Arafoo Kenja No Isekai Seikatsu Nikki

chương 04: ông chú đoán có di tích

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

… Keng, keng, keng, keng!

Vang vọng xung quanh là âm thanh tiếng gõ vào vật cứng.

Âm thanh đó vang vọng trong ý thức mông lung mơ hồ của ông chú Zeros.

Suy nghĩ đang còn bị bao trùm trong bóng tối âm u, ông chú muốn nhờ vào âm thanh đó khiến cho bản thân tỉnh táo lại khỏi vũng bùn tăm tối ấy, nhưng ý thức cứ như bị khóa trong xiềng xích nặng nề.

Một phần khác của ông chú lại hy vọng cứ thế mà chìm vào bóng tối sâu thẳm.

Keng, keng, keng, keng, keng!

Cạch cạch cạch cạch cạch!

“ “ “ “Hô ha ha, hô ha ha, hô hô ha ha ha! Hura!” ” ” ”

“Chúng ta! Là công nhân!”

“ “ “ “Hura! Hura!” ” ” ”

“Suy nghĩ thì không ổn, kỹ thuật là số một! Theo khát vọng linh hồn, Let's working!”

“ “ “ “Hura! Hura! Hura! Hura!” ” ” ”

“Mồ hôi rơi rơi rơi… lấp lánh hơn nước mắt… làm việc là đẹp nhất♪… Kỹ thuật mà không còn, thì chôn luôn chờ mục! Ở phía trước chúng ta, không gì là không thể… rót Mana vào xẻng, múa lên, đất đá sẽ tan tành, trở ngại đều hóa thành… ánh sáng!…”

“ “ “ “Sparking!” ” ” ”

“Ai ngã xuống thì đánh, đánh cho người thức tỉnh, đánh cho nghị lực bùng lên!”

“ “ “ “Chỉ cần có xẻng trong tay, chúng ta đi đâu cũng được… Người lùn mà không làm việc, thì cũng chỉ là rác rưởi!” ” ” ”

“Trộn lẫn quá nhiều thứ dị hợm rồi! Mà giai điệu cũng quá kỳ cục!”

Ông chú Zeros vừa Tsukkomi vừa tỉnh lại.

Một phần giai điệu dường như là thứ là ông chú từng nghe ở nơi nào đó, nhưng lời ca và phong cách thì hoàn toàn khác, khiến ông chú phải tỉnh cả người lại, tiết tấu gõ bằng xẻng lại còn là 8 beat.

Trong lòng ông chú chỉ có một cảm giác dị thường tới mức đáng chú ý.

Đồng thời cũng nhớ ra việc mình bị Công ty kỹ thuật dân dụng Hamba bắt cóc…

“Đây là… Đâu? Mình bị bắt cóc đến chỗ nào vậy?”

Thứ đầu tiên chiếu qua mi mắt là trần nhà đang phát ra ánh sáng nhạt yếu ớt.

Chắc hẳn rêu phát quang đã phát triển và trở thành nguồn sáng.

“… Tức là, chỗ này ở đâu đó dưới lòng đất?”

Những chiếc đèn sử dụng Magic Stone được đặt khắp nơi chiếu sáng cả khu vực như ban ngày, ngay cả bản thân vách tường nhà bằng đá cũng phát ra ánh sáng nhàn nhạt, khác biệt rõ ràng với ánh sáng của rêu phát quang trên trần nhà.

“Cái này… Đất đá dùng để xây tường tự phát sáng?

Đây rõ ràng là công nghệ ma thuật mà? Dưới lòng đất có công nghệ ma thuật?”

Thị trấn nhìn qua rất cổ xưa, xây bằng đá, nhưng quy mô lại quá nhỏ để có thể gọi là một thành phố ngầm.

Tuy nhiên đó là cảm giác sinh ra vì ông chú đã nhìn quen cảnh tượng đô thị hiện đại ở Trái Đất, xét trên thế giới quan thời kỳ Trung cổ, quy mô thế này đã là lớn.

Ông chú cẩn thận quan sát xung quanh, từng hàng giàn giáo dựng lên nơi vách đá cong cong, rất nhiều thợ thủ công liều mạng đang đứng trên đó múa may cuốc xẻng.

Xem ra nơi này chính là công trường mà Nagri và Bowlink đã nhắc tới.

“Ô hô, chú em tỉnh rồi kìa.”

“Ông Bowlink! Chỗ này… Rốt cuộc đây là đâu?”

Rất khó để phân biệt người lùn theo dáng vẻ bề ngoài, sở dĩ ông chú Zeros nhận ra được nổi là nhờ âm thanh nghe quen tai, thêm nữa Bowlink là một người lùn có cạo râu, ông ta mà cũng để râu sợ rằng chẳng thể nhận ra nổi thật.

Tộc Dwarf khó nhận mặt tới mức đó.

“Cậu hỏi tôi đây là đâu á? Đây là Đại di tích ngầm Irumanas, hiện là công trường của chúng ta.”

“Quả nhiên là ở dưới lòng đất! Ông còn nói đây là “Đại di tích”… Xem nào, tất cả kiến trúc ở đây đều bằng đá, bề ngoài cũng có vẻ khá xa xưa…”

“Đúng vậy, dù sao đây cũng là di tích từ thời chiến tranh với Evil God để lại, cũng là thành phố nơi người Dwarf chúng tôi cư trú.”

“À há…”

Tìm hiểu xác minh tình hình xung quanh, ông chú quyết định Zeros thu thập thông tin trước.

Theo những gì Bowlink đã nói, “Đại di tích ngầm Irumanas” được xây dựng trong thời kỳ Evil God War, coi là chỗ tránh nạn của tộc Dwarf. Tuy không biết vì sao tộc Dwarf lại tụ tập về đây, nhưng bọn họ ở lại không gian ngầm rộng lớn này, vừa chế tác công cụ bán ra bên ngoài vừa chậm rãi mở rộng nơi đây, cứ thế sinh sống tới tận bây giờ.

Cho dù tài nguyên khoáng sản dưới này không nhiều lắm, họ vẫn khai quật được một ít quặng trong khi đào đường hầm. Người Dwarf dùng một quãng thời gian dài đào một hệ thống đường hầm vĩ đại kết nối tới ba quốc gia (hiện tại là Vương quốc ma thuật Solistiea, Đế quốc Altorm và một nước nhỏ có lãnh thổ sát bên cạnh Thần thánh quốc Mentis) để tiến hành giao dịch.

Tuy lúc mới thông đường, những đường hầm là con đường đi lại của người Dwarf, nhưng hiện nay hệ thống đường hầm đã trở thành sào huyệt của Gnome và Goblin, dần dần biến thành vùng nguy hiểm.

Mãi cho đến gần đây có lính đánh thuê tới diệt trừ đều đặn mới khiến số lượng Gnome và Goblin ít đi nhiều, nhưng khả năng rất cao sẽ lại có bầy đàn quái vật khác tràn vào chiếm chỗ, cho nên không thể sơ xuất lơ là được.

“Ừm, tôi nghĩ mấy người chẳng trói tôi tới đây chỉ để diệt quái vật đâu nhi? Có tình huống gì xảy ra à?”

“Tôi sẽ nói cặn kẽ cho cậu, haiz, nghe một chút.”

Cách đầy khoảng ba mươi năm về trước, Công tước đương nhiệm khi đó là Creston đưa ra kế hoạch khuếch trương mở rộng hệ thống đường hầm trong lòng đất và hạ lệnh thi hành, hợp lực với Đế quốc Altorm trong bí mật, tiêu hao thời gian dài đằng đẵng, tiến hành công trình này.

Ban đầu thì chỉ có tư tưởng đơn giản là muốn sửa sang lại đường hầm ngầm kết nối Vương quốc ma thuật Solistiea và Đế quốc Altorm, để giao thương đi lại giữa hai nước càng thêm thuận lợi. Nhưng hệ thống đường hầm trong lòng đất được xây dựng vô cùng phức tạp để đề phòng kẻ địch bên ngoài xâm nhập, không phải là không thể, nhưng để cho nhiều thương nhân đi lại giao dịch thì không được ổn cho lắm.

Kế hoạch được sửa lại càng thêm khổng lồ hơn, mục tiêu lúc này là chế tạo một con đường giao thương hiệu suất cao trong lòng đất, bọn họ bắt đầu điều tra di tích để quy hoạch tuyến đường sắp mở, nhưng đoàn điều tra lại bị quái vật tấn công.

Vì thế bọn họ phái lính đánh thuê đi cùng với đoàn điều tra khảo sát, vừa quy hoạch đường vừa điều tra khởi nguồn của lũ quái vật.

Cuối cùng bọn họ cũng tìm ra nguồn sản sinh ra lũ quái khi quá trình quy hoạch tuyến đường gần kết thúc, khu vực di tích sụp đồ từ lâu bên phía Thần thánh quốc Mentis đã biến thành tổ quái.

Chiến dịch tiêu diệt quái vật được tiến hành song song với công trình đào mới đường hầm, đối tượng chủ yếu tham gia vào trận chiến là lính đánh thuê có tiền án và hành vi xấu, khả năng cao sẽ trở thành tội phạm, tù nhân đã phạm trọng tội và cả nô lệ tội phạm.

Đơn giản mà nói thì họ áp dụng chiến thuật biển người, thành quả chiến dịch cũng xứng đáng với cái giá đã bỏ ra, gần đây có vẻ lũ quái đã bị dọn dẹp sạch sẽ.

“Tốn tới hơn ba mươi năm, rất nhiều người đã hy sinh, rốt cuộc cũng hoàn thành được đường hầm ngầm này rồi… Chúng tôi đã luôn nghĩ thế trước khi đào đến khu vực phía trước.”

Công việc tiến triển thuận lợi, nhưng bọn họ lại phát hiện ra một khoảng trống lớn dưới lòng đất ở ngay phía trước.

Để công nhân vận chuyển vật tư được thuận lợi, bọn họ bắt đầu tiến hành xây dựng công trình kết nối thành phố di tích của người lùn và khoảng trống dưới lòng đất này, nơi ông chú Zeros đang đứng chính là thành phố cổ được xây dựng dọc theo vách đá.

Cùng lúc đó, phía bên Đế quốc Altorm cũng phát hiện khoảng trống lớn trong lòng đất, sau khi kiểm tra bản đồ, họ phát hiện hai lỗ trống nằm trên cùng một mặt phẳng và có thể nối lại với nhau bằng một đường hầm thẳng tắp, đương nhiên phải lợi dụng.

Những công nhân phấn khởi vui mừng khởi công kế hoạch mới, dự định nối thông hai lỗ trống, họ cảm thấy chắc chắn làm vậy sẽ rút ngắn được thời gian hoàn thành dự án, nhưng lúc này lại có một vấn đề lớn xuất hiện.

Đó chính là vách đá ngay trước mắt kia.

“Ha… Thế nên?”

“Tiếp đây mới nói vào trọng điểm này, nếu chúng tôi giải quyết được thì đã chẳng phải gọi chú em đến đây rồi, đúng không?”

Một tháng trước, Công ty kỹ thuật dân dụng Hamba đã đến công trường, dự định tiếp tục khởi công, nhưng kết quả lại không được như mong muốn.

Vách đá cứng đến nỗi cuốc xẻng gõ vào vô tác dụng, dùng “Gaia Controls” cũng không có hiệu quả, hơn nữa cái hốc mà họ liều mạng đào ra được cũng dần phục hồi lại như cũ. Tùy từng địa điểm, thậm chí có nơi phép thuật còn bắn ra, công trình như đụng phải đá ngầm.

“Ma thuật bắn ra á? Hố tự phục hồi lại? Nghe kỳ quái thật…”

“Tôi cũng nghĩ thế, nhưng cậu cứ nhìn tận mắt là biết ngay?! Hình như bên trong được trộn lẫn vụn kim loại siêu nhỏ khiến hiệu quả ma thuật bị triệt tiêu.”

“Chuyện đó thì kỳ quặc rồi đấy. Ma thuật vẫn sẽ có hiệu lực dù cho có vụn kim loại trộn lẫn trong vách đá mới đúng. Nếu ma thuật cũng bị bật ngược ra, có thể do hiệu quả cường hóa từ “Rào chắn ma thuật”…”

“Tôi đâu có phải Pháp Sư, cậu nói mấy thứ đó tôi cũng chẳng hiểu?”

Đến tận bây giờ vẫn còn rất nhiều người tin rằng kim loại sẽ triệt tiêu hiệu lực của ma thuật, thế nên người bình thường đều cho rằng ma thuật sẽ bị vô hiệu nếu trong đá có lẫn kim loại, đây cũng là hiểu lầm thường có ở những người thiếu hiểu biết về ma thuật.

Nhưng trong tự nhiên, gần như không tồn tại khu vực có thể vô hiệu hóa ma thuật..

Nếu như có, cũng chỉ tồn tại bên trong Dungeon.

Có lẽ nên nói rằng, chuyện như vậy sẽ không thể xảy ra nếu không có bàn tay can thiệp của con người.

“Là nhân tạo à? Chẳng lẽ vách đá đó… Không, hiện tại chưa thể đưa ra kết luận, đúng là chỉ có thể thử một lần xem sao. Vậy…”

Ông chú Zeros suy nghĩ một chút, rồi đột ngột ngẩng đầu lên, nhìn về phía Bowlink.

“Ông Bowlink. Tôi muốn đi quan sát vách đá đó xem sao, không khảo sát thực tế thì không thể nắm rõ được gì cả.”

“À ừ, vậy xin nhờ cậu. Bọn tôi chỉ dựa được vào chú em nữa thôi, kỳ hạn hoàn thành công trình đã bị trễ lắm rồi.”

“Có quá nhiều thứ không thể mô tả bằng lời nên tôi còn phải điều tra rất nhiều, nếu được thì hy vọng ông đưa tôi đến chỗ nào ít ít thợ thủ công tụ tập một chút. Hiện trường công trình rất dễ xảy ra tai nạn ngoài ý muốn.”

“Cứ giao cho tôi.”

Ông chú được Bowlink dẫn đến phía dưới vách đá.

Không biết vì sao dọc đường lại gặp được rất nhiều lính đánh thuê vũ trang toàn thân.

“Sao mà nhiều lính đánh thuê thế? Đến xử lý Goblin hay Kobold à?”

“Dạo này ở gần đây có Skeleton lảng vảng. Thật là, tiến độ công trình thì đã trễ, lại còn gặp cái thứ phiền phức đó nữa chứ… Bọn tôi cũng từng định quay lại đào theo lộ trình cũ, nhưng chẳng có gì đảm bảo sẽ không gặp phải mấy thứ như vách đá này lần nữa…”

“Skeleton à… Mà, Mana cung cấp cho Magic Items chiếu sáng cả thành phố là từ đâu ra? Nghĩ sao thì nghĩ, chắc chắn không thể bổ sung bằng Magic Stone được rồi…”

“Không biết, ngay từ mới đầu đã có rồi nên chẳng ai thấy kỳ quặc cả, nhưng mà cậu nhắc mới để ý… Mana ở đâu ra vậy chứ? Haiz, thế nên chỗ này mới được gọi là di tích.”

“Không nắm được nguồn phát sinh Mana? Nếu không có Mana Center thì không thể giữ cho nhiều Magic Items vận hành thế này được. Chắc hẳn phải có nguồn cung cấp Mana ở nơi nào đó mới đúng… Rốt cuộc là ở đâu nhỉ?”

Theo lời Bowlink nói thì ngay từ đầu nơi này đã được lắp đặt sẵn vô số Magic Items chiếu sáng, mà nguồn cung cấp Mana lại không rõ, còn có vách đá vừng cứng đến dị thường vừa có năng lực tự hồi phục.

Trong đầu ông chú Zeros xuất hiện một giả thiết, nhưng chưa có chứng cứ xác thực nên đành phải tự đi xác minh bằng chính mắt mình vậy.

Ông chú hơi hơi vui vẻ. Nếu chuyện đúng như những gì ông chú đoán, rất có khả năng sẽ phát hiện ra thứ cực kỳ thú vị.

Trong khi Zeros đang suy nghĩ, hai người đã tới phía dưới vách đá.

“Ô hô, Zeros-sensei tỉnh rồi.”

“Đột nhiên lôi tôi tới đây, làm tôi cứ tưởng có chuyện gì nữa chứ. Mấy người làm vậy là bắt cóc đấy, đối tượng không phải tôi thì đã bị tố cáo rồi.”

“Xin lỗi, xin lỗi! Thời gian eo hẹp quá mà, tình huống cấp bách nên mới dùng thủ đoạn cưỡng ép.”

Người vừa trả lời là đồng phạm trong vụ bắt cóc - Nagri, có điều hình như bản thân ông ta chẳng thấy việc mình làm có gì là sai trái cả.

Người lùn theo đuổi sự hoàn mỹ trong công việc, nhưng trong sinh hoạt bình thường lại vô cùng tùy tiện cẩu thả.

“Xin mấy người cũng thử suy nghĩ xem người ta có tiện hay không đã chứ, thật là… Đây là vách đá có vấn đề đó hả… Xem ra cao thật đấy.”

“Đúng thế, cái thứ này rất khó giải quyết, hy vọng cậu nghĩ được biện pháp.”

“Tôi đã có một vài ý tưởng, để tôi thử một chút xem sao đã được chứ?”

“Cậu muốn làm gì thì làm, miễn sao bọn tôi tiếp tục công việc được là ổn.”

“Vậy thì làm ngay thôi… Gaia Controls.”

Zeros triển khai Gaia Controls toàn lực, hiệu quả khiến cho bên ngoài vách đá xuất hiện vết lõm đường kính lên tới 20 mét, xung quanh liên tục truyền đến tiếng thán phục “Ố ồ…”

Nhưng ông chú Zeros còn có mục đích khác.

Đường kính vết lõm tuy lên đến 20 mét, nhưng hiệu ứng phép thuật chỉ tác dụng tới độ sâu tầm 3 mét là bắt đầu bị khuếch tán vô hiệu hóa, khiến hình dạng vết lõm trông như một cái chảo.

Ông chú quan sát tình hình thật cẩn thận.

Hình thành dưới đáy vết lõm là một mặt phẳng hoàn hảo - một hiện tượng lẽ ra không thể xuất hiện, vết lõm trong trường hợp bình thường sẽ là hình vòng cung như thấu kính lõm… ngoài ra còn có vụn kim loại rơi lả tả xung quanh.

Đây chắc chắn là do tác động của thứ gì đó phía bên kia vách đá.

Ông chú cho rằng đây là hiệu ứng từ rào chắn ma thuật, nếu vậy lại có vấn đề mới xuất hiện.

“Thì ra là thế… Cái này thì phiền phức rồi đây.”

“Cậu biết được gì rồi?”

“Vẫn chưa, nhưng tôi nghĩ chỉ cần chờ thêm một chút sẽ được thấy chuyện rất thú vị?”

“Cái, cái gì? Chuyện thú vị là gì…”

Trước mặt cả đoàn thợ thủ công và ông chú Zeros, cát vụn rơi vãi ra ngoài vì hiệu ứng ma thuật Gaia Controls bỗng nhiên chuyển động, quay trở lại lấp đầy vết lõm trên vách đá.

Hiện tượng tuyệt đối không bao giờ xảy ra trong tự nhiên đó khiến tất cả mọi người nín thở.

“Ê này… Đây là…”

“Ảo giác à, lấp lại nhanh như vậy… Rốt cuộc chuyện này là sao?”

“Có bản đồ không?”

“Này này, chúng ta mong cậu giải thích cái hiện tượng vừa rồi một chút đã…”

“Đừng vội quan tâm những chuyện đó, mau mau lấy bản đồ tới đây đi. Bao gồm cả bản đồ khu vực xung quanh thành phố ngầm này, nếu được thì tốt nhất là có cả bản đồ của những thành phố ngầm khác nữa. Tôi sẽ vừa nhìn bản đồ để xác nhận giả thuyết, vừa giải thích cho mọi người.”

“Tôi, tôi biết rồi… Ê, ai đó đi lấy bản đồ tới đây mau! Nhanh lên, liên quan đến vận mệnh của cả đám chúng ta đấy!”

Vốn không cần quá hai mươi người cùng nhau ra tay, nhưng cả đoàn thợ thủ công lại vội vàng bắt đầu hành động.

Cũng tại tiến độ công trình đã chậm trễ tới mức bọn họ phải hoảng hốt vội vàng đến thế, dù sao nếu thất bại sẽ phải đền tiền, đương nhiên là phải nôn nóng rồi.

Huống hồ đây lại là công trình cấp quốc gia, bọn họ vốn không được phép thất bại…

==========

Rất nhiều bản đồ được mang tới.

“Địa điểm hiện tại của chúng ta, đại khái ở đâu?”

“À à… ở gần chỗ này. Vậy thì biết được gì?”

“Chờ một lát. Nếu vị trí này là chúng ta… Bởi vì phía bên Đế quốc Altorm cũng có lỗ trống tương tự bên này, tức là vách đá này hình vòng cung… Ha? Thành phố ngầm của người lùn cũng được xây dựng men theo…”

Ông chú Zeros vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào bản đồ.

Lôi compa ra khỏi không gian chứa đồ, ông chú lấy một bộ phận vách đá uốn cong làm chuẩn, tìm tâm rồi ước lượng vẽ ra một vòng tròn.

“Mới chỉ là phỏng đoán thôi, nhưng tôi cho rằng vách đá kia là một loại vách tường ma thuật chuyên dụng để phòng ngự. Hỗn hợp một loại ma thuật có tính chất tương tự với Gaia Controls và rào chắn ma thuật lại thành một ma thuật mới, mỗi khi bị tấn công sẽ triệt tiêu lực công kích nhờ rào chắn ma thuật, đồng thời tái cấu trúc lại bộ phận đã bị vỡ. Nói một cách đơn giản thì đây là bức tường biết tự chữa trị.”

“Ê này, nếu đó là bức tường tạo ra bằng ma thuật, thì phía bên kia tường sẽ là…”

“Xét trên quy mô bức tường, tôi cho rằng bên trong có thành phố. Muốn thắp sáng tất cả các thiết bị chiếu sáng trong di tích này cần lượng Mana khá lớn, nếu suy tính đến nguồn phát Mana, tôi nghĩ chắc hẳn nguồn phát ở bên trong, phía bên kia là thành phố từ thời cổ đại… Chỉ có cách giải thích đó mới hợp lý…”

“ “ “ “ “Ông nói thành phố từ thời cổ đại?” ” ” ” ”

Đại di tích Irumanas là di tích do các người lùn chế tạo ra.

Trung tâm di tích ngầm lại phát hiện ra khoảng trống khổng lồ bị chắn lại bởi vách đá hình vòng cung biết tự chữa trị.

Đó là suy luận có thể đưa ra sua khi đối chiếu các bản đồ.

“Thứ đó trông có vẻ giống vách đá thôi, thật ra là mái vòm hình cầu để phân tán trọng lượng. Theo tôi thứ đó sẽ dày lắm đấy? Lại còn năng lực tự chữa trị nữa, thành phố từ thời cổ đại đó chắn hẳn là vẫn đang còn vận hành.”

“Thật không… Chuyện này phải báo cáo lại cho ngài Công tước mới được.”

Thành phố của người lùn được xây dựng ở đây có lẽ là để lợi dụng nguồn Mana từ di tích cổ đại cung cấp. Kiến tạo hệ thống đường hầm dưới lòng đất cực kỳ phức tạp thì có thể hiểu là để đề phòng kẻ địch bên ngoài xâm nhập, nhưng chẳng có lý do gì phải xây dựng thành phố dọc theo vách đá kia cả, nguyên nhân duy nhất có thể nghĩ ra được là sử dụng nguồn Mana để cung cấp cho thiết bị chiếu sáng.

Nói cách khác, vách đá này đã tồn tại còn trước cả khi Đại di tích Irumanas xuất hiện, cũng có khả năng tất cả chỉ là ngẫu nhiên, nhưng suy xét từ mọi góc độ đều thấy quá bất hợp lý, cho nên ông chú loại trừ khả năng do ngẫu nhiên.

“Nhưng mà… Thành phố ma thuật trong lòng đất à… Trong Sword and Sorcery cũng có vài thành phố ngầm kiểu đó, nhưng thật sự không ngờ nổi…”

Những thành phố ngầm trong Sword and Sorcery là đô thị khoa học tiên tiến siêu hiện đại.

Không đúng, đó là nền văn minh kết hợp cả ma thuật và khoa học kỹ thuật, nên phải gọi là “ma đạo khoa kỹ” mới đúng.

Đặt giả thiết thế giới trong Sword and Sorcery được chế tạo với nguyên mẫu gốc là thế giới xa lạ này, phát hiện những thành phố ngầm như bây giờ cũng chẳng phải chuyện gì kỳ lạ.

“Nên phải làm sao? Làm thế nào đánh xuyên qua nổi vách đá kia? Có phương pháp gì đó chứ?”

“Không thể đánh xuyên vào từ bên ngoài được, đập phá thế nào vách đá cũng sẽ tự chữa trị. Phải có lối ra vào, nhưng đã bị chôn lấp mất rồi…”

Khoảng trống lớn được đào có lẽ là để chuẩn bị xây dựng đường hầm kết nối những thành phố ngầm lại với nhau, nhưng công trình đã bị bỏ dở, có thể do chiến tranh với Evil God nổ ra.

Có thể đoán rằng tất cả máy móc dùng để xây dựng nay đã trở thành nguyên liệu tạo nên lớp vỏ ngoài, chỉ còn lại một khoảng không lớn trống rỗng.

“Ê này này, thế là thế nào? Tức là mọi việc bọn tôi làm từ trước đến giờ đều vô nghĩa hết à?”

“Đúng thế. Ngay cả tôi cũng không tạo được lá chắn quy mô đến mức này, chắc phải có thiết bị truyền Mana cho nó từ trong thành phố…”

“Phải xâm nhập vào đó phá hủy thiết bị à?”

“Sao lại thế được! Nếu làm vậy, cả thành phố ngầm này sẽ bị chôn vùi ngay. Phải tìm được lối ra vào, lẻn vào trong, rồi kích hoạt toàn bộ thành phố từ thời cổ đại… nói thế dễ lẫn quá, cứ gọi đây là di tích vậy. Tóm lại là trực tiếp đưa toàn bộ di tích này vào sử dụng luôn thì tốt hơn.”

Nhưng không biết lối ra vào quan trọng đó hiện đang ở vị trí nào.

Nếu như có thể tìm được lối ra vào, tức là có thể thu được nguyên vẹn toàn bộ di tích cổ xưa vẫn còn đang vận hành.

Hiệu quả lẫn lợi ích kinh tế đều tuyệt đối không thể xem nhẹ được.

“Vấn đề là… Lối vào ở đâu?”

“Xuất hiện vấn đề ở đó à… Này Yumbo, ông có biết gì không?”

“Làm sao tôi biết được chứ! Mà tay ông cầm theo rìu là định làm gì đấy?”

“Không có gì đâu, đừng để tâm. Ha ha ha ha ha.”

“Thế cơ à! Woah ah ha ha ha…”

Đến tận bây giờ Nagri vẫn còn chưa quên nỗi hận thù đồ ăn bị kẻ khác xơi mất.

Mà tạm thời cứ kệ đi đã, nếu cứ thế này mãi thì công trình không thể tiếp tục tiến hành, đòn người bắt đầu thu thập thông tin tình báo có liên quan để tìm kiếm lối đi xâm nhập vào di tích.

Sau đó lại tiếp tục tản ra đi thu thập thông tin từ lính đánh thuê và những công nhân khác, một giờ sau họ đưa ra được kết luận.

“Chậc… Sau khi tập hợp và chỉnh lý lại thông tin đã thu thập được, chúng ta biết rằng đám lính đánh thuê dồn về đây để tiêu diệt lũ quái vật vốn không liên quan tới nhiệm vụ hộ vệ, nhưng khu vực dưới lòng đất này có rất ít quái vật để săn, chủ yếu chỉ có Goblin với Kobold, mà cũng gần như đã bị tiêu diệt sạch sẽ, cho nên vấn đề sẽ phải nằm ở một lũ quái vật khác, đó chính là Skeleton!”

“Chúng chỉ là một loại quái vật cực yếu, quan trọng đến vậy thật sao?”

“Xin hãy suy nghĩ kỹ càng cẩn thận hơn một chút. Chúng ta đang ở dưới lòng đất, mỗi khi thực hiện nghi thức mai táng sẽ đặt người chết vào quan tài, đưa ra ngoài hỏa táng sau đó mới chôn cất. Cũng có nghĩa là không có thi thể để lại. Từ trước đến nay vẫn luôn như vậy. Thế thì Skeleton từ đâu mà ra? Đáp án chính là…”

“Thì ra là thế, bên kia vách đá à… Tức là bên trong di tích sẽ có thi thể tạo thành Skeleton?”

“Haz, cũng có thể là đám lính đánh thuê đã chết khi tham gia tiêu diệt quái vật…”

“Chuyện đó thì không thể xảy ra được. Mỗi khi kết thúc trận chiến, chúng tôi đều dùng đất đá dư thừa để xây mộ kiên cố, gần đây còn dùng cả ma thuật để gia cố thêm, cho nên thi thể có biến thành quái vật cũng đừng hòng chui lên nổi.”

“Vậy thì rõ ràng là chui ra từ bên kia vách đá rồi.”

“Chỉ có duy nhất một khả năng đó mà thôi… Vậy thì, vì sao lính đánh thuê lại giấu không báo cáo địa điểm xuất hiện Skeleton cho chúng ta? Vậy là trái hợp đồng rồi còn gì?”

“Chuyện này thì tôi không biết, nhưng rất có thể chỗ này có lợi lộc gì đó để họ kiếm chác. Tóm lại là họ rất rõ Skeleton từ đâu xuất hiện.”

Vấn đề ngoài ý muốn xảy ra kéo theo tiến độ công trình chậm trễ đã khiến oán hận chất đầy nội tâm cả đám người lùn lẫn những công nhân khác.

Vì một câu nói của ông chú Zeros mà tất cả oán hận đó bùng nổ.

“Vậy hả… Bọn chúng che giấu thông tin tình báo đúng không?”

“Vừa hay chúng ta cũng đang giận dữ vì công việc đình trệ. Giao lưu trò chuyện với chúng một nhỉ… dùng nắm đấm xả bớt stress nào!”

“A ha ha… Là vì bọn chúng à! Tôi chắc rằng chúng cảm thấy nếu như báo cáo lên quốc gia rồi sẽ không kiếm chác được nữa.”

“Dù sao cũng là di tích chưa từng bị phát hiện cơ mà, bỏ lỡ cơ hội này cũng tức là bỏ qua hết mọi báu vật… Vi phạm hợp đồng đến mức đáng khinh bỉ thế này, một khi bị phát hiện sẽ bị hiệp hội lính đánh thuê xóa bỏ cả tư cách đúng không?!”

“Đi thôi các anh em! Đi dạy dỗ lũ sa đọa thối nát đó một chút nào!”

“ “ “ “ “U ra ra ra ra ra ra ra ra ra!” ” ” ” ”

Đúng thế, đây là công trường cấp quốc gia, cố ý giấu giếm thông tin tình báo quan trọng như vậy, có bị xử tử hình cũng chẳng có gì lạ.

Ngay cả nếu không có ý định giấu giếm, một khi có lính đánh thuê nào nắm được địa điểm lũ Skeleton xuất hiện cũng phải báo cáo ngay, nhưng đám thợ thủ công lại không hề nhận được tin tức nào như thế cả.

Đã vậy, đám thợ thủ công vận dụng quyền lực quốc gia làm chỗ dựa đi bắt nạt đám lính đánh thuê cũng chẳng bị trách tội.

Dù sao kẻ phạm tội là lính đánh thuê.

Dọn dẹp khu vực Đại di tích Irumanas vốn thường xuyên có quái vật xuất hiện, đây là công việc nguy hiểm nhưng cần thiết để đảm bảo an toàn cho công nhân làm việc.

Chuyện hệ trọng liên quan đến tính mạng con người nhưng lính đánh thuê lại đi giấu giếm thông tin tình báo, đó là làm trái với hợp đồng, xử nhẹ thì bị bắt làm nô lệ, xử nặng thậm chí có thể sẽ bị chém đầu tại chỗ.

Tội lỗi đã nghiêm trọng đến mức nếu chỉ bị trừng phạt bằng cách giáng cấp bậc lính đánh thuê thôi cũng là may mắn đến cực điểm.

Thế nhưng đối với đám thợ thủ công bao gồm cả Nagri, mấy chuyện kia chỉ là râu ria vặt vãnh.

Đối với bọn họ mà nói, vấn đề quan trọng là đám lính đánh thuê che giấu thông tin khiến kỳ hạn công trình bị chậm trễ, chỉ có vậy mà thôi.

Rất nhiều thợ thủ công đang làm việc trên công trường ầm ầm đi tìm đánh lính đánh thuê mà tính sổ, sát khí ngùn ngụt không thèm che giấu.

“Này này… Không xảy ra án mạng đấy chứ?”

Liệu có người phải chết hay không thì còn tùy vào thái độ của đám lính đánh thuê thế nào.

Chỉ một lát sau, ông chú Zeros đã nghe được tiếng kêu rít gào phẫn nộ hòa lẫn tiếng kêu rên thảm thiết từ nơi phương xa truyền đến.

==========

Tiếng kêu gào ngập ngụa mùi máu tanh vang vọng khắp thành phố ngầm cũng đến lúc phải ngừng lại.

Trên người ông chú đã toát đầy mồ hôi lạnh, chờ đợi trên công trường trong chốc lát, những chiến binh thủ công đã kéo theo xiềng xích trở về.

Bọn họ vừa ra sức đánh đập các lính đánh thuê, vừa dùng xiềng xích trói chặt đám lính đánh thuê lại, kéo lê lết xềnh xệch về trở về.

Cùng với nụ cười hân hoan thoải mái nở rộ trên mặt…

Bất cứ khi nào, bọn họ vẫn luôn sống cuộc sống cực kỳ nghiêm túc.

“Quả nhiên…”

Trên mặt đám thợ thủ công hiện ra vẻ sảng khoái giống như vừa đi tắm táp đã đời mới trở về, bộ dáng vô cùng thỏa mãn.

Còn bộ dạng đám lính đánh thuê thì lại thê thảm đến không nỡ nhìn. Mặt sưng phù ra to gấp đôi bình thường, tay chân cong queo thành tư thế mà xương người vốn không thể tạo thành hình, đòn trừng phạt tàn khốc khiến cả tinh thần và thể xác đám lính đánh thuê bị tổn thương nghiêm trọng.

“Thế này… Còn phải dùng đến lính đánh thuê hả? Chỉ dựa vào đám thợ thủ công này thôi cũng thừa sức tiêu diệt Goblin hay Gnome ấy chứ?”

Lực tay mạnh đến khủng khiếp của đám thợ thủ công khiến ông chú phải nghi hoặc.

“Hê, chú em ạ, đúng là bọn chúng che giấu thông tin. Hình như có một vết nứt sâu trong vách đá, lũ Skeleton từ đó chui ra.”

“Từ chỗ đó đi sâu vào thêm sẽ gặp một cách cửa sắt đã biến dạng, nhưng tất cả những kẻ chui vào trong đều không ai trở về.”

Bowlink và Nagri vừa trở về đã liên tục nói ra kết luận mới thu được.

Quả nhiên ở đây có di tích tồn tại.

“Cửa… à?”

“Đúng thế, nói cho chính xác thì nó giống như một đài quan sát xây trên vách tường vậy, nhưng cách cửa kim loại đã bị lão hóa, Skeleton chui từ trong đó ra.”

“… Báo cáo lên cho quốc gia trước đã thì hơn. Nếu như mọi chuyện thuận lợi, di tích đó sẽ trở thành căn cứ quan trọng, nhưng mà Skeleton…”

Đã có Skeleton xuất hiện chứng tỏ bên trong di tích có thi thể.

Nói cho cùng thì Skeleton cũng không phải là ma vật, mà là một loại hiện tượng sinh ra vì tính đặc thù của Mana.

Mana sẽ tác động đến tinh thần con người.

Pháp Sư là kẻ sử dụng dao động tinh thần của mình để kết nối với thuật thức ma pháp, điều khiển thuật thức triển khai, chuyển hóa Mana thành hiện tượng.

Skeleton thì ngược lại, vốn là kẻ đã chết, nhưng một bộ phận ký ức và tình cảm của kẻ đã chết được Mana ghi nhớ khiến cơ thể hoạt động như thể vẫn còn có ý thức. Đây chính là Undead.

Undead sẽ dần dần biến mất khỏi thế giới này do hiệu ứng tinh lọc của Mana tự nhiên.

Nhưng ý chí của con người bị bảo tồn trong Mana sẽ sợ hãi bản thân mình biến mất, chúng tìm cách cắt giảm lượng Mana tiêu hao để cấu trúc cơ thể bằng phương pháp ký sinh vào vật chất. Khi Undead ký sinh vào thi thể, sẽ tạo thành Skeleton.

Nhưng nói cho cùng thì cũng vẫn chỉ là Mana, nhân cách sẽ dần dần biến mất qua thời gian, cho nên chúng tấn công nhân loại để duy trì nhân cách cho bản thân, đây là đặc điểm chung của mọi chủng Undead.

“Tuy còn không biết có bao nhiêu Skeleton bên trong, nhưng phân tán chia tách chúng ngay từ lối ra vào rồi mọi người cùng nhau đối phó sẽ ổn hơn.”

“Dù sao cũng chỉ là suy đoán, bên trong di tích chắc cũng khá lớn, đành phải làm vậy.”

“Lũ ranh con, chuẩn bị vũ khí! Sắp phải chiến đấu nghiêm túc rồi!”

“ “ “ “ “Hurra!” ” ” ” ”

Căng thẳng trên người những chiến binh thủ công đã tích lũy đến cực hạn.

Bọn họ dự định xả hết áp lực lên người lũ Skeleton.

Sau đó, để khai quật lối vào di tích, đoàn thợ thủ công lấy Nagri làm trung tâm, bắt đầu chia tổ.

Khát khao hoàn thành công việc bằng bất cứ giá nào, nhiệt huyết dâng trào không thể kiềm chế nổi… cũng không ai có thể ngăn cản nổi…

==========

Kết quả là công trường xây dựng hôm nay phải tạm thời gián đoạn.

Mà xét cho cùng thì thi công ở nơi có Skeleton xuất hiện vốn dĩ đã rất nguy hiểm, không thể khởi công hấp tấp bồng bột được mà phải có chuẩn bị kỹ càng cẩn thận.

Nếu chỉ có công nhân của Công ty kỹ thuật dân dụng Hamba công nhân thì chẳng có vấn đề gì, nhưng đại đa số công nhân bình thường đều là dân ngoài nghề không có kinh nghiệm chiến đấu, một khi Skeleton xuất hiện rất có khả năng sẽ có người hy sinh.

Cũng chính bởi vì thế mà hiện tại đám Nagri đang thảo luận về việc đi do thám khe hở mà Skeleton sẽ xuất hiện và cả những vấn đề liên quan đến công việc trong tương lai.

Chỉ cần vì công việc, bọn họ dám đi đến bất kỳ nơi nguy hiểm nào, kể cả có phải chiến đấu cũng giải quyết được.

Đây chính là thợ thủ công điển hình của Công ty kỹ thuật dân dụng Hamba, trong từ điển không hề tồn tại hai chữ “thỏa hiệp”.

Bọn họ đã giác ngộ sẵn sàng khiêu chiến cả thần, chỉ để nhấm nháp cảm giác sảng khoái tuyệt vời nhất trong nháy mắt.

“Được rồi, đến bao giờ mình mới về được đây…”

Hoàn toàn làm ngơ đám lính đánh thuê mới bị ăn trận đòn đau, ông chú thảnh thơi nhàn nhã uống trà.

Nơi ở hiện tại của ông chú Zeros là ký túc xá tạm thời dành cho nhiều công nhân.

Nói cho cùng thì khách sạn ở thành phố cổ không được nhiều, cũng không đủ lớn để đông người thế này vào ở, cho nên mới chuẩn bị chỗ nghỉ đơn giản cho các thợ thủ công.

Đơn giản mà nói thì giống như phòng tập thể vậy, mấy chục người ngủ trong một căn phòng.

“Chỗ này ở dưới lòng đất nên về mặt cơ bản là đủ ấm áp, nhưng đồ ăn thì phải vận chuyển từ nơi khác tới… Người lùn ở lại đây được cũng tốn nhiều công sức đấy… mà tiếp viện lương thực bằng cách nào vậy??”

“Tuy rằng không được nhiều cho lắm nhưng vẫn đào được một ít khoáng sản ở đây, chúng tôi dùng tiền kiếm được từ khoáng sản để mua thức ăn về.”

“Ông Bowlink này, ông không đi qua bên kia cũng ổn chứ?”

“Không thành vấn đề, bên đó có Nagri phụ trách chỉ huy rồi. À mà lại nhắc đến tiếp tế lương thực, gần đây có xe ngựa siêu nhanh thường lui tới nên chúng tôi cũng được trợ giúp rất nhiều.”

“… Siêu nhanh?”

Trong đầu ông chú Zeros hiện lên một tên triệu hoán sư nhiệt huyết vui vẻ đến điên cuồng.

“Có phải là chiếc xe được kéo bằng ba con Sleipnir không? Sao lại sử dụng nhân vật nguy hiểm đó…”

“Cậu nói là nguy hiểm? Tôi thì không biết tên anh ta, nhưng bọn tôi thường xuyên dùng đến cậu ta mỗi khi làm việc, cho nên rất coi trọng người đó. Lần này mang chú em đến đây cũng được cậu ta giúp đỡ đấy.”

“Quả nhiên là cực kỳ nguy hiểm mà! Đó là bắt cóc đấy! Phải nói là phạm tội rõ ràng!”

“Di chuyển đến công trường cực nhanh, lại còn hỗ trợ vận chuyển lương thực nữa chứ, phải nói là trợ giúp quá to lớn. Haiz, tuy rằng không hiểu nổi tên đó đang gào thét những gì.”

“… Sao lại được coi trọng đến bất ngờ thế này… Là do tôi chỉ biết nhìn vào mặt không tốt của cậu ta à?”

Đã là người thì ai cũng có mặt tốt mặt xấu, nhưng ông chú Zeros lại cho rằng rõ ràng “Johnathan Siêu Tốc” chỉ có hại, chỉ cần thay đổi địa điểm, tình trạng lẫn lập trường cũng sẽ thay đổi theo.

“Cảm giác sớm muộn gì cũng đến lúc hắn vận chuyển khoảng cách siêu dài xuyên lục địa, thậm chí nối đại lục với đại lục được luôn mất. Xe ngựa của hiệp hội là quái vật…”

Mà nói thật là ông chú hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi Johnathan Siêu Tốc lại có thời điểm nghỉ ngơi.

Di chuyển siêu nhanh xuyên qua thành phố, lại còn hỗ trợ vận chuyển quái vật ở bãi săn.

Đúng là có một ít nạn nhân xuất hiện, nhưng cống hiến của Johnathan Siêu Tốc lại nhiều hơn thiệt hại.

Haiz, ngay từ lúc hắn không dùng ngựa mà dùng thánh thú để kéo xe là đã giống quái vật rồi.

“Ha, lúc mới đầu thì có bị nôn ói vì xe lắc quá mức, nhưng về sau quen rồi thì rất tiện lợi. Bình thường cậu ta cũng là người tốt?”

“Tôi thì không muốn lao đi băng băng kiểu đó đâu. Bình thường có là người tốt đi chăng nữa thì cái tốc độ đó thật sự cũng hơi…”

Chiếc xe ngựa có thể chạy nhanh ngang ngửa với Harley Thunder XIII mà ông chú chế tạo, thậm chí còn nhanh hơn.

Ông chú Zeros không muốn lại phải ngồi cái thứ phương tiện giao thông nguy hiểm đó chút nào.

Trong khi bọn họ trò chuyện, Nagri đã trở lại.

“Đã nói xong, ngày mai sẽ bắt đầu chính thức hành động. Xin lỗi Zeros-sensei, làm phiền nhờ anh giúp tiêu diệt cái đám Skeleton đó.”

“Chuyện đó thì không thành vấn đề, nhưng lối vào di tích ở lưng chừng vách đá phải không? Mọi người định đào tới đó luôn à?”

“Dù sao chỗ đó cũng từng được thăm dò qua rồi, bọn tôi cũng đã chuẩn bị phương án đối phó nhất định. Theo tôi đoán thì chỉ cần nửa ngày là đào được đến lối vào thôi, chúng tôi đã sẵn sàng vận dụng chiến thuật biển người.”

“Không, cụ thể thì tôi không biết, nhưng theo đánh giá sơ bộ của tôi thì kích cỡ nó phải ngang ngửa cổng thành đấy? Dùng có nửa ngày thôi thì sao mà làm được?”

Nói chung là không thể dùng nửa ngày để đập tan cả một vách núi cao tới hơn hai mươi mét được.

Nhưng Nagri và Bowlink lại cùng lộ ra nụ cười kiêu ngạo đến điên cuồng.

“Không thành vấn đề… vách núi cỡ này, ba giờ là xong xuôi sạch sẽ.”

“Hừm, chỉ cần chúng ta ra tay, chắc chắn sẽ đào ra lối vào di tích!”

“Các ông bị ngu hết rồi! Làm những chuyện thế này thì những thợ thủ công khác sẽ…”

“Bọn họ cũng rất nhiệt tình! Cậu nhìn bộ dạng họ đi, vô cùng đói khát, đúng không? Gần đây chẳng được làm việc thoải mái nên ai cũng tích lũy rất nhiều căng thẳng.”

Trên mặt mang theo nét cười, đám thợ thủ công nhìn chằm chằm vào vách đá bằng ánh mắt vô cùng hung ác.

Cả đám đều là thợ thủ công sẵn sàng đánh cược cả tính mạng vì công việc, hoặc có thể gọi là lũ nghiện việc hạng nặng cũng được.

Nói bất kỳ điều gì với họ vào lúc này đều đã là vô nghĩa.

Vui vẻ hân hoan vì được thoải mái làm việc hết sức, cả lũ đã háo hức muốn bắt tay vào việc đến mức muốn cầm cuốc xẻng gõ ngay lập tức.

Tất cả bọn họ chỉ muốn được làm việc mà thôi, nhưng bộ dạng 570 tên thợ thủ công cùng nở nụ cười gian ác thật sự quá ghê tởm.

“Trước đã nói rồi còn gì? Bon tôi là lũ rác rưởi phế thải chỉ biết làm việc!.”

“Đó là lời nói nói thật luôn à… Rốt cuộc mấy người thích làm việc đến cỡ nào vậy?”

“Chuyện này thì… Chúng tôi yêu công việc tới mức tuyệt đối không bao giờ từ bỏ công việc dù cho có bị tất cả người nhà ghét bỏ!”

“Vậy sao được! Dù có bị người nhà khinh bỉ căm ghét cũng vẫn cứ ưu tiên cho công việc à?!”

“Không sao đâu… mấy cái thứ như người nhà thì có vứt đó mặc kệ cũng sống sót được hết, dù sao cũng chẳng có ai chết, ưu tiên cho công việc trước thì đã sao!?”

“Ông Bowlink! Ông thản nhiên nói ra chuyện rất ghê gớm rồi kìa? Đây là tiếng nói của kẻ làm cha tồi tệ hại đấy?”

Trong những gia đình bình thường, tình trạng người một nhà lại xa cách nhau vì công việc bận rộn không phải hiếm, nhưng đó chỉ là sự bất hòa vì không phối hợp cân bằng được thời gian dành cho công việc và thời gian dành cho gia đình.

Nhưng đám đàn ông ở đây lại là những kẻ lựa chọn ưu tiên công việc, chủ động vứt bỏ người nhà, hoàn toàn trái ngược với người bình thường. Nói chung người bình thường sẽ nhớ tới người nhà trong khi bận việc, đồng thời cố gắng rút ra thời gian để ở bên thân nhân. Nhưng cái đám ở đây lại cố tình ưu tiên cho công việc trước, người nhà vứt sang bên. Khiến người ta phải để ý nghi vấn không biết họ đã ly hôn bao nhiêu lần rồi.

Thực sự là không còn lời nào để nói.

Bởi vì có nói cũng không ai thèm nghe…

“Sáng mai sẽ bắt đầu khởi công, hôm nay nghỉ ngơi cho tốt đi. Chuyện bên trong di tích giao hết cho chú em đấy.”

“Haiz… Tôi biết. Hôm nay rất mệt, tôi sẽ bảo tồn Mana cho ngày mai.”

“Xin nhờ ở cậu, cậu chính là át chủ bài của bọn tôi.”

“Mấy người coi tôi là thành viên công ty luôn rồi à? Tôi chỉ là người làm thuê thôi!”

Ngày hôm nay, ông chú phát hiện ra mình đã biến thành nhân viên của Công ty kỹ thuật dân dụng Hamba.

Cho dù bị tra tấn bởi cơn đau đầu mãnh liệt, ông chú Zeros vẫn bị hai người lùn lôi tới tầng hai của nhà ký túc xá tạm thời, nhưng cuối cùng đến quá nửa đêm mà ông chú vẫn không ngủ nổi, ngày hôm sau chào đón một buổi sáng đầy khó chịu vì thiếu ngủ..

Ông chú Zeros đã quên mất rằng người lùn vô cùng thích uống rượu.

Và cả việc người lùn cực kỳ thích lễ hội tiệc tùng.

Truyện Chữ Hay