Chiêm Táng lúc này muốn mở ra thông đạo đến Thâm Uyên Vị Diện.
Đây chính là một cái bổn mạng thiên phú thần thông của Chiêm Táng.
Dù sao Chiêm Táng không có đem linh hồn ấn ký ký thác vào Thâm Uyên Vị Diện, nhưng trong mạch máu của hắn, dù sao có lưu động dòng máu quý tộc của Thâm Uyên Vị Diện.
Tại Thâm uyên vị diện, Chiêm Táng so với Phong Vân Vô Ngân cùng Liên Y, có ưu thế thật lớn, tuy rằng Phong Vân Vô Ngân cùng Liên Y, đều là đem linh hồn ấn ký ký thác đến tối cao vị diện, nhưng tuyệt đối không thể dễ dàng đả thông thời không đường hầm như vậy, nếu muốn đả thông đường hầm, bọn hắn nhất định phải thiêu đốt rất nhiều năng lượng khổng lồ mới được. Liên Y chỉ cần có thể có đủ số lượng lớn, là có thể đả thông thông đạo đến Phật tổ tối cao vị diện. Mà Phong Vân Vô Ngân, bởi vì Kiếm Tiên Đồ Lục còn không có chữa trị đầy đủ, hắn không thể truyền đến tối cao vị diện thần bí mà hắn ký thác linh hồn ấn ký được.
Chỉ thấy Chiêm Táng trực tiếp lấy ra một giọt máu, giọt máu này ngưng mà không tiêu tan, liên tục xoay tròn, tại trong máu của hắn, loáng thoáng, phong ấn rất nhiều Thâm Uyên văn tự, cùng với một trận pháp ảo diệu.
- Phốc!
Trận pháp này trực tiếp từ máu tươi của Chiêm Táng đánh ra, bao phủ lấy Chiêm Táng cùng Phong Vân Vô Ngân, lúc này cả người Phong Vân Vô Ngân lâm vào một loại trạng thái, chỉ cảm thấy thân hình rất nhanh bay lên, nháy mắt liền thoát ly phạm vi Tử Yên chủ thần vị diện, cùng Chiêm Táng xuyên qua một đám thời không, một mảnh phiến sao trời vậy.
Xung quanh Phong Vân Vô Ngân không ngừng hiện ra các vị diện, quả thực chính là một đám vị diện muôn màu muôn vẻ, từ trong mắt Phong Vân Vô Ngân xẹt qua. Có rất nhiều ngoại tộc, có rất nhiều nhiều loại văn minh khác mà Phong Vân Vô Ngân thậm chí còn nhìn thấy một ít chủ thần vị diện, những chủ thần vị diện này cách Phong Vân Vô Ngân rất là xa xôi.
- Vô Ngân, chúng ta đang tiến hành thời không xuyên toa, tất cả những thứ ngươi nhìn thấy đều cách ngươi phi thường xa xôi.
Chiêm Táng nói.
- Ân Chiêm Táng đại ca, Thâm Uyên Vị Diện này, xem ra vẫn rất là xa xôi.
Phong Vân Vô Ngân gật đầu nói ra.
- Nói thật, ta hiện tại cũng vẫn có chút khẩn trương.
Chiêm Táng bật cười nói.
- Bất cứ một nhân vật thế tục nào, tới tối cao vị diện không thể tránh khỏi khẩn trương như vậy. Vô Ngân, bởi vì ta có thiên phú bản năng đến Thâm Uyên Vị Diện, cho nên thời gian chúng ta còn không quá dài. Nếu bình thường chúng ta cứ hồ đồ phi hành, chỉ sợ, đời này là tới Tối cao vị diện không được, rất xa xôi, rất xa xôi rồi.
Cho dù từ Chiêm Táng mang theo mất một đoạn thời gian rất dài dòng, buồn chán, có lẽ là mấy ngày mấy đêm mới có thể tới nơi được.
Phong Vân Vô Ngân cũng đã thích ứng, hiện tại cũng cảm thấy thập phần buồn tẻ, bởi vậy liền nhìn Chiêm Táng nói.
- Chiêm Táng đại ca, ngươi đến tột là vì sao, vì cái gì ngươi là Thâm Uyên Vị Diện quý tộc, lại lưu lạc đến bây giờ, còn không dám trở lại Thâm Uyên Vị Diện, lấy lại tất cả những gì thuộc về ngươi. Chẳng lẽ trong đó, cũng là có bí mật gì đó sao?
Phong Vân Vô Ngân cũng muốn thừa dịp cơ hội này, hiểu biết một chút chuyện tình phát sinh ở trên người Chiêm Táng, dù sao, là muốn giúp Chiêm Táng tranh thủ danh phận, Phong Vân Vô Ngân nhất định phải đem mọi chuyện phải hiểu rõ cặn kẽ mới được.
Chiêm Táng bùi ngùi thở dài.
- Vô Ngân huynh đệ, nếu Vi huynh là mời ngươi đi giúp Vi huynh tranh thủ danh phận, như vậy, có sự tình gì, tự nhiên sẽ không giấu diếm Vô Ngân nữa.
Ngừng lại một chút, Chiêm Táng cười khổ nói.
- Vô Ngân huynh đệ, trên thực tế, có sự tình, ngay cả lão sư của ta cũng không quá biết rõ ràng, nói như vậy, vi huynh là một con riêng.
- Ân, điều này không có gì.
Phong Vân Vô Ngân cũng không có kỳ thị, chính là gật gật đầu.
- Chiêm Táng đại ca, ngươi cứ việc nói ra thoải mái.
- Tốt, ở Thâm Uyên Vị Diện tối cao thần, đấng tối cao duy nhất, là vua Thâm Uyên.
Nói tới đây, trên mặt Chiêm Táng đều hiện ra quang mang sùng bái.
- Vua Thâm Uyên là thần tượng của dân bản xứ Thâm Uyên Vị Diện, là tín ngưỡng, là văn minh.
- Ân, Chiêm Táng đại ca, ta hiểu được, ở Thâm Uyên Vị Diện, duy nhất tối cao thần là vua Thâm Uyên, ta nghe Chúc lão nói qua, mỗi một cái tối cao vị diện, chỉ có một tối cao thần.
Phong Vân Vô Ngân gật đầu nói.
Chiêm Táng cũng nói.
- Vô Ngân huynh đệ, ở tối cao vị diện, chủ thần cũng không phải nhiều như vậy, ngươi đừng nhìn ngươi đã đi một chuyến đến Đao Kiếm vị diện, liền biết một khu vực như vậy, còn có mười đại chủ thần, nhưng ngươi phải hiểu được một cái đạo lý, tối cao vị diện chủ thần, cùng thế tục chủ thần, là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Phong Vân Vô Ngân bừng tỉnh.
- Đúng! Tối cao vị diện chủ thần, tuyệt đối cường đại không phải Sí Thiên chủ thần, có thể so sánh được.
- Bởi vì nguyên nhân do phẩm chất vị diện, tối cao vị diện hạ vị thần, cũng tương đương với thế tục trung thượng vị thần, tối cao vị diện trung vị thần, phương diện thần lực thần thông, là có thể so sánh thế tục trung, thượng vị thần của Vị diện chủ thần, chủ thần Tối cao vi diện hoàn toàn có thể dùng ánh mắt giết chết chủ thần thế tục.
Chiêm Táng giải thích nói ra.
- Vô Ngân huynh đệ, ngươi ở thế tục, có thể miểu sát thượng vị thần, ngay mặt giết chết chủ thần bình thường, đó là bởi vì ngươi đem linh hồn ấn ký ký thác tới tối cao vị diện, ngươi gặp may mắn, cất bước liền so với bọn hắn cao hơn rất nhiều. Nhưng ngươi tới tối cao vị diện, sẽ không dễ dàng vượt cấp giết người như vậy.
- Điều này ta hiểu được, Chiêm Táng đại ca, những điều ngươi nói, ta hoàn toàn hiểu được, bởi vì tối cao vị diện sinh vật, linh hồn ấn ký cũng ký thác ở tối cao vị diện, cất bước cùng ta là giống nhau.
Phong Vân Vô Ngân nói ra rõ ràng.
- Vô Ngân, vi huynh can đảm đánh giá ngươi hiện giờ là trung vị thần, như vậy, ngươi tới tối cao vị diện, sẽ đối phó hạ vị thần hẳn là không thành vấn đề gì, đối phó trung vị thần bình thường, có thể thực lực ngang nhau, đối phó đỉnh trung vị thần, ngươi có thể cố hết sức, nếu không là lưỡng bại câu thương. Còn đối phó thượng vị thần, như vậy, Vi huynh nói Vô Ngân ngươi đừng trách, có thể, ngươi còn không phải là đối thủ của tối cao vị diện thượng vị thần.
Chiêm Táng trọng tâm nói ra.
- Ân, Chiêm Táng đại ca, nói cách khác, ta tới tối cao vị diện, ưu thế, không còn sót lại chút gì? Điều này ta hiểu được.
Phong Vân Vô Ngân gật đầu thừa nhận, nhưng, Chiêm Táng còn không biết, Phong Vân Vô Ngân còn có một chiêu áp đáy hòm, đó là Kiếm Thần Thời Gian.
Phong Vân Vô Ngân tin tưởng, chỉ cần thi triển ra Kiếm Thần Thời Gian, chỉ sợ là có thể giết chết tối cao vị diện thượng vị thần rồi.
Nhưng Phong Vân Vô Ngân không biết, Kiếm Thần Thời Gian của chính mình, có can thiệp tối cao vị diện thời gian quy luật hay không.
Dù sao hắn cũng chưa từng thử qua
Chiêm Táng tiếp tục nói.
- Vô Ngân, bởi vậy, ở tối cao vị diện, chủ thần sẽ không là rau cải trắng, đầy đường đều có. Ở rất nhiều năm trước kia, cũng là thời điểm ta sinh ra, ở Thâm Uyên Vị Diện, dưới trướng vua Thâm Uyên, chỉ có mười đại chủ thần. Vô Ngân, ngươi đừng xem số lượng mười đại chủ thần này rất nhiều, kì thực, ngươi phải hiểu được, Thâm Uyên Vị Diện, diện tích là bao nhiêu khủng bố. Ha ha, cũng bằng Tử Yên vị diện hiện tại.
- Sao rộng lớn như vậy.
Phong Vân Vô Ngân khiếp sợ.
- Ân, địa vực khổng lồ như thế, liền mười đại chủ thần ở Thâm Uyên Vị Diện, tương đương với biên giới Vương gia, mà phụ thân của ta, đó là một Ác ma lãnh chúa, là người bên trong mười đại chủ thần.
Nhắc tới cha của mình, Chiêm Táng trong mắt đổ xuống một loại thần sắc phi thường cổ quái, đây là một loại thần sác yêu hận cũng không rõ vậy.
- Ở Thâm Uyên Vị Diện, kỳ thật cũng không phải chế độ một vợ một chồng, nghe nói ở Thiên Đường vị diện, mới là một chồng một vợ. Nhưng bởi vì phụ thân ta, thê tử của hắn, rất nhiều, bởi vậy, phụ thân của ta về phương diện nạp thiếp, liền rất là cẩn thận, không dám tùy ý nạp thiếp.
Chiêm Táng buồn rầu nói.
Phong Vân Vô Ngân trong đầu linh quang chớp động,
- Chiêm Táng đại ca, chẳng lẽ nói, thê tử phụ thân ngươi, là công chúa của vua Thâm Uyên sao?
- Tê!
Chiêm Táng trong mắt xẹt qua một chút ác liệt.
- Vô Ngân! Lại có thể bị ngươi đoán ra rồi! Đúng, phụ thân ta kia, ác ma lãnh chúa, thê tử của hắn, đó là con gái của vua Thâm Uyên, thân phận được Thâm Uyên vua sủng ái gả cho phụ thân của ta, trên thực tế, sự tình phía sau, liền phi thường quỷ dị. Ta sinh ra, phụ thân cưới Thâm Uyên công chúa làm vợ, nhưng là nạp thiếp cũng không ít, mỗi một thiếp sinh đẻ xuống, phàm là nam nhân, toàn bộ chết yểu tử, chỉ có nữ nhân, mới có thể sống sót.
- A, điều này nhất định là do Thâm Uyên công chúa động tay động chân rồi.
Phong Vân Vô Ngân dùng đầu ngón chân, cũng có thể suy nghĩ ra bí mật trong đó rồi.
- Đúng, có lẽ là hạ cái nguyền rủa gì đó, có lẽ lại là âm thầm tự mình động thủ diệt sát nam hài tử, ở Thâm Uyên Vị Diện là đại thần biên cương, có được vô thượng tước vị cùng lãnh thổ, mà dựa theo quy tắc, ngày sau kế thừa sự nghiệp của phụ thân, chỉ có là con thân sinh, cũng không thể là nữ nhân, cho nên, thiếp thị sinh ra nam hài tử, toàn bộ đều đã tử vong, chỉ còn lại có Thâm Uyên công chúa sinh ra nam tử, khỏe mạnh còn sống. Mẫu thân của ta, đó là một tiểu thiếp của ác ma lãnh chúa, nàng ở thời điểm sinh ra ta, lập tức cử người thân tín, đem ta đưa đến phàm trần, cũng may vừa mới gặp Chúc lão, ta đây mới giữ tròn tánh mạng. Bất quá, ta cũng không dám đem linh hồn ấn ký ký thác đến Thâm Uyên Vị Diện không gian hàng rào, sợ bị Thâm Uyên công chúa tà ác kia hiểu rõ. Dù sao, ta có huyết mạch của ác ma lãnh chúa, một khi ký thác linh hồn ấn ký đến Thâm Uyên Vị Diện, lập tức liền bị người phát hiện, đưa tới họa sát thân mà thôi.
Chiêm Táng nhất nhất giải thích ra.
- Việc này, đều là mẫu thân của ta phong ấn tin tức đến linh hồn của ta, khi ta tuổi, tin tức này nhất nhất thức tỉnh, hơn nữa, mẫu thân của ta tại trong đoạn trí nhớ cũng nói cho ta biết, cả đời cũng không nên thử tranh đoạt danh phận, bởi vì, đó là chuyện tình phi thường nguy hiểm.
- Úc...
Phong Vân Vô Ngân rốt cục hiểu biết sự tình từ đầu đến cuối.
- Nếu như vậy, Chiêm Táng đại ca, ta cả gan hỏi một câu, mẫu thân ngài, hiện tại khoẻ mạnh hay không?
Chiêm Táng cười thả lỏng nói ra.
- Mẫu thân ta, thân mình cũng không phải là kẻ đầu đường xó chợ, mẫu thân của ta đã nói cho ta biết, nàng vốn là con gái của một tiểu quý tộc tối cao vị diện, mặc dù là Thâm Uyên công chúa ngạo nghễ, cũng không dám dễ dàng sat hại tánh mạng mẫu thân ta, bất quá, mẫu thân của ta cũng không có năng lực phản kháng Thâm Uyên công chúa. Bằng không, ta sẽ không bị người đưa xuống phàm trần, đến nay không dám trở lại như vậy, ai, phụ thân ta kia, ác ma lãnh chúa, cũng phi thường yếu đuối, cũng quá vô năng rồi.