Câu chuyện 48:
Tôi được mời vào trong phòng khách bởi Rifa-san của tự cảnh đoàn.
「 Rifa, cô đang làm cái gì ở đây vậy ? 」
「 Tôi là mạo hiểm giả mà, thế nên tôi cũng phải đi làm nhiệm vụ chứ ? 」
「 Maa, đúng là thế………. Vậy đó là lí do gần đây cô hay vắng nhà à
」
Mà khoan đã. Điều kiện trong phiếu nhiệm vụ là mạo hiểm giả rank F mà nhỉ ?
Vậy nghĩa là, Rifa đã lén lút làm nhiệm vụ rồi up rank cơ à.
「 Sao cô lại tiếp tục làm nhiệm vụ thế ? 」
「 C, cũng không có gì cả……… 」
Tôi ngửi thấy mùi gì đó rất đáng ngờ ở đây……..
Cô ấy đang cần tiền ?
Không, nếu là vậy thì cổ sẽ hỏi mình ngay.
Có vẻ như Rifa cũng được thiết lập nhiệm vụ trong vòng 1 tuần, và hôm nay đã là ngày thứ 4 rồi.
Nội dung công việc thì chủ yếu là quan sát thị trấn, hình như cô ấy đã đưa bản báo cáo cho tự cảnh đoàn trưởng.
「 Vì mọi người vừa ra ngoài hết rồi, thế nên tôi phải vừa thu hồ sơ vừa trông coi chỗ này. Nếu có gì không hiểu thì cứ hỏi tôi nhé ? 」
Rifa bắt đầu tỏ ra như là một vị senpai.
Ngay sau đó, đám người của tự cảnh đoàn đã về.
Đoàn trưởng là một người râu ria khoảng 40 tuổi, đoàn viên thì hầu hết là người trẻ, ngoài ra còn có những người cao tuổi khác thì khoảng 50, một tập đoàn đủ các thể loại.
Ngay lập tức tôi tự giới thiệu với mọi người.
「 Tôi là Kazami Jinta. Dù chỉ trong một thời gian ngắn nhưng xin được mọi người giúp đỡ 」
「 À rế, không phải cậu là cái người đã triệu hồi con golem ở trong quán rượu bữa trước sao ? 」
「 À, vâng. Maa, đại khái là vậy ? 」
「「「「 Ô ô ô ô……… ! 」」」」
Tất cả mọi người đều đồng thanh. Rồi sau đó_____
「「「「 Golem dzooooo ! ! 」 」 」 」
Đám người này bị gì vậy trời ! ?
À, nếu có thể sử dụng golem thì năng suất trong việc bảo vệ ít nhiều cũng tăng lên.
Hơn nữa nó cũng mạnh, rất có ích trong việc ngăn chặn tội phạm.
「 Mọi người nhìn đây, bây giờ tôi sẽ gọi golem ! 」
「「「「 Ô ô ô ô ô ô ô ! 」 」 」 」
Họ đang rất là hào hứng. Con golem được yêu thích quá rồi.
Tôi mở cộng sự rồi gọi con golem, nó bắt đầu từ từ đi ra.
「 Một con golem siêu ngầu này 」
「 Đúng là ngắm mãi không chán nhỉ………. ! 」
「 Một con golem cũng phải ngang với sức của 100 người đấy ! 」
「 Đánh đêê… 」
Bọn họ lúc trèo lên lúc trèo xuống, con golem được đối xử cứ như robot ấy.
「 Vậy, tạm thời con golem này cũng tham gia vào nhiệm vụ bảo vệ 」
Đoàn trưởng chỉ vào tôi
「 Quyết định cậu 5 đánh giá hoạt động ! 」
「 Nhanh thế ! ? 」
Chắc 1 nửa là nói đùa, tất nhiên, nếu tôi không làm việc hẳn hoi trong 1 tuần thì sẽ không thể nhận được đánh giá.
「 ___ Jinta còn mạnh hơn cả con golem mà ! ! 」
Rifa kêu lên.
Mọi người bắt đầu đổ dồn sự chú ý vào cô ấy.
「 Rifa……… ? Sao thế ? 」
「 Người đã đánh bại con golem đó là Jinta mà ! Cũng chỉ có Jinta mới có thể sai khiến nó nữa ! Cả behemoth hay vua goblin cũng đều là do Jinta đánh bại hết ! Tóm lại thì, Jinta mới là người mạnh hơn nó ! 」
「 Oy, Rifa. Bĩnh tĩnh đi. Mọi người đang ngây ra kìa 」
「 Au 」
Bị mọi người chú ý, Rifa bắt đầu trở nên bối rối.
「 Etto,
a-no, đó là……… 」
「 Nhắc mới nhớ, Rifa-chan cũng ở trong quán rượu đó cùng với Jinta-kun nhỉ……. À, hiểu rồi. Ra là vậy à 」
Đoàn trường nhìn tôi và Rifa rồi tủm tỉm cười.
D, dừng lại đê ! Ngưng cái nhìn ấm áp tởm bỏ mẹ ấy đê !
「 Đúng là tuổi trẻ 」
Bộp bộp… Ông đoàn trưởng vỗ vào vai tôi và Rifa.
Tôi có thể nghe thấy tiếng kêu phàn nàn, chán nản từ mấy ông đoàn viên trẻ tuổi.
「 Gì chứ, Rifa-chan có bạn trai rồi à………. 」
「 Đúng là ganh tị thật 」
「 Thế là hết. Đi chết đây, tôi đi chết ngay bây giờ đây……… 」
「 Cả ngày không trông thấy Rifa-chan đâu, thế nên vì lo lắng, Jinta-kun cũng đã nhận nhiệm vụ này sao 」
「 Ế, Ếếếếếế… Ji, Jinta,
c, c c c c, có đúng vậy không___ ! ? ……. T, tuy hơi rắc rôi……… nhưng……… P, phải làm sao giờ………. 」
Shiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii……. Đầu của Rifa bắt đầu bốc hơi.
「 Kh, không phải ! Cái này chỉ là trùng hợp thôi___ 」
「 Ha ha ha, cậu đâu cần phải phủ nhận đâu. Lo lắng cho người yêu củng chỉ là bản năng của đàn ông thôi.
」
「 Ng. Ng. Ng. Người. Người yêu, á……….. 」
Rifa nằm trên nền nhà tủm tỉm cười, mặt đỏ bừng, đôi mắt thì xoay vòng vòng.
Trông cứ như miếng bơ đang chuẩn bị tan chảy trên tấm sắt ấy.
「Đ, Đã bảo không phải mà ! Vậy giờ chúng tôi xin phép đi tuần tra một chút ! Chi tiết như thế nào tôi cũng có nghe qua Rifa rồi ! 」
「 Ừm ừm, quả nhiên là đi cùng nhau nhỉ ? Đúng là tuổi trẻ…….. 」
Chết tiệt, dù tôi có nói thế nào họ cũng mè nhèo cho được !
「 Không phải đâu mà ! 」 , tôi kêu lên rồi nắm lấy cánh tay đang tan chảy của Rifa và rời khỏi trụ sở.
Mấy ông đoàn viên tò mò nhìn chúng tôi qua cửa sổ rồi huýt sáo hyu hyu…
「 ……….. Golem, nhớ nghe lời mọi người đấy nhé 」
「 ________ 」
Con golem chậm rãi quay lại trụ sở.
Gồồ gồồ….. Nó giơ cánh tay của mình lên và tạo ra tiếng động lớn.
「「「 Gyaaaaaaaaaaaaaaaa ! ?
」 」 」
「 Kimochiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii
」
…………………. Hình như có một thằng cha bị M
ở trong đấy.
Tôi cứ kệ đám người đó mà đi.
Ngoài ra, có lẽ tôi cũng chẳng cần bận tâm gì đến vấn đề hiện tại.
Đánh thức Rifa tỉnh lại rồi chúng tôi đi tuần trên con đường của thị trấn Logro.
「 Cũng lâu rồi chúng ta không đi chung thế này nhỉ ? 」
「 Phải rồi nhỉ. Lúc đầu chúng ta cũng chỉ có 2 người 」
Ngay khi
Hii-chan gia nhập thì một lúc sau Kuina cũng vô luôn. Sau đó mọi người đã luôn đi cùng nhau.
Mấy chuyện trước đây cũng đã trải qua được một thời gian dài rồi.
「 Việc chúng ta làm nhiệm vụ cùng nhau này…….. cậu phải giữ bí mật với Kuina và Hii-chan đấy nhé ? 」
「 Ế, tại sao ? 」
「 Sao gì………. Muu…….. Dù sao thì ! Bí mật vẫn là bí mật ! 」
「 Được rồi 」
「 ………..Tại vì cả Kuina và Hii-chan chắc chắn cũng sẽ đến đây thôi….. 」
Rifa đột nhiên lầm bẩm chuyện gì đó.
「 M, mà…….. Jinta, cậu lo lắng cho tôi thật à……… ? 」
「 Không, tôi có lo lắng gì đâu 」
「 Thế à………. 」
Rifa bĩu môi rồi nói với vẻ như nuối tiếc.
「 À, nhưng mà, tôi rất bận tâm về việc cô đang làm gì ? Gọi đó là lo lắng chắc cũng đúng nhỉ
」
「 Nếu thế thì cậu phải nói ngay từ đầu chứ ? 」
Rifa làm một vẻ mặt hạnh phúc rồi vỗ vào người tôi bộp bộp…….
3 ngày trôi qua kể từ khi tôi nhận nhiệm vụ.
Lần này Kuina đã đến trụ sở.
「 Em thấy có đó rất đáng ngờ_____ 2 người rời khỏi nhà cùng nhau, rồi lại về cùng nhau……. ! Có vẻ như Rifa-san và Jinta-sama đang tình tứ bên nhau mỗi ngày nhỉ ? Anh đang giấu diếm em đi ngoại tình nhỉ ! 」
「 T, tình tứ gì chứ. Chỉ là chúng tôi tình cờ cùng làm chung một nhiệm vụ thôi mà……… nhỉ ? 」
「 Ừm. Là thật đấy, Kuina 」
「 Ế, gì đây, chiến trường đánh ghen à ? 」
「 Jinta-kun cậu bắt cá hai tay à 」
「 Rifa-chan và một elf ngực bự…….. 」
「 Từ hình riajuu đêêêê…….. 」
「 Vậy giết luôn à ? 」
「 Từ bỏ đê, cậu ta mạnh lắm đấy 」
「 Để tôi cho hắn ta thấy tấm lòng của anh em FA chúng ta…… ! 」
「 Cẩn thận lao vào death flag đó 」
Tôi nghe thấy hết đấy, mấy ông lính hóng hớt.
「 Nhiệm vụ à ? Ufufu……. Vậy thì đợi em một chút nhé, Jinta-sama 」
Một vài giờ sau.
Kuina đã quay trở lại cùng với tờ phiếu nhiệm vụ.
「 ____ Tôi là Kuina Livov. Dù chỉ trong một thời gian ngắn nhưng xin được mọi người giúp đỡ 」
Thấy có elf ngực bự tham gia, đám cảnh binh giơ tay lên trông cực kì hào hứng.
Tôi cũng không để ý lắm việc Kuina có tham gia vào nhiệm vụ này hay không, nhưng chỉ trong vài giờ mà có thể up rank cơ à…….. Tôi có thể hình dung ra một chuyện gì đó có vẻ gàn dở.
「 Kuina, còn Hii-chan thì sao ? Đang trông nhà à ? 」
「 Nếu là Hii-chan-san thì, nhỏ đang ở kia kìa……. 」
Kuina chỉ ra ngoài cửa sổ.
Hii-chan đang trèo lên con golem rồi chơi đùa.
「 Cú đấm của Golem !
Là đấm đó ! ……… Gau, mi có nghe không đấy 」
Dưới sự dạy dỗ của Kuina nhưng Hii-chan lại trở thành Rifa thứ 2 mất.
「 Sao lại là Rifa-san chứ……… Dù em và Jinta-sama tốt hơn mà…… 」
「 Tôi rất tiếc 」
Nhiệm vụ của Rifa đến hôm nay là xong, cũng thật đúng lúc.
Tuy sự xuất hiện của Kuina có ngoài mong đợi, nhưng dù sao công việc của ngày hôm nay cũng đã kết thúc.
「 Jinta-sama, anh đã vất vả rồi. Nào, chúng ta về nhà thôi ? 」
「 Ừm, cô cũng vậy………. Rifa, về thôi ? 」
Rifa nhún vai giật mình.
「 Ee-to, t, tôi cần ghé qua nơi này một chút, Jinta và Kuina cứ về trước đi ? 」
「 Hình như hôm này là ngày cuối cùng mà…….. Jinta-sama, chúng ta về thôi 」
「 Ế ? À, ừm 」
Rifa dạo gần đây hay đi từ nhà đến thị trấn bằng xe ngựa. Thế nên là hôm nay chắc cô ấy cũng về bằng xe ngựa.
Dù bị say xe nhưng cô ấy vẫn cố gắng chịu đựng.
Lần làm nhiệm vụ một mình này, liệu có cần phải giữ bí mật
không…….?
Cưỡi trên lưng Hii-chan, chúng tôi rời khỏi thị trấn Logro rồi về nhà.
Vì Rifa thường mãi muộn mới về nên chúng tôi phải chuẩn bị bữa tối.
Nếu kĩ năng nấu nướng của Rifa là 10 thì của Kuina là chắc là 0.
Còn của tôi thì, nếu tự đánh giác chắc được khoảng 1 điểm.
Tôi và Kuina đang đứng trước gian bếp, Hii-chan thì đang chạy vòng quanh le te ở đằng sau.
「 Kuina, nguy hiểm lắm, đi nghỉ ngơi đi…….. 」
「 Kh, không có chuyện đó đâu ạ……… 」
「 Chỗ này cứ giao cho tôi rồi đi nghỉ đi ? Hôm nay là ngày đầu làm việc nên chắc cô cũng mệt mỏi rồi chứ ? 」
「 Cảm ơn anh đã quan tâm, Jinta-sama. Nếu em cứ để việc này cho Jinta-sama thì thật đúng là nỗi xấu hổ của người vợ. Cỡ nấu ăn thì chỉ cẩn tập chắc chắn em cũng có thể làm được mà ! 」
「 Mấy người không làm được thường hay nói vậy đấy………. Rifa ơi, mau về đi hỡi người…….. 」
「 Đúng là Rifa-san trễ thật đấy………. Dù là một vài giờ nhưng thế này cũng là muộn quá rồi……. 」
Ở bên ngoài cửa sổ giờ đang tối om.
Đúng là cô ấy lúc nào cũng về muộn như thế này.
「 Không phải chỉ lúc làm việc ở trụ sở mới về muộn sao ? Hôm nay là ngày cuối rồi mà」
「 Đúng là vậy……….. 」
……….Tuy nhiên, hôm nay Rifa đã không về nhà.
___________________________________________________
******* Hẹn gặp lại các bác sau kì thi =))