Editor: Z.
Vừa nghe được loại tin tức từ Cảnh Nguyệt chỉ sợ thiên hạ không loạn, Triệu Tiềm dị thường buồn bực gọi điện cho Đàm Lâm Kha xác nhận hiện trạng.
Cậu vô cùng trấn định trả lời: “Đúng, tôi đang ở sân bay!”
Hắn hỏi: “Chỉ mình cậu?”
Đàm Lâm Kha đáp: “Có cả Minh ca!”
Được rồi, hóa ra cô nàng chính là muốn xem hắn diễn! Lại còn là vở kịch lớn, cái gì mà tranh quyền đoạt người yêu, quả thực quá ấu trĩ mà!
Hắn có chút đau lòng!
Tự bản thân hắn cảm thấy đây là thử thách lớn nhất cuộc đời a!
Xác nhận tin tức xong xuôi, hai người đồng thời chúc nhau thuận buồm xuôi gió rồi chuẩn bị cúp điện thoại. Dù sao cái chuyện đau khổ này cũng thành sự thực rồi, hắn có rối rắm đến thế nào cũng thành vô dụng, không bằng nghiêm túc suy nghĩ một chút tối nay mình nên xử trí thế nào thì tốt hơn đấy!
Kết quả, Triệu Tiềm còn chưa kịp ngắt cuộc gọi thì Đàm Lâm Kha lên tiếng: “Triệu Tiềm…”
Âm thanh còn có chút run.
Hắn sửng sốt, trong lòng lập tức lo lắng, có phải cậu không thoải mái ở đâu không? Cuối cùng cậu nhỏ giọng thỏ thẻ: “Tôi… hơi khẩn trương…”
“Căng thẳng sao?” Hắn nở nụ cười: “Khẩn trương gì chứ? Yên tâm đi! Đều không có chuyện gì to tát với cậu đâu!”
“… Minh ca nói, ngày mai tôi phải đi thảm đỏ…” Cậu lí rí: “Tôi thực sự khẩn trương…”
“Đừng lo! Rất bình thường mà! Thật đấy!” Triệu Tiềm an ủi: “Không có gì đáng để căng thẳng đâu!”
Đàm Lâm Kha còn định nói hai ba câu, nhưng Lý Nhất Minh ở một bên đột ngột ra lệnh: “Lên máy bay!”
Cậu không thể làm gì khác ngoài tắt điện.
Bên này chờ Triệu Tiềm xuống máy bay, đến hội trường thì mọi thứ đã được chuẩn bị hết rồi. Cảnh Nguyệt đích thân chạy tới, bản thân trang điểm còn chưa xong mà đã kéo tay hắn dặn dò lát nữa nhớ để ý Đàm Lâm Kha.
Xét thấy gần đây có mấy cái scandal lung ta lung tung ầm ĩ thực đáng ghét, Triệu Tiềm tất nhiên không đáp ứng.
Cảnh Nguyệt nhíu mày: “Tiểu Đàm nói cậu ấy căng thẳng!”
Triệu Tiềm cũng nhíu mày: “Có gì mà khẩn trương chứ?”
Cô đáp: “Hình như đây là lần đầu tiên cậu ấy chính thức bước lên thảm đỏ!”
“Không sao, có Lý Nhất Minh mà!” Triệu Tiềm nói, sau đó hỏi một câu: “Tại sao giờ này còn chưa thấy người đâu?”
Cảnh Nguyệt xem thường, hừ nhẹ: “Tiểu Đàm đang trên đường… Lý Nhất Minh sao có thể cùng đi được!”
Cô nói làm hắn có chút do dự, rối rắm một lúc rồi thở dài: “Được rồi…”
Cảnh Nguyệt một bộ cao hứng vì thực hiện được gian kế, hoan hỉ chạy về tiếp tục trang điểm, thuận tiện gọi cho Đàm Lâm Kha thông báo tin vui. Lý Nhất Minh ở bên cạnh hóng hớt thực sự chỉ muốn lôi cô ra mắng một hồi. Nhưng việc đi sánh bước cùng ai thì y quản không được, lần này chủ nhân sự kiện là Kim Diệp, toàn quyền do ông chủ Cảnh Dương định đoạt. Người nào lại không biết ông chủ Cảnh quá yêu chiều em gái mình chứ? Lần này Cảnh đại tiểu thư bày chuyện, hóa ra là muốn tăng lương cho mấy tên nhà báo suốt ngày bâu lấy Triệu Tiềm với Đàm Lâm Kha sao?
Nhưng quay đầu nhìn tiểu minh tinh nhà mình, Lý Nhất Minh lại mềm lòng…
Được rồi! Đứa nhỏ này xác thực có chút căng thẳng… Có người ở bên cạnh cũng có cái tốt.
Nửa giờ sau, Triệu Tiềm cuối cùng cũng được nhìn thấy Đàm Lâm Kha! Cậu chỉ kém viết hai chữ “lo lắng” thật to ở trên mặt. Chẳng hiểu sao, nhìn cậu ở trạng thái hiện tại, Triệu Tiềm thật sự muốn cười phá lên. Hắn vỗ vai cậu an ủi mấy câu, Đàm Lâm Kha thấy Triệu Tiềm thì như vớ được ngọn cỏ cứu mạng, cực kỳ tội nghiệp: “Tôi chưa từng đi qua…”
Hắn xì xì cười: “Đừng lo! Bình thường đi thế nào thì tí nữa cứ thế!” Dừng một chút, hắn mềm giọng bổ sung: “Tôi cùng cậu!”
Chờ mọi thứ được chuẩn bị thỏa đáng, Triệu Tiềm dẫn Đàm Lâm Kha lên xe. Quay đầu thấy cậu vẫn là khẩn trương, đột nhiên chẳng biết nói gì cho hợp cảnh.
Không thể không nói, Cảnh Dương vì buổi ra mắt này, đầu tư vô cùng bạo tay. Triệu Tiềm từ trong xe thò cổ nhìn ra ngoài, thảm đỏ hoa lệ uốn lượn được nhập khẩu, hàng rào sắt chắn fans hâm mộ cùng nhà báo ở hai bên. Rất nhiều minh tinh lớn cùng người lần đầu được mời đều dùng trang phục xinh đẹp, hoa mỹ lắc lắc khoa dáng làm ánh flash nháy liên tục. Triệu Tiềm lại liếc mắt nhìn Đàm Lâm Kha, cậu hiển nhiên sốt sắng càng thêm sốt sắng. Cho nên hắn liền vỗ vỗ cậu để cậu bình tâm trở lại, sau đó giơ tay ra hiệu cho tiểu trợ lý mở cửa xe.
… Đám người ở bên ngoài tựa như thủy triều đồng loạt rít gào, la hét làm Đàm Lâm Kha nháy mắt ngưng thở.
Hiện tại người ở trên thảm đỏ là Lục Thăng!
Mà nữ minh tinh đi cạnh anh mặc váy dạ hội màu trắng đính đầy ngọc trai không ai khác ngoài Ngô Hiểu. Các fans của Lục Thăng vừa điên cuồng gào thét tên anh, vừa dùng đủ loại ánh mắt giết người như muốn khoét một lỗ trên người Ngô Hiểu. Lục Thăng vô cùng phong độ vừa vười vừa vẫy tay với những người xung quanh, quả nhiên đổi lại một trận thét càng đáng sợ hơn.
Triệu Tiềm tặc lưỡi, bước ra khỏi xe.
Độ hot của ông chủ Triệu so với Lục thiên vương không thể hơn. So sánh chủ quan thì hắn không phải nghệ sĩ nên ít khi lộ mặt, đa số quần chúng không biết hắn là ai, nhưng phóng viên chỉ cần liếc mắt một cái đã nhận ra vị quyền cao chức trọng nào đó, ống kính nháy mắt chớp liên tục về phía này.
Hắn bước vài bước nhỏ, đứng một bên cửa xe, rất tự nhiên nghiêng người, cười với người bên trong khiến toàn dân suy đoán vị tiểu thư bên trong là con nhà quyền quý nào, nữ minh tinh hot nọ thì thấy Đàm Lâm Kha máy móc bước ra.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người tựa hồ đơ tại chỗ.
Nguyên tưởng Lục Thăng là then chốt, tiếp theo là ông chủ nổi tiếng xuất sắc. Dù thế nào cũng nên mang theo một nữ minh tinh không kém mấy so với Lục Thăng mới đúng, sao lại lôi người mới thế này? Đúng là phá danh tiếng mà!
Bất quá xét thấy thời gian qua hai người có nhiều scandal liên quan lẫn nhau. Nói thế nào nhỉ… thôi thì miễn cưỡng theo dõi vậy…
Phản ứng của fans lại có chút ngoài ý muốn.
Đầu tiên là họ nhận ra Đàm Lâm Kha rồi cùng nhau gào tên Triệu Tiềm. Cuối cùng thành tạp âm, tên hai ngươi được g vào nhau không thể tách ra nổi.
Số lần hắn bước lên thảm đỏ vô cùng nhiều. Không nói những cái khác, chỉ cần lấy thân phận ông chủ, trung bình một năm số lần sánh bước với người đẹp trên thảm đỏ có thể đi hết mười vòng trái đất. Chỉ có điều lần này không giống, hắn còn vác theo một Đàm Lâm Kha. Tuy không thể ôm eo cậu, nhưng lời bộc bạch căng thẳng của cậu vẫn khiến hắn qua tâm, trái phải trên dưới nhìn Đàm Lâm Kha, liền nghiêng đầu…
Hắn có chút dở khóc dở cười.
Cậu thực sự là quá sốt sắng. Tay chân đều làm thành tư thế đi đứng quái dị, sắc mặt trắng bệch. Triệu Tiềm nghĩ mình nên nhắc cậu, nhưng hắn đi hơi nhanh so với cậu, nếu quay xuống nói thì có hơi lộ liễu. Cũng may phóng viên muốn hắn dừng lại để chụp ảnh, cho nên hắn dừng lại, hơi nhích lại gần người phóng viên kia.
Đàm Lâm Kha thấy hắn ngừng, có chút hoảng loạn nên dừng theo. Triệu Tiềm nhân cơ hội này ghé vào tai cậu dặn dò, nhưng đám đông trở nên huyên náo càng khiến cậu cuống hơn.
Chụp hình xong, Triệu Tiềm lại tiếp tục đi về phía trước, đi được hai bước liền cảm thấy không đúng, phát hiện ra mấy tay nhà báo đang lăm le cơ hội phỏng vấn cậu, nhanh chóng ngăn chặn lộ trình của cậu.
Vốn trong trường hợp như này có thể trực tiếp bỏ qua cánh paparazzi, mà bọn họ cũng không vào thời điểm này tự chuốc lấy nhục nhã.. Nhưng tất cả đều nhận thấy cậu rất dễ bắt nạt, không dám ngăn Triệu Tềm thì bắt đầu khẩn trương xồ vào, một người tiếp một người hỏi loạn xì ngậu làm cậu triệt để rối rắm.
Trong đó có một tên vô cùng kích động, cơ hồ muốn nhảy ra khỏi khu vực ngăn cách, hùng hổ dọa người: “Đàm tiên sinh! Tiên sinh và Minh Kỷ thành công phá vỡ hợp đồng có phải nhờ đến sự hỗ trợ của Triệu tổng hay không? Xin hỏi mối quan hệ của hai người đến tột cùng là thế nào?”
Đàm Lâm Kha nghẹn lời, lúng túng không biết nói gì cho phải.
Triệu Tiềm ngừng lại, sau đó dưới con mắt của mọi người, vô cùng dứt khoát quay đầu lại, kéo tay Đàm Lâm Kha, sau đó trừng mắt với tay phóng viên lắm chuyện…
“Mắc mớ gì đến cậu!”
Tên điên kia rõ ràng mất hứng. Thái độ của Triệu Tiềm đúng là muốn đi đánh người, nếu phóng viên phật ý thì quả thật hậu quả rất nghiêm trọng. Ai cũng biết trêu đứa nào cũng được nhưng không nên trêu vào paparazzi nha! Phắc! Ông chủ là cái méo gì chứ!
Sau đó, Triệu Tiềm vô cùng tự nhiên hướng bảo vệ vẫy tay.
Các bảo vệ nhìn thấy hắn vẫy tay, lập tức đi ra dẹp đám người ngăn Đàm Lâm Kha lại, một số vị quá mức kích động còn được “mời” rời khỏi.
Ông chủ đây làm gì thế?
Ông chủ lớn có đặc quyền đó~ Cho mấy người tức chết!
Triệu Tiềm nắm tay Đàm Lâm Kha dắt đi, sống chết không chịu buông đưa cậu đi hết con đường. May mắn cậu bởi vì quá mức căng thẳng nên không chú ý tay chân, dáng vẻ hơi căng thẳng chút xíu nhưng coi như thuận lợi lắm rồi!
Vào được đến cửa hội trường, cậu mới thở phào nhẹ nhõm.
Hắn không nhịn cười nổi, dặn dò: “Lần sau đừng quá khách khí với đám phóng viên báo lá cải!”
Cậu hoảng hoảng, hốt hốt gật đầu.
Muốn vào hội trường cần phải ký tên trên tường lưu niệm, sau đó phối hợp với nhà báo chụp vài bức ảnh rồi trả lời phỏng vấn. Có Triệu Tiềm bên cạnh, Đàm Lâm Kha không xảy ra bất kỳ sự cố nào. Xong hết, hắn liền đem theo cậu tới bàn VIP ngồi xuống, phía chủ sự là Cảnh gia, cho nên không biết có phải là Cảnh Nguyệt cố tình sắp xếp cho hai người ngồi cạnh nhau, tiếp đó là Lục Thăng.
Đại khái trái phải đều là người quen, Đàm Lâm Kha thả lỏng không ít, nhưng lập tức lại nhớ đến thái độ vừa rồi của mình… có chút mất mặt…
Thừa dịp xung quanh không ai chú ý, Lục Thăng không để ý hình tượng, cười hô hố: “Triệu nhị! Ông biết không? Vừa nãy bộ dáng của ông thật giống gà mái mẹ che chở đứa con thơ dại!”
Triệu Tiềm trừng anh.
Lục Thăng lập tức đổi giọng: “Triệu tổng, ý tôi nói là: Ông quan tâm nghệ sĩ nhà mình như vậy! Thật đúng là ông chủ tuyệt vời nhất hệ mặt trời!”