Câu chuyện 5:
「 Tôi sẽ giúp cậu, Jinta ! 」
「 …….. Lại chuyện gì nữa thế. Maa, cứ ngồi xuống đi đã, mọi người đang nhìn kìa 」
Đó là mấy lời tôi nói với Rifa khi cô ấy đột ngột đứng dậy.
Cô ây tự nhiên đề xuất việc gì đó trong bữa sáng.
Xin lỗi các bác vì mới sáng sớm đã gây ôn ào.
「 Giúp việc gì chứ ? 」
「 Cậu định trở thành mạo hiểm giả đúng không ?
Thế nên tôi sẽ giúp cậu 」
Vừa ngủ dậy chưa được bao lâu, cả tôi và Rifa vẫn còn đang rất ngượng ngùng.
Cứ mỗi lần mắt chạm nhau là chúng tôi lại luống cuống nhìn đi chỗ khác.
Tuy chẳng nói một lời nào nhưng từ lúc bắt đầu bữa sáng chúng tôi đã có thể thoải mái hơn.
「 Tôi cũng chẳng còn nơi nào để đi nữa…..Với cả tôi muốn biết vì sao tôi lại ở đây」
Nguồn thông tin Rifa chỉ cho tôi rất là hữu ích.
Để có thể tồn tại bên ngoài thế giới này……..
chắc tôi sẽ phải nhờ cô ấy.
Nếu có một hệ thống định vị địa hình và quái vật thì độ khó trong dungeon sẽ giảm đáng kể.
Hơn nữa, nếu được một cô gái dễ thương như Rifa giúp đỡ thì tôi sẽ rất vui.
「 Đưa tay cậu đây. Một lần nữa xin được cậu giúp đỡ 」
「 Ừm, tôi cũng vậy mong cố giúp đỡ 」
Một lần nữa chúng tôi lại bắt tay nhau.
Ăn sáng xong, chúng tôi trả phòng và đi đến cửa hàng đạo cụ.
「 Cậu lại bán viên vĩnh tinh thạch à ? Cơ mà, cậu đi đánh quái lúc nào vậy 」
「 À, là con behemoth đêm qua 」
「 Be ? Behemoth ? Đánh bại nó ? Một mình cậu á ??? 」
「 Ừm 」
「 Lại bốc phét rồi, cỡ con đó mà đánh một mình thì… không thể, không thể nào」
「 Rồi xem này 」
Từ trong hộp tôi lấy ra vẩy và răng nanh.
「 Không phải chém gióooooooooooooooooo ! ? 」
Rifa ngạc nhiên tột độ như sắp đổ đến nơi.
Phản ứng tốt đấy.
「 Tôi có thanh kiếm đã trúng bằng gacha đúng không ? Tôi đã sử dụng nó đó 」
「 Ừm, cái vẩy này……… đúng là hàng thật rồi. Đúng là khó tin thật nhưng thực sự cậu đã đánh bại nó nhỉ, con behemoth ấy. Cậu có thể dùng thanh kiếm đó à ? 」
「 Tôi có thể dùng bình thường ? 」
「 Vậy thì tốt rồi nhỉ 」
「 Ừm. Mà sử dụng nó khà là đơn giản. Lúc đánh bại con behemoth ấy. Cực kì đơn giản 」
「 Đơn giản ? Nhưng đâu có nghĩa là có thể đánh bại nó dễ dàng như vậy 」
Đúng là tôi đã đánh bại nó nhưng…
Tất cả đều là nhờ thanh kiếm này hết.
Nếu có thể sử dụng thanh kiếm này thì, không chỉ tôi mà ai cũng có thể đánh bại được con behemoth này.
「 Thế tại sao mọi người lại không sử dụng được ? 」
「 Hình như không thể rút nó ra khỏi vỏ. Thế nên là họ đã bán đi bán lại 」
「 Thế là sao…….. Tôi có thể rút nó bình thường mà…….. 」
「 Tôi cũng chẳng hiểu sao cậu lại có thể sử dụng được nữa 」
Thanh trạng thái cũng không ghi rõ lắm, còn Rifa có vẻ chẳng biết gì.
Tôi được biết về thông tin và các kiến thức thông thường về thế giới này nhưng còn vấn đề trên thì dù có là người của thiên giới chắc cũng chịu.
Trong lúc đang mải suy nghỉ thì chúng tôi cũng đã đến cửa hàng đạo cụ hôm qua.
Bên trong cửa hàng rộng khoảng bẳng một nửa lớp học, có đủ loại thuốc, nhu yếu phẩm và tạp hóa được bày trên giá.
「 Mại dzo mại dzo 」
Tôi cúi chào người chủ quán đang ngồi ở quầy mời gọi khách hàng.
Tóc ngắn, đeo khuyên tai.
Rất khó để đánh giá nhưng người này là một bà cô mang phong cách của một ông chú.
「 Cô có thể xem cho tôi mấy món này được không ? Tùy theo giá cả tôi muốn bán nó đi 」
「 Được thôi. Đưa ta xem nào 」
Tôi lấy ra set của con behemoth từ trong hộp và đặt lên quầy.
「 A raa, cậu đánh bại nó bẳng cách nào vậy ? 」
「 Aa, Eto, là nhờ ma thuật 」
「 Một loại ma thuật khá là tiện lợi nhỉ._________ Đây không phải là vẩy behemoth trong lời đồn hôm nay sao 」
Lời đồn ?
Chúng tôi chỉ vừa mới đến thế giới này vào ngày hôm qua thì làm sao
biết được.
Bằng cách nào đó mà đám người thất bại trong việc chinh phạt behemoth đã nghe được.
「 Lời đồn gì vậy ? Chúng tôi chỉ mới đến thị trấn này thôi 」
「 A ra, phải rồi. ……….. Nhóc behi* này đã ở đâu vậy 」
(*: behemoth )
「 Nó ở cái chỗ bình nguyên đó 」
「 Quả nhiên vậy ? Tôi thấy cậu không phải là một mạo hiểm giả……..
Nhưng nhóc behi này là đối tượng của một nhiệm vụ, cậu biết chứ 」
Vậy à ?
「 Có vẻ là cậu không biết nhỉ. Độ khó là SS đứng thứ hai từ trên xuống đó ? 」
………… Oh vãi.
Một con quái vật lớn tỏa ra một bầu khống khí đáng sợ, nhưng tôi không ngờ nó lại mạnh như vậy.
「 Cái này không bán được ở chỗ của ta đâu ? Nó là một món đồ nhiệm vụ…………… Mà chắc là hai người chưa nhận nhiệm vụ đúng không ? 」
「 Vâng 」
「 Xem nào. Nếu nhận nhiệm vụ thì tối thiểu cũng phải cần đến 40 người 」
「「 ……………. 」」
40 người cơ á………….. ?
Có lẽ đúng như vậy, lúc tôi lần đầu nhìn thấy đám người chiến đầu với behemoth thì cần phải nhiều hơn nữa.
「 Cậu hãy mang cái này đến guild mạo hiểm giả đi 」
「 Hiều rồi. Ngoài ra, tôi còn muốn mua quần áo nữa 」
「 A ra, nếu thế thì ta sẽ tìm cho cậu vài bộ tốt 」
「 Không cần đắt đâu, loại uniqlo là được rồi __ 」
À. Loại uniqlo chắc là không có đâu nhỉ. Tôi quên mất đây là thế giới khác.
「 Con mắt tinh tường đấy. Chọn ngay loại uniqlo như vậy 」
Á đù, có luôn !
「 Jinta, cậu có biết cái Universe Cloth không ? 」
Gì cơ ? Univer…. ? Ế . Là sao.
「 Gần đây,nó là phong cách ăn mặc rất nổi tiếng ở các bang hội, tóm lại nó được gọi là như vậy 」
Ở thế giới này cũng có cả UniClo cơ à.
Tôi tiến vào trong theo lời bà cô và được bả gợi ý cho xem mặc cái gì.
「 Cũng được đấy chứ ? Bạn gái cậu cũng đang phấn khởi kìa ? 」
「 À không, không phả… ,
Rifa không phải bạn gái, tô... 」
Nhìn chúng tôi giống
một cặp vậy cơ à. Như vậy có hơi xấu hổ nhỉ……
Tôi được tiến cử cho một bộ com-le, lúc vào phong thay đồ mặc thử thì vừa như in.
Áo sơ mi và một chiếc áo khoác có cổ. Bên dưới là quần bỏ mỏng và giầy ống.
Cũng không cần phải đẹp đẽ hay sang trọng làm gì, cả vai và chân tôi đều cử động thoải mái thế là ổn.
Thắt lưng có cơ chế treo kiếm rất tiện lợi.
Tuy không biết có hợp với mình hay không nhưng ngay từ đầu tôi đã chẳng có hứng thú gì với thời trang cả.
Giá là 12000 rin. Tôi tổng hợp lại giày dép và quần áo của mình, giá cả thế này cũng khá rẻ.
Tôi nhận đơn thanh toán và trở lại với Rifa, cô ấy đang nhìn ngắm xung quanh cửa hàng.
「 Mou, cậu định tốn thời gian đến bao giờ nữa 」
「 Làm gì mà tốn lắm, mới có 10 phút chứ mấy 」
Tôi đang thử nhìn lại một lần nữa thì… A,
Rifa làm một bộ mặt ngạc nhiên.
Bộ quần áo có gì lạ à ….. ?
「 Sao ? Có hợp không ? 」
『 Cái bộ dạng gì đây ! A ha ha, buồn cười quá ! 』
Tôi nghĩ chắc cô ta sẽ phản ứng như vậy.
Nhưng, Rifa chỉ nhìn lướt qua rồi cúi mặt lảng tránh.
「…………… Đẹp lắm, desu………….
」
Một giọng nói rất nhỏ nhưng tôi vẫn có thể nghe thấy.
Dừng, dừng lại đê, cô phản ứng như vậy thì tôi bối rối lắm !
Nói mấy câu như rất đẹp hay rất ngầu
thì tôi không quen đâu !
Này, bà thím. Đừng có mà vừa nhìn chúng tôi vừa cười tủm !
Ngưng cái nhìn ấm áp tởm bỏ mẹ ấy đê !
「 Haa, Tuyệt thật, đúng là tuổi trẻ. Để cảm ơn đã cho ta xem cảnh vừa rôi, ta lấy cậu 10000 rin thôi 」
Cũng đâu có nghĩa là cho bà xem đâu nhỉ ? Nhưng mà dù sao cũng được giảm giá.
「 Ta viết cho cậu cái này, vì nó rất là cần thiết khi cậu đưa
cho guild mạo hiểm giả 」
Nói vậy, bà cô viết cho tôi một bức thư giám định của con behemoth vào tờ giấy trắng
Bán viên vĩnh tinh thạch xong, chúng tôi nói lời cảm ơn tới bà cô và rời cửa hàng.