Tuần phúc lợi sinh nhật Z nên tất cả các bộ sẽ được tặng chương nữa! ^_^
———-
Triệu Tiềm cảm thấy mình và Đàm Lâm Kha ở bên nhau thì ít mà xa cách thì nhiều.
Sau bữa cơm hôm đó hắn và cậu chỉ ở bên nhau được mấy ngày ngắn ngủi, sau đó Đàm Lâm Kha lại tiếp tục chạy đi đóng phim, bận bịu một thời gian dài.
Triệu Tiềm suy nghĩ chuyện Hầu Đình Đình, Đàm Lâm Kha chỉ thuận miệng nhắc hắn nên không nhịn được nghĩ nghiều một chút. Thấy Hầu Đình Đình rất muốn gả cho Đàm Sơ Chi, mà hai người thật sự thật sự nên đến với nhau, nhưng không nên vì chuyện kết hôn mà Hầu Đình Đình phải dứt khoát đoạn tuyệt quan hệ với Hầu gia. Hắn biết ông bà Hầu chỉ có một cô con gái, cũng chỉ là nhất thời tức giận. Hầu Đình Đình rời nhà một thời gian dài như vậy, hắn nghĩ hai cụ chắn chắn đã mềm nhũn rồi, chẳng qua ngoài miệng còn cứng rắn, muốn giữ lại chút mặt mũi của trưởng bối. Huống chi Đàm Sơ Chi không phải dạng người hư hỏng, công việc rất đứng đắn, đối nhân xử thế không tồi, chỉ cần hảo hảo khuyên nhủ hai cụ thì nhất định sẽ được đáp ứng.
Triệu Tiều cũng có tư tâm, một mặt muốn lấy lòng anh vợ, mặt khác cũng muốn cảm tạ những chuyện mà Đình Đình đã giúp. Hắn và Hầu gia không thân thiết lắm nên vòng về nhà, nói chuyện với mẹ. Bà Triệu vốn đang lo chuyện con trai bảo bối bị Hầu Đình Đình “vứt bỏ” mà sinh suy nghĩ. Nhưng Triệu Tiềm lại cố tình viết ra một câu chuyện như mối tình cẩu huyết trong phim truyền hình trên TV lúc tám giờ, tiểu thư nhà giàu yêu quân y nghèo khó, còn cái gì mà sinh ly từ biệt yêu hận dây dưa, chỉ cần là chuyện tình cảm thì đều nói đế vào. Còn mấy cố sự còn chưa có nói thì mẹ hắn đã nước mắt lưng tròng cầm khăn tay sụt sùi: “Đứa nhỏ Đình Đình này chịu khổ rồi…”
Triệu Tiềm bội phục năng lực chém gió của mình, vẫn cố tình muốn đập thêm đau thương vào: “Mẹ, vì chuyện này con mới đồng ý chia tay cô ấy…”
Bà Triệu lau lau nước mắt, rất tán thành hành động này của con trai: “Rất tốt, nhà ta không thể làm chuyện phá bĩnh uyên ương thất đức được!”
Triệu Tiềm còn muốn thêm mắm dặm muối nói dăm ba câu, nhưng mẹ hắn đã quyết định đến gặp nhà họ Hầu, đem “sự thực” nói rõ ràng với Hầu phu nhân. Bà còn cam đoan nói bà Hầu sẽ đồng ý chuyện hai đứa kia kết hôn. Triệu Tiềm tuyệt đối không nghi ngờ năng lực của mẹ mình. Qquả thực mấy ngày sau, bà Triệu gọi điện lại cho hắn, nhà họ Hầu đồng ý đón Đình Đình về nhà, đồng thời gặp vị bạn trai của cô.
Hầu gia đã nguyện ý nói vậy thì chuyện đã thành một nửa, Triệu Tiềm liền gọi điện cho Đàm Lâm Kha, kể cho cậu biết những việc mình đã làm. Đàm Lâm Kha rất giật mình, cậu không nghĩ hắn lại tỉ mỉ đến mức này, nhưng cậu hết sức cao hứng, cùng Triệu Tiềm thương lượng mấy câu, liền gọi điện cho Hầu Đình Đình và Đàm Sơ Chi.
Anh hai, ba câu liền đồng ý, chờ xin được một, hai ngày nghỉ liền đến nhà họ Hầu chào hỏi. Tính tình Hầu Đình Đình rất kiêu ngạo, không bao giờ chủ động cúi đầu, lần này Hầu gia chủ động để anh trai mình về chào ba mẹ. Đàm Lâm Kha nói cho cô tin này, trong lòng cô rất vui vẻ, nhưng mà biết tin vui là do Triệu Tiềm tạo ra nên không nhịn được muốn trêu cậu: “Triệu Tiềm đã chuẩn bị tinh thần gọi tôi là chị dâu sao?”
Da mặt Đàm Lâm Kha tương đối mỏng, đùa vui với Triệu Tiềm còn được chứ người khác hỏi thế làm mặt cậu hơi nóng lên, quanh co nhỏ giọng nói: “Còn chưa công khai, không nên gọi lung tung ở bên ngoài…”
Hầu Đình Đình không nhịn cười nổi, cố ý nói: “Ở ngoài không gọi, thì phải ngầm kêu đó nha!”
Đàm Lâm Kha ho khan hai tiếng, nhỏ giọng nói lần sau sẽ nói với Triệu Tiềm, trêu Hầu Đình Đình đến cười to. Cô biết cậu không mặt dày như Triệu Tiềm, nên không tiếp tục bám vào vấn đề này nữa.
Đàm Sơ Chi xin nghỉ rồi cùng người yêu về ra mắt bố mẹ vợ, Triệu Tiềm ủy thác mẹ mình phải quan tâm chăm sóc anh, bà ấy vậy nghe theo, ở bên ngoài giúp bà Hầu tham mưu, thực tế là để cho Đình Đình một sự trợ giúp. Đàm Sơ Chi là một nhân tài, ăn nói rất được, chẳng qua là xuất thân gia đình bình thường, kém hẳn so với nhà Đình Đình cả một đoạn dài. Nhưng Hầu tiểu thư cam nguyện theo anh chịu khổ, còn thêm đoạn ái tình cẩu huyết ông chủ Triệu chém ở trước, ông bà Hầu đã chấp nhận người con rể này. Một đôi cuối cùng đã hoan hỉ, chọn ngày gần nhất để kết hôn.
Lại nói Chu Hạo với Cảnh Nguyệt, Cảnh Nguyệt là con nhóc dễ nóng tính, Chu Hạo lại nghĩ nhiều, đôi bên đều sống chết không chịu làm rõ tình cảm, lăn lộn dài thật dài. Cuối cùng ông anh Cảnh Dương chịu không nổi, hảo hảo giảng đạo cho Cảnh Nguyệt nguyên một tối, rốt cục cũng thêm một đôi.
Triệu Tiềm vì thế mà cảm khái vạn phần, sớm hay muộn đều có happy ending, mà hắn với Đàm Lâm Kha vẫn chưa đâu vào đâu, lại không nghĩ ra nửa điểm biện pháp, nghĩ đến mấy tháng mà không biết nên khai với gia đình hai bên thế nào.
Tính chiếm giữ của Đàm Lâm Kha không nguội không lạnh, chắc hẳn là yên tâm về hắn, lại càng không vội vã. Triệu Tiềm chẳng hiểu vì sao nóng ruột vô cùng, hắn chỉ muốn nhanh một chút đem chuyện này công khai. Đến tháng sáu, Trâu Duệ Văn và Ngô Hiểu cử hành hôn lễ, Triệu Tiềm không tham gia. Nghe mấy người bạn bảo… eo của cô dâu đã phình ra rồi. Chắc hẳn là có gì đó, phần nhiều chính là “bác sĩ bảo cưới”. Nhưng nghĩ thế nào cũng có phần đúng, Trâu Duệ Văn là loại hoa tâm, đã đính hôn với Ngô Hiểu là có mấy phần khả năng rồi, nhưng kết hôn sớm có phần không thích hợp.
Lễ cưới của đạo diễn Trâu ít nhiều là chuyện lớn của giới giải trí. Cư dân mạng tỏ lòng chúc mừng tân lang, tân nương, còn truyền thông thì đem các đời bạn trai trước của cô dâu ra so sánh với chú rể, Triệu Tiềm rất vô tội chịu một đòn. Còn phim của Lục Thăng với Đàm Lâm Kha hợp tác đã quay được khoảng mười tập, Đàm Lâm Kha lục đục tham gia không ít chương trình, tiếng tăm đã hot không thua gì một tiểu minh tinh.
Chỉ có điều tên cậu thường bị quần chúng tò mò dõi theo. Bộ phim kia Lục Thăng đóng vai cảnh sát, còn Đàm Lâm Kha là pháp y,chính vì vậy sau Lục Thăng x Lý Thu Hải, sinh ra thêm một CP mới. Triệu Tiềm không khỏi khó chịu, thỉnh thoảng lên mạng viết mấy lời ân ái nhưng không dám ghi rõ tên cậu, thực sự rất oan ức. Giới truyền thông và dân mạng thì đều đem các nữ minh tinh ra săm soi nhưng vẫn không tìm được bà chủ là ai.
Triệu Tiềm bên này thì nghĩ ra vô số cách lấy lòng ông bà Đàm. Ông bà hiện tại vẫn coi hắn là bạn tốt của con trai nên không suy nghĩ nhiều, hắn cũng không mong ông bà lo lắng. Mất công nghĩ ra mấy cách nhưng toàn bộ đều hỏng, hắn thương lượng với Chu Hạo và Lục Thăng cũng không có kết quả, không khỏi buồn bực, mất tập trung.
Đàm Lâm Kha có mấy ngày nhàn rỗi, Triệu Tiềm ở nhà lên mạng tìm địa điểm vui chơi. Hắn và cậu đã quen và yêu nhau lâu thế mà vẫn chưa cùng đi chơi, nói thế nào thì vẫn cần chút lãng mạn. Triệu Tiềm xem hướng dẫn du lịch mà hoa mắt váng đầu, không ngờ quay đầu liền nhận được điện thoại của Hầu Đình Đình… cô và Đàm Sơ Chi sắp kết hôn rồi!
Đây là tin tức cực kỳ tốt! Chỉ là hắn không ngờ hai người này sốt ruột đến thế, mới đính hôn được vài tháng mà đã tổ chức hôn lễ ngay rồi. Triệu Tiềm không kiềm nổi hỏi nhiều thêm mấy câu, Hầu Đình Đình thấy da mặt người này quá dày, đùa không thú vị nên cũng thẳng thắn nói tóm tắt. Cô cũng không bắt hắn gọi mình là “chị dâu”, dù sao tên này lớn hơn cô cả một bó tuổi, gọi một tiếng chị dâu… thật sự rất thiệt cho cô nha!
Hắn hỏi: “Tổ chức vào ngày nào?”
Hầu Đình Đình cho hắn biết thời gian, là nửa tháng sau. Triệu Tiềm thấy quá gấp, lại vừa nghĩ anh cả kết hôn thì Đàm Lâm kha còn biết sớm hơn cả mình, đứa nhỏ này lại không nói cho hắn biết. Hắn lại bấm thời gian… Đàm Lâm Kha được nghỉ vào khoảng thời gian đó, chắc hẳn kế hoạch du lịch bị hủy trăm phần trăm rồi… Triệu Tiềm không tránh khỏi có chút buồn, thuận miệng hỏi cô: “Hai người dự định tổ chức ở đâu?”
“Ban đầu định làm trong nước, không phô trương đâu, nhưng ba mẹ tôi bảo phải qua Pháp!” Cô không nhịn được oán trách: “Còn không phải vì mặt mũi, Đàm Lâm Kha khẳng định sẽ tới, cậu ấy là em trai của Sơ Chi, Triệu Tiềm, anh cũng phải đến!” Cô ngừng lại, nói thêm “Ba mẹ tôi đều nói anh là bạn của Sơ Chi, nhưng chắc hẳn anh cũng rõ, tôi tính anh thành người nhà của em rể đó!”
Triệu Tiềm bị một chuỗi giải thích quan hệ bối phận của Hầu Đình Đình làm cho hôn mê, nửa ngày sau mới lấy lại tinh thần nói một tiếng “Cảm ơn!”. Trong lòng hắn vẫn suy nghĩ, nhà họ Hầu muốn đi Pháp, vậy thật tốt… có thể mang Đàm Lâm Kha xuất ngoại chơi một chuyến nha!