Câu chuyện 60:
Số lượng thụ ma vừa mới giảm xuống xong thì chúng lại tăng lên.
Chẳng nhẽ phải thổi bay cả cái khu rừng này sao___ ?
À không, vẫn còn rất nhiều mạo hiểm giác khác đang ở trong đây nữa.
Nếu được thì tôi không muốn một ai
bị liên lụy cả.
「 Gau, Garuu ! 」
Em vừa nói gí cơ anh chẳng hiểu gì hết á, Hii-chan ?
「 E-to. Lẽ nào chúng ta bay lên trời rồi đi đến chỗ của boss
」
「 Garuu ♪ 」
A, trúng rồi.
Đúng là việc đó nếu chỉ cần một chút thời gian thì được, hơn nữa quái vật trên bầu trời cũng khó có thể tăng lên.
Tuy kế hoạch khá ổn nhưng cho đến lúc cất cánh thì chúng tôi sẽ bị chúng tấn công từ tứ phía.
Chỉ cần khoảng 30 giây thôi, nếu kiếm được chừng đó thời gian thì_________
「「「「 Graoooo___ 」 」 」 」
Cành cây của con thụ ma lao tới, cái cành cây, cái cành cây, cái cành cây, cái cành cây, cái cành cây________ có một cái quần lót bị mắc vào phía trước nó.
Sao lại có quần lót ở đây ! ?
Cơ mà của thím nào vậy trời ! ?
Bụp…., bằng phản ứng tôi nhanh chóng thu hồi cái quần lót !
Cũng không phải là tôi muốn thế đâu nhé !
Món đồ đánh rơi của mạo hiểm giả nào đó à………… ?
Nhưng đây là kiểu mẫu cho con gái______
「 Đ, đó là___ 」
Sylvie rời khỏi chỗ của mình rồi chạy đến chỗ tôi.
Cổ nhanh chóng giật lại cái quần lót tôi vừa cầm trên tay.
「 Là, là của tôi 」
「 ……….. Ế, Cô đã cởi nó ra à. Trong lúc chiến đấu á ?
Đứng bảo cô là biến thái nhé」
「 Kh, không phải, tại tôi bị cướp bởi một con thụ ma dâm đãng. 」
Làm thế nào cơ ! ?
Trong lúc đang thịnh nộ thế này mà chúng vẫn khéo léo vậy sao, dù chỉ là thụ ma chứ.
「 Vậy Sylvie, lúc này cô, đang thả rông à……. ? 」
「 ~ ~ ~….. 」
Sylvie mặt đỏ bừng trước lời nói của tôi.
Đột nhiên cánh tay và cơ thể cô ấy bị dây leo và cành cây trói lại.
「 A____, thôi ch____ 」
「 Cậu đừng có nhìn qua đây ! 」
Sylvie đang đâm cái dây leo vừa nhấc cô ấy lên.
Sau đo tôi đã phải đỡ Sylvie, một cô gái thả rông đang rơi xuống từ trên không.
「 Fuaaa ! ? X….. Xin lỗi…… 」
「 Ưm. Yên tâm đi. Việc cô thả rông tôi sẽ không nói cho ai đâu 」
「 Ugugugu…… Cậu chỉ muốn xem mấy phản ứng đáng xấu hổ của tôi thôi đúng không……… Tên biến thái 」
「 Tôi không muốn bị nói câu đó bởi một kỵ sĩ thả rông đâu 」
「 Aa 」
Sylvie vừa khóc lóc vừa tránh ra khỏi chỗ tôi rồi lao về phía kẻ địch.
Ở đằng đó là cái quần lót. Nó đã rơi vào giữa lòng địch___
Có lẽ nó đã rơi xuống lúc cô ấy bị nhấc lên.
「 Sy, Sylvieeeeeeeee !
Tính mạng quan trọng hơn là cái quần lót đó đấy ! 」
「 Nếu là vì danh dự của kỵ sĩ thì tôi thà chết còn hơn ! 」
Tuy có vẻ ngầu lòi đấy nhưng cuối cùng vẫn chỉ là một con nhỏ thả rông thôi !
Tôi và Hii-chan theo sau, trợ giúp cho cô gái thả rông____ À nhầm, là trợ giúp cho Sylvie.
Cơ mà thật đấy, bọn chúng đông đến mức đếm không xuể luôn.
Nếu một mình tôi cưỡi lên Hii-chan thì có thể cất cánh ngay…….
Nhưng cho mọi người vào trong cộng sự thì sẽ cần phải mất một chút thời gian.
「 Garu ! ? 」
Hii-chan vừa phản ứng với cái gì đó.
Đằng đó là, một trái pingo to cỡ như một căn nhà.
To vãi……. Cái éo gì đây.
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Chủng tộc : Thực ma
Trạng thái : Phẫn nộ
Tên : Pingo
Lv : 54
HP : 7800/7800
MP : 8900/8900
Sức mạnh : 510
Trí lực : 770
Thể lực : 600
Nhanh nhẹn : 80
May mắn : 10
Skill
Cam mật (
Mê hoặc đối tượng bằng nước ép hoa quả và mùi thơm )
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Loại quái vật gì thế này.
「 Ga ga ga ga garuu___ ♪」
Hii-chan bất chế độ MAX hưng phấn.
「 A, này !
Con đó là quái vật đấy ! 」
Hii-chan há miệng ra như định ăn nó.
Đồng thời, trên bề mặt pingo cũng xuất hiện một khuôn mặt, nó hướng về phía chúng tôi rồi há mồm.
「 Garuu ~ ♡ 」
Cộp…. Hii-chan đang vừa tỏ ra hạnh phúc tràn trề thì đã bị pingo ăn.
「 Garu ! ? 」
Rộp…
………… Nhóc Hii đã bị ăn ! ?
Tôi ngay lập tức phát động 【 Tro tàn 】 rồi chém vào miệng của con pingo.
「 Gashuuuuuu ____ ! ? 」
Phụt…… Nước ép hoa quả phun ra.
Sau đó tôi cứ thế dùng thanh kiếm cắt sang ngang, tôi cắt đứt một nửa cái đầu của nó.
Hii-chan đang khóc nức nở, nhỏ đã quay trở lại dạng người rồi ôm chầm lấy tôi.
「 Gau gau……… Đáng sợ quá…….. 」
「 Yoshi yoshi, không sao đâu, không sao đâu 」
___ Trong trường hợp này Hii-chan đã
chấn thương tâm lí do bị chính Pingo ăn mình.
Lần này thì, đến lướt mọi người đang gặp nguy hiểm nữa.
Bằng thanh kiếm, tôi bắn một phát【 Hắc hỏa 】 vào giữa lòng địch.
「「「 Graoooo ____ ! ? 」 」 」
Đám thụ ma gào thét lên trước khi gục ngã.
Tuy nhiên, cứ hết đợt này đến đợt khác, chúng tôi vẫn bị bọn chúng bao vây.
Aste cũng đang hóa thú rồi chiến đấu với đám thụ ma bằng kĩ năng của mình.
___ Piiiiiiiiiiiiiiiiii.
Đột nhiên có tiếng động phát ra trên bầu trời nghe như tiếng sáo.
Một con chim kì lạ vừa vỗ cánh phành phạch vừa bay trên đầu chúng tôi.
Tôi có thể thấy bóng dáng con người đang cưỡi
trên lưng nó.
Một người mà trông như gã Meldes mặc áo choàng toàn thân ấy,
Bóng dáng của người trên không trung. Hắn ta từ từ nhảy xuống.
「 Ka ha ha ha ha ha ha ha ha___ ! Trông ngươi đang khá là vất vả ấy nhỉ ! 」
Người đàn ông tóc đỏ mà tôi liền nhớ ra, hắn ta phát động skill trên nắm đấm của mình
「【
Xuyên không 】ggggggggggggg, hây aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa 」
Uỳnh…. ! !
Cùng với tiếng nổ lớn, vô số con thụ mà đã bị thổi bay.
「 Bổn đại nhân đến thăm ngươi đây ! 」
Mẹ. Lại là cái gã phiền phức, lắm mồm trước đây.
「 Trông thấy một kẻ đang gặp rắc rối, ta cứ tưởng là ai nhưng không phải Kazami đây sao !
Thế nên Raul-sama này đến để trả nợ đây ! 」
Trả nợ ?
Minh cho hắn mượn cái gì vậy nhỉ ?
Quan trọng hơn, nếu hắn không định chiến đấu với tôi thì cũng chẳng sao cả.
Gaan, gaan….. Giáp tay màu đỏ của hắn thổi bay con thụ ma.
Mỗi cú đấm đều có uy lực như một quả pháo kích.
Thế này thì khác gì cheat đâu.
「 Chiến đấu cùng với đối thủ là thế này à !
Cũng tuyệt đấy chứ !
Ngươi thấy đúng không ? 」
「 Aa !
Thế thì toàn bộ bọn chúng tôi nhờ ông đấy ! 」
「 Ô !
Mà gì cơ, ế, toàn bộ ? 」
Tranh thủ lúc Raul đang ngơ ngác, tôi chuẩn bị cho sự cất cánh.
Nhét mọi người vào trong cộng sự rồi tôi cưỡi trên lưng Hii-chan.
「 Vậy nhé ! Hii-chan, đi thôi 」
「 Garuu ! 」
Hii-chan vẫy cánh phành phạch rồi bay lên. Để mở rộng đường tôi dùng kiếm cắt các cành cây gây cản trở.
「 Ơ này, đợi đãaaaaaa !
Có phải ta đến đánh một mình đâuuuuuuuu !
Chiến đấu cùng với ta đê, koraaaaaaaaaaaa ! 」
Raul. Tôi sẽ không quên sự hy sinh của ông đâu.
( khốn nạn vl :v)