Nơi đây có một con yêu ma đạt tới cấp độ Kim Đan đỉnh phong nghĩ tới đây cũng làm cho hắn khá đau đầu, mất đi pháp bảo hộ thể Kim Ti Nhuyễn Giáp đúng là khiến cho hắn dè chừng hơn rất nhiều.
Bất quá, để ra được đây cũng chỉ có thể diệt sát hết đám yêu ma trước mắt.
Cự thạch lộ ra khí thế nặng nề đè ép xuống đám yêu ma bên dưới, yêu ma đầu lĩnh một bên ngăn cản kiếm quang mắt thấy cự thạch trên hư không sắp bắn tới nơi, vội vàng mở miệng nói, bất quá âm ngữ có vẻ không phải giống như nhân tộc.
Nhất Vô Niệm cũng chẳng buồn để ý đối phương nói điều gì, hai tay của hắn khống chế kiếm quang còn sót lại liên tục công kích yêu ma đầu lĩnh.
Muốn chống đỡ, vậy để ta cho ngươi toại nguyện.
Kiếm quang tụ lại liên tục công kích vào mọi hướng xung quanh cơ thể yêu ma đầu lĩnh, khiến cho nó cũng không thể rảnh tay ra sức trợ giúp đám yêu ma khác.
Không ít cự thạch thi nhau bắn xuống, tốc độ tưởng như chậm nhưng thực chất vô cùng nhanh, thoáng chốc đã chạm mặt đám yêu ma.
Con yêu ma cửu vĩ thân hình vốn khổng lồ lại còn chống đỡ một hồi kiếm quang khiến cho bản thân bị thương không nhẹ, tránh né được một vài viên lập tức bị một đám cự thạch khác đập trúng vào đuôi, sau đó là liên tiếp cự thạch đổ ập xuống rất nhanh liền chôn vùi nó trong biển thạch, âm thanh gào rú của nó cũng chầm chậm biến mất.
Nhất Vô Niệm hơi ngạc nhiên, con yêu ma này thân hình mặc dù to lớn nhưng dù sao cũng đạt tới cấp độ Kim Đan tầng , thế nào cũng phải chống đỡ được chứ.
Vừa nãy giao thủ với cửu vĩ, bản thân cũng có cái nhìn khách quan về thực lực nó, tốc độ không nhanh, lực công kích chủ yếu ở đuôi cùng móng vuốt tứ chi.
Cũng không thấy nó sử dụng lực lượng thiên phú nào khác.
Thuật pháp này cực kỳ mạnh, tiêu tốn không ít chân nguyên của hắn, yêu ma nơi đây có mạnh có yếu đã như vậy liền chia rẽ lực lượng của bọn chúng nó.
Yêu ma thủ lĩnh bận rộn đánh phá kiếm quang, hắn đương nhiên phải tranh thủ làm thịt vài con yêu ma cấp dưới.
Nhìn cự thạch liên tiếp bắn xuống, mặt đất xuất hiện vô số những chiếc hố thật to lớn bên trong gần như toàn là yêu ma bị đè nát thành vụn.
Âm thanh động đất rung chuyển, những tiếng hét hòa trộn cứ thế vang vọng khắp không gian trong đây, khung cảnh hiện ra hết sức hỗn loạn.
Thân hình Nhất Vô Niệm thoắt ẩn thoắt hiện, mơ hồ liền gia nhập vào cuộc chiến.
“Phụt!”
Từng âm thanh gầm nhẹ kèm theo đó là những dòng ma huyết phun trào, lần lượt lũ yêu ma bị Nhất Vô Niệm tất kích tất sát đánh lén.
Nhận ra được ý đồ của hắn, đám yêu ma còn sót lại nhanh chóng tụ hợp vào cùng một chỗ ngăn cản việc Nhất Vô Niệm đánh lén.
Bất quá, mục tiêu của hắn lại không phải chúng nó, một thanh kiếm mang theo hai vệt lam huyết quang mang hóa thành một đạo lốc xoáy xuyên tới ngọn núi thạch trước mắt.
“A a a….”
Đột ngột một âm thanh từ đống loạn thạch truyền ra.
“Ầm!” một tiếng vang, vô số loạn thạch vỡ nát bay tứ tung lên bầu trời, theo đó một thân ảnh to lớn từ trong đống thạch hiện lên trên hư không.
Thân ảnh vừa xuất hiện, Nhất Vô Niệm đã đứng ở trên đỉnh đầu của cửu vĩ.
“Oành!”
Một quyền đấm thẳng vào đỉnh đầu của cửu vĩ khiến nó lại xuyên xuống mặt đất.
Bỗng trên không trung xuất hiện một loạt hư hắc xà, hắc xà bao trùm toàn bộ không gian xung quanh Nhất Vô Niệm mở miệng máu nhào tới cắn.
Ánh mắt Nhất Vô Niệm đảo nhanh một lượt, tay cầm trường kiếm quét ngang, bốn phía kiếm phí phóng ra quét sạch một đợt hắc xà.
Trên đỉnh đầu của Nhất Vô Niệm hiện ra thân ảnh khổng lồ của hắc mãng, cái đuôi trực tiếp quật mạnh vào người Nhất Vô Niệm bất quá không hề khiến cho hắn bị một chút thương tổn.
Hắc mãng yêu ma yếu hơn cửu vĩ một chút, thực lực khoảng chừng Kim Đan tần bởi vậy đối phó với nó hắn không gặp bao nhiêu khó khăn.
Đánh bật hắc mãng ra phía xa, Nhất Vô Niệm nhanh chóng chém ra một đòn chặn lại một đợt năng lượng đánh lén đằng sau.
“Ầm!”
Lực lượng hắn đánh ra chỉ duy trì không lâu liền bị vô số hắc thương xuyên thủng, đà tiến không có ngừng lại trực tiếp đánh vào người hắn.
Lực lượng lần này của yêu ma đầu lĩnh mạnh hơn rất nhiều so với những đòn tấn công trước đó của cửu vĩ cùng hắc xà, thân hình của Nhất Vô Niệm bị đánh bay xuống mặt đất.
Nhẹ nhàng từ bên trong hố sâu đứng dậy Nhất Vô Niệm phủi bụi từ trên người xuống, ánh mắt lạnh nhạt nhìn đám yêu ma trên không trung.
Kiếm trong tay khẽ động, kiếm khí từ trên người tỏa ra vô cùng khủng khiếp khiến cho đám yêu ma không khỏi rung động.
Đặc biệt con yêu ma đầu lĩnh gấp rút ra lệnh công kích, bản thân nó liền trực tiếp tích súc lực lượng vào bên trong trường thương.
"Vút!”
Trường thương được yêu ma đầu lĩnh gọn lẹ ném ra, vừa bay trên không trung liền huyễn hóa thành một con quái vật khổng lồ nhào tới chỗ Nhất Vô Niệm.
Vô số yêu ma lao đến chỗ Nhất Vô Niệm muốn trực tiếp đánh vào người hắn, bất quá Nhất Vô Niệm đã nhắm mắt, vẻ mặt không chút quan tâm.
“Đến!”
Khí tức trên người hắn đột nhiên thu liễm, tĩnh lặng như mặt hồ.
Không bất kỳ ai trông thấy được động tác xuất kiếm của hắn, một kiếm giống như bất chợt xuất hiện, không hề có một dấu hiệu báo trước.
Đứng trước lực lượng kiếm ý kinh thiên, thủ đoạn công kích của đám yêu ma trực tiếp lộ ra yếu ớt lạ thường.
Vô số công kích bị kiếm ý xoắn nát không còn một mảnh…
“Huỳnh huỳnh huỳnh…”
Âm thanh bạo tạc nổ vang liên tiếp bên trong hư không khiến cho mặt đất rung chuyển không ngừng.
Nhất Vô Niệm thờ ơ trước mọi chuyện, một đòn kiếm ý tích súc bấy lâu bộc phát ra đủ để mai táng toàn bộ yêu ma nơi đây.
Bụi mù tan đi, hiện ra một mảnh khu vực tàn phá không chịu được, hoàn toàn không còn nhận ra được vẻ vốn có của nó.
Tại vết nứt thẳng dài bên dưới mặt đất có một cánh tay bấu lên, sau đó là hai tay, thoáng chốc một thân ảnh tàn tạ xuất hiện trên mặt đất.
Đây chính là yêu ma đầu lĩnh.
Đối phương không chết cũng đã trong dự liệu của Nhất Vô Niệm.
Chỉ thấy yêu ma đột nhiên mở miệng nói chuyện: “Tiểu tử nhân tộc, ngươi rất mạnh!”
Nhất Vô Niệm chẳng có tâm trạng buồn nói chuyện với nó, một tay cầm trường kiếm chém ra một đường kiếm phá không mà đến, chớp mắt liền xuất hiện trước mặt yêu ma.
Yêu ma đầu lĩnh chỉ nở nụ cười, một tay đưa ra bóp nát đường kiếm chiêu.
Nhìn thân thể toàn bộ đều chằng chịt vết thương, ánh mắt Nhất Vô Niệm hơi híp.
“Ngươi chỉ là một tên sắp chết, chống cự vô ích!”
Lần này đến lượt yêu ma trầm mặc, bất quá nó rất nhanh lại nở một cười tràn đầy thâm ý.
Trên thân của yêu ma bắt đầu hiện ra từng đường nứt, sau một lúc khắp cơ thể của nó đều nổi lên vệt nứt, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bị đổ vỡ.
Dù vậy, yêu ma đầu lĩnh cũng không buồn nhòm ngó tới, trong ánh mắt của nó chỉ có Nhất Vô Niệm.
Một loại tâm tình khá là phức tạp, đôi môi hơi nhấp máy, nhưng âm thanh lại vô cùng rõ ràng:
“Nhân tộc các ngươi chỉ là nô lệ của thánh tộc, đợi đại quân của thánh tộc tiến vào đại lục nơi này, thời đại của các ngươi chắc chắn sẽ bị diệt tuyệt…”
Sắc mặt Nhất Vô Niệm không chút biến hóa, bất quá ánh mắt hiện lên một chút sát khí, dẫu vậy cuối cùng vẫn không có động thủ.
Yêu ma hơi bất ngờ trước thái độ bình tĩnh của Nhất Vô Niệm, nó cũng trầm mặc.
Qua một lúc, ý thức của yêu ma đầu lĩnh càng lúc càng yếu, thân thể của nó dường như đã đạt đến cực hạn bắt đầu phát ra những luồng ánh sáng, trước khi yêu ma tử vọng đột nhiên ngẩng đầu nhìn hư không, miệng lẩm bẩm, âm thanh có chút đứt quãng:
“Thuộc hạ… có… tội không…không thể bảo vệ thánh…”
Nói tới đây âm thanh liền không có bởi vì cả cơ thể của đối phương đã nổ tung, hóa thành từng mảnh.
Không gian nơi đây cũng trở nên bất ổn, xuất hiện vô số vết nứt….