Công việc buôn bán thuận lợi và tiền trong tay tôi đã tăng lên ―― tôi kiếm nơi định cư để thỏa mái tận hưởng cuộc sống chậm ở thế giới khác.
Tôi đã thử chặt cây và san phẳng nền đất để xây một căn ca-bin nhỏ ở trong khu rừng, nhưng ――.
Tôi đã trở nên kiệt sức rồi. Tôi không thể xử lí được cái gốc cây lớn ―― và đã đi đến giới hạn kiên nhẫn, rồi lỡ triệu hồi máy đào gầu ngược kéo bằng dây cáp mất rồi.
Thứ tôi mua là một cỗ máy hạng nặng màu xanh. Đó là một cỗ máy cỡ vừa thường được sử dụng để thi công đường phố trong thị trấn. Do đã qua chút sử dụng nên có chút rỉ sét, nhưng nó có gắn gầu và hãy còn dùng được, giá bán là khoảng 1,200,000 yên.
Tuy là một thứ to lớn nhưng hẳn có gì đó hữu ích. Ví dụ như, việc đào một cái hố sâu bằng xẻng sẽ siêu vất vả, nhưng nếu dùng máy móc hạng nặng sẽ chỉ tốn 1 phút, mà không hề thấy mệt mỏi.
Dù tôi lại không thể sửa chữa được nếu hỏng, nhưng ...... chắc sẽ ổn thỏa thôi.
Trên Shangri-La cũng có bán đến cả máy hàn, máy tiện và máy phay. Nếu không có gắn các bộ phận điện tử, thì hẳn ...... sẽ ổn thôi.
Nếu không được, mình cứ mua cái mới là được. Lúc ấy, hẳn mình sẽ kiếm được nhiều tiền hơn mà ―― dẫu cho đ ó chỉ là lối quan sát mang tính kì vọng của bản thân.
Dù sao đi nữa, ta thử khởi động nó xem ――. Tôi ngồi lên chiếc ghế bằng nhựa đen đã hơi hỏng xíu và nhìn sang bên phải.
Chìa khóa nằm ở bên cạnh ghế ngồi. Khi vặn chìa khóa thì động cơ bắt đầu hoạt động. Cỗ máy hạng nặng gầm gú một cách vô sự, khiến chiếc ghế bị rung lên "bưrưbưrư".
Tuy nhiên, lúc nghe tiếng động cơ ―― tôi đã bỗng nhiên nghĩ một chuyện.
"Cái này, không phải dầu diezen sao?"
Đây là thứ ấy nhỉ. Chả phải nếu nhắc đến máy móc hạng nặng là nói đến dầu diezen hay sao! Nhiên liệu tình sao giờ.
Tôi gấp rút tìm kiếm dầu nhẹ trên Shangri-La ―― hiển nhiên là không có bán. Tuy nhiên, tôi tìm thấy bán chất phụ gia.
Đó là dược phẩm để biến dầu hỏa thành dầu nhẹ để có thể sử dụng cho động cơ dùng dầu diezen. Dẫu không có bán thứ như thế này, vẫn ổn nếu pha lẫn với dầu * thì, nhưng .......
Ở thế giới cũ phải cẩn thận nếu làm như vậy, kẻo bị bắt vì trốn thuế. Tuy nhiên, hẳn là OK nếu sử dụng cho máy phát điện chạy bằng diezen trong vùng đất thuộc sở hữu cá nhân.
Nếu như vậy, dẫu dùng dầu hỏa cũng được, nhưng khi tìm kiếm dầu hỏa sử dụng cho thứ gì khác ngoài đèn, không có kết quả ha~ .......
Tận dụng triệt để à? Không, chờ đã chờ đã. Mua một thứ to lớn thế này, mà đơn giản bỏ cuộc thế sao. Tôi tìm kiếm dầu hỏa một lần nữa và tìm tòi đến tận cuối cùng, thì ――.
Tôi tìm thấy trong các sản phẩm liên qua một thứ được gọi là dầu paraffin. Khi đọc cột chút thích, thấy có ghi đó là dầu hỏa trắng.
Việc được gọi là dầu hỏa trắng là bởi nó là loại dầu được tinh chế từ dầu hỏa, và không sinh ra khói hay nhọ khi sử dụng cho đèn. Thứ này có thể dùng được cũng nên.
Hơn nữa khi tìm kiếm dầu hỏa trắng ―― ra vậy, dầu hỏa trắng được bán, nhưng là loại hàng hóa dùng cho cắm trại ha.
Có khả năng dùng được dầu hỏa làm từ dầu hải thú bán chợ, nhưng một bình vừa ―― 4L có giá xấp xỉ khoảng 10,000 yên.
4L dầu hỏa trắng trên Shangri-La cũng chỉ có giá 7,200 yên. Mua ở đây vừa đảm bảo an toàn lại vừa rẻ nữa.
Cái này với 4L chất phụ gia dùng để biến thành dầu dùng cho động cơ diezen giá 5,000 yên. Tôi cũng nhân tiện thử mua cả chất phụ gia tăng thêm tỉ lệ cetane của nhiên liệu nữa.
Sau khi tính toàn nhiều thứ ―― một lít giá khoảng 2,500~ 3,000 yên. Có lẽ là nhiên liệu đắt đỏ.
Tuy nhiên, nếu cỗ máy hạng nặng, cũng sẽ làm được công việc một mình tôi không làm nổi thôi. Hết cách rồi.
"Nhưng mà na~, thực sự dùng được không nhỉ, thứ này?"
Rõ ràng tôi thấy lo lắng. Nếu bỏ thứ nhiên liệu này vào, mà nó không chạy thì gay đấy. Có phương pháp tốt nào đó .......
Tôi thử tìm kiếm về động cơ diezen để tìm xem có gợi ý tốt nào không ―― có bán một máy phát điện chạy bằng diezen do nước nọ sản xuất với giá 90,000 yên.
Đúng rồi ―― hay thử bỏ tiền ra mua nó, rồi cho chạy bằng loại nhiên liệu dầu hỏa nâng cấp này coi. Lại dùng tiền mất rồi, nhưng nó vẫn hợp lí hơn việc phá hỏng cỗ máy hạng nặng giá 1,200,000 yên, chưa kể máy phát điện cũng dùng được trong nhiều việc
"Được rồi! Triệu hồi máy phát điện! Bấm nút nào"
Nó cũng không được đóng gói. Cỗ máy phát điện chạy bằng diezen màu vàng đã rơi xuống chỗ đất mùn trong rừng, vang lên tiếng ĐÔ-SỰ!
Tuy nhiên, dù hay dùng máy phát điện, đây lại là lần đầu tôi dùng loại chạy bằng diezen ha. Tôi thử xem bản hướng dẫn được đính kèm ―― đọc không nổi. Chả phải tiếng Nhật nữa!
Có thật là dùng được không đây? Tôi cảm thấy có chút đáng ngờ, nhưng ...... trước hết, cứ thử coi nào. Tôi thử đổ dầu hỏa trắng đã quá pha chế vào bình.
Bởi không phải máy móc chạy bằng ga, không cần phải mở van lúc khởi động. Khi ấn công tắc, và kéo dây khởi động[note25590], nó nặng vãi cứt!
Lực ép của máy móc chạy bằng diezen cực kì cao, nên tôi có vẻ không kéo nổi dây khởi động.
"Cái gì thế này, làm thế nào mới được chứ?"
Khi thử đọc cuốn hướng dẫn bằng tiếng Anh và chữ Hán không viết bằng tiếng Nhật ―― ra là thế, có vẻ có bộ giảm áp[note25591].
Nói giảm áp tức là bộ phận giảm sức ép à. Ngày xưa, tôi từng ngồi trên chiếc xe máy dùng động cơ xi-lanh đơn của hạng Ya**ha, nhưng cái này cũng có bộ giảm áp.
Khi kéo bộ giảm áp, và giữ pít-tông của động cơ đến điểm chết ở trên, rồi kéo dây khởi động ―― có vẻ nó viết như vậy.
Thôi thử làm theo như vậy.
"Làm được rồi!"
Động cơ bắt đầu vận hành và vang lên âm thanh chói tai khói trắng bốc ra, nhưng nó đang chạy ―― tuy nhiên, quả thật là một cỗ máy ồn ào vãi cứt, với những tiếng kin-kin gan-gan.
Vậy thử để nó chạy khoảng 1 tiếng để xem tình hình coi. Nếu nhiên liệu có vấn đề, với cỡ thời gian đó là đủ hiểu rồi.
Bởi nếu không vấn đề lúc vận hành trong thời gian dài không tải, tôi đã mua dây nối kéo dài được cuộn tròn như kiểu cái trống và 2 bóng đèn 100w trên Shangri-La, rồi thắp sáng thử.
Bóng đèn tỏa sáng thứ ánh sáng màu cam ――.
Ôôu! Ánh điện 100V lần đầu tiên được thắp sáng ở thế giờ này. Tuy nhiên, chắc do dao động lớn của điện áp, tôi thấy bóng đèn sáng lập lòe tựa những gợn sóng.
Thế này chắc không thể sử dụng mấy thứ đồ điện trong nhà có kèm bộ phận điện tử bên trong rồi. Quả nhiên là hàng quốc gia nọ ―― quả nhiên, việc nối với mấy thứ như PC là miễn bàn đến.
―― Sau đó, 2 tiếng sau.
Để phòng hờ, tôi chạy máy phát điện trong vòng 2 tiếng, nhưng chẳng có vấn đề gì cả, nó vẫn chạy tiếp. Nếu sử dụng trong thời gian dài, có thể phát sinh ra vấn đề kiểu bơm nhiên liệu, nhưng thứ tương thích với dầu diezen chỉ có mỗi thứ này.
Xung quanh đã bắt đầu tối rồi. Đã mất công kiếm được chỗ, nên hôm nay mình thử trọ ở đây xem.
Bởi cỗ máy phát điện ồn ào đã phá hỏng tất cả mọi thứ, nên tôi nhanh chóng bỏ nó vào itemBOX. Chắc thứ này không còn cơ hội xuất hiện nữa đâu.
Để thử nghiệm nên tôi mới mua thử; khi định giá, nó bán được khoảng 40,000 yên, có khi mình sẽ bán nó cũng nên.
Nếu chọn mua máy phát điện, loại máy phát điện của Nhật Bản vừa có tính năng cao, lại còn yên tĩnh.
Tuy nhiên, máy phát điện của nhà sản xuất Nhật Bản cũng có lúc loại made in đất nước nọ, nên phải chú ý.
Tôi thu thập những miếng gỗ rớt ra lúc chặt cây làm củi đốt.
"Phải rồi. Nếu sống trong rừng thì mình muốn ma thạch đuổi côn trùng mà cô người thú Myaree nói đến ha"
Tôi nghĩ có lẽ đó là loại hàng hóa yếu phẩm để sống ở thế giới này, nên nhân cơ hội này, ta mua nó cũng tốt.
Tôi đã kiếm được tiền bạc ―― mua ở cửa hàng dụng cụ của ông già ấy cũng được. Ngày mai mình sẽ thử đến đó trước khi mở tiệm chợ trời à.
Bụng đó rồi ―― nào, ăn gì giờ.
Số rau mua lúc làm tiệc nhậu với đám người thú vẫn còn ha. Cái gì cũng rán lên chăng?
Nếu bảo cái gì cũng rán thì mình cứ vậy thái nhỏ số rau còn dư trong tủ lạnh, tẩm bột rồi đem rán thôi.
Sau đó, tôi ăn chúng với sốt và Mayonnaise. Ma~ một chủng loại khác của món okonomi-yaki, nhưng hẳn sẽ có người nổi giận nếu gọi thứ này là okonomi-yaki cho coi.
Bởi không có thịt nên tôi mua thêm. Nhân tiện, mình cũng thèm trứng nữa.
Khi thử tìm kiếm trên Shangri-La ―― Có rồi. 40 quả trứng [có nguyên cớ] không chung kích thước giá 800 yên, nhưng chúng đâu phải hàng hóa tiêu chuẩn ha.
Dẫu là loại hàng ngoài khuôn khổ, bên trong vẫn như nhau. Thậm chí dẫu có mua nhiều cũng không bị ung hỏng, nếu tôi bỏ trong itemBOX ha.
Ngay cả ở thế giới cũ, tôi cũng từng mua trứng không chung kích cỡ từ mấy trại nuôi gà của hàng xóm. Kích thước khá lẫn lộn, hình dáng cũng đa dạng nữa.
Thú vị nhất là mấy quá trứng song sinh. Có những người né tránh do cảm thấy chúng kinh tởm, nên người ta phải được kiểm tra toàn bộ số trứng trước khi đem bán.
Loại trứng ấy có bán ở nơi buôn bán của các trại nuôi gà. Đương nhên, toàn bộ thứ bán ra là trứng hai lòng đỏ.
Trứng song sinh có nhiều lòng đỏ hơn, nên dù cùng một trọng lượng, hương vị sẽ đậm đà hơn nếu dùng để làm hotcake.
Nhân lúc đốt củi, tôi bỏ chảo rán lên và thử nướng nó trực tiếp trên lửa xem sao nhỉ? Do có nhiều tia hồng ngoại xa xuất hiện, nên chắc nướng nó ngon lành cũng nên.
Bên trong rừng vang lên âm thanh của một thứ gì đó đang được nướng từng tầng một. Bên trong bóng tối thật sự khá là yên tĩnh.
Tuy nhiên, dẫu ở chỗ như thế này, mà bị mấy thứ như sói đen tấn công thì kế hoạch sống ở đây của tôi coi như đổ bể ha.
Nếu đã lên kế hoạch sẽ thực hiện sau khi san bằng mặt bằng ở đây, thì dẫu là cái gì đi nữa, mình cũng nướng sạch sẽ hết.
"Ôô, có cảm giác nấu ăn tốt hơn hẳn so với lúc dùng ga nha"
Rồi tôi rắc mayonnaise và sốt lên chúng. Mayonnaise thì dùng K*wpie[1], nhưng sau khi thử nghiệm nhiều loại thì tôi thấy sốt O**fuku [2] là hài hòa nhất.
Tôi dùng sốt Ai*li [3] hoài, nhưng đã bị nghiện khi thử dùng O**fuku. Giờ nó là thứ được tôi yêu thích nhất.
Chắc là tưởng tượng cũng nên, nhưng có cảm giác nó ngon hơn hẳn so với những món mọi khi tôi vẫn ăn. Chắc do việc ăn ở giữa tự nhiên rộng lớn như thế này chăng?
Sau khi nướng mọi thứ ăn cho đến lúc đầy bụng, tôi dựng lều lên.
Trên hết, đâu thể không lên kế hoạch đối phó gì, mà cứ vậy lăn ra ngủ được ha. Phải chuẩn bị sẵn cho tình huống bất chắc.
Vừa đốt củi trong màn đêm, tôi vừa tìm kiếm trên Shangri-La và mua một thiết bị cảm ứng hồng ngoại 12V.
Đó là thứ đó, cái được gắn ở lối vào căn nhà và sẽ phát ra ánh sáng khi có người lại gần. 1 cái giá 400 yên, nên tôi mua luôn 4 cái.
Nếu có sinh vật sống tới thì hẳn chúng sẽ đến từ sâu trong rừng rồi.
Tôi cũng mua bộ ác quy 12V và dây điện, rồi nối với thiết bị cảm ứng. Và nối đầu ra của thiết bị cảm ứng với đèn 12V với máy con ve[note25592] 12V.
Để thử nghiệm, khi tiến lại gần thiết bị cảm ứng ―― đèn phát sáng, còn máy con ve reo tiếng ―― thành công rồi.
Thứ này dùng để đối phó với những sinh vật tiếp cận lại gần. Kế đến cần thiết phải gia công thêm mấy như như công tắc, nhưng cứ để thế này cũng được.
Trước hết, ngủ cái nhỉ ―― Chắc do cơ thể lao động nhiều, nên tôi cực kì mệt luôn. Dù muốn vào bồn tắm, nhưng ...... sáng mai, giữa đường lúc đi đến chợ, mình sẽ tắm ở sông vậy.
A, máy đào gầu ngược kéo bằng dây cáp hãy còn bỏ ngoài nữa. ......ma~, để vậy cũng được nhỉ.
------◇◇◇------
―― Buổi sáng ngày kế tiếp. Tôi tỉnh giấc bên trong rừng. Bởi còi báo động không reo, có vẻ không có sinh vật nào mò đến cả.
Tôi lấy bánh mì trong itemBOX ra gặm, rồi quyết định thử bỏ máy đào gầu ngược kéo bằng dây cáp vào trong itemBOX.
"Đến thứ lớn như thế này còn chui vào được ha. Ma~, khúc gỗ lớn vẫn bỏ vô được mà ......"
Bất chấp lo lắng như vậy, chiếc máy đào gầu ngược kéo bằng dây cáp vẫn bị hút vào trong itemBOX. Màn hình hiện ra [máy đào gầu ngược kéo bằng dây cáp (cỡ trung)] x 1.
Tôi lấy xe đạp leo núi từ trong itemBOX ra, rồi chạy trên con đường mà bản thân đã tạo ra.
Khá là thoải mái. Tuy không chạy nhanh tựa như trên đường rải nhựa[note25593], nhưng cỡ này là đủ rồi.
Tuy nhiên, đợi chút đã. Tôi dùng xe đạp leo núi và thử tìm kiếm nhựa đường trên Shangri-La ―― có bán luôn.
Rõ ràng có bán nhựa đường, nhưng 10kg giá 1,600 yên, khá là đắt. Thế này không thể trải nhựa toàn bộ con đường rồi. Chuyện ấy khá vô lí ha.
Sau khoảng 10 phút chạy xe trong rừng, cuối cùng cũng đến con sông. Quả nhiên, việc này rõ ràng nhanh hơn so với khi đi bộ. Tôi bỏ xe đạp leo núi vào itemBOX và tắm rửa ở sông.
Dẫu có bảo tắm, tôi cũng không thể khỏa thân như đám người thú và nhảy xuống được. Tôi chỉ lấy chút nước rồi lau cơ thể.
"A~ muốn vào bồn tắm dữ~"
Đúng rồi, vào bồn tắm thôi. Chẳng phải có bán bồn tắm Goemon loại thùng phuy giá 20,000 yên hay sao.
Tôi bỏ nước sông vào thùng nhựa, rồi bỏ vào itemBOX và vận chuyển, là có thể tắm bồn ở trong rừng rồi.
Chưa kể ―― nếu có thể bỏ đổ nước vào trong thùng phuy ở đây, rồi cứ vậy cho vào trong itemBOX thì còn dễ dàng hơn nữa.
Được rồi! Hôm nay mình sẽ tắm bồn.
Con đường đã hoàn thành, cũng xây trong nhà trong rừng, mình chẳng cần phải ở trong nhà trọ nữa ha.
Đến quán trọ chào hỏi thôi.
------◇◇◇------
"Xin chào"
"A, Kenichi, đã đi đâu vậy?"
Azalea đã chào đón tôi.
"Tôi đã tạo ra nơi ở rồi. Bởi đã được cô chăm sóc tại đây, nên tôi tính đến chào hỏi một câu ha"
"Ở, tức là ở đâu cơ?"
"Ở trong rừng thôi"
"Ếế~?"
Việc Azalea bất ngờ cũng dễ hiểu, có lẽ những người sống ở thị trấn này, chẳng có ai lại khác người đến mức muốn sống trong rừng ha.
Dẫu làm việc suốt 1 ngày, thực tế tôi vẫn chẳng thấy bóng ai.
Hơn nữa, khi hỏi cô ấy, việc sống trong khu rừng ―― dường như là cấm kị.
Dẫu có bảo cấm kị, cũng chẳng phải sẽ bị xử lí nếu ta sống trong đó, nó tựa như một điều được người dân hiểu ngầm từ ngày xưa.
"Dù chỉ là một thời gian ngắn ngủi. Cám ơn em ha"
"Nghiêm túc thật sao?"
"Nghiêm túc thì cũng nghiêm túc. Hahaha"
Cô ấy đang khá kinh ngạc, nhưng ma~, đành chịu thôi.
"Nhưng mà, số tiền trả trước để thuê phòng sẽ không được hoàn trả đâu ......"
"Aa, ta hiểu rồi. Chỉ là ta muốn đến chào hỏi câu thôi"
Sau khi chào hỏi chủ nhà trọ, tôi hướng tới chợ ―― thì trước đó, thử ghé qua cửa hàng bán dụng cụ ha.
Tôi đi quá chợ và ghé qua cửa hàng bán dụng cụ của ông lão.
Cửa tiệm vẫn như mọi khi, trông khá u ám. Nếu có thể sử dụng ma pháp thì cứ thắp sáng bằng ma pháp cũng tốt vậy mà ―― dù tôi đã nghĩ thế.
"Thật sự là tối tăm ha~"
"Chẳng phải là mối bận tâm dư thưa sao"
"Ưôh! Cái gì thế, đừng có dọa chứ ông lão"
Thực sự, tôi có cảm giác như thể ông già chui ra từ trong màn đêm. Dù thực sự không hiểu là ổng có ở đó hay không nữa. Cái gì kiểu như ―― phải, có khi ổng dùng đến ma pháp cho phép ẩn giấu ha?
"Hôm nay cậu có việc gì. Lại mang thứ gì kì quái đến hở?"
"Ông lão, đừng có nói chuyện với khách thế chớ. Ở đây có bán thứ như ma thạch đuổi côn trùng không?"
"Có chớ. Cái này này"
Ông lão lấy một viên đá hình bầu dục màu xanh ra từ đống đồ nội thất, trong tựa như một cái tủ với vô số các cái hộp đặt bên trong cửa tiệm.
"Tôi nghe bảo giá 2 đồng bạc(100,000 yên)"
Khi tôi lấy tiền bạc từ trong itemBOX ra, thì mắt ông cụ sáng lấp lánh.
"Cái đó là itemBOX trong lời đồn à"
Dường như có tên nào đó sử dụng itemBOX trong chợ và gây ra lời đồn đại.
Ma~ đó là một năng lực khá hiếm có, nên trở thành tin đồn cũng hết cách.
"Dù đúng là vậy ......"
"Trong đó, có bỏ món đồ hiếm có nào không?"
"Món đồ hiếm có? Nếu có thì sao?"
"Lão sẽ giảm giá bán ma thạch chút"
"Thật à?"
Có vẻ là thật, nhưng ―― dâu thể nào lấy ra mấy món đồ công nghệ cao được ha.
Tôi thử kiểm tra cửa sổ biểu thị nội dung các thứ bên trong itemBOX.
Thứ chắc này tiện lợi của itemBOX này ―― giả sử nếu bỏ một cái hộp rỗng vào, thì có thể giữ và thả[note25594] mấy món đồ nhỏ khác vào bên trong nó được.
Tuy nhiên nếu cố bỏ một món đồ to vào cái hộp nhỏ, thì màn hình sẽ hiển thị [Dung lượng không đủ].
Tôi sử dụng kĩ năng đó và thử lấy 1 quả cam được bỏ chung cùng lúc tôi mua túi rau củ hỗn hợp
"Cái này thì sao"
"Đây là trái cây nước ngoài hử"
Ổng gọt vỏ trái cam và ăn thử theo lời tôi bảo.
"Fưmư, cái này khá hiếm có ―― và vừa chua chua ngọt ngọt, khá ngon. Tuy nhiên, chỉ cái này thôi ha ......"
Vậy thì lần tới cho ăn thử chăng ――Azalea cũng thích nó ha.
Tôi đổ sữa ra đĩa và quyết định cho ông cụ ăn thử granola.
"Vậy ông cụ, răng yếu nên không ăn nổi rồi chăng?"
"Đừng có khinh thường lão chớ"
Ông ấy chỉ nói vậy và đang ăn một cách ngon lành granola giòn giòn được rót sữa lên.
"Cái này vừa ngọt vừa ngon! Đây là thứ lão chưa từng ăn! Nếu cho thêm chút nữa thì lão sẽ giảm giá viên ma thạch xuống 2 đồng bạc nhỏ (10,000 yên), khuyến mại đấy"
"Được roài, thiết lập giao dịch ha"
Tôi bỏ đầy granola vào trong cái lọ nhỏ rỗng mà ông lão chuẩn bị ra.
Được rồi, tôi đã kiếm được ma thạch đuổi côn trùng.
Sau đó, dựa trên gợi ý về món granola nhận được từ tôi, ông lão đã tạo ra loại thực phẩm lưu trữ dùng cho du lịch và đem bán ra.
Đó là một loại sempei vị muối được nhào nặn và nướng từ khoai tây được làm khô và trộn lẫn với trái cây khô[note25595].
Hình như thứ đó được bẻ ra một cách ròn rụm vào trong đĩa, rồi đổ nước hoặc sữa lên mà ăn. Hơn nữa, nếu đổ nước nóng vô, nó sẽ trở thành súp.
Được tôi mở lời giới thiệu tới thương hội Mallow, nên món đó được bán khá chạy ―― ông cụ cũng làm ăn kha khá nha.
------◇◇◇------
Doanh thu quán chợ trời hôm nay không đạt nổi 20,000 yên luôn.
Kẹp quần áo cũng bắt đầu được bán ở các cửa tiệm có liên kết với thương hội Mallow nên không bán được mấy.
Chà, nếu bán nó từ thương hội Mallow, thì dẫu chung một món hàng hóa, nó cũng thành một món đồ có thương hiệu ha.
Khi trời sắp tối, tôi dọn tiệm và ―― tính triển khai kế hoạch tắm bồn.
---
Chú thích dịch giả: hàng hóa của quốc gia nọ (Mỗ Quốc) mà, đừng kì vọng gì.
[1] ám chỉ Kewpie là một thương hiệu nổi tiếng ở Nhật về sốt mayonnaise.
[2] ám chỉ sốt Otafuku, thường dùng cho các món xào như okonomi-yaki, soba-yaki, tako-yaki.
[3] ám chỉ sốt Aioli là một loại sốt Địa Trung Hải chế biến từ tỏi và dầu oliu.