Attouteki gacha unde Isekai wo nariagaru !

công việc đầu tiên

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Câu chuyện 72:

Vì nhận được sử ủy thác của mẹ Hii-chan, thế nên tôi phải dạy cho Hii-chan về xã hội loài người một cách cẩn thận.

Nó giống như là một nghĩa vụ vậy, lần này tôi sẽ cho Hii-chan đi làm mấy việc lặt vặt.

「 Hii-chan, em hãy

đi tìm người ở cửa hàng, đưa tờ nháp này cho họ rồi nói thế này nhé ? 『 Cho cháu khoai lang, cà rốt và hành tây, mỗi cái 4 củ 』 」

「 Gau. Em hiểu rồi. Đưa tờ nháp rồi nói 『 Cho cháu khoai lang, cà rốt và hành tây, mỗi cái 4 củ 』

Ừm, yoshi. Cuối cùng nhỏ cũng đã ghi nhớ kĩ.

Để cho Hii-chan ghi nhớ mấy lời đó tôi đã phải dánh gần một giờ đồng hồ.

「 Còn tiền thì

? 」

Tôi vừa mới xác nhận thì Hii-chan đã treo cái túi tiền lên cổ.

「 Đây !

Nó ở đây !

Em đã bỏ vào 2000 rin 」

Cuộc mô phỏng khi lấy Rifa và Kuina ra làm người bán hàng cũng đã kết thúc

Tôi vẫn khá

lo lắng nhưng trên hết vẫn là để cho nhỏ có kinh nghiệm cuộc sống.

Tôi dõi theo con bé ở bên sảnh ngoài.

「 Em đi đây__ 」

Vẫy cánh tay nhỏ nhỏ xinh xinh của mình rồi

Hii-chan rời khỏi nhà.

Sau khi cánh cửa được đóng lại, Rifa nói lên với vẻ lo lắng.

「 Liệu Hii-chan sẽ ổn chứ…….. 」

「 Ừm, em rất là lo lắng 」

「 Ờ…… Tôi cũng vậy 」

3 người chúng tôi nhìn nhau rồi gật đầu.

Có vẻ như cả 3 đứa đều có chung 1 suy nghĩ.

「 Yoshi, chúng ta đi theo dõi nhỏ xem sao 」

~ ~ ~ ~

Chúng tôi đi đến thị trấn Logro

theo dõi Hii-chan

Để không bị lộ thì cả bọn đang giữ ở một khoảng cách nhất định.

Kuina tỏ ra phàn nàn.

「 Hii-chan-san, liệu nhỏ có thể mua được không đây……..? 」

「 Nhỏ đã luyện tập thế rồi còn gì ?

Dù là trẻ con nhưng

nhỏ cũng là rồng

nên trí thông minh chắc phải ca……….. 」

Le te đi bộ về phía trước và Hii-chan đã bỏ qua cửa hàng rau quả.

「「「 ……………. 」 」」

「 Có lẽ nào 」

Hii-chan đứng lại như thể nhận ra điều gì đó, chúng tôi vội vàng núp vào chỗ ẩn nấp.

Nhỏ nhìn vào trong ví, định làm cái gì đây ?

「 Một, hai……… có hai nghìn rin…….. 」

Xác nhận số tiền xong, Hii-chan đóng ví lại.

Nhỏ không quay lại cửa hàng lúc nãy, vậy có nghĩa là nhỏ định đi đến cửa hàng khác………. ?

Hii-chan từ từ tiến lên trên con đường quen thuộc.

………… À rế. Con đường này đừng nói là…….

Hii-chan dừng chân ở phía trước cửa hàng.

【 Item sòng bạc

____Ôi đệt ! !

「 Chỉ cần trúng được item ngon chắc chắn chủ nhân sẽ rất vui……… ! 」

Vui cái đầu em ấy !

「 Jinta-sama, hay để em cải trang thành một elf nghiện gacha rồi vào…… 」

「 Đơi chút. Nhỏ là rồng đấy. Nếu bị lộ thì kế hoạch sẽ trở thành công cốc mất 」

「 Phải đấy !

Đằng nào cũng đến rồi, tạm thời mọi người cứ vào quẩy 1 lần đi 」

「 Quẩy cái đầu cô ấy ! 」

Khi Hii-chan đang nhìn bảng phần thưởng thì, Lailah-san ngó ra ngoài cửa tiệm.

Chắc là mang chổi ra quét dọn trước cửa tiệm.

「 ?

Là đứa con nít………. ở chỗ Kazami-sama…….. Có chuyện gì thế, em đến chơi gacha sao ? 」

「 Gau. Em đến có chút việc vặt 」

「 Chút việc vặt ở cửa hàng【 item sòng bạc

】 」

「 Gau ~, E-to, gau…….. em đến có việc với máy gacha

Làm đếch gì có ! ?

Lailah-san, dừng nhỏ đi !

Mau dừng nhỏ lại đi !

Ít nhất cũng phải như là, ở đây cấm trả em có cánh chứ !

「 Em muốn có item nào sao ?

Em có tiền chứ ?

Em nghiêm túc chứ ? 」

「 Tất nhiên rồi.

Nếu không có tiền em đã không đến chơi gacha. 」

Hii-chan đang làm một vẻ mặt cực kì tự mãn.

Rifa gật đầu đồng ý.

「 Phải rồi……. Không có tiền thì sao mà chơi gacha được chứ…….. 」

「 Đừng có nói như đúng rồi ấy 」

Lailah-san nhìn vào trong ví của Hii-chan.

「 Có tờ nháp ở đây mà, đây chẳng phải là danh sách món đồ cần mua sao ? 」

Tiến lênnnn Lailah-san ! !

「 Gau. Nhưng mà, nếu em trúng item chắc chắn chủ nhân sẽ rất vui 」

Nhỏ muốn chơi gacha cứ như Rifa ấy, cơ mà nếu chỉ có vậy thì tốt rồi, đằng này Hii-chan đang làm một vẻ rất nghiêm túc.

Thế này thì khó rồi.

Kuina khẽ giơ tay lên.

「 Jinta-sama, hay là để em viết một bức thư giải thích tình hình rồi gửi cho Lailah-san qua mũi tên 」

「 Từ từ đã. Vẫn chưa phải lúc. Chúng ta cứ theo dõi thêm đã 」

「 Hay là để tôi giả làm nữ thần từ trên trời xuống khuyên bảo Hii-chan 」

「 Làm đếu gì. Vô ích thôi 」

Chẳng nhẽ cổ định bay xuống cùng với luồng ánh sáng ?

Dù có là diễn thì cũng phiền phức bỏ mẹ.

Từ chối ý tưởng của hai người họ, chúng tôi quyết định theo dõi thêm một chút nữa.

Nếu nhỏ mà vào phòng gacha thì mục đích của ngày hôm nay sẽ thất bại.

「 Em không đi cùng Jinta-sama sao ?

Nếu anh ta đến thì chị muốn nói về mấy chuyện hôn ước 」

「 Chủ nhân có bảo rằng em phải giải quyết một mình 」

「 Nếu em không đi mua về thì Kazami-sama sẽ nổi giận đấy ? 」

「 Chủ nhân rất dễ tính nên

sẽ không giận đâu. Nhưng khi nói ZAI TÂN thì anh ấy lại nổi giận

Ôi, thím nào dậy cho con bé mấy thứ thừa thãi vậy !

「 Bufu, fufufu, v, vậy à…….. 」

Có lẽ Lailah-san đang tức cười vỡ bụng !

Đù mé……….

Kuina lại khẽ giơ tay lên.

「 Jinta-sama, anh thấy sao. Một khi em được Jinta-sama ôm thì 」

「 Cái gì mà một khi ! ?

Vấn đề lúc này là Hii-chan đó. Cơ mà tôi đếch phải『 Zai tân 』 ! 」

Lailah-san đọc tờ ghi chú.

「 Khoai lang, cà rốt và hành tây…….. 」

「 Chủ nhân bảo em đi mua chúng 」

「 Nếu thế thì em phải đi mua chứ ?

Sử dụng tiền vào gacha là không tốt đâu ? 」

Lailah-san, NICEEE.

「 Gau……… Em chi muốn anh ấy vui. Nhưng mà, đúng là chủ nhân đã bảo em đi mua……… 」

Lailah-san đã chỉ dẫn vị trị của cửa hàng rau một cách cẩn thận cho Hii-chan.

Hồi tôi mới gặp, cô ấy là chủ

của cửa hàng gacha, sau này lại còn lẻn vào nhà người khác rồi cởi quần áo, dường như chỉ là một con người kì lạ trong mắt tôi, thế nhưng Lailah-san lần này lại trông rất chín chắn.

「 Cảm ơn chị__ 」

Hii-chan vẫy tay tạm biệt Lailah-san rồi quay trở lại con đường lúc nãy.

Lailah-san đứng một mình và lầm bẩm.

「 Sử dụng…….. một đứa con nít, sẽ thật tốt khi mình có thể tạo ấn tượng với Jinta-sama 」

Cổ vừa giúp đỡ Hii-chan nên tôi sẽ quyết định như chưa nghe thấy gì hết.

Le te đi đến cửa hàng rau, đột nhiên Hii-chan lại dừng lại.

Nhìn ngó xung quanh, bỗng chợt nhỏ bắt đầu chạy.

Một lần nữa, chúng tôi lại đuổi theo.

「 Chẳng nhẽ Hii-chan không biết con đường lúc nãy ? 」

「 Đừng hỏi tôi 」

「 A, nhỏ vào trong con hẻm kìa 」

Lén lút nhìn vào trong con hẻm, ở sâu bên trong chúng tôi thấy nhỏ đang cúi người xuống rồi nhìn cái gì đó.

Meo, một tiếng động như là của một con mèo nhỏ phát ra.

「 Hình như là mèo con nhỉ 」

「 Haaa……….. Dễ thương quá. Jinta, chúng ta cho nó ăn đi ? 」

「 Tôi đồng ý là nó dễ thương thật, cơ mà cho ăn cái đầu thím ấy 」

Có vẻ như từ trên con đường Hii-chan đã nghe thấy tiếng của con mèo con trong con hẻm này.

Hii-chan ắm nó lên.

「 Nyaa nyaa, mẹ của em đâu rồi ?

Nếu em mồ côi thì cũng không sao hết. Chị sẽ nói với chủ nhân và cho em đến sống cùng 」

Thôi nào, đừng có tự tiện quyết định vậy chứ.

Từ phía đối diện, có 3 đứa trẻ con đang tiến tới chỗ Hii-chan.

2 đứa con trai và một đứa con gái, khoảng 6, 7 tuổi gì đấy.

「 Này !

Cậu làm gì con mèo của bọn này đấy ? 」

「 Gau ?

____ đây là nyaa nyaa của tớ !

Không phải nyaa nyaa của các cậu ! 」

Và nhỏ cũng đã nhận nuôi nó…….

「 Nói cái gì đấy, bọn này đã chăm sóc nó ở đây suốt đấy ! 」

「 Gau…….. Nếu thế thì tớ cũng muốn chăm sóc Stinger và chơi với nó. 」

「 Con mèo này không phải là Stinger, đừng có mà tự tiện đặt tên lung tung 」

「 Stinger thì không được sao ? 」

Lúc Hii-chan nghiêng đầu khó hiểu thì cậu nhóc trông như thủ lĩnh bắt đầu tỏ ra bối rối rồi nhìn đi chỗ khác lảng tránh.

「 Thế………. Cũng được,

Haaa, vì Hii-chan cũng khá là dễ thương mà.

Thế nên thằng nhóc tỏ ra ngượng cũng không có gì lạ.

「 Jinta cũng câm lặng khi trong hoàn cảnh đó mà nhỉ 」

「 Tôi hoàn toàn đồng ý 」

………… Tụi nhỏ lại bắt đầu nói.

「 Tên cậu là gì ? 」

「 Tớ là Hikari. Cái tên này là do chủ nhân đặt cho tớ 」

「 Hikari, cậu cũng trở thành đồng đội của bọn này đi ! 」

Hii-chan tạo thế hai tay đan chéo nhau.

「 Cái đó thì không được 」

「 Tại sao chứ ! 」

「 Nếu là bạn thì còn được. Chứ đồng đội thì tớ có rồi 」

Chúng tôi cùng nhau cười thầm.

「 Vậy thì, từ nay chúng ta sẽ là bạn nhé ! 」

Tụi nhỏ tự giới thiệu bản thân với nhau rồi bắt đầu nói chuyện xung quanh con mèo.

Có vẻ như tụi nhóc này sống ở gần đây.

Hii-chan là trung tâm của cuộc trò chuyện.

Đặc biệt, hai thằng nhóc luôn bị thu hút bởi Hii-chan.

Dù sao nhỏ rồng của tôi cũng đồng trang lứa với tụi nó mà.

Nhìn vào tình trạng đó, Kuina mỉm cười.

「 Thật đáng tiếc cho 2 đứa nhóc. Một tình yêu không thể trở thành sự thật 」

「 Fufu, Phải rồi. Dù sao Hii-chan cũng có người trong mộng, lí tưởng rồi mà. 」

Tạm gác chuyện tình yêu của bọn nhóc sang một bên.

Việc Hii-chan có bạn như thế này thì tốt rồi.

「 _____Vậy thì, tớ sẽ đi mua cơm cho Stinger ! 」

Tetete…,

Hii-chan đang chạy về phía chúng tôi.

Ôi đệt !?

Bỏ mẹ !

Nhỏ sẽ phát hiện ra mất !

3 người chúng tôi, người thì núp cạnh cái thùng, người thì núp sau cái cột, và giờ Hii-chan sẽ vượt qua chỗ này.

「 Đợi chút__, tớ cũng đi nữa ! 」

Tụi nhóc kéo nhỏ lại

Tôi thở dài nhẹ nhõm.

「 ……….. Ưm ?

Đợi chút.

Nhỏ có nói là đi mua cơm nhỉ ? 」

Kuina chỉ cười vui vẻ.

「 Chắc nhỏ sẽ dùng số tiền chúng ta đưa rồi 」

「 Thôi thì đằng nào cũng đến thị trấn,

chúng ta đi mua đồ rồi về thôi ? 」

「 Vậy cũng được 」

Kế hoạch có vẻ như đã thật bại.

Tuy nhiên, từ trước đến nay Hii-chan vẫn chưa có đứa bạn cùng tuổi nào, kết quả này dù sao cũng OK.

Chúng tôi đi mua đồ rồi quay về nhà đợi Hii-chan.

Vào xế chiều.

Hii-chan đã trở về, rồi đi vào phòng khách.

「 Chủ nhân, em về rồi đây___ 」

「 Ồ, mừng em về nhà 」

Quả nhiên là Hii-chan đã tay không đi về, đột nhiên nhỏ nhảy bổ vào người rồi ôm lấy cánh tay tôi trong tâm trạng vui vẻ.

「 Chủ nhân, anh nghe này, em đã cho Stinger ăn cơm đó ! 」

「 Maa maa, bình tĩnh nào. Bỏ qua cái con Stinger gì đó sang một bên. …….. Nhiệm vụ của em sao rồi 」

「 Như anh thấy đấy !______ Em chẳng mua được gì cả ! 」

「 Hahaha, em nghiêm túc thật đấy. Ừm…. Ngoan ngoãn vậy là tốt 」

「 Gau ~ em được khen sao !

Em yêu anh, chủ nhân 」

Hii-chan ôm lây cổ

rồi chà vào má tôi.

「 Anh có khen đâu. Về nhiệm vụ lần tới sẽ lại làm tiếp đấy 」

「 Gau !

Nếu thế thì, ngày mai, ngày mai em muốn đi ! 」

Nhỏ muốn đi gặp Stinger thì tôi cũng chẳng biết làm thế nào.

Dù sao thì Hii-chan cũng đã kết bạn được, thế nên có lẽ tôi sẽ để nhỏ đượ tự do vậy.

Truyện Chữ Hay