Ba Năm Quét Rác - Bắt Đầu Điệu Thấp Tu Hành

chương 33: 33: tịch tà kiếm phổ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nhất Vô Niệm một bên nghe lão nói, trong lòng cũng cảm thấy môn pháp quyết này dường như rất không tồi.

Hơn nữa, hắn đúng là sẽ đi con đường kiếm đạo!

Pháp quyết này cũng coi như có giá trị.

Nghĩ như vậy, Nhất Vô Niệm cũng coi như có chút thỏa mãn, ánh mắt nhìn về phía nguyên thần này cũng hòa hoãn hơn.

Sau cùng hắn nói: “Mặc dù ngươi cũng rất thành tâm, nhưng mà ta cũng không tin được ngươi.

Thế này đi chúng ta dùng đại đạo thề, thế nào?”

Cuối cùng Nhất Vô Niệm cũng không có đuổi tận giết tuyệt, mặc dù hắn biết tha cho kẻ từng có ý định đoạt xa mình cũng có chút không nên, nhưng hắn nói được thì làm được.

Hơn nữa, dùng đại đạo thể cũng là điều hắn ý lại.

Trước mắt tại Thất Nguyệt đại lục ‘đại đạo thề’ chính là đã được kiểm chứng, ai vi phạm lời thề đều sẽ bị trừng phạt kích đang.

Hắn cũng đã từng xem qua trong điểm tịch những vụ vi phạm ‘đại đạo thề’, bị đại đạo sức mạnh trừng phạt khủng khiếp cỡ nào.

Sư tôn Lăng Không cũng từng nhấn mạnh với hắn, ‘đại đạo thề’ là thứ tối kỵ.

Nhắc nhở hắn ít dùng ‘đại đạo thề’, nhưng một khi đã hứa thì không thể phớt lờ được.

Đây đã kiểm chứng qua nhiều kỷ nguyên.

Đại đạo thề không phải thứ đồ chơi gì, nó có thể thật sự trừng phạt khi lời thề của một người đã từng nói ra.

Nhất Vô Niệm đối với thứ này vẫn rất nghi ngờ, thật sự có một lực lượng có thể trực tiếp chi phối chúng ta hay sao?

Lần này, hắn muốn thử xem như nào.

“Được! Ta, Phương Nhất Khiếu dùng đại đạo xin thề.

Chỉ cần… mà ngươi tên gì?”

Đang nói được nửa thì lão già bỗng chợt nhớ ra điều gì, quay sang nhìn Nhất Vô Niệm hỏi.

“À, ta tên là Nhất Vô Niệm!”

Lão già gật đầu tiếp tục:

“… Chỉ cần Nhất Vô Niệm thả ta rời đi, từ nay về sau mọi chuyện liên quan tới hắn ta đều sẽ không nhúng tay vào, không có tâm niệm trả thù, không nhắc với ai bất cứ thông tin nào về Nhất Vô Niệm.

Nếu không nguyện chịu mọi sự trừng phạt.”

Sau khi lời hắn nói xong chờ một chút nhìn sang chỗ Nhất Vô Niệm nói: “Đến lượt ngươi rồi!’

“Ta, Nhất Vô Niệm dùng đại đạo thề, chỉ cần Phương Nhất Khiếu sau này không vi phạm những lời hắn nói, thì ta sẽ không truy cứu cũng như có hành vi làm tổn hại hắn.”

Thề xong một lúc Nhất Vô Niệm cũng không cảm thấy có gì khác lạ.

Vô lý!

Sư tôn chẳng phải nói ‘đại đạo thề’ khi được thiết lập thì sẽ cảm nhận được một sợi dây liên kết giữa bọn họ, nó giống như khế ước vậy, sẽ cảm nhận được.

Mà hiện tại qua một lúc vẫn chưa thấy gì.

Chẳng lẽ…

Lão già thề xong lập tức đối với Nhất Vô Niệm cười nói: “Thề cũng đã thề rồi, ta có thể đi được rồi chứ tiểu huynh đệ.”

Nhất Vô Niệm ánh mắt lạnh lẽo, đang định chất vấn lão ta thì suy nghĩ tới điều gì liền âm thầm câu thông với hệ thống.

“Hệ thống, ngươi có thể xác nhận được đại đạo thề của ta với lão đã xác lập được hay chưa?”

【Bản hệ thống không đủ đẳng cấp để cảm nhận điều này.】

【Nhưng khi đại đạo thề được thiết lập, những người liên quan đều sẽ cảm nhận được một cảm giác sâu xa đến từ đại đạo.】

Vốn nghe được câu đầu của hệ thống hắn còn có chút thất vọng, nhưng câu sau liền hữu dụng.

Hệ thống đã chứng thực suy nghĩ của hắn, hắn chưa cảm nhận được điều gì có nghĩa giữa hai người bọn họ chưa được thiết lập ‘đại đạo thề”.

Tại sao lại như thế?

Đúng rồi!

Là tên!

Chắc chắn là như thế, hắn không nói sai vậy người trước mắt này chính là nói dối, nghĩ tới điều này trong lòng hắn trầm xuống.

Mặc kệ mục đích tên này trốn tránh ‘đại đạo thề’ như nào.

Kẻ này phải giết!

“A, nhìn ngươi đã có thành ý như vậy, ta cũng có món quà cho ngươi trước khi hai ta xa cách.” Nhất Vô Niệm đối với lão già cười nói.

“Đạo hữu quá khách sáo rồi! Nhưng mà trước mắt ta muốn tìm nơi bế quan, bởi vậy có lẽ không cần thiết phải như vậy.” Lão già cũng không còn quá sợ hãi đối với Nhất Vô Niệm nữa, dù sao trong tiềm thức giữa hai người, “đại đạo thề’ đã được thiết lập.

“Ha ha, không sao! Món quà này chắc chắn ngươi sẽ thích!” Nhất Vô Niệm cười lạnh nói.

Nghe được âm thanh của Nhất Vô Niệm có phần kỳ quặc, lão già có chút nghi hoặc nhìn sang.

Nhưng đợi chờ lão phía trước là những nỗi đau linh hồn, “A..a a…ngươi… ngươi!”

Trước khi lão hóa thành tro tàn liền nghe thấy câu nói của Nhất Vô Niệm, “Dám đùa nghịch ta, coi ta là kẻ ngu si đó à?”

Nhìn lão già hóa thành tro tàn trong lòng Nhất Vô Niệm không có vui vẻ mà càng ngược lại, hắn cảm thấy bản thân vẫn quá tin người.

“Kiến thức đã hạn hẹp còn thích làm người tốt!”

“Thật bi ai…”

Lẩm bẩm mấy câu, trong ánh mắt của Nhất Vô Niệm càng lạnh hơn một phần.

Có lẽ bởi vì dạo gần đây cảm nhận được sự ấm áp của mọi người mà hắn có chút dễ tin người hơn, mặc dù lúc nào cũng nói bản thân sẽ cảnh giác.

“Hây…”

Thở dài một tiếng nặng nề Nhất Vô Niệm ánh mắt dừng tại chiếc nhẫn trong tay, thần thức khẽ quét vào hai mắt liền sáng, bên trong có có mấy lọ đan dược cùng một tòa linh thạch.

“Xem nào? Ồ, chỗ này cũng phải được vạn linh thạch hạ phẩm.” Nhất Vô Niệm vui sướng, như vậy tính ra tài sản của hắn lại nhiều hơn, linh thạch đối với hắn đúng là có sức hấp dẫn.

Về phần đan dược thì hắn không có để ý, bởi vì nó đã quá hạn rồi, đã trở thành phế đan.

Tại Thất Nguyệt đại lục, linh thạch được chia làm nhiều cấp độ.

Linh thạch hạ - trung- thượng – cực phẩm.

Tỷ lệ tùy theo độ quý mà chia.

Một viện linh thạch trung phẩm có thể đổi ra viên linh thạch hạ phẩm, viên linh thạch thượng phẩm = viên linh thạch trung phẩm.

Về phần linh thạch cực phẩm lại khác, viên linh thạch cực phẩm = viên linh thạch thượng phẩm.

Thu chiếc nhẫn này vào trong ống tay áo, bởi vì nhẫn trữ vật không thể chứa nhẫn trữ vật khác được.

Đây cũng là hạn chế khó có thể thay đổi được, tạm thời hắn biết là như vậy.

Bởi vậy, hắn cũng chỉ có thể cất tạm.

“Được rồi, mấy chuyện rắc rối cũng đã giải quyết xong giờ đến việc chính.” Thu được vạn linh thạch hạ phẩm làm tâm tình Nhất Vô Niệm không tệ.

Mới đứng tại chỗ cần đánh dấu liền có âm thanh hệ thống vang lên.

【Hệ thống phát hiện địa điểm có thể đánh dẩu, túc chủ phải chăng đánh đấu? 】

“Đánh dấu!” Không chút chần chừ, thao tác quen thuộc mặc niệm trong đầu.

【Chúc mừng túc chủ đánh dấu thành công lần thứ , nhận được một điểm đánh dấu cùng với một bản công pháp Thiên giai hạ phẩm Tịch Tà Kiếm Phổ.】

Cái gì công pháp thiên giai hạ phẩm!

Không đùa.

Hệ thống lần này chơi lớn.

Nhưng đợi đến khi hắn xem được nội dung ghi chú của môn công pháp này, lập tức nét mặt lộ ra vẻ không còn gì lưu luyến nữa.

【Tịch Tà Kiếm Phổ: Thiên giai hạ phẩm, có chín tầng cảnh giới, mỗi khi đột phá được một tầng tu vi đều sẽ đột phá theo, kiếm pháp tuyệt diệu có thể vượt cấp chiến đấu.

Điều kiện để nhập môn là tự cung】

Tự cung?

Nhất Vô Niệm cảm thấy mắt mình hơi choáng thì phải, xem lại lần nữa liền không thấy sai rồi.

Đúng vậy, môn công pháp này không ngờ lại phải ‘tự cung’ mà đây mới chỉ là điều kiện để nhập môn.

Nhập môn liền phải tự cung? Môn công pháp này cũng thật tà môn.

Note: Mọi người đọc xong cho mình xin ít nhận xét cùng đề cử hoa, cảm ơn rất nhiều!.

Truyện Chữ Hay