Trong suy nghĩ của tôi, có rất nhiều trường hợp những nàng công chúa rơi vào tình yêu sét đánh như: Lọ Lem, Bạch Tuyết, Nàng Tiên Cá, Công Chúa Tí Hon, Người Đẹp Ngủ Trong Rừng, thậm chí cả Juliet cũng vậy: Những cô công chúa nổi tiếng thường dễ dàng rơi vào tình yêu sét đánh.
Họ đột nhiên rơi vào lưới tình, trở nên mê mẩn, và háo hức khi nghĩ rằng “Đây chắc chắn là định mệnh của đời mình!” rồi không cần buổi hẹn hò nào, họ liền đồng ý lời cầu hôn của hoàng tử. Nghiêm túc luôn? Vẻ bề ngoài thực sự quan trọng đến thế sao? Hay chỉ vì uy quyền của cái danh “hoàng tử”? Tiền bạc, quyền lực là thứ duy nhất mà phụ nữ chú ý đến sao?
Điều đó không chỉ xảy ra với các công chúa của chúng ta. Hoàng tử cũng chẳng khác là bao. Chỉ quan tâm tới ngoại hình và vẻ đẹp của các nàng, họ quỳ xuống và thốt lên rằng “Thật là một mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, tôi sẽ lấy cô ấy làm vợ!” và cầu hôn mà không có bất kỳ tình cảm thân mật nào cả. Cũng có trường hợp những phạm nhân rơi vào lưới tình sau khi chiêm ngưỡng được vẻ đẹp khi ngủ của một cô gái. Vẻ đẹp của các cô nàng luôn được chú ý đến đầu tiên chăng? Chẳng lẽ khi chú ý đến các cô gái thì chỉ cần bận tâm đến dung mạo và tuổi tác thôi sao?
Về cơ bản thì những cuộc hôn nhân như vậy luôn luôn kết thúc rất chóng vánh. Họ tiến tới lễ đường một cách nhanh chóng và tất cả được gói gọn trong một câu “Họ sẽ sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi về sau”. Ngay cả những mảnh đời có số phận nghiệt ngã như Romeo và Juliet cũng chỉ mất vỏn vẹn hai tuần để tình cảm được nhen nhóm.
Ngày nay bạn có thể dễ dàng đọc được những câu chuyện thuộc thể loại romcom cùng với dàn harem bị đánh giá thậm tệ vì bất kỳ nữ chính nào cũng sẽ dễ dàng bị nam chính cưa đổ đến vô lý, nhưng về phần tôi thì nghĩ rằng những chỉ trích nên thuộc về văn học cổ điển thì hợp lý hơn. Tôi thật sự không thể hiểu nổi tại sao công chúa và hoàng tử luôn phải rơi vào lưới tình của nhau. “Yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên” là một lí do nhảm nhí để kết thúc tất cả.
...Hoặc, ờ thì, tôi từng cảm thấy thế. Kể từ ngày tôi gặp được cô gái ấy, cách suy nghĩ của tôi đã thay đổi 180 độ. Thế giới của tôi đã bị đảo lộn. Tình yêu sét đánh là chuyện có thật. Bây giờ tôi mới hiểu được cảm giác của các công chúa và hoàng tử. Nghĩ kỹ lại thì, một nhà văn bí ẩn người Anh đã từ nói rằng: “Thứ tình cảm chân thành nhất chính là tình yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.” giờ đây tôi đã nghĩ rằng ông ta nói có phần đúng. Bởi vì vào cái ngày hôm đó, ngay tại thời khắc ấy, tôi đã sa vào vòng xoáy mang tên tình yêu mất rồi.
Thật ra... là tôi muốn biến điều đó trở thành tình yêu ngay ánh nhìn đầu tiên.
Bởi lẽ kể từ khi trong tôi xuất hiện thứ tương tư này, tôi đã muốn tình đầu của tôi là yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tôi tin chắc rằng lần đầu tiên gặp nhau ắt hẳn sẽ là dịp rất đặc biệt. Tôi muốn biến nó thành thứ thiêng liêng. Tôi không thể phủ nhận rằng rất có khả năng não của tôi đang tự động thay đổi ký ức để khiến chuyện này thuận theo ý muốn của bản thân.
Nghĩ lại thì, cái thứ suy nghĩ có phần chủ quan này chính là “Yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên”.
Có thể nói, đây giống như não tôi tự thôi miên bản thân xuất phát từ việc có tình yêu. Chẳng phải yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên mà là: Sau khi bạn bắt đầu thích rồi trót yêu người nào đó, não của bạn tự tiện thay đổi ký ức một cách thuận tiện để khi bạn nhìn lại thì có thể nói: “Ngay từ lần gặp đầu tiên, anh đã biết chúng ta sẽ ở bên nhau rồi.” “Yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.” không khác gì sự méo mó của suy nghĩ và thứ ký ức được tái tạo lại hay gì cả.
Dù sao, tôi đã tự lẩm bẩm một mình đủ lâu để che giấu đi sự bối rối của mình rồi. Đã đến lúc đi thẳng vào vấn đề. Từ khi tôi và cô ấy chạm mặt nhau thì mọi chuyện đã bắt đầu. Khi nhìn lại hiện tại, mọi thứ đã được sáng tỏ. Tôi không muốn cười trước cái tình huống kỳ lạ này đâu, nó giống như một câu chuyện cổ tích hiện đại và lạ lùng vậy.