Cô nàng Lailah Ferreira nhìn vào cửa tiệm từ cửa sổ văn phòng rồi thở dài.
Dạo gần đây cô đã không còn trông thấy bóng dáng của vị mạo hiểm giả đó nữa.
Nhờ vậy mà cửa hàng item sòng bạc ở thị trấn Logro đã đạt doanh thu tốt.
Dù không có phần thưởng gì đặc biệt nhưng mỗi ngày những người dân trong thị trấn vẫn hứng khởi đến chơi gacha cứ như bị bỏ bùa mê vậy.
Song, mọi chuyện chưa dừng ở đó.
Các nhân viên trong cửa hàng đang bàn tán to nhỏ vì cảm thấy lo lắng cho cô.
「Này, cô chủ lại thở dài nữa đấy…」
「Chắc cổ đang chán vì『kẻ hủy diệt gacha』không đến để tổ chức cuộc thi」
「Thỉnh thoảng tôi có bắt gặp hắn trong thị trấn đấy. Đã thế lại còn tay trong tay với mấy bà dâm nữ nữa.」
Người đi cùng với Kazami Jinta chính là cô nàng thần quan ngực lép được người đời gọi đùa là “nữ thần” đen đủi và nàng elf ngực bự, ngoài ra còn cả cô gái nhỏ với đôi cánh____tộng cộng có 3 người.
「Lại có thêm gái mới á…….?」
Lailah lắc đầu vẻ bối rối.
Việc anh ta có thêm đồng đội là không hề sai.
Một người là mạo hiểm giả, còn người kia thì lại là chủ tiệm item sòng bạc.
Nhờ vậy mà cô đang cảm thấy gato hơn bao giờ hết.
「Lailah Ferreira, cô vẫn còn tiếp tục được chứ」
Trước giọng nói lạnh lùng của Vanessa, Lailah quay trở lại với công việc.
Bây giờ ở trong văn phòng cô đang phải hoàn thành báo cáo chi tiết và lập chính sách sau này.
「Xin lỗi. Nhờ cô trang thuyết minh tiếp theo.」
Vanessa nâng chiếc kinh không viền của mình lên rồi lật trang tài liệu.
Cô ấy đến từ trụ sở chính, và là trưởng phòng điều hành của khu vực này.
「Chỉ trong một khoảng thời gian chúng ta đã phải chịu thua lỗ nặng nề, nhưng hiện tại tình hình đang dần được cải thiện rồi nhỉ. Nguyên nhân chủ yếu cũng là do kẻ hủy diệt gacha không còn tới nữa,____Cơ mà ngay từ đầu cũng tại cô đã không nặng tay đấy, vậy sao giờ chúng ta không tận dụng ?」
「Không có chuyện đó đâu. Bởi vì tôi đã dùng đến hệ thống chuyện dụng để đối phó với kẻ hủy diệt gacha__」
Vanessa khẽ mỉm cười.
「Thế ? Kết quả ra sao」
「Chuyện đó…」
「Thế mới bào là cô vẫn còn nhẹ tay. Nếu cứ tiếp tục thất bại thì tôi đành phải tước đi vị trí của cô」
「Sao lại thế…」
_____
______
「Đã bảo là không trúng được đâu. Cô mau từ bỏ đi」
「Không, tôi sẽ chơi. Một khi tôi đã bảo chơi thì sẽ không bao giờ dừng lại. Jin-kun, cậu cứ đứng đó rồi nhìn ngắm tôi đi」
「Cô đã biết chơi gacha đâu, thế quái nào mà tôi yên tâm được」
「Cậu bảo khó trúng thì tôi lại càng muốn chơi. Đừng có coi thường phù thủy chứ, Jin-kun」
Những ánh nhìn trong cửa hàng đang hướng về phía Jinta và một mĩ nhân lạ hoắc mà cậu đang nói chuyện.
Bùm, các nhân viên mở mạnh cảnh cửa rồi tiến vào trong.
「Cô chủ ! Kẻ hủy diệt gacha đến rồi ___ Cô mau quay lại cửa hàng nhanh đi」
Ngay khi Lailah định đứng dậy thì Vanessa cất lời.
「Đây là cơ hội tốt để cô chứng minh bản thân mình đấy____Giờ tôi ra đây. Những người khác cũng mau chuẩn bị đi」
Hất mái tóc của mình với tư thế ngạo mạn, Vanessa rời khỏi căn phòng.
Lailah cũng theo sau với vẻ lo lắng.
Tất nhiên là cô đang lo lắng cho Vanessa.
◆Góc nhìn Jinta◆
「K, kì lạ, quá kì lạ ! Tôi không thể nào trúng được, Jinta」
Shahal quay lại nhìn tôi với vẻ nôn nóng.
「Tôi đã nhắc đi nhắc lại rồi còn gì ? Không có ngon ăn thế đâu」
「Dù sở hữu ma lực cỡ phù thủy nhưng tôi lại chỉ trúng được đá xám…」
Item ở dưới cùng bảng phần thưởng là.
Đá xám: khăn mới x3.
So với Rifa thì vẫn còn có chút hi vọng nhưng, nếu chỉ so sánh với nhỏ xui xẻo ấy thì kết quả cũng chẳng thể gọi là khá khẩm hơn.
Không quan tâm đến phần thưởng, Shahal cầm chặt viên đá rồi tỏ ra thất vọng.
「Đừng có buồn chứ, ho-ra, lần sau chúng ta quay lại__」
「Một lần nữa, một lần nữa thôi ! Không thể chấp nhận ! Tôi không thể chấp nhận như thế này được…!」
Bà phù thủy đang trở nên mất bình tĩnh này chỉ tổ làm mồi ngon cho quán thôi.
Khi Shahal hết tiền thì cũng là lúc đến lượt tôi.
Ngay khi bước đến quầy, có một người phụ nữ lạ hoắc xuất hiện cùng với Lailah-san.
「Cậu đây là Kazami Jinta nhỉ ?」
「À, đúng vậy, cô có chuyện gì sao. … Mà cô là ai thế, người mới à ? Một bà cô làm bán thời gian ?」
Lúc tôi hỏi Lailah-san đang đứng ở phía sau thì đột nhiên bà cô nổi lên những đường gân xanh trên quầng trán.
「Kazami-sama, vị này là cấp trên của tôi, Vanessa Batley-san」
「Hê. Vì trông lạ hoắc nên tôi cứ tưởng là một bà cô nào mới đi làm bán thời gian…」
Cấp trên của Lailah-san, Vanessa-san lại tiếp tục nổi lên những đường gân xanh.
「Jin-kun, dù có gặp phụ nữ trung niên thì cũng không nên gọi họ là bà cô đâu」
Cô cũng vậy còn gì.
「Gacha, cậu chơi hay không chơi」
Có vẻ như Vanessa-san đang kìm nén cơn giận của mình.
Cổ chỉnh lại gọng kính và lấy lại sự bình tĩnh.
「Tất nhiên là tôi chơi rồi. ….Nhưng người đứng quầy lần này không phải Lailah-san à」
「Ừm. Vì cách làm của chủ tiệm Ferrera không được mạnh tay cho lắm, nên tôi phải trực tiếp di bết cậu」
「Thế à. Vậy thì mong cô nương tay chút.」
Lailah-san vẫn còn nhẹ tay với tôi sao ?
Vì mấy hồi này không quẩy gacha mấy nên tôi cũng không rõ họ đang chuẩn bị những kế sách như thế nào.
Cơ mà, có liên quan gì đến mạnh tay hay không không nhỉ ?
Một thông báo được đăng bên trong cửa hàng giống như lần trước.
『Để đánh chặn 【Kẻ hủy diệt gacha】trong đợt tái ngộ lần này, cửa hàng chúng tôi xin phép được thay đổi hệ thống gacha. Những khách hàng bình thường xin vui lòng lùi lại. Tôi xin nhắc lại____』
「Cái, cái gì zậy !? Jin-kun đang chuẩn bị làm gì vậy trời !?」
Shahal ngơ ngác nhìn xung quanh rồi chỉ vào cái máy gacha đặc chế đang được đưa ra từ bên trong.
「To vãi ! Cái máy khủng bố đang được mang ra đó Jin-kun」
「Tôi biết rồi, cô cứ bình tĩnh lại đi」
Tôi thì vẫn làm vẻ mặt bình thản như mọi khi, nhưng còn phản ửng của Shahal thì cứ như một đứa trẻ con đang trông thấy vật thể lạ vậy.
Vẫn là cái máy trước, có thấy thay đổi gì đâu.
Khi Vanessa-san nói rằng Lailah-san vẫn còn nhẹ tay, thế nên tôi cứ tưởng họ có kế sách gì bí mật nhưng, có thấy gì đâu nhỉ.
Để suy xét tình hình, tôi nhìn vào bảng phần thưởng.
Nội dung của bảng phần thưởng vẫn vậy.
Gì đây ? Bà thím này đang định giở trò gì không biết… ?
Không như lúc được Lailah-san chỉ huy, tôi cảm thấy sĩ khí của các nhân viên không được hứng khởi cho lắm, hành động thì chậm chạp.
À hiểu rồi.
Bà thím này là người lắm mồm nhiều tật nhỉ.
Dù đã biết chuyện của tôi nhưng vẫn tràn đầy tự tin, tỏ vẻ tinh thông là đây.
「Cho tôi quay 1 lần」
「1 lần, cậu chắc chứ ?」
「Ừm」
Vanessa-san gật đầu rồi nói với vẻ thỏa mãn.
「Cậu hãy chọn một con số mà mình thích từ 1 đến 1000000. ____Con số mà cậu lấy ra từ trong con nhộng____chúng tôi xin được phép quyết định bằng cách rút thăm」
Rút thăm !? Kiểu mẫu khác à.
「Chắc cô không chơi mấy trò bẩn bựa như kiểu thay đổi con số từ đằng sau đâu nhỉ」
「Tất nhiên là không rồi ?」
Lúc tôi đang tỏ ra nghi ngờ thì, “chi-chi-chi” đột nhiên có con chim nhỏ màu xanh đậu lại trên vai mình.
『Trò rút thăm này khác với gacha thông thường___fufu, hoang mang chưa em hoang mang chưa em___』
Không thể nhầm vào đâu được, giọng nói của còn chim nhỏ lọt qua tai tôi chính là giọng của Vanessa-san.
Nó nhìn Shahal rồi khẽ nháy mắt.
Là thú triệu hồi của Shahal à.
Nghĩ đơn giản thì, tỉ lệ này chắc là 1/1000000.
Với máy gacha bình thường, tôi có thể quay ra những món mình cần.
Tuy nhiên, với cái máy rút thăm này, tôi sẽ không thể chạm được vào nó.
Lỡ như may mắn cực khủng không thể phát huy nếu như không trực tiếp chạm vào thì sao____.
『___Chẳng may có phát hiện gian lận thì___』
「___Tôi đã làm cái ếu gì đâu___」
Bà cô nheo mắt lại cảm thấy nghi hoặc trước lời nói của tôi.
『___Vừa nãy, cậu ta đọc được suy nghĩ của mình à ? Thứ ngu ngốc gì vậy___』
「Cô đang nghĩ rằng____sao tôi lại biết đúng không ?」
Vanessa-san tròn mắt ngạc nhiên.
「Dù cô có làm gì đi nữa thì cũng vô ích thôi ? Tôi biết hết những gì cô nghĩ đấy. Và bản thân cô sẽ chỉ cho tôi biết con số nào là trúng thưởng !」
『Cái quái,____chỉ cho hắn biết á !? Mình sao !? Mình biết việc trúng thưởng____à không, lừa đảo, tất cả chỉ là lừa đảo』
Vanessa-san làm vẻ mặt tuyệt đối không được để lộ sự dao động, bộ dạng như kiểu sẽ không tin vào bất kì điều gì.
『Ph, phải rồi____Tại sao mình phải nói với hắn chứ____nếu biết thì ngay từ đầu hắn đã đưa ra con số rồi____vậy tức là bịp bợm. Tất cả chỉ là bịp bợm___đúng vậy, hắn không hề đọc suy nghĩ mà chỉ là đoán mò thôi____và sau đó hắn sẽ đưa ra câu trả lời an toàn___
Quả nhiên, hắn không thể nào đọc suy nghĩ được, chỉ là chiêu trò thôi. Nếu thực sự đọc được suy nghĩ thì hắn đã chẳng nói ra mấy câu như 「Tôi biết con số nào là trúng」rồi. Đúng vậy……Làm sao mà hắn biết được rằng không có số trúng thưởng chứ____đếch có một lí lẽ nào luôn』
Tình huống này đúng là khó đây.
Cơ mà, đừng có độc thoại nội tâm nữa đê, bà thím.
Bả vừa nói là “không có” nhỉ.
Không có số trúng____
Gì chứ, ra là vậy à.
「Này, bà cô____cái gacha này vẫn có phần thưởng bên trong chứ nhỉ ? Tôi hiểu nếu như mình toạch nhưng, chắc cô không có ý đồ gì đâu nhỉ」
「___ !?」
「Lần này là rút thăm trúng thưởng. Ấy vậy mà, tôi cảm thấy hình như cô vừa bảo rằng “không có” số trúng. Thế là sao ?」
Chắc chắn đây là chỉ thị của bà thím Vanessa rồi.
Trước lời nói của tôi, không một ai trong quán dám ngửa mặt lên nhìn hay bác bỏ lại cả.
Có lẽ đang cảm thấy tội lỗi nghề nghiệp đây mà.
Khuôn mặt của Vanessa-san dần trở nên tái mét rồi run rẩy.
「Vậy tức là… không có phần thưởng nhỉ ?」
「L,l l l l l l l, làm gì có, bằng chứng, bằng chứng đâu mà cậu bảo thế」
Tôi túm lấy cổ áo của Vanessa-san rồi dí lại gần mình.
「____Vậy nó là số mấy, nói tôi nghe coi !! Từ 1 đến 1000000, số nào là số trúng thưởng ! Cô có dám chắc là nó tồn tại không vầy___!」
「Hi_____Hiiiiiiiiiiiiiiiiii yaaaaaaaaaaaaaa__」
Khuôn mặt của bà cô trung niên dính nước mắt nước mũi kèm nhem khiến tôi chẳng thể nào nhìn thẳng được nữa…
Tôi mau chóng bỏ tay ra.
Bịch, bà thím Vanessa đã thoát xác rồi đổ nhào xuống sàn nhà.
「Nếu muốn đánh bại tôi thì phải nâng cấp hệ thống đi chứ」
「____Thành thực xin lỗi cậu, Kazami-sama」
Lailah-san cúi đầu tạ lỗi sau khi đã chứng kiến tất cả từ đằng sau.
「Việc Kazami-sama là ngoại lệ, hay đúng hơn việc chúng tôi không cho hộp gacha trúng thưởng vào trong là không thể bào chữa. Ngoài ra……trò lựa chọn số như vậy không phải là chơi gacha. Với tư cách là chủ cửa hàng, tôi xin thay mặt mọi người xin lỗi cậu」
「Đây đâu phải lỗi của cô đâu ? Thế… cô có thể cho tôi chơi gacha bình thường không ?」
「..... Tất nhiên rồi」
Các nhân viên khác đồng loạt hô to “Ôôô…!” như thể đã lấy lại khí thế.
「Cô chủ xinh đẹp cool ngầu đã quay trở lại rồi !」
「____Tất cả chú ý, mau vào vị trí chiến đấu loại một」
「「「「Ôôôô____」」」」
Sau hồi tiếng động vang lên từ trong quán, các nhân viên bắt đầu di chuyển một cách mau lẹ.
Mà, dù tôi có nói vậy nhưng việc duy nhất họ đang làm lúc này là đổ các viên con nhộng vào trong hộp gacha.
Chắc cũng có cả viên trúng nhỉ.
Tôi nói lời cảm ơn Shahal bằng giọng nhỏ nhẹ.
「Vừa nãy cảm ơn cô nhé」
「Gì thế, cậu không cần phải bận tâm. Người quyết định làm gì là Jin-kun mà」
「____Cô chắc chứ ? Cô chủ Ferreira ! Nếu giải thưởng đặc biệt lần này bị cướp đi____cô sẽ bị giáng chức xuống cửa hàng biên cương đấy, cô sẽ bị cho xuống làm nhân viên bình thường đấy」
Vừa mới tỉnh dậy xong, Vanessa-san đã cất lời.
Các nhân viên bắt đầu trở nên nhốn nháo.
「Ế ? Giáng chức ? Thật sao, Lailah-san」
「Cậu không cần phải bận tâm đâu, Kazami-sama…..Bởi vì, lần này cậu sẽ không thể trúng」
「Là cô nói ấy nhé」
「Cậu không có đến đây để chém gió đúng không ? Tôi đã rất vui khi cậu đến nhưng, nếu cậu không chơi thì xin vui lòng về cho ?」
「Tôi chơi」
Nắm lấy cánh tay trái của Shahal đang đứng bên cạnh tôi với vẻ chán chường.
Bỗng chốc, một Shahal đang tỏ ra mệt mỏi đã tủm tỉm cười như là hiểu được ý đồ của tôi.
Trả 1000 rin, sau đó tôi cầm vào cái vô lăng rồi quay.
Bộp, tôi cầm viên con nhộng vừa rơi ra mở và lấy viên đá bằng tay phải.
「Kazami-sama_____nếu cậu trúng thì___」
Nói bằng giọng nhỏ nhẹ, đôi mắt của Lailah bỗng dưng rò rỉ ra những giọt lệ.
「Quyết định thế thì hơi nhanh đấy ?」
Tôi đặt viên đá lên quầy.
「Ế________màu xám_____?」
Lailah-san nhìn đối chiếu giữa tôi và viên đá hết lần này đến lần khác.
Tiếng đồng thanh trong quán vang lên, đồng thời tiếng gọi của cô chủ quán cũng hòa nhịp vào chúng.
Ừm, những người khách khác cũng có ở đây nhỉ ?
Tôi hiểu vì sao họ lại hưng phấn như vậy.
Quay người lại, tôi nhanh chóng rời khỏi quán rồi ném viên đá đầy màu sắc mà mình trúng được xuống sông.
「Fufu. Thiệt tình, Jin-kun chỉ toàn làm mấy chuyện thừa thãi không.」
「Làm gì có」
Shahal vui vẻ khoác lấy cánh tay tôi.
Thấy thế, Lailah-san luống cuống phóng ra từ trong cửa hàng.
「Kazami-sama___」
Shahal đã dừng tôi lại.
「Này cô bé. Đừng có gọi một cách thô lỗ vậy chứ ?............Ta cũng đang di cùng người đàn ông này đây. …Fufu, cậu ta rất tốt đúng không ?」
「Vâng」
Tôi nhăn mặt vì chẳng biết nên nói gì lúc này.
「fufu, cậu lại ngượng ngùng kìa」
Tôi gạt cánh tay đang xoa đầu mình của Shahal ra.
「Dừng lại đê, tôi ngượng lúc nào đâu」
「Phản ứng của cậu đáng yêu quá nên đành vậy nhỉ」
「Đã bảo là đừng có xoa nữa.」
Shahal lại tiếp tục xoa đầu, trước thằng đang gặp rắc rối với bà phù thủy này, Lailah-san chỉ đứng đó và nở nụ cười rất nữ tính.
Sau đó cô ấy cúi đầu chào chúng tôi.
「Lần sau cậu lại tới nhé, chúng tôi sẽ tiếp đón thật nồng hậu.」