Arifureta Shokugyou de Sekai Saikyou

chương 428: arifureta after vtortus lữ hành kí㉞dogeza sẽ giải quyết tất cả

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Arifureta chương 428: Arifureta After VTortus lữ hành kí㉞Dogeza sẽ giải quyết tất cả

Trong hình ảnh quá khứ, những lời nức nỡ thảm hại và tiếng la hét như trong cảnh hỗn loạn bi ai của các Hauria nhóm Kam, rồi hình thức huấn luyện giống như bức tranh địa ngục đã được mở ra.

Cuộc huấn luyện làm động lực khiến nhóm Hauria không nghi ngờ gì là yếu nhất, trở thành họ như hiện giờ.

Điều đã được thực hiện chỉ trong 10 ngày ngắn ngủi cho đến khi họ đi tới chỗ của đại thụ đó, tuy nhiên, trái ngược với độ ngắn trong thời gian, là sự khắc nghiệt khiến người ta lĩnh hội việc thay đổi rõ rệt của Hauria.

『A, ano Hajime-dono? Lũ ma thú này rốt cục......』

『Giết chúng đi.』

『Ể?』

『Hãy hết mình giết chúng đi.』

Biểu cảm của nhóm Kam dần co giật.

Trước mặt nhóm Kam, là một đàn ma thú mà bản thân họ đã làm con mồi để nhử ra, bị bắn hết tay chân, biến thành bộ dạng không thể nhúc nhích và lăn lốc ở đó.

Phải chăng tại vì ma thú họp lại thành bầy đàn ở thụ hải có hình con sói đã bị đuổi ép bởi hầu gái hóa sinh kia rất đông đúc, bởi kế hoạch giăng lưới bắt một mẻ của Hajime đã dùng đàn thỏ trông có vẻ ngon lành và yếu đuối làm mồi nhử, mà số lượng ma thú đã bị bắt không hề nửa vời chút nào. Chúng đang chất đống lên như một ngọn núi nhỏ.

Hajime bảo rằng, Giết đi, với bọn chúng ngay cả trong khi cất lên tiếng rên rĩ đau đớn và giận dữ, vẫn chẳng thể cử động đó, như một công việc, bằng gương mặt lạnh lùng, và trong đôi đồng tử chẳng có lấy dù chỉ một chút cảm tình, thật đáng sợ vô cùng.

『T, tại sao lại làm chuyện như thế này! Dù có nói là ma thú đi nữa thì thật đáng thương khi giết một sinh vật không thể phản kháng ạ!』

『Đúng vậy đó, Onii-chan! Chuyện quá đáng thế này thì có liên quan gì tới huấn luyện vậy!?』

『Nếu là huấn luyện thì em sẽ cố gắng ạ! Nên việc sát sinh một cách vô nghĩa thì làm ơn!』

Trong hình ảnh, là dáng vẻ đáng yêu đang ướt đẫm đôi đồng tử và năn nỉ của mỹ thiếu niên Pal-kun cùng mỹ thiếu nữ Nea-chan khả ái bình thường của trước đây.

Vói hai người đó, Hajime thì tươi tắn *nikori*...... chẳng cười lấy một cái,

『Vậy à. Không thể giết à.』

*DOPAN-* tiếng súng đã vang vọng. A---, người đã cất lên tiếng hét và bị thổi bay, là một người đàn ông Hauria chẳng có chút quan hệ nào. Tại vì bị bắn vào chấn thủy, nên anh ta đang bò chống tay xuống đất, nôn ra dịch thể đã chỉnh sửa màu cầu vồng *ORORORORO-*, và co giật bần bật *bikun bikun-* trong khi vẫn gập người lại vì đau đớn.

Rốt cục là có chuyện gì...... trước Hauria mở to mắt một cách sửng sốt, Hajime nói khi vẫn giữ nguyên nét mặt vô cảm.

『Mỗi lần các người do dự trong việc giết chóc, thì tôi sẽ bắn một ai đó khác mà không phải đương sự đã không thể giết.』

『『『『『Cái-!?』』』』』

『Dù có trả treo thì tôi vẫn sẽ bắn người khác ngoài đương sự. Kể cả đặt câu hỏi thì vẫn bắn. Dù có van xin, có đến thuyết phục, hay có chạy trốn đi nữa thì tôi cũng bắn.』

Dáng vẻ yếu đuối xa rời hoàn toàn khỏi hiện tại đang run rẫy với nước mắt lưng tròng, trước phương pháp bỉ ổi là Trách nhiệm liên đới Banzai như mang y nguyên ra từ trong truyện, của nhóm Kam.

Hơn nữa, Hajime cuối cùng đã mỉm cười tươi rói *nikkori*.

『Saa, kẻ đầu tiên sẽ giết chết nội tạng của đồng đội...... là ai đây?』

『『『『『Uwaaaaaaa-!!』』』』』

Cậu định thực hiện việc huấn luyện một cách bình thường, tuy nhiên, nhóm Hauria chỉ toàn cân nhắc tới tự nhiên cùng sinh vật của thụ hải mà hoàn toàn chẳng thu nạp sự huấn luyện vào người, và dù Hajime đã nổi khùng bới điều đó có truy đuổi lòng vòng một cách nặng tay, thì họ lại cho thấy tinh thần tự nguyện hi sinh kỳ lạ chừng nào còn là bản thân mình nhận hình phạt, nên quả nhiên vẫn không thể trở thành một cuộc huấn luyện ra trò.

Sau khi lặp đi lặp lại chuyện như vậy tròn một ngày, dằn xuống giọng thủ thỉ của con tìm rằng thôi đủ rồi, cứ bỏ mặc họ đi, và sử dụng phương pháp cậu chỉ mới nghĩ đến chưa chưa dùng này thì, ra là vậy, có vẻ như nó hiệu quả với thố nhân tộc có tình cảm mạnh mẽ.

Ngay cả trong khi run rẫy, ngay cả trong khi van xin được buông tha, thì dẫu vậy nhằm để bảo vệ cho những đồng đội khỏi một đấm vào bụng bởi súng đạn, từng người một siết chặt con dao và kết liễu ma thú.

Việc tiếp tục chuyện đó, không ngừng nghỉ trong suốt 48 giờ.

Không ngủ nghỉ, không ăn uống. Quãng thời gian giống như địa ngục chỉ đơn giản là bị bắt giết ma thú một cách hết mình. Nếu trở nên không đủ, thì cậu sẽ lại quấn chiếu tre Hauria rồi treo lên, hoặc dẫn dụ bằng máu của ma thú, gọi một đàn đến gần và bổ sung, rồi lại bắt họ giết chúng một cách máy móc.

Xung quanh trở thành biển máu, đến mức cảm tưởng tưởng như mùi máu tanh đang được truyền tải đến thậm chí qua hình ảnh.

Lúc đã trôi qua 24 giờ thì cơ thể của nhóm Kam cũng bị nhuộm bởi máu, đổi sang màu đen, từ đôi đồng tử cùng biểu cảm đó đã hoàn toàn rơi rụng màu sắc của tình cảm, và họ đang trở nên giống như những con robot dùng để tác nghiệp.

Bởi vì là ma thú, tuy chúng là tồn tại mà đằng nào đi nữa, nếu đội cảnh bị của Fair Bergen phát hiện ra thì sẽ lập tức bị tiêu diệt tận gốc, song vẫn là một quang cảnh quá đỗi thảm khốc.

Tuy nhiên, Hajime không dừng lại. Khi những người bắt đầu chếnh choáng trong ý thức vì đã trải qua hơn 40 giờ xuất hiện, thì cậu dồn hoạt lực vào họ một cách vật lí và dập cho tỉnh lại, kết cục thì,

『Thế nào rồi! Lũ ma thú sẽ trở thành thực phẩm cho chúng ta đấy! Chúng có đáng yêu không!』

『『『『『Vâng, đáng yêu ạ!』』』』』

『Hãy dâng lên lòng cảm tạ trước việc chúng đã trở thành thực phẩm cho chúng ta đến giọt cuối cùng đi!』

『『『『『Xin chân thành cảm ơn ạ!』』』』』

『Tôi không thể nghe đâu đấy, cái lũ “beep” này! Hãy vừa gào lên tình yêu và lòng cảm tạ, vừa đâm dao vào đi!』

『『『『『Tôi yêu bạn ạ chết đi! Xin cảm ơn chết đi!』』』』』

Hòa ca chết não của các Hauria đã bị dồn ép đến bước đường cùng về mặt tinh thần đang vang vọng.

Lúc, Chống chọi trong 48 giờ, giết và xử lí ma thú! Tính an toàn của cứ điểm sinh hoạt từ bây giờ trở đi cũng tăng lên, kế hoạch một mũi tên trúng hai con nhạn!, hoàn thành thì biểu cảm của nhóm Kam đã thay đổi hoàn toàn. Cứ như, Hajime sau khi đã ăn thịt ma thú lần đầu tiên vậy.

Nhưng, đương nhiên là vẫn chưa kết thúc. Chỉ là giai đoan đầu tiên để đập nát giá trị quan, suy nghĩ, tinh thần cho đến tận lúc này và khiến họ tái sinh đã kết thúc mà thôi.

Sau đó thì, không để cho nghỉ ngơi mà nối liền bằng trò chơi Onigokko hàng thật giá đúng. Đương nhiên, quỷ là Hajime-kyoukan. (TN: 教官 – Giáo quan)

――Hãy biết rằng mấy việc như nghỉ giải lao là cực điểm của sự xa xỉ đối với lũ khốn các ngươi đi!

――Các ngươi nghĩ rằng nếu đổ gục thì sẽ được tha cho à? Cái lũ “beep” mít ướt này à!

――Nhìn đi! Tại sự nhõng nhẽo của các ngươi mà đồng đội đã trở thành thứ “beep” của “beep” đấy! Thấy vui vẻ chứ!

Trong khi bị tắm mình bởi những lời mạt sát như thế, lại thêm nửa ngày nữa trôi qua. Với trò chơi Onigokko mà kể cả việc gục ngã, lẫn bất tỉnh đều không được tha thứ và những phát súng chẳng có nhân từ, người đã bắt đầu phát cuồng dần xuất hiện.

Ở căn giờ tuyệt diệu đó,

『Đến giờ rồi. Trong một giờ, nếu tất cả có thể trốn thoát thì tôi sẽ để cho các người nghỉ ngơi một ngày!』

Cậu cất lời như thế, với nhóm Kam đã lấy lại tỉnh táo và trưng ra gương mặt tươi sáng chỉ trong khoảnh khắc,

『Có điều, bắt được một người thì sẽ tăng thêm một giờ!』

Trong một khắc sở nghiệp kiểu ác ma nện vào họ sự tuyệt vọng còn sâu sắc hơn nữa đã bùng nổ.

Đương nhiên, con tim của họ bị bẻ gãy. Ai nấy cùng đều sụp xuống quỳ lạy rằng, Mou hãy làm bất cứ thứ gì với chúng tôi đi.

Trước nhóm Kam như thế, Hajime vừa hướng tới họ đôi mắt lạnh lẽo, vừa hỏi bằng giọng không có chút hơi ấm.

『Đã muốn bỏ cuộc rồi à? Thật sự thì tôi không bận tâm đâu đấy.』

Rồi, trước nhóm Kam có biểu cảm trộn lẫn giữa sự hoang mang và nhẹ nhõm, Hajime ấn hiện thực bất khả kháng vào họ.

『Các người đã cố gắng đủ rồi đó. Cái thân là chủng tộc vô năng, vậy mà đã chống chọi rất tốt rồi ha. Aa, bởi vậy dù có vứt bỏ Shia đi nữa thì cũng chẳng ai trách móc gì đâu.』

『Vứt, bỏ? Shia?』

Tên của con gái đột ngột bị lôi ra, trong khi bất cứ ai cũng đang kiệt sức đến mức chẳng thể mấp máy môi nổi, chỉ có Kam là đã cố gắng vắt giọng nói ra.

『Con bé đó không phải là thố nhân tộc bình thường. Hiện giờ, Yue đang trui rèn cho cô ta nhưng mà...... Có lẽ sẽ trở nên tương đối mạnh mẽ đấy. Nếu thành ra như thế, thì con bé đó sẽ ra sao đây ta?』

『Sẽ ra sao...... Có nghĩ là......』

『Có lẽ, cô ta sẽ rời khỏi đây đúng chứ. Để không gây phiền hà cho gia đình ha.』

『-, chuyện đó thì......』

『Tôi sẽ nói trước nhưng mà, đừng có nghĩ mấy chuyện như tôi sẽ bảo hộ cho cô ta đó? Con bé đó, từ bây giờ sẽ đơn độc mà sống tiếp. Trong khi chiến đấu với những kẻ nhắm đến mình, với sự bức hại. Các người, cả níu giữ điều đó lẫn thậm chí là đuổi theo cũng không thể. Với Shia Hauria, đã không còn nhà để về nữa rồi đó.』

Màu sắc trong mắt của Kam, không, của nhóm Hauria bị tuyên bố rằng, Những kẻ yếu đuối các người, đến cả nơi để trở về, đến cả quê hương của Shia cũng chẳng thể bảo vệ nổi, thay đổi.

Trong đôi mắt đã chết mà thậm chí cảm giác như đang nói, Thà rằng cứ giết tôi đi, bắt đầu trú ngụ ánh sáng mạnh mẽ lần đầu tiên. Thứ đó, là sự tỏa sáng giống như ngọn lửa đã được tiếp thêm nhiên liệu với cái tên là sự giận dữ.

『......Cậu đã quá lời rồi đấy ạ, Hajime-dono. Cậu quên chuyện chúng tôi đã cùng với Shia ra khỏi thụ hải rồi sao?』

『Chuyện đó, chỉ tạo ra vết thương lòng cho cô ta thôi ha.』

『-, chuyện đó thì-』

『Vì yếu đuối nên đã bị chà đạp. Sự thực đó, quá trình thành ra như thế, con bé đó không thể quên đúng chứ.』

『Không phải lỗi của Shia! Cậu thậm chí định nói rằng chỉ với việc được sinh ra thôi thì đó đã là một tội lỗi à!?』

『Iiya, không phải tội lỗi. Thứ tội lỗi, là sự yếu đuối của các người.』

『Chúng tôi thì-』

『Là thố nhân tộc thì không thể trở thành lí do. Trước khi bắt đầu huấn luyện, tôi chắc chắn đã nói về chuyện các người vô năng rồi đấy. Trên cả điều đó, chẳng phải là các người đã quyết định chấp nhận huấn luyện hay sao?』

Đúng như thế. Họ nghe rằng dù thậm chí đã từng là kẻ vô năng và yếu nhất thì cậu vẫn bò từng bước lên, và bởi vì nam nhân đó đã nói rằng sẽ trui rèn cho nên họ mới phấn chấn tinh thần.

Kam ngậm chặt miệng. Những Hauria khác cũng không thể phản biện, tuy nhiên......

Không có bất kỳ ai nhận ra. Về việc mặc dù thố nhân tộc là những người yếu nhược, ôn hòa, theo chủ nghĩa hòa bình một cách kiên trung, lại đang vặn vẹo gương mặt trong sự phẫn nộ vì bị nói mà chẳng hề kiêng nể gì. Về việc họ đang nghiến răng. Về việc họ đang trừng mắt với Hajime mà mình đáng lí không thể địch nổi, một cường địch mang tính áp đảo.

『Chẳng phải các người đã quyết định rằng dù có yếu đuối đi nữa, dù có nhút nhát đi nữa, thì vẫn sẽ thay đổi tại đây sao? Các người sẽ khuất phục với cái thứ cùng lắm chỉ là sự khổ đau à? Aa, được thôi. Tôi chung quy gì thì vẫn là người ngoài mà ha! Sẽ không có làm mấy thứ như ẵm bồng để chỉ dẫn cho các người một cách dịu dàng đâu! Cuộc đời của các người! Cứ tùy ý mà làm! Các người có quên đi Shia, rồi sống một cách chui lũi cũng được!』

『K, không đời nào chúng tôi có thể làm chuyện như――』

『Aa, hay là các người muốn có lá bài miễn tội rằng “Chúng tôi đã cố gắng rồi ạ” hả?』

『......Câm mồm đi.』

『Nếu vậy thì tốt thôi ha! Chẳng phải các người đã cố gắng đến mức con tim bị bẻ gãy rồi hay sao! Trên cả điều đó kẻ phiền toái sẽ tự nguyện cắt đứt liên hệ giùm các người đấy! Saa, hãy hân hoan lên――』

『Ta đã nói là câm mồm rồi đấyyyyyyyy-!!』

Kam, lần đầu tiên đã tự mình công kích. Ông húc người vào Hajime với đôi mắt đầy tơ máu.

Một cú đột kích vụng về, với chuyển động chệnh choạng.

Song, Hajime không hề có cả né tránh lẫn phản kich. Cậu chỉ nhìn xuống Kam đang nhào đến túm lấy ngực áo của mình bằng đôi mắt lãnh đạm.

『Đừng có xem ta như thằng ngu! Shia là con của ta! Chúng ta là gia đình! Là gia đình quý giá của quý giá! Có thể quên đi được à! Có thể để mặc một mình được àààààà-』

Nắm đấm yếu đuối chạm vào má của Hajime. Vì thể lực đã ở giới hạn rồi nên đến nhột nhạt cậu cũng chẳng cảm thấy.

Nhưng, ngược lại với nắm đấm yếu đuối đó, đồng tử của Kam đang tràn ngập, đổ đầy ý khí bừng cháy, và có thể hiểu rõ rằng thứ gì đó đã thay đổi.

Và thứ đó là,

『Đứng dậy đi, các ngươi! Hãy dạy cho thằng nhãi này biết! Rằng thố nhân tộc tuyệt đối sẽ không vứt bỏ gia đình! Rằng cỡ chừng như huấn luyện thế này thì chẳng là cái thá gì cả!』

Những Hauria khác cũng tương tự. Bất kể già trẻ gái trai, ẩn chứa khí khái và sự tức giận trong đồng tử, họ dần đứng dậy.

『Đừng có khiến Shia, gia đình của chúng ta-, cắt bỏ liên hệệ-!!』

『『『『『OoOO-ー-ー-!!』』』』』

Khoảnh khắc mà tiếng thét xung trận của thố nhân tộc vang vọng lần đầu tiên, trong thụ hải.

『Có thể tiếp tục huấn luyện không?』

『Phải rồi! Có là địa ngục hay cái gì đi nữa thì cũng hay mang đến đây! Chúng ta sẽ vượt qua tất cả, làm cho ngươi không thể nói mấy câu giỡn mặt thêm một lần nào nữa-』

『Thích thì chiều. Nếu vậy, trước hết là một giờ, hãy cho tôi xem các ngươi chạy thoát khỏi tôi thế nào đi!!』

『『『『『Như ý ngươi!!』』』』』

Nhóm Hauria nhất tề tản ra. Vừa nhìn theo những bóng lưng đó, sau một nhịp.

Hajime nở nụ cười trông giống hệt một người sử dụng quyển sổ của cái chết nào đó,

――Đúng như kế hoạch-

Và thì thầm như thế.

Từ lúc đó trở đi việc huấn luyện trở nên dày đặc và hiệu quả như thể từ nãy đến giờ chỉ là một lời nói dối. Được cho nghỉ ngơi và ăn uống một cách đàng hoàng, kể cả trong lúc Onigokko đi nữa, thật sự thì cậu đang nắm bắt vị trí đứng của họ bằng đánh dấu bởi kỹ năng song, trong khi điều chỉnh độ nhạy của truy vết một cách có chủ ý,

――Hãy phân tích chuyển động của tôi! Hãy nhìn thấu những thói quen!

――Hãy vắt ra trí tuệ! Các người có tri thức về độc hoa đúng chứ! Tại sao lại không sử dụng!

――Đừng có từ thủ đoạn! Hãy giăng bẫy đi! Hãy liên thủ với nhau mà dẫn dụ!

――Nơi đây là đâu! Chẳng phải là lãnh địa của các người à!

Cậu không ngừng nói những lời khích lệ như vậy. Đã, chẳng còn những kẻ yếu mềm quan tâm tới tự nhiên cùng sinh vật, bù lu bù loa than khóc nữa rồi, nhóm Kam đang liều mạng bám riết lấy cậu.

Tài trí của thố nhân tộc đã sinh tồn ở thụ hải bất chấp họ là yếu nhất――thao túng hiện diện đang được gia tăng độ thành thạo với tốc độ khủng khiếp, kết hợp sức mạnh liên thủ được mang đến từ tình thân mạnh mẽ cùng thính lực của tai thỏ, level của họ đang được đẩy lên từng tầng một.

Tại đó,

『Kam! Vừa rồi là một chỉ thị tốt! Tôi đã bị đánh lừa đấy!』

『Ể-, x, xin chân thành cảm ơn ạ?』

『Pal! Cái thân là một đứa mi nhọn mà có căn tính tốt đấy! Nhóc là một trang nam nhi ha!』

『Ể-, v, vâng! E, không, tôi là một trang nam nhi ạ!』

『Nea, được đấy! Tầm nhìn của nhóc rất rộng! Sức đối ứng thì nhóc là số một!』

『Fue!? E, em là số một? X, xin chân thành cảm ơn ạạ-』

Sau đòn roi cay nghiệt cùng cực là kẹo ngọt. Nếu thậm chí có thể làm mát tay hơn một chút, thì giáo quan là định hình của quỷ sẽ gửi cho cậu những lời tán dương.

Mấy chuyện như được khen từ chủng tộc khác là chưa từng có, thậm chí khi họ đã sống sót một cách bình thường đến tận lúc này. Việc tận cùng sức mạnh cơ bắp trong lúc trối chết đó được nhìn nhận, đối với họ là vị ngọt quá đỗi.

Thêm vào đó, ngay khi đậu trò Onigokko và sự hân hoan của tất cả đang trỗi dậy, thì họ thậm chí còn được cho võ cụ phá cách mà đến cả chiến sĩ của Fair Bergen cũng chẳng được sở hữu như là phần thường......

Còn lại 4 ngày. 2 ngày trong số đó dành cho ám sát hợp chiến được chia ra làm 2 trận doanh. Ở ngày thứ 9 thì kết thúc với tất cả Hauria VS Hajime.

Tại đó, họ lại lần nữa cảm thán trước sức mạnh của Hajime mà mình chẳng thể gây ra một vết thương nào......

『......Yoshi, được rồi đấy. Vì ngày mai chúng ta sẽ làm bài kiểm tra cuối cùng, nên hãy nghỉ ngơi đi.』

『『『『『Sir, yes, sir!! Boss, tôi xin được phép tự tập luyện ạ-!!』』』』』

『A, un, xin mời thích gì làm nấy.』

『『『『『Xin chân thành cảm ơn ạ-, Boss--!!!』』』』』

Khi nhận ra thì, Hauria kính yêu và xưng hô với Hajime bằng Boss của bây giờ đã được ra lò. Đôi đồng tử bừng cháy trừng trừng chiến ý *gira gira*, nụ cười gan góc, dáng vẻ như muốn cất lên tiếng thét xung rằng, Gian nan tân khổ, và hành quân của địa ngục là món khoái khẩu!, bất cứ lúc nào.

Mắt của Hajime rõ ràng là đang lội qua lội lại khi nghĩ rằng「Có lẽ mình đã quá tay rồi......」. Chắc hẳn Hajime cũng đã hành động cảm tính, vì thấy giống như mình đang nhìn vào bản thân yếu đuối trước đây. Dường như cậu đã lỡ đặt quá nhiều nhiệt độ vào việc huấn luyện.

Chiếu lại quá khứ “Cuộc huấn luyện lúc ấy đã trông thế nào” mà nên gọi là “Ngày Hauria tân sinh chào đời”, “Câu chuyện con số không của Hauria” như thế, thì sự chú ý là vô cùng――

Không được đặt vào.

Cả Shuu, Sumire, lẫn nhà Shirasaki, nhà Yaeashi, Akiko hay Gil cũng nhìn thấy nhưng, là dáng vẻ hoàn- toàn không để vào đầu.

Chuyện đó cũng đành chịu thôi đúng chứ.

「KIi-! GA- GA- GA-! KIiE-!!」

「Yo~shi yoshi, không sau đâu đóó. Houra, Shia. Vì là bé ngoan nên hãy vâng lời một chút ha~?」

「KIiEE!!」

Vì ở ngay bên cạnh họ, Shia đang phát cuồng mà.

Cô đang được Hajime ôm chặt từ chính diện. Cậu đang vòng hai tay hai chân, ôm như gắn chặt vào cô, Là thể thế kiểu “Daishuki Hoorudo” mà người ta thương nói nhưng, thực chất cho điều đó, là trạng thái Hajime đang kiềm chế cô với hình dạng là một cái ôm thật chặt. (TN: だいしゅきほーるど – Daisuki Hold – Nắm giữ đầy yêu thương)

Chứ cứ cho điều đó, là đôi mắt họ có thể nhìn qua vai Hajime của Shia đang trở thành kiểu<●><●>, và một cánh tay đang vươn ra hệt như zombie thèm khát con mồi.

Con mồi thì dĩ nhiên, là Kam đang vã ra cả đống mồ hôi lạnh. Sau lưng ông, công chúa M của lâm nhân tộc đang bị quấn chiếu tre thành một cuốn và nảy lên *bittan bittan*――Altena cũng ở đó.

「Ưư-, “Chinkon” không hiệu quả là chuyện thế nào vậy ạạ!」

「Nhầm rồi đấy-, Aiko này! Đang có hiệu quả noja! Chỉ là sau khi có hiệu quả thì em ấy sẽ phát cuồng ngay thôi!」

「Shia! Là chị đo! Ka・o・ri! Em có hiểu không!?」

「Làm ơn mà, ít nhất thì hãy nói tiếng người cho chị đi!」

「Mama! Là lượt của Mama nano! Hãy đem chính khí của Shia-oneechan trở lại bằng nụ cười Ara ara ufufu!」

「A, ara ara. Mama có thể làm được không ta......」

Remia, đối mặt trực diện với Shia bằng bầu không khí và nụ cười với hiệu quả trấn hồn vượt bật sẽ khiến bất cứ ai cũng cảm thấy ấm áp và mềm mại, nói cách khác là tới phía sau lưng của Hajime.

「Shia-san, Shia-san. Làm ơn xin hãy bình tĩnh lại. Hình ảnh vừa rồi, em đã nhìn thấy rồi đó nhỉ? Cả Kam-san lẫn những vị khác, đều đã trở nên mạnh mẽ vì Shia-san nhỉ.」

Thực ra thì, việc họ bắt đầu lại tour xem quá khứ với trạng thái giá trị SAN của Shia đang bị thổi tan, là nhằm để cho cô xem động cơ khiến nhóm Kam thay đổi con tim.

Là phương pháp tránh khỏi những lời dè biểu rằng, Chẳng phải thứ đang làm là việc tẩy não bỉ ổi một cách bình thường hay sao?, và nó đã trở nên vô ích hoàn toàn về nhiều mặt khi cuối cùng thì thay vì nói là nhằm không để cho mối liên hệ với Shia bị cắt đứt, lại thay đổi thành, Dưới trướng của Boss banzai! Nhưng, chuyện đó thì để sau hẳn nói.

Tuy nói là kết quả khi đã kích động họ một cách cố ý, song lí do mà nhóm Kam đã liều mạng thay đổi chính mình, đích xác, không nghi ngờ gì là vì Shia.

「Chị, đã cảm động đó ạ. Vì con gái, đến thế kia――」

「KIiEEEEE-!!」

「......Ufufu.」

Bị nhìn chòng chọc bằng con ngươi đã co lại, và đôi mắt đầy tơ máu, rồi cuối cùng là gào thét. Remia đã trót mắt thấy tai nghe những điều đó từ cự ly cực gần thì vẫn giữ nguyên nụ cười...... nhanh nhẹn lui xuống.

Rồi, một lời.

「Myuu, không được rồi.」

「Bỏ cuộc nhanh quá!?」

Hãy tha thứ cho Mama bất lực, vừa thì thầm như thế, Remia vừa rút lui về phía của nhóm Sumire. Cô đã sợ hãi một cách bình thường đúng chứ. Cô đang hơi rơm rơm nước mắt, trong khi run lên cầm cập *kata kata*. Và Sumire đang xoa đầu cô an ủi rằng, Bé ngoan bé ngoan.

Kam, vừa túa cả đống mồ hôi lạnh đến mức người ta trót nghĩ rằng, Chẳng phải cứ cái đà này là sẽ trở thành xác ướp tự thân hay sao?, vừa năn nỉ.

「Shia! Hãy lấy lại tỉnh táo giùm ta! Tou-sama nhất quyết, không có ý định để cái thứ biến thái này làm bạn đời đâu!」

「Puha-, Kam-sama! Như vậy nói cách khác, quan hệ với em chỉ là xác thịt thôi sao!?」

Altena đã tự lực gỡ nút bịt miệng ra, vừa nảy lên giống như con cá bị mắc cạn, vừa góp đôi lời rằng「Chuyện đó thì vẫn hay-」.

Mắt của Shia mở to ra *ga-*. Tio thì haa haa rằng「N n-, nice abnormal-」. “Chinkon” của Aiko cũng bay vào Tio. Sensei, vô cùng bận rộn.

「Đừng có dùng cách nói mời gọi hiểu lầm! Chẳng phải vì nhà ngươi đã tự tiện vào phòng, lấy đồ cá nhân, và bám đuôi ta không cần quan tâm nơi chốn nên ta mới trừng phạt thôi hay sao hả!」

「Xin chân thành cảm ơn, vì đã chiêu đãi em thật nồng hậu desuwa!」

「Khốn nạn-, lời lẽ không thông!! Sự khổ cực của Boss nếu là lúc này thì tôi có thể hiểu rõ nó như nhuộm lên người-!!」

Có vẻ như, thật sự chỉ là quan hệ đến đó thôi. Có điều, tại vì những Hauria khác nghĩ rằng「Nếu cứ dính vào Altena thì chẳng phải sẽ có thể lôi ông ta xuống khỏi ghế tộc trưởng, và kéo xa ra khỏi Boss sao?」, và phớt lờ cuộc bạo loạn của Altena , nên “Quan hệ nhục thể mang tính Altena” dường như lại đang tăng dần sự kịch liệt lên qua từng ngày.

Phải chăng đã hiểu rằng những lời của Kam là chân thực với dáng vẻ ôm đầu và đang khổ não đến cực điểm từ tận đáy lòng, đồng tử của Shia bắt đầu lấy lại độ lớn thông thường. Từ ngữ cũng trở nên có chút hoàn hoãn hơn「Kii?」.

Nhưng mà tuy nhiên.

「Thật vô tình đấy ạ, Kam-sama! Chẳng phải vào cái đêm 3 ngày trước, thì ngài đã đón nhận khi em lẻn vào phòng ngủ hay sao ạ! Không có cả trừng phạt lẫn phần thưởng, chỉ đơn giản là ôm chặt suốt một đêm...... Po-」

「C, chuyện đó thì....... Là cái......」

Oya? Dáng vẻ của Kam...... thật thiếu minh bạch!

Chỉ là khi nghe về việc Boss sẽ ghé thăm, tại vì quá say sưa trong niềm háo hức và quá chén mà ông đã vô thức thèm muốn đụng chạm da thịt, rồi dùng Altena đã xâm nhập vào làm gối ôm, chẳng có bất cứ điều gì xảy ra hơn như thế song, việc ông đã ngủ cùng một cô gái chưa chồng cả một đêm là không hề thay đổi.

Bởi vậy, ông định giải thích chỗ đó một cách khéo léo song, chính ở hiện giờ, vào cái lúc này, mà “quãng nghỉ” đó mới mang tính chí mạng.

Vẻ mặt của Shia một lần nữa trở thành Ashura!

「KIiIIIIIEEEEEEEEE-!!!」

「Khoan, Shia! Lực mạnh quá, lõng ra rồi――GUWAaAAAAAAAA-!?」

「Hajime-kun----n!!?」

「Aa-, từ xương cột sống của Hajime tiếng cọ xát *mishi mishi* đã!?」

「Papaa-, cố lên!! Không được thuaa~~~-」

Trong khi Hajime đang dần dần trở thành trạng thái Daishuki Sabaori, bùng lên ma lực màu đỏ thẫm rằng「T, thua trận mà coi được àà-, Genkai Toppaa-」, thì Yue đảm nhận chiếu lại quá khứ đã nói một lời với nhóm Shuu và Sumire. (TN: サバ折り – Một thế Sumo, ôm vòng ngang lưng đối phương thật chặt, còn ghép với Daishuki thì đó là cảnh một cô bạn gái lực điền ôm bạn trai mình mạnh đến mức đối phương gãy cột sống)

「......A, xin đừng lưu tâm tới đằng này. Kế tiếp xin mời xem cuộc huấn luyện của con và Shia.」

「「「「Không thể! Phải lưu tâm!!」」」」

Tsukkomi đồng điệu đẹp đẽ đã được giải phóng ra từ vợ chồng Nagumo và vợ chồng Shirasaki.

「Yue-chan, không cần để tâm tới đằng này cũng được mà, nên con phải dừng Shia-chan lại mới được!」

「Hora, Hajime đang có vẻ mặt trối chết đến mức chưa bao gờ thấy đó!」

Liếc nhìn một cái *chira-* thì, ra là thế. Hajime vừa thét lên「UoOOO-, Genkai Toppa・Hakaiiiii-」, vừa xuống tấn thật chắc một cách trối chết để không bị nghiền nát.

「......N~. Nhưng mà maa không sao đâu. Vì ban nãy Myuu giang tay đứng chắn đường thì con bé cũng đã dừng lại, nên có vẻ như vẫn giữ được lí tính ở mức tối thiểu mà.」

「C, chuyện đó không phải là vấn đề nhỉỉ.」

Thực ra, người dừng Shia đã hóa berserker ở ngôi là của Hauria như biện pháp cuối cùng là Myuu.

Siêu trọng lực của Yue, Bakkousa có gắn vào Ma thuật thăng hoa của Kaori, “Chinkon” của Tio với Aiko. Nắm đấm của Shia mà dù tất cả có cùng ra tay cũng chẳng thể dừng nổi, ngay trước khi còn xíu nữa là ập vào má của Kam thì Myuu đã nhảy vào giữa.

Bởi vì chuyển động đã trở nên chậm chạp với xuất thủ của cả 4 người nên việc nhảy vào giữa mới thành công. Tuy nhiên, đó là một sự gan dạ khủng khiếp trước con thỏ berserker. Không, phải chăng nên gọi là sự tin tưởng.

Shia-oneechan chắc chắn sẽ không gây thương hại cho mình!, nghĩ vậy cô bé đã dốc hết lòng để dang rộng hai tay hai chân và đứng chắn đường khi nói rằng「Tuyệt đối không tránh ra đâuu----!!」.

Dáng vẻ đó, thật sự là tái hiện lại lúc Hajime cuồng loạn ở lâu đài ma vương. Dũng giả bé nhỏ, đã dừng con quái vật lại lần nữa.

Lợi dụng sơ hở đó, Shizuku chồng chất Ma thuật thăng hoa thành nhiều lớp và chém đứt ý thức của Shia.

Lúc Hajime kiềm chế cô theo dạng ôm từ chính diện, ngay cả trong khi rùng mình trước việc cô đã tỉnh giấc chỉ trong 5 giây ngắn ngủi,

phải chăng tại vì hơi ấm đó, mà tạm thời, cô đã trở nên ngoan ngoãn ở mức độ có thể áp chế.

「Nếu đã thành ra thế này thì, Hajime-kun! Chỉ còn nước hôn thôi đó!」

「Kế hoạch tác chiến kích thích trái tim thiếu nữ của Shia-san và lấy lại tỉnh táo cho em ấy nhỉ! Hajime-kun, hãy làm thôi nào! Vì ma lực của em cũng, đã không còn lại bao nhiêu đâu màà.」

「Umu-, thiếp tán thành với Kaori và Aiko! Goshujin-sama này! Đè con bé xuống trước khi chàng trở thành Goshujin-sama loại có thể gập lại noja!」

「Đã chỉ còn cách đó thôi! Là hu, hu~n đó, Hajime!」

「Mấy em, tỉnh táo à!?」

Thật sự là bầu không khí cư như họ đang thách thức trận quyết chiến cuối cùng nào đó. Trợn mắt trước đề nghị của nhóm Kaori, Hajime để ý tới việc nhóm Shuu đang chú ý vào mình và do dự nhưng......

「Papa! Người con gái hỗn loạn thì sẽ bị buộc phải im lặng bằng một nụ hôn nano!」

「Myuu!? Tri thức đó con nhớ từ đâu vậy!?」

「Trong phim truyền hình buổi trưa mà Mama rất yêu thích đã nói vậy!」

Remia-san, giấu gương mặt đỏ bừng bằng hai tay.

「Myuu! Chuyện về nàng công chúa ngủ trong rừng, mẹ đã đọc cho con rồi đúng chứ? Mama, ít nhất thì muốn con nói theo kiểu Ouji-sama đánh thức bằng một nụ hôn đấy!」

「Nhưng mà, Shia-oneecha chẳng những không hề ngủ mà hai mắt còn đang trừng trừng *gira gira*, còn Papa không phải Ouji-sama mà là quỷ vương nano! Bởi vậy, Myuu nghĩ rằng cứ lẳng lặng cướp lấy đôi môi là được!」

「Sau chuyện này hãy hội nghị gia đình thôi ha-, Myuu!」

「Sau chuyện này hãy hội nghị gia đình thôi nhé-, Myuu!」

Mặc kệ sự lo lắng của Papa Mama, Myuu dang rộng hai chân ngang vai vừa vừa lắc lư thân người sang hai bên trái phải một cách nhịp nhàng, vừa bắt đầu vỗ tay theo điệu「Hôn~đi! Hôn~đi! Hôn~đi!」. Nhóm Kaori cũng cùng nhau bắt đầu kêu gọi cảnh hôn nhau một cách nhịp nhàng.

Trước mắt nhìn của các phụ huynh, ngay cả trong khi nghĩ rằng rốt cục là trò chơi trừng phạt gì vậy, cậu vẫn nhào người lên mặt đất「Eei-, thôi thì bất chấpp~~-」. Đẩy ngã Shia theo đà, và cậu hôn cô một cách nồng nàn hệt như phiên bản đảo ngược vị trí của lúc Shia được Hajime hô hấp nhân tạo rồi vồ vập cậu không biết chán, ở bờ suối sau khi đã ra khỏi Đại mê cung Raisen vậy.

Từ Shia đã chỉ phát ra giọng nói kỳ quái「KIiEEE-」bật lên giọng nói hơi ngọt ngào「Nn ư~~~~-」. Vì trong khi đang ôm giữ thật chắc chắn, nên ngữ cảnh lại càng bung bét một cách thừa mứa.

Sumire, Kaoruko, Akiko, đến cả Kirino cũng nhộn nhạo hết cả lên「Kyaa~~-」, còn cánh mày râu thì các quý ông quay cả cơ thể về phương hướng của ngày mốt, tuy nhiên, họ cùng chạm ánh mắt với nhau và chẳng hiểu sao lại gật đầu「Umu」. Thêm vào đó, Gil-san vì từ phân nửa hình ảnh huấn luyện thì đã vào mode shut out hoàn toàn nên anh ta đang im lặng như Jizou.

Trong khi trận chiến nóng bỏng(?) như thế đã được mở ra từ ngay bên cạnh, thì Yue mở cửa sổ bằng Ma thuật không gian, và chiếu lại quá khứ cuộc huấn luyện của Yue và Shia đương thời đã được thực hiện tại vị trí không xa cánh đó.

「......Vâng, mọi người. Vì Shia lát nữa sẽ trở nên usa usa với lịch sử đen tối, nên hãy xem cái này thôi nào.」

「Yue-chan...... Đây là cái uy nghiêm vốn có của vợ cả nhỉ!」

「Ara thiệt hết cách, Hajime-kun thật là, lại mạnh bạo như thế-. Kaori cũng thường......」

「Dừng lạii-, dừng lại giùm anh Kaoruko! Anh sẽ tưởng tượng ra mất thôi đúng chứ!」

Ngay cả trong khi họ đang ồn ả xôn xao như thế, thì phong cảnh huấn luyện của quá khứ hệt như một khu chiếu phim ngoài trời đã được phát lên.

Nó đang được triển khai ở vị trí quay lưng về phía nhóm Shia một cách lịch sự. Bởi vậy, dù họ đang nghe thấy giọng nói như thể lây lất giữa ngôn ngữ không phải con người và giọng nói đáng ngờ thế nào đó rằng「KI, KI...... KIiE...... KI, n fuu-」từ sau lưng song, vì tất cả đều là người lớn nên họ không ngoảnh đầu nhìn lại.

Cơ mà, vì Yue trong hình ảnh đang giáng cho Shia một cái tát thật lực, nên họ lại bị đằng đó thu hút lòng hiếu kỳ.

『......Hora, nhanh Shintai Kyouka đi. Nhanh lên!』

『K, không được đâu ạạ đau-. Dù có bị nói là Shintai Kyouka đi nữa thì cũngg hebu-!?』

『......Nếu không thể thì chỉ còn biết trở thành Usagi mặt mày sưng húp thôi. Sora-, sora-!』

『Hii-, đau-. Đau đó ạạ-』

Tiếng *bechin- bechin-* vang vọng thật sự là một âm thanh rất vui tai. Yue đang giáng cho Shia ngồi seiza những cái tát chiều đi chiều về một cách thật lực, kết hợp với gương mặt vô cảm đó, thật sự đáng sợ. Phải chăng nên nói là bạn trai nào bạn gái nấy.

Hai má của Shia đã đỏ ửng lên, và con đập trong đôi đồng tử của cô cảm giác như sẽ sụp đổ bất cứ lúc nào.

『......Dù huấn luyện vậy mà không thể Shintai Kyouka thì chẳng có ý nghĩa gì hết! Thể hiện quyết tâm đi! Con thỏ vô liêm sỉ!』

『A ư-, em không có vô liêm sỉ desuu.』

『......Cái kết câu đó là đã vô liêm sỉ rồi! Còn nữa cô bám dính vào Hajime quá! Đồ con thỏ ero! Cái đồ- cái đồ-』

『Cái này tuyệt đối là tư thù đó nhỉ!?』

『......Tôi là Yue. Là nữ nhân sẽ không giấu giếm tư thù với con thỏ để lộ mồn một tâm địa dơ bẩn!』

『Quả nhiên chẳng phải chỉ đơn giản là tư thù thôi hay sao ạạ!』

Vừa xoa đôi má đã sưng húp đỏ tấy thật sự trông hệt như Otafuku bằng hai tay, Shia vừa thu người lại.

Ánh mắt của nhóm Sumire và Shuu hướng vào Yue. Yue quét ánh mắt qua nhóm Sumire một lượt,

「Tehe-」

Rồi Tehepero một cách tuyệt vời và tinh nghịch như thế. Cũng không quên gõ nhẹ vào đầu của mình *kotsun*.

Nếu là lúc bình thường thì người ta sẽ nổi đóa, nhưng vì diện mạo đó quá xinh xắn nên chỉ có khả ái thôi. Nhóm Sumire hơi ửng đỏ hai má và quay ánh mắt đi chỗ khác.

Từ sau lưng, đại loại như「Aa-, Hajime-kun! Vào sâu bên trong đến thế sao!?」hay là「Awawa-, vì vẫn còn là tấm thân học sinh nên, nếu quyện vào nhiều hơn thế nữa thì!」hay là,「Iya, Aiko này. Đã trễ thế này rồi đúng chứ」hay là「Myuu-chan không được xem đâu đó」「Shizuku-oneechan, cả chị nữa à. Được thôi nhưng mà. Vì Myuu là trẻ ngoan nên được thôi nhưng mà!」đang đập vào tai nhưng, vì là người lớn nên họ lờ đi.

『......Muu. Dù đang có thể sử dụng ma pháp cố hữu, mà lại không thể sử dụng ma lực cho Shintai Kyouka là thế nào vậy?』

『Dù có bị nói vậy đi nữa......』

『......Không phải trên phương diện ma pháp, nếu là Shintai Kyouka khi trực tiếp thao túng ma lực của thể xác thì đó là thứ mà bất cứ ai cũng đag làm ở mức độ vô thức. Thực tế thì, Shia có năng lực thân thể cao hơn những Hauria khác một cách rõ ràng. Vì cô có thể cường hóa trong vô thức nên không có lí nào cô lại chẳng thể làm được khi có chủ ý cả.』

『Yu, Yue-san đã nói một câu thoại dài rồi ạ!』

『......Fun-』

*bechin-* một cái tát bay đến. Afun-, Shia ấn vào má với đôi mắt ngấn lệ. Yue nắm lấy bàn tay của Shia đang sụt sịt mũi *sun sun-*, với tiếng thở dài. Cô lần lượt nắm từng bên bằng cả hai tay, rồi tạo thành một vòng tay.

『......Cảm giác thao túng trực tiếp ma lực thì cô chắc chắn đã có rồi. Tôi thấy rằng cô chỉ không hiểu cảm giác về việc cường hóa mà thôi. Vì tôi sẽ làm mẫu nên hãy cảm nhận và bắt chước đi.』

『V, vâng desu!』

Với cảm giác như thế nên chính lúc đầu tiên thì có vẻ như cô đã khổ công nhưng, chỉ cần nửa ngày là Shia cũng đã nắm được chỗ cốt yếu. Tương tự như lúc thức tỉnh kỹ năng phái sinh, cô mở bừng mắt với cảm giác đã vượt qua bức tường, và dù cho thả tay của Yue ra thì tự bản thân cô vẫn có thể khiến ma lực tuần hoàn, rồi dần dần gia tăng cường độ, năng lực cơ bắp của thể xác.

Em đã làm được rồi đó ạ, Yue-san!, khoảnh khắc Shia thể hiện màu sắc hoan nhỉ như thế, và hướng ánh nhìn về phía Yue,

『......Fun-』

『Hii-, đa-――không đau?』

Cú tát được thực hiện khi dồn nhiều sức mạnh toàn thân nhất từ trước đến giờ vào của Yue, đánh tới má của Shia. Song, trái ngược lại với âm thanh vang lên đầy hào nhoáng *PAaN-*, Shia chỉ ngẩn người ra. Có vẻ như cô chẳng hề cảm thấy chút đau đớn hay nhột nhạt gì. Là chứng cứ cho việc cường hóa thành công.

『......N, nn-. C, cô đang làm rất giỏi.』

『Oo-, tuyệt vời desu! Xin chân thành cảm ơn ạ, Yue-san!』

『......N.』

Waai! Waai!, Shia vừa nhảy cẫng lên *pyon pyon*, vừa reo hò.

Hơn nữa, Yue chẳng hiểu sao lại nhẹ nhàng quay lưng lại, và bắt đầu nhỏ giọng thì thầm gì đó.

『......Đ, đau lắm đóó. Cổ tay của mình gãy mất rồi....... Gì vậy chứ con nhỏ đó. Tại sao đột nhiên, lại trở nên cứng như thế vậy?』

Có vẻ như cô đã khinh suất mà không nghiêm túc phát động phái sinh của “Jidou Saisei” là “Tsuukaku Sousa”. Tuy đã tái sinh ngay lập tức song, cô vẫn đang thổi thổi fuu~ fuu~ vào tay mình với đôi mắt ngấn lệ. (TN: 自動再生 – Tự động tái sinh, 痛覚操作 – Thống giác thao tác – Thao túng cảm giác đau đớn)

「Khoan đã Anata. Yue-chan dễ thương quá chừng nên cảm giác như em sắp mất tỉnh táo rồi đấy.』」

「Anh đang ghi hình rồi. Sau này hãy cắt ra làm ảnh chụp thôi nào.」

「......Okaa-sama, Otou-sama. Con xấu hổ ạ......」

Cả Yue rơm rớm nước mắt trong quá khứ, lẫn Yue ngượng ngùng không yên hiện giờ đều vô cùng khả ái. Biểu cảm của nhóm người lớn dịu đi khi nghĩ vậy.

Ở phía sau, cuộc đối đáp「KI, Kii...... Fuwaa!? Hyajime-saan?」「Shia! Đã lấy lại tỉnh táo rồi à!」, và cuộc đối đáp「Kam này! Không được để cho Altena nói đâu đấy!」「Thống nhất quan điểm! Tôi sẽ đoạt lấy ý thức của ả trước ạ!」đang đập vào tai họ......

Ngay khi tưởng chừng như vậy, họ lại nghe thấy những thứ như「Hajime-saan-」「Khoan, chờ đã! Shia――nn-!?」「Aa-, Shia đang động dục mất rồi!」「Dừng em ấy lại dừng em ấy lại! Berserker theo nghĩa của đằng ấy thì không được đâu đó!」và vô cùng quan tâm nhưng mà.

Dù sao đi nữa, Shia ở trong hình ảnh đang thương lượng với biểu cảm nghiêm túc. Rằng, với cuộc huấn luyện sẽ bắt đầu nghiêm chỉnh ở phía trước, nếu có thể gây ra dù chỉ một vết thương cho Yue thì cô muốn được cho phép đồng hành cùng họ. Ít nhất thì, cô muốn Yue hãy chống lưng cho mình vào lúc thỉnh cầu với Hajime.

『......Đồ con thỏ trơ trẽn.』

『Ư-, đúng như chị nói nhưng...... Nhưng mà nhưng mà, em muốn được ở cùng với hai người đó ạạ!』

『......Cô định vứt bỏ gia đình của mình à?』

『Em định sẽ bảo vệ gia đình desu. Nếu là em yếu nhược như hiện giờ thì không thể ở bên cạnh gia đình được ạ. Dù có ai nói rằng cứ ở bên cạnh cũng được đi nữa, thì em vẫn sẽ không cho phép mình desu. Nếu không có em ở cạnh thì, những người không chấp nhận quyết định của các trưởng lão cũng sẽ không động tay vào cả tộc đúng chứ. Nếu có thể trở nên mạnh mẽ trong chuyến du hành với hai người, thì dù một lúc nào đó có quay về đi nữa, em vẫn sẽ dùng sức để vượt qua chuyện. Hơn tất thảy, em cũng sẽ có thể trả ơn cho ân nhân của mình là hai người trong chuyến hành trình ạ!!』

『......Mặc dù chỉ là cô đang phải lòng Hajime vậy mà.』

『C, chuyện đó thì đúng là như thế nhưng mà...... Nếu không ở cùng với cả Yue-san thì chẳng có ý nghĩa gì đâu đó? C, cái đó...... n, n, nên nói là em muốn trở thành bạn bè với chị hay làà-』

『......Ha n-』

『Em đã bị hừ mũi cười khinh!? Quá đáng desuu! Em nghiêm túc đó ạạ!』

Yue nhẹ nhàng tránh khỏi Shia vừa khóc nứt nở *bi en bi en-*, vừa nhào đến chỗ cô.

「Đ, đối xử lạnh lùng đến mức không thể tưởng tượng nổi từ Yue-chan lúc này nhỉ.」

「......N. Vì lúc đó con cũng gai góc, giống như Hajime nên là. Vì con tim của con, đã hoàn toàn mọc đầy gai nhọn nên là.」

「Cha đã thấy ở Raisen nhưng mà, ra là vậy haa. Là Shia-chan đã cởi bỏ và làm mềm trái tim của Hajime với Yue-chan ở trạng thái như thế này sao. Bởi thế mà hai đứa mới thấy quý trọng Shia-chan đó.」

「......Vâng, Otou-sama. Con nghĩ rằng nếu không có Shia thì, chắc chắn cả những lời nói là “Đừng chặt đứt và vứt bỏi tất cả ngoài những gì quan trọng” của Aiko, cũng sẽ không thể chạm đến chúng con ạ.」

Cuối cùng thì thỏa thuận đã thành lập dưới dạng cô vừa run rẫy nói mấy thứ như『Fu, fufun! Yue-san, đang rén nhỉ! Chị đang sợ thua em desu!』, vừa khiêu kích, và Yue ngay từ đầu đã quyết định rằng sẽ tiếp nhận rồi đập nát từ chính diện những khiêu chiến của lũ đàn bà nhắm vào Hajime, đáp ứng với cô.

Với cuộc chiến phân thắng bại một đấu một có hình thức thực chiến trong hình ảnh mà dù có tua nhanh đi nữa, thì độ khốc liệt vẫn tăng dần theo từng ngày, Yue nheo mắt lại và nói.

「......Nếu không có cuộc gặp gỡ với Shia, nếu em ấy không cố gắng và bám riết lấy bọn con đến mức này, thì chắc chắc bọn con cả chuyện đi tới thị trấn Ur, lẫn chuyện cứu Myuu, và chuyện đi cứu trợ cho nhóm Kaori đều đã không có rồi.」

Lấm lem bùn đất, chằng chịt vết thương. Mỹ mạo hiếm lắm mới có tèm lem lấm láp bởi nước mắt và nước mũi, một dáng vẻ quá tàn tạ.

Cô bị đập vào mặt đất hay cây cối, bị nhấn nước, bị bỏng nhẹ bởi lửa, bị sét đánh không biết bao nhiêu lần, một cách không hề khoan dung, bởi Yue với ý nghĩ ngoan cố của nữ nhân và lòng bất tín hướng tới con người ngoại trừ Hajime vẫn còn sót lại trong mình.

Tuy nhiên, cô vẫn đứng dậy. Vẫn đứng dậy bất kể bao nhiêu lần. Dù có bất tỉnh, dù ý thức có trở nên nhá nhem bởi đau đớn, kiệt sức, hay cái bụng rỗng đi nữa, thì cô vẫn đứng dậy bằng sự gan lì và dợm bước. Dù có khóc lóc bao nhiêu, thì chỉ trái tim của cô là nhất quyết không bị bẻ gãy.

Có thể hiểu rõ chuyện dần dà, mắt nhìn Shia của Yue đang thay đổi.

Chuyển thành đôi mắt như nhìn thấy một tồn tại khó lí giải, kế đến biến sang đôi mắt tỏ vẻ hứng thú sâu sắc, và tiếp tục là đã trở thành đôi mắt xen lẫn sự rùng mình.

Ngày cuối cùng, Yue đã hỏi trước khi bắt đầu trận chiến cuối cùng. Rằng『......Tại sao cô lại không từ bỏ?』.

Câu trả lời của Shia đối với điều đó, lại đơn giản đến cùng cực.

『Vì Hajime-san và Yue-san, đã hủy diệt lí do để em từ bỏ rồi desu!!』

Cô đã biết về chuyện, không phải chỉ có mỗi bản thân mới là tồn tại đặc dị. Mạng sống của gia đình cô cũng đã được cứu. Và hơn tất thảy, cô đã biết về chuyện mình có thể trở nên mạnh mẽ.

Rằng dù có tìm kiếm đến thế nà đi nữa, thì cô đã không còn có thể tìm ra một lí do nào để con tim mình bị bẻ gãy nữa!

Cô gào lên như thế, và hồi kết của trận chiến, huấn luyện thực chiến dựa trên một ước định đã hạ màn với thắng lợi của Shia. Tuy nói vết thương chỉ là một đường xước duy nhất, song vết thương là vết thương.

「Shia-chan thiệt là...... Thật sự là nhân vật chính nhỉỉ.」

Những lời của Sumire, hẳn đang diễn tả cho bản chất của Shia đúng chứ.

「Iyaa, thật là ngượng quá nhỉỉ.」

Khi họ ngoảnh đầu nhìn lại thì Shia có vẻ như đã lấy lại tỉnh táo đang bước đến gần. Sắc mặt của cô khá là tốt. Cơ mà, có hơi ra dáng khiêu gợi. Cử chỉ liếm môi *perori* giống hệt như Yue.

Vì sau cô là nhóm Kaori đang đỏ bừng mặt, Hajime vì lí do gì đó đang ngẩng lên trời với đôi mắt đã chết như bị hút cạn về đủ thứ, nên thế nào đó họ có thể hiểu được chuyện gì đã diễn ra. Phải chăng nên nói là vì mãnh công của con thỏ động dục đang tiến hóa còn hơn cả thứ đó trong quá khứ nên chẳng thể trách được.

「Chinh phục Đại mê cung Raisen, mối liên kết giới Yue-san và em đã trở nên bền vững rồi nhỉ. Không, dù có bảo rằng Yue-san đã phải lòng em thì cũng chẳng phải là nói quá đâu!」

「......Đã bỏa là nói quá rồi, Bakausagi.」

「Không cần thẹn thùng cũng được đó ạ? Chẳng phải chị đã viết trong nhật kí rồi hay sao. Rằng tương lai sau này của Shia thì tôi sẽ bảo vệ. Tôi sẽ không đánh mất những gì trân quý thêm nữa.」

「......Khoan」

「Em cũng sẽ bảo vệ Yue-san mà, chúng ta là vô địch nhỉ? Thêm vào đó còn tương thân tương ái desu!」

「Nn-」

Yue ửng đỏ hai má và quay đi chỗ khác. Với dáng vẻ xấu hổ mà không nói lời phủ định nào, mọi người cũng trở nên ấm lòng *howawa~n*.

Phải chăng bứt rứt không thể chịu nổi, cô tua nhanh hình ảnh, cảnh tỏ tình của Shia trôi qua, và dù bị từ chối một cách thẳng thừng thì cũng có sự chống lưng của Yue, và cuối cùng thì Hajime cho phép cô đồng hành được chiếu lên.

「Maa, nói thế nào đây cái đó. Shia là một người hồn nhiên dễ gần ha. Thiệt sự là thuộc tính của nhân vật chính đấy.」

Khi Hajime nói với nụ cười khổ, thì Kam cũng thêm lời vào với biểu cảm ôn hòa.

「Mona cũng như thế ạ. Ở cái điểm đó thì, giống hệt nhau đấy, Shia.」

「......」

Mọi người ai nấy, đều có bầu không khí hòa ái song......

Lạ thật. Ánh mắt của Shia không hướng vào Kam. Cô đang phớt lờ theo kiểu cứ như không nhận thức được sự tồn tại của ông vậy.

P, phải chăng là cô còn đang giận...... Không xong rồi đấy, có lẽ cô sẽ trở thành berserker nữa không chừng!, sự rùng mình chạy suốt qua tất cả.

Sumire hoảng hốt ôm choàng lấy tay của Shia và nói ra đề nghị của mình.

「Shia-chan! Con dẫn đường cho mẹ tới chỗ mộ của Okaa-san có được không vậy ta!」

「A, đúng vậy nhỉ! Từ chỗ này thì cũng không cách xa đến mức đó mà, được thôi ạ!」

Thái độ đơn thuần vô tà đúng như mọi thường đối với Sumire. Nếu thế này thì sẽ ổn chứ...... ngay sau khi bà vuốt ngực xuống thì.

「Thế thì, xin hãy chờ con một chút nhé, Kaa-sama! Bây giờ, con sẽ đi xử lí Altena nên là!」

Cảm thấy cuồng khí từ nụ cười tươi như hoa không chút đổi thay!, nhóm Sumire co giật biểu cảm khi nghĩ vậy.

「K, không được đúng chứ, Shia-chan!」

「Không sao đâu không sao đâu. Nếu là bây giờ thì chỉ có người thân thôi nên sẽ không bị lộ đâu ạ!」

「Iya iya iya, Shia-chan! Gil-san đang ở đây đúng chứ.」

Với chỉ đích của Shuu, ánh mắt của Shia vặn lại *gurin-* và nhìn vào Gil. Gil sau khi giật thót *biku-* và run rẫy thì,

「Tôi không biết gì cả. Không nghe thấy gì, và cũng không nhìn thấy gì. Chắc chắn, Altena-sama đã biến mất vào sâu trong rừng thẳm đúng chứ.」

「「「「「Buông thả chức vụ!?」」」」」

Vì Shia cũng là Hauria nên, kỹ năng shut out của Gil vẫn đang hoạt động.

「Vậy thì, con sẽ đi xóa sổ khả năng sinh ra một người mẹ kế cùng tuổi rồi quay lại nhé! Sẽ không có cái tương lai như thế desu!」

「Đã bảo là đừng có nói mấy câu nồng nặc mùi máu với nụ cười tuyệt vời mà Shia-chan!」

「Hajime! Hãy làm cái gì đii!」

「Myuu! Hãy làm gì giùm ta đi!」

「Myu!?」

Chuyện được cho rằng, Còn một chút thôi, là Shia Panic sẽ bắt đầu lần nữa, là khoảnh khắc đó.

Có thứ gì đó đang lao vọt đến với tốc độ như xé gió. Và người vừa sliding dogeza một cách xuất sắc, vừa xuất hiện là,

「Nhân dịp nàyyyyyyyy-, đứa cháu gái của tôi đã vô cùng thất lễ rồi ạạạạạ-. Tôi chân thành tạ lỗi từ tận con timmmmmm!!」

Phải, là Alfrerick.

「Tôi muốn được phép tạ lỗi và hoanh nghênh các vị thật nhiệt tình ở thành phố! Vì đám bạo lọan――cơ mà không phải, đám đầu óc có vấn đề sùng bái Kaori-sama――cơ mà không phải, đám người của thiên sứ giáo cũng đang chờ dài cổ, nên làm ơn tôi muốn các vị sớm quá bộ sang!」

Mặc dù là trưởng lão lớn tuổi nhất, dáng vẻ đó cứ như thái độ kẹp giữa cấp trên và thuộc hạ, một người làm công ăn lương giữ chức vụ quản lí trung gian đang ngày ngày nhận thương tổn lên bao tử.

Dáng vẻ lấy dược thảo ra và nuốt xuống trong một hơi bằng cử chỉ trôi chảy, có một mối tương đồng với việc uống thuốc đau dạ dày quick mà một Oji-san công an nào đó đang đắc tâm ứng thủ.

Trước dáng vẻ quá sức của người thực chất là top Fair Bergen, cả Shia cũng tiêu tan cuồng khí và tỏ vẻ áy náy một cách natural. Chính lần này thì có vẻ như cô đã lấy lại tỉnh táo.

Trong tình huống như thế, người đầu tiên đã phát ra lời nói là......

「Quả nhiên là dogeza. Dogeza sẽ giải quyết tất cả. Ông ấy đang hiểu điều đó một cách rõ ràng đấy ha.」

「Phải, dogeza có thể bảo vệ hòa bình của thế giới đó.」

Là vợ chồng Nagumo dogeza master (tự xưng) đã dogeza vô số lần trong cuộc đời cho đến lúc này.

Theo một nghĩa, cái đám này mới là vãi chưởng nhất ha...... việc những ánh mắt như thế đã tập trung vào họ thì cũng chẳng cần nói làm gì.

Truyện Chữ Hay