Âu Tiên Sinh Chấp Nhận Đi

chương 27: 27: những mối nguy

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cô đã hạ đo ván được tên theo dõi sau một hồi truy đuổi.

Đó không phải là người trong nước, cô liền dùng tiếng anh để giao tiếp.

Người theo dõi bị cô bắt lại là một nam nhân ngoại quốc, chính hắn cũng không ngờ nhìn qua một người con gái như cô lại có thân thủ tốt đến vậy.

Đánh giá một hồi cô liền nhận ra hắn là lính đánh thuê, vạch tay áo của hắn ra là có thể nhìn thấy hình xăm đặc trưng của tổ chức.

" Ai phái anh đến " cô dùng tiếng anh để hỏi người kia.Tên đó rất kín miệng không trả lời.

Đương nhiên cô biết người kia đến từ tổ chức nào, chỉ muốn hỏi xác thực lại.

" Brian vẫn khỏe chứ ?"

Người kia ngạc nhiên đến thốt lên " Sao cô biết boss ?"

" Biết chứ, tôi khá thân với boss các anh đấy ! "

Cô lấy điện thoại trên người anh ta xuống yêu cầu anh ta gọi điện cho boss.

Anh ta không chịu, cô liền nói ra tên tổ chức và một số tên người khác.

Người kia rốt cuộc vẫn không hiểu, dù sao cũng là tổ chức ngầm có tiếng nhưng khó ai có thể biết rõ được nhưng người trước mặt này lại có thể nói rõ như vậy.

" Anh theo dõi tôi hay là chàng trai đi với tôi."

" Anh ta." - nghe đến người bọn họ theo dõi là Âu Viễn mặt cô lập tức nghiêm túc hẳn lên.

" Tại sao lại theo dõi ?"

" Hắn ta là kẻ đào tẩu." - nghe ra cô liền hiểu, đối với lính đào tẩu trong tổ chức thì chỉ có dường chết.

Cô thật cảm thán Âu Viễn có thể lẩn trốn sống sót đến bây giờ.

Sau khi nói chuyện xong xuôi với Boss của anh ta bên kia.

Cô yêu cầu anh ta cùng người của mình rút khỏi nơi này, không được bén mảng đến gần Âu Viễn.

Anh ta liền hỏi lại Boss và được xác thực.

" Cô là ai ?" - anh ta vẫn không kìm được tò mò về người trước mắt này.

Quách Nam Khiết không trả lời mà ung dung rời đi, xem ra cô phải chứng minh cho Âu Viễn xem rồi.

------------------------------------------------

Âu Viễn bên này sau khi về nhà liền nhận được cuộc gọi của một người.

" Đại thiếu gia, bên Nhị gia đã biết người vẫn còn sống rồi."

" Cũng năm rồi, trốn không được nữa.

Ông bên kia xử lí ổn thỏa liền tránh đi một thời gian, tôi sẽ tìm sau."

" Vâng, thiếu gia người cẩn thận."Ngắt cuộc điện thoại Âu Viễn liền về phòng ngủ, mở máy tính lên thao tác một lượt.

Xem ra trước mắt cậu có mối nguy, một mối nguy gia tộc, một mối nguy tổ chức đánh thuê ngầm.

Mối nguy tổ chức ngầm này vốn dĩ là do bản thân cậu trải qua quá trình huấn luyện không phải người kia cậu liền cảm thấy bản thân đã lớn mạnh, liền giả chết trong lần thực hiện nhiệm vụ và trốn thoát khỏi tổ chức.

Hiện tại cậu vừa hack vào hệ thống tổ chức liền phát hiền hình ảnh bản thân treo ở nhiệm vụ tử, đoán biết tổ chức đã phát giác, khả năng cao đường sống của cậu lại thu hẹp hơn.

Sống hơn hai mươi năm chưa lúc nào cậu được ngủ yên giấc, lúc nào cũng phải trong tư thế cảnh giác cao độ sợ người ta ám sát bất cứ lúc nào, cũng không thể ngờ được thời gian qua cậu đã sống như thế nào mà trưởng thành.

Sắp xếp trật tự suy nghĩ một lúc cậu liền vào phòng tắm.

Xả nước chảy thật mạnh để nó cuốn trôi đi những suy nghĩ nặng trịch trong đầu.

Những giọt nước mạnh mẽ chạy từ trên đầu cậu xuống khuôn ngực rắn chắc.

Nhìn hỉnh ảnh bản thân trong gương trên cơ thể cậu có không ít vết sẹo do thương tích để lại mỗi lần nhìn vào nó đều nhắc nhở cậu rằng thời gian qua đã sống như thế nào.

Làn da của cậu không trắng lắm nắng và gió nơi chiến trường khốc liệt đã khiến làn da cậu phai màu đi nhưng như vậy lại tăng thêm vẻ nam tính quyến rũ hơn ở cậu.

Xả nước qua một lượt nữa, cậu tùy ý quấn khăn tắm ngang hông đi ra, những giọt nước như thủy tinh trong suốt đọng trên cơ ngực rắn chắc cùng cơ bụng săn chắc thật kíƈɦ ŧɦíƈɦ giác quan.

Mái tóc ướt nhỏ từng giọt tí tách trên sàn nhà, Âu Viễn tùy ý đưa tay phẩy phẩy cho bay bớt nước đi.

Sững sỡ, Quách Nam Khiết ngồi trên giường cậu tay cầm chiếc điện thoại trố mắt dán vào cơ thể cậu để ngây người.

Âu Viễn sững người " Sao cậu vào nhà được ?"

Quách Nam Khiết mắt không dời chân theo bản năng bước gần đến " Tôi trèo ban công vào."

Nhìn không ra Quách Nam Khiết vậy mà là một sắc nữ, nhanh chóng bước đến bên Âu Viễn đưa bàn tay mình chạm đến ngực cậu.

Con mẹ nó thật săn chắc tươi mát, làn da mát lạnh sau khi tắm khiến tay của cô càng muốn tung hoành nhiều hơn..

Truyện Chữ Hay