Avoid the Death Route!

chương 14: bé đã bị bắt cóc

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

「Con là tiểu thư của gia tộc Emerald, phải không?」

「Hai?」

Khi đang bước đi trong hành lang của lâu đài, đột nhiên một người đàn ông lạ mặt hỏi tôi.

Anh ta nhìn không giống quản gia của lâu đài, vậy thì có lẽ là một quý tộc chăng?

Có điều, anh ta cũng chả giống một hiệp sĩ hay quan lại gì cả ……

Tôi thắc mắc liệu anh có phải Minh fat không nhỉ?

ん ~ anh ta hình như có biết về tôi, phải không ~

「…… Umm, chú là ai?」

「Tôi không đủ xứng đáng để nói tên của mình」

「……」

Tôi không muốn dính líu tới một người còn không chịu nói tên của mình ra đâu.

Un, lượn thôi.

――Kotsun

Ngay khi tôi định rời khỏi đây, tôi nghe thấy có tiếng động sau lưng mình nên tôi xoay người và một tên lạ mặt khác đứng trước mặt tôi.

「U ~~~~」

Biri, tôi thấy cổ bị đau lên và đồng thời ý thức cũng mờ đi.

◇ ◇ ◇

"Đây là……"

Khi tôi tỉnh dậy thì tôi đã ở một nơi xó xỉnh nào đó.

Umm, cái khỉ gì đã xảy ra với mình vậy trời?

Ah, đúng rồi.

Sau khi được một người đàn ông lạ mặt gọi ra, tôi cảm thấy đau ở cổ và ngất đi.

Khi tôi nghĩ kỹ lại thì người đầu tiên kêu tôi nhất định đã làm điều gì đó với tôi, đúng không ~

Cảm giác có cái gì đó giống như một khẩu súng gây choáng?

Huh, đây có phải là bắt cóc không?

Tôi đã bị bắt cóc ư!?

Đùa nhau à……

Ah ~ mặc dù vậy, tôi tự hỏi đây là đâu.

Một căn phòng gì mà không có lấy một cái cửa sổ.

Tất nhiên, cũng chỉ có một cánh cửa thôi.

Không biết nó có bị khóa không nhỉ… mình không thể mở nó được.

Mình đang ở đâu đây? Vẫn còn trong lâu đài à?

Hay có lẽ mình đã bị đem khỏi lâu đài rồi?

Tôi vẫn còn nhỏ, vì vậy tôi có thể dễ dàng đặt vào trong một cái hộp gỗ hoặc một cái gì đó để đem ra ngoài, nhỉ ~

Có lẽ, những lính gác không kiểm tra bên trong chiếc hộp gỗ ……

Giờ thì, làm gì đây?

「Hugh, cậu có ở đây không ~?」

……………………

Huh?

Không trả lời.

Mặc dù trước đây khi tôi gọi Hugh chưa bao giờ là không có phản hồi cả ……

Vậy nghĩa là gì đây?

「Miria?」

……………………

Un, lại seen.

Đầu tiên, mất khả năng giao tiếp với tinh linh mà mình lập giao ước rồi.

Vậy có nghĩa là tình hình hiện tại không bình thường rồi.

ん~?

Nghĩ lại thì, những tinh linh nhỏ trôi nổi khắp nơi giờ cũng chẳng thấy đâu nữa.

Các tinh linh có ở khắp mọi nơi nhưng thường ẩn mình khỏi con người.

Nhờ lập một giao ước với Hughley và Miria nên mỗi khi tôi nghĩ đến việc muốn nhìn thấy các tinh linh thì những tinh linh đang lơ lửng sẽ hiện hữu với tôi.

――Vốn dĩ là vậy, nhưng …… vì lý do nào đó không có tinh linh nào ở đây cả.

Lạ thật……

Tôi sẽ bị chóng mặt vì nhớ quá nhiều tinh linh, vì vậy tôi thường cố gắng không nhìn thấy chúng ……

Vậy là trên thế giới này cũng có một xó xỉnh không có tinh linh, huh ~ Tôi đã muốn suy nghĩ như vậy, nhưng nó không thể nào xảy ra.

Chắc chắn là vậy.

Chắc là có một thiết bị hoặc thứ gì đó không cho phép tinh linh tiếp cận.

Huh?

Điều đó có nghĩa là …… Giờ tôi đang tiến thoái lưỡng nan ư!?

Eh, tôi phải làm gì đây…

Tào lao bí đao!!

Suy nghĩ của tôi quá dễ dãi rồi.

Umm, umm ……

Giờ mình nên tìm cách liên lạc với Hughley và Miria trước hay là thoát ra khỏi đây nhỉ?

Đập cửa hú những người bên ngoài thì có chơi ngu không nhỉ?

Ngay cả khi tôi gọi giúp đỡ mà không ai đến thì ……

ん ~ ……

Không có tinh linh ……

Bộ có thứ gì đó mà các tinh linh ghét à?

Từ những gì tôi thấy thì đây cũng chỉ là một căn phòng điển hình và hẹp thôi.

Tôi nói nó hẹp chỉ vì phòng hiện tại của tôi quá lớn thôi, chứ thực tế căn phòng này rộng khoảng tám tatami lận.

Những thứ trong phòng là chiếc giường tôi vừa nằm ngủ ban nãy.

Ngoài ra còn có một cái bình nước trên một chiếc bàn cạnh giường nữa.

Chỉ vậy thôi.

Khác hẳn một điều gì đó đáng ngờ, hầu như chẳng có thứ gì ở đây cả.

Giờ thì, rắc rối rồi đây ……

Nếu như chỉ không có tinh linh trong căn phòng này thôi, tôi nghĩ mình có thể xoay xở bằng cách nào đó nếu rời được khỏi căn phòng này, nhưng…

Nếu không chỉ phòng này mà là toàn bộ khu vực thì bó cánh vậy.

Muu ~ phải làm gì đây ......

Mình có nên đánh liều trốn khỏi đây không nhỉ ……?

※※※

To be continued...

Truyện Chữ Hay