Câu chuyện 56:
「 Thế, tình hình trinh sát sao rồi ? 」
Ngồi trên khúc gỗ, tôi hỏi lúc mọi người đang ăn bánh mì thay cho bữa sáng.
Hii-chan thì
ngồi trên đùi tôi và ăn pingo với vẻ đấy thích thú.
「 Theo thông tin tình báo thì đám quái vật có vẻ rất là hung dữ. Tuy tôi chưa chiến đấu với chúng bao giờ nhưng quanh đây cũng có cả mấy con quái vật vô hại nữa」
Rifa bổ sung thêm nguồn thông tin cho Sylvie.
「 Đại khái thì đám quái vật cao hơn Jinta 5 level. Có vẻ như cũng có mấy union ở trong này nữa, thỉnh thoảng tôi lại nghe thấy tiếng nổ rồi tiếng quái vật gào thét.」
「 Ngoài việc chinh phạt quái vật ra thì trong nhiệm vụ lần này chúng ta còn phải điều tra về nguyên nhân rừng rậm hóa nhỉ….. Kuina, cô biết thông tin về chuyện này không ?」
Nếu là elf thì chắc sẽ biết được điều gì đó, thế nên tôi đã thử hỏi Kuina.
「 Em xin lỗi, Jinta-sama. Em cũng không rõ chuyện này là như thế nào nhưng cái hiện tượng này thì, thông thường nó sẽ không lan rộng ra như vậy」
Thông thường là vậy nhỉ, thông thường à…….
Ngôi làng bị rừng hóa chỉ trong một đêm nó đã trở nên như vậy.
Tóm lại thì bây giờ chúng tôi sẽ vừa tiêu diệt quái vật vừa tìm kiếm thông tin.
「 Để cái trại không có người, khi trở về mà nó bị phá hủy thì rắc rối to….Thế nên tôi sẽ để con golem ở lại bảo vệ 」
「 Kazami,
không chỉ có thanh kiếm mà cậu còn biết cả ma thuật điều khiển con rối cơ à. Ừm. Giờ thì tôi cũng hiểu tại sao guild mạo hiểm giả lại chỉ đích danh cậu rồi. Mà ngoài cậu ra cũng chẳng còn ai được chỉ đích danh như thế cả.」
Rifa lại làm vẻ mặt xa xăm rồi vỗ vào vai Sylvie bồm bộp.
「 Con golem này không phải là hình nhân được điều khiển bằng ma thuật bình thường đâu, Sylvie…………. Nó là một con golem chính chủ đấy……. 」
「 Ừm. Tôi không sử dụng ma thuật điểu khiển con rối hay gì cả ? Hơn nữa, tôi chỉ cần ra lệnh là nó sẽ nghe theo rồi 」
「 Ếế___________ ? ? 」
Sylvie cứ thế há hốc mồm. Có vẻ như cố ấy hoàn toàn không theo kịp để hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Maa, cứ cho cổ xem là biết ngay.
Mở rộng cộng sự, ngay khi tôi gọi con golem thì cơ thể to lớn của nó từ từ xuất hiện.
「 __________ 」
「 M, m, m, m, m, m, một con golem thực sự ! ? Ka, Ka, Ka, Ka, Kazami, c, c, c, cậu vừa triệu hồi b, b, binh khí cổ đại đấy à… ! ? 」
「 Triệu hồi…….Sở hữu……… Hay là gọi nó ra….. Maa, dùng từ triệu hồi cũng được đấy nhỉ 」
Giải thích về cộng sự nữa thì phiền lắm thế nên tôi sẽ bỏ qua.
Tôi nhanh chóng ra chỉ thị bảo vệ cái trại cho con golem, nó bắt đầu đi vòng quanh tuần tra bên trong bức tường.
「 X, xin lỗi……. nhưng Kazami, rốt cuộc cậu là ai vậy……. ? 」
「 Thì, chỉ là một mạo hiểm giả rank thấp thôi ? 」
「 Nói dối. Không thể nào có chuyện đó được……… Hiểu rồi. Thực ra cậu là một mạo hiểm giả rất có tiếng nhỉ ? 」
「 Hiểu cái đầu cô ấy……. Thực sự thì tôi chỉ là một người bình thường thôi」
「 Cậu không thể tiết lộ thân phận cho một kỵ sĩ như tôi à ! Một người bình thường………. Sao cậu phải nói dối về điều đó cơ chứ ! 」
「 Tôi nói thật mà ! ?......... Thôi, sao cũng được……… 」
Giờ dù tôi có nói gì chắc cô ấy cũng không tin.
Để căn cứ lại cho con golem, chúng tôi tiến vào khu rừng.
Sylvie dừng việc bới móc về thân phận tôi, hôm nay cô ấy chỉ đeo bao tay sắt và mặc bộ giáp giống như tôi.
Có vẻ hôm qua lúc trinh sát cô ấy đã nhận được một bài học với đống trang bị đó.
Thế nên là cái khiên lớn cũng để lại trong trại luôn.
Ga-sa_____ ngay khi chúng tôi vừa tiến lên thì có một cái gì đó bay đến trông như cành cây nhọn.
「 ______ 」
Ngay lập tức, tôi rút kiếm ra và chém đứt cái cành cây.
Mọi người cũng cùng một lúc cầm vũ khí và vào thế.
Hướng tấn công là ở chỗ bụi cây, có một con quái vật cây đang từ từ xuất hiện.
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Chủng tộc : Thụ ma
Trạng thái : Phẫn nộ
Tên : Dominus
Lv : 43
HP : 5000/5000
MP : 6700/6700
Sức mạnh : 400
Trí lực : 680
Thể lực : 550
Nhanh nhẹn : 70
May mắn : 5
Skill
Drain
Can bống (Stick) ( Skill tấn công vật lí sử dụng rễ và cảnh như một cây roi )
Cam thụ (Sugar) ( Nhựa cây mê hoặc. Mê hoặc đối tượng bằng mùi thơm ngọt ngào )
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
「 Thụ ma……. ? Nó là dạng quái vật hiền lành mà……. Jinta, đúng là có gì đó rất kì lạ」
「 Nó có trạng thái dị thường phẫn nộ kìa ! Cô làm đi ! 」
「 Cứ để tôi ! Tôi sẽ cho cậu thấy thành quả của cuộc tập luyện lén lút với Hii-chan !」
「 Nếu thế thì hãy để tôi. Từ cự li xa này tôi sẽ cho nó thành cái tổ ông ngay bây giờ」
「 Không, lúc này không phải nên để tôi sao 」
「 Không 」
「 Không, không 」
「 Không, lúc này phải để tôi 」
「 Đã bào là tôi sẽ làm cơ mà 」
「 Tôi mới là người thích hợp 」
「 Hãy để tôi cho nó thấy sực mạnh của kỵ sĩ 」
「「「 Thôi khỏi đi mẹ…….. 」 」 」
「 Mấy người nhường nhịn nhau tí đi ! Chúng ta là một team-work tuyệt vời mà 」
「「「 ……. T, tuyệt vời ư, chuyện đó……. 」 」 」
「 Mấy thím ngượng nghịu cái gì vậy ! ? Tôi đang nói móc đấy, đếch phải khen đâu !」
Mấy bà này chắc là không biết người đà điểu nhỉ ? ( Mà cũng đúng thôi ), đối với họ thì ai cũng nhường nhịn nhau rồi nói 「 xin mời, xin mời 」
Binh… Tôi đập bằng mu bàn tay vào cái cành cây vừa lao tới.
「 Mọi người cùng chiến đấu đi. Đừng bất đồng ý kiến nữa 」
「 Chủ nhân, anh chưa cần phải chiến đấu đâu 」
Cơ thể Hii-chan phát ra ánh sáng rồi quay trở lại dạng rồng.
「 Graoooooo____ ! 」
Tiếng gầm của hỏa long vang lên ở trong rừng. Con thụ ma đột nhiên cứng đờ lại.
Guru guru… Hii-chan đang quay cánh tay của mình. Cái trò gì đây.
Nhỏ lên level rồi học được skill gì à ?
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Chủng tộc : Long tộc ( ấu thơ )
Lv : 54
HP : 8200/8200
MP : 900/900
Sức mạnh : 650
Trí lực : 450
Thể lực : 550
Nhanh nhẹn : 350
May mắn : 35
Skill
Gào thét
Breath
Phi hành
Nhân hóa
Cú đấm của rồng
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Nhỏ học được thật “cmn” luôooooooooooonnnn ! ?
À. Vừa Rifa có nói là cùng nhau tập luyện nhỉ.
「 Oy, Rifa ! Cú đấm của rồng là cái gì đây ! Đừng có dậy mấy skill vớ vẩn cho Hii-chan chứ」
「 Skill vớ vẩn cái gì chứ ! Thô lỗ nha 」
『 Cú đấm của rồng [ =))* ] 』, chắc cũng cỡ như Rifa…….
(*: cái mặt kia của main nhé ko phải của tui đâu :v)
「 Ga____Ru 」
Vận sức mạnh cho cánh tay, Hii-chan đấm vào con thụ ma.
Gaoooooooo____ !
Con thụ ma ngay lập tức bị thổi bay.
Waa, cái skill khiến tôi không thể nào cười nổi….
Ừm ừm… Rifa nheo mắt lại rồi gật đầu.
Tạm thời thì tôi cứ thu hồi lại viên vĩnh tinh thạch đã. Một viên màu xanh da trời giá bèo.
Tuy nhiên khác với mấy viên vĩnh tinh thạch bình thường, cái viên này nó có vết nứt.
Chẳng nhẽ do ảnh hưởng của trạng thái dị thường.
「 Garu 」
Hii-chan quay về phía tôi rồi làm vẻ mặt ngầu lòi.
「 H,h,h,h,h,h,hhhhhhh hỏa long, hỏa long xu, xuất hiện rồi, t,t từ đâu ra, ____m m m m m m mọi người, ở, ở đây hay giao cho tôi, mau chạy trước đi___ 」
Sylvie làm vẻ mặt tràn đầy tuyệt vọng, cô ấy cúi lưng xuống rồi chĩa mũi thương về phía Hii-chan.
Nhắc mới nhớ, hình như
Sylvie vẫn chưa biết cơ thể thực của cô bé Hii-chan này là một con hỏa long.
Ánh mắt cổ trông như đang trốn tránh hiện thực và cho rằng 「 Mình đang mơ 」.
Hơn hết thì, nhìn thái độ của cô ấy khá là thú vị.
Mặc dù là kỵ sĩ mà lại………. Khụ khụ.
「 Sylvie, bình tĩnh đi, đây là Hii-chan đó ! 」
「 Sylvie-san, mau hạ cây giáo xuống đi 」
「 A, a wa wa 」
Sylvie đang luống cuống hết cả lên.
Mũi thương thì run rẩy, hơi thở thì không đều.
Cứ như là một cô gái mới chiến đấu lần đầu tiên ấy…..
「 Garu garu ♪ 」
Hii-chan tiến lại gần Sylvie.
「 Chị yên tâm đi 」 có vẻ như nhỏ định nói như vậy.
Nhưng nó lại đem kết quả ngược lại. Bịch… Cô ấy ngã bẹt xuống đất.
「 Haaaa, đủ lắm rồiiiiiiiii, huu huu…… , đây là lần đầu tiêng tôi thực chiến màaa, sao lại là với hỏa long chứ……..a aa……. Huu huuu……. 」
Sylvie đang khóc nức nở.
Phần dưới bộ hạ thì ướt sũng, rỏ xuống mặt đất tạo thành đống vết nhơ.
Cùng với
nước mắt rơi lã chã.
Cổ họng Sylvie như nghẹn lại.
Đôi mắt thì đỏ ngàu do khóc quá nhiều.
Cô ấy chĩa mũi giáo về phía mình
「 Đủ rồi____ Tôi sẽ chết. Tôi sẽ chết ngay bây giờ. Một kỵ sĩ như tôi lại có hành vi đáng hổ thẹn như vậy. Trước khi trở thành nỗi xấu hổ cho gia tộc Balmand. Thưa cha kính yêu________ Xin hãy tha thứ cho đứa con gái bất hiếu này_____」
「 Waaaaaaaaa ! ? Đợi đã, đợi đã, đợi đã, đợi đã, đợi đã nào ! 」
「 Sylvie-san, xin hãy bình tĩnh lại đi 」
「 Garu ! ? Garu garu ! 」
「 Môô…….. Nếu đã thế này thì______ Cú đấm của nữ thầaaan 」
Rifa đấm một phát vào đầu Sylvie.
Sau đó Sylvie ngẩn người ra trông như một con búp bê.
Rifa ngay lập tức tạo tư thế thumbs up*.
( *:
giống thế này này :v )
Chúng tôi cũng giơ ngón tay cái lên, chẳng nói chẳng rằng và làm thế thumbs up.
Rifa, Goob job !
Nhân cơ hội đó, tôi lấy ngọn giáo ra khỏi tay cô ấy.
Sylvie cũng đã quay trở lại bình thường.
「 A, à rế……… Không có hỏa long ở đây ? Hiểu rồi, vừa nãy sự xuất hiện của hỏa long chỉ là một giấc mơ thôi…….. Ưm, đó chính là lời giải thích thuyết phục nhất. Hơn nữa, 17 tuổi rồi mà lại còn dấm đài, đúng là một giấc mơ tồi tệ……. 」
Nhìn xuống dưới, Sylvie trông thấy đống vết nhơ do mình tạo ra, một lần nữa, cô ấy lại chuẩn bị khóc.
「 Không phải, là mơ………. Hức…….. 」
………. Sau đó, mọi người đã phải động viên cô ấy hết mình.