Sau một hồi cố gắng, ngay cả những bác sĩ có bằng cấp đàng hoàng cũng chẳng chế ra được một ít Fatitoll nào cả.
Họ đã cố làm thử nó với đống nguyên liệu mà tôi đưa cho, nhưng chẳng thể nào tiếp tục mà không có ma lực Green được.
。
「Sao lại thành như vầy……」
《Đã nói rồi mà không nghe. Ahh, mấy người đã phun phí cả đống cỏ tinh linh của Ria trồng rồi đấy ~》
。
Thứ chất lỏng từ đống thảo dược mà mấy tay bác sĩ này đun lên đã chuyển sang màu đen xì vì lý do nào đó.
Mặc dù không đời nào nó lại bị cháy vì lửa quá mạnh được, mà có trời mới biết.
Tôi nghe đâu đó là cỏ tinh linh mà không nhận được đủ lượng ma lực thì thuốc sẽ chuyển thành màu đen và hỏng luôn.
Có vẻ như mấy tay bác sĩ này chẳng hề biết gì và họ đang mở mắt nhìn vào hư vô.
。
「Hugh, bạn thật thông minh! Tuyệt vời, tuyệt vờ~i!」
《Eh, tuyệt vời ư?》
「Un!」
《Hehehe ~》
。
Khi tôi khen ngợi cậu ấy hết sức mình thì Hughley liền trở nên bẽn lẽn ngại ngùng ~
Với cái hình dạng nhỏ bé ấy khiến cậu trở nên đáng yêu quá trời!
Tôi đã vô thức ôm lấy cậu ấy luôn ~
Khi tôi ôm Hughley vào lòng, cậu ấy cũng rúc mặt vào người tôi nữa!
Trời ơi, con gì mà dễ thương vậy nè ~
。
Có điều, ba cũng muốn vào tham chiến cùng chúng tôi luôn.
Ba bế tôi lên và đặt tôi lên trên đùi ông trong khi vẫn còn đang ôm Hughley.
Ba cũng đang ôm tôi từ phía sau nữa ~
。
「Con không công bằng khi chỉ làm điều đó với Hughley-dono, Ria. Tousama cũng muốn được ôm ~ 」
。
Ba ép chặt má của ông vào má tôi luôn. (Trans: Đúng rồi đấy, đôi lúc ngồi dịch cũng muốn bắt ra cắn một miếng cho đỡ thèm)
Ba cũng dễ thương quá đi, oi ……
Đây có phải là ông ba đã có bốn người con không vậy?
Nhưng, ba cũng dễ thương nên tôi sẽ cho phép luôn!
Vậy thì, vậy thì, hãy làm chiều ước muốn của ông ấy thôi!
。
「Otousama ~」
「Ria ~」
。
Một tay ôm lấy Hughley còn tay kia tôi vòng qua bám lấy cổ của ba.
Ohh, khuôn mặt của ba thả lỏng ra hẳn luôn.
Ba đang deredere kìa.
Un, các bác sĩ cũng đang đơ người hết ra bởi dere mode của ba rồi.
。
「Thủ tướng-sama Lạnh lùng là một ……」
。
…… Thủ tướng Lạnh lùng?
Ah, biệt danh của ba đấy hở?
Nếu vậy, ba hẳn là có một danh tiếng cực kỳ đáng sợ trong công việc nhỉ.
Vì tôi chưa từng thấy ba như vậy trước đây nên tôi cũng không hiểu rõ lắm, nhưng họ đồn rằng ông ấy từng nhìn vào những người nộp tài liệu có thiếu sót với ánh mắt tàn độc đầy khát máu và mấy thứ như vậy nữa ……
Tôi cũng muốn thấy nó một lần thử, nhưng ba sẽ không làm vậy khi ở cạnh tôi đâu ~
Có một chút tiếc nuối đấy ……
Tôi có nên lén nhìn trộm lần sau không nhỉ?
Nếu có Miria đồng lõa thì tôi sẽ không bị phát hiện, phải không?
Ý tôi là, tôi có thể trở nên vô hình bằng cách bẻ cong ánh sáng hay mấy thứ như vậy không nhỉ?
À nhưng mà, tôi có lộ bởi sự hiện diện của mình không?
Yoshi, hãy tìm một cách để phi tang vật chứng sau vậy!
Thay vào đó, công chuyện của chúng tôi ở đây xong chưa vậy?
Tôi cũng đã dạy họ cách bào chế thuốc rồi, họ cũng đã thử làm nó luôn rồi ~
.
「Otousama ~ Chúng ta quay về được chưa vậy?」
。
Dù gì thì đã đến lúc tưới nước trong nhà kính rồi.
。
「ん? Được rồi. Trưởng phòng, chúng tôi sẽ ra về trước」
「Ah, Thủ tướng-sama, xin hãy đợi một chút!」
。
Ehh ~ còn vụ gì nữa ~
Sao cơ …… ông ta muốn được uống thuốc á?
Vì yêu cầu của Trưởng phòng-san, chúng tôi đã quyết định rằng ông ta phải đặt hàng chỗ tôi khi ông ta muốn uống.
Un, vậy nghĩa là lại có lúa mới rồi!
Hơn nữa, chưa gì tôi đã bán được khoảng ba chai rồi.
Mà còn với mức giá khá hời nữa chứ.
Tôi đã nghĩ đến việc bố thí cỡ hai hoặc ba chai, nhưng cả ba và Trưởng phòng-san thì chẳng hề nghĩ vậy.
Nó có thể kéo dài được trong một khoảng thời gian ngắn, nhưng vì có thể sẽ có đơn hàng thường xuyên nên tôi nhất định phải ký hợp đồng với một mức giá hợp lý.
Dù sao thì tôi cũng đã để vụ hợp đồng lại cho ba.
Tôi nghe nói rằng loại thuốc mà hoàng gia có thể sẽ sử dụng sau này phải có nhãn mác nguồn gốc rõ ràng, nên hẳn đó là lý do.
Mấy thứ kiểu như hồ sơ mua bán và tuyến chuyển đổi ấy. (Trans: Toàn mấy từ mình chả hiểu chút gì)
Mà, mục đích chính nãy giờ là nghiên cứu nên nó chẳng dính dáng gì cả, nhưng chỉ để phòng hờ thôi.
。
Ah, nhân tiện, vì Fatitoll là một loại thuốc ma thuật nên có vẻ như hiệu quả của nó sẽ không bị suy giảm theo thời gian.
Đó là lý do tại sao tôi phải chỉ định ba dùng thuốc đàng hoàng với Aster.
「Ăn uống đầy đủ, ngủ đủ giấc, nếu sau đó vẫn cảm thấy mệt mỏi thì mới được uống đấy」 Tôi đã bắt chú ấy hứa luôn rồi.
Tất nhiên, tôi cũng nghiêm khắc yêu cầu Aster uống cùng với ba.
Cũng giống như ngày hôm nay vậy, hể ba đã kiệt sức thì có nghĩa là Aster cũng kiệt sức theo. (Trans: Câu này nguy hiểm theo nhiều cách khác nhau)
Nếu là Aster lúc bình thường thì chú ấy sẽ không uống nó đâu, đúng không?
Tôi cũng đã nói điều này cho ba nên chú ấy sẽ không thể giả bộ bằng cách nói với tôi mấy thứ như 「Tôi cũng uống nó rồi」 được.
。
Giờ thì, hãy về nhà và tưới nước cho mấy cây thảo dược nào!