng không có tiếp tục ở lại nơi này, liền đi theo Trì Oánh ra cửa.
Thời điểm đi tới cửa, Trì Oánh bỗng nhiên quay đầu lại hỏi một câu, "Đúng rồi......!chồng của cô là chết như thế nào?"
Tần Tư Ngữ nâng mí mắt lên, tựa hồ như đang hồi ức một chút, "Anh ta uống say té ngã từ trên lầu xuống."
Trì Oánh khóe miệng giật giật, "Không tin."
Tần Tư Ngữ thở dài, "Được rồi, anh ta còn cắn thuốc......!cô cũng biết ở loại quốc gia tự do như nước M này, loại chuyện này là hợp pháp.
Mỗi năm có rất nhiều người chết như vậy, anh ta chết như vậy cũng không có gì kỳ quái."
Trì Oánh vẫn là không tin, bất quá cũng không có tiếp tục hỏi tiếp.
Cảnh sát nước M cũng không có định tội cô ấy, vậy chứng minh là mặc dù là cô ấy có động tay, cũng đã hoàn mỹ mà che dấu chứng cứ phạm tội của mình.
Fans số một của MK......!là một người thật đáng sợ..